Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tội Nhân Hay Nạn Nhân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 18
N
hư tôi đã nói và bây giờ tôi nhắc lại một lần nữa: Tôi chỉ cần một chút hiểu biết nó đi sâu vào tận chỗ u ẩn nhất của lòng tôi, và tránh cho tôi những câu cắt nghĩa chẳng có nghĩa gì.
Là bởi, trường hợp của tôi vốn đầy uẩn khúc, đầy phức tạp. Mỗi cử động của tôi biểu lộ một ám ảnh, một ảnh hưởng, một sức xô đẩy, một sức quyến rũ không thể cưỡng, nó dồn tụ ở tôi chẳng rõ tự bao giờ. Nói nôm mà nghe thì tôi là cái xe hơi mà tất cả những cái kia là mấy ông tài xế vô hình...
Vậy thì, quanh các hành vi của tôi, người ta đừng vội làm ầm ĩ lên, như khóc than chê trách hoặc khen ngợi. Người ta hãy nhận xét, suy nghĩ, hãy tìm kiếm, hãy hiểu, và tôi, tôi sẽ cố giãi lòng tôi được chừng nào hay chừng nấy.
Thái độ này, tôi chờ đợi ở thầy tôi hơn là ở mẹ tôi. Thầy tôi là đàn ông, ít nhất cũng thấy rộng, biết nhiều, giàu kinh nghiệm hơn một người đàn bà. Thầy tôi đã đọc bao nhiêu sách!
Nghĩ thế, tôi đã cứ đứng yên cho mẹ tôi kể lể rỉa róc, không hề phân trần, không hề chống cãi một câu. Tôi chỉ chờ thầy tôi về, mặc dầu tôi vẫn hồi hộp lo sợ cái giây phút phải giáp mặt thầy tôi.
Trời! Giá lúc mẹ tôi gọi vào, thầy tôi hãy khoan hòa vẻ mặt lại một tí, hãy ngồi xuống ghế phòng khách, hãy nghe mẹ tôi kể lại sự đi lùng bắt tôi, hãy trầm ngâm độ mươi lăm phút để rồi gọi tôi đến gần, đặt một bàn tay nhân từ lên đầu tôi, theo cái cử chỉ mà Chúa Jésu đã hằng có, và bảo tôi đại khái như thế này:
"Lộc! Thầy hãy nhận xét từng hành vi nhỏ mọn của con, thầy đã suy nghĩ về con rất nhiều, đã phỏng đoán các nhu cầu của lòng con. Thầy tiếc rằng đã nghiêm khắc quá đối với con, đã để con phải xa dần cái hơi ấm của tình phụ tử. Thầy nhận đã có trách nhiệm về sự sa ngã của con hiện thời, và sẵn sàng sửa chữa lại tình thế. Thầy sẽ săn sóc đến con, sẽ để tai nghe tâm sự của con, sẽ chỉ dẫn cho con đi sâu vào giữa cuộc đời, và sẽ dự bị cho con một tương lai hợp với những khát vọng âm thầm của con. Ta hãy quên đi, hãy ví dụ như không xảy ra sự gì đáng tiếc. Và từ nay con có thể thấy ở thầy chẳng những một ông bố, một người hướng đạo, mà còn một người tri kỷ nữa".
Than ôi! Thầy tôi mà lại nói những câu ấy ư? Tôi chắc sẽ phục xuống trước mặt thầy tôi mà chết vì cảm động, vì biết ơn, vì sung sướng...
Sự thực, thầy tôi đã đối với tôi thế nào?
Thầy tôi đã đánh tôi chẳng khác đánh một con vật! Bắt tôi phải nhận cái cử chỉ tàn bạo và phạm đến nhân phẩm con người ấy, tức là cho tôi được thấy tôi không có tội gì nữa hết...
Thầy tôi lại đã nói tôi bằng những câu nó làm chết được cả những mối tình bền dai nhất. Và lòng tôi đã khép chặt, đã rắn lại như hóa đá.
Hơn nữa, thầy tôi càng ngày càng ghét bỏ tôi ra mặt. Trong những bữa cơm, thầy tôi không bao giờ quên nhiếc móc tôi, dù khi có mặt bọn con nhài thằng nhỏ. Những câu sỉ nhục này cho tôi thấy rõ sự vô lý, sự mờ quáng của thầy tôi, và phát sinh trong óc tôi nhiều ý tưởng không tốt về kiến thức của thầy tôi. Thêm vào những tiếng sụt sịt của mẹ tôi nữa, là không khí gia đình cứ đè nặng xuống hồn tôi, làm tôi đến tắc nghẹn.
Thế rồi tiếp đến cái đại bi kịch của thuốc phiện. Chất a phiến, mà tạng phủ tôi đã quen rồi, mỗi ngày một hết dần đi. Thân thể tôi trải qua một khủng hoảng ghê gớm. Óc tôi lỏng ra, đầu tôi nặng và nhức như bị đóng đanh. Bao nhiêu sợi gân trong tôi đều trùng giãn, các bắp thịt tôi rời rạc, xương tủy tôi buồn buồn đến phát rồ lên được. Đi, đứng, chớp mắt, nói một câu ngắn, xua một con ruồi bậu mép, đều khiến tôi mệt nhọc, bởi tôi chỉ còn độc chút hơi thở. Các năng lực tinh thần của tôi rũ liệt cả, chìm đắm vào một tình trạng gần như lúc hấp hối, trong đó tôi chỉ nhận rõ một sự chán nản và một ý tưởng về sự chết. Mộng với thực không còn phân biệt cho tôi nữa, hai cái đã lẫn lộn nhau một cách quái gở. Tôi không ngủ thành giấc nào, nhưng chẳng lúc nào tôi thức thật. Tôi nhìn chị tôi hàng giờ mà không nhớ tên chị tôi là gì. Tôi quên cả những tiếng quen dùng. Tôi nhất định cãi về một sự xảy ra, kỳ thực sự ấy chỉ có trong chiêm bao. Đêm đêm hễ tôi mệt quá ngủ mê đi, là toàn thân tôi y như cứ lênh bênh tựa hồ nằm trên một bè ngổ, bè dừa nào đó dạt theo một dòng nước quẩn. Có nhiều bận, tôi thấy rõ ràng tôi rơi xuống một cái vực sâu, rơi từ từ thôi để tôi có đủ thời giờ sống cái khủng khiếp nó làm tôi choàng dậy với một lớp mồ hôi lạnh toát trên da thịt.
Giá tôi được nâng đỡ bởi một cái gì! Hết thảy đều chỉ đạp rấp mãi tôi xuống. Tôi không thể chịu đựng thêm nữa. Tôi quyết định rồi. Tôi sẽ bỏ nhà trốn đi. Và, lần này, tôi đi thẳng...
Để thực hiện cái ý ấy, tôi lặng lẽ gói ghém quần áo và một vài thứ quý giá như bút máy vàng, đồng hồ thượng hạng để lâm thời tôi có thể cầm bán lấy tiền tiêu. Tôi giấu gói hành lý của tôi trong một khóm nhài ngay gần cổng. Chiều nay, trong bữa cơm, tôi sẽ ăn rất nhanh để đứng dậy trước nhất. Tôi sẽ vờ ra chơi vườn hoa, và nhân lúc không ai để ý đến, tôi sẽ lẻn ra đường.
Người ta, lúc sắp thực hành một ý quyết liệt thường không tránh khỏi sự lưu luyến thắc mắc, dù chỉ ngấm ngầm. Tôi không thế. Tôi không nghĩ đến cái mà tôi sẽ lìa bỏ. Tôi chỉ nghĩ đến cái nó đợi chờ tôi. Cái thú tự do, độc lập cùng những hy vọng rất mơ hồ ở mai sau làm cho lòng tôi thảnh thơi, nhẹ nhõm. Đến nỗi, tôi mất hết sự nhọc mệt gây ra bởi thiếu thuốc phiện. Tôi gần như vui sướng. Tôi khe khẽ hát một bài hát Tây mà tôi đã học được trong những buổi đi xem chớp bóng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tội Nhân Hay Nạn Nhân
Lan Khai
Tội Nhân Hay Nạn Nhân - Lan Khai
https://isach.info/story.php?story=toi_nhan_hay_nan_nhan__lan_khai