Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tối Cường Hệ Thống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 18: Sư Huynh Điên Cuồng Liếm Láp
D
ịch & biên: †Ares†
oOo
Lâm Phàm có chút thất vọng, Vương Thiên Phong Hậu Thiên cấp sáu đánh mình chỉ tăng được 10 exp, những ngày sau này làm sao qua nổi a.
Đệ tử ngoại môn tuy rất nhiều, tu vi cao hơn Vương Thiên Phong không phải là không có, nhưng hơn kém một hai cảnh giới thì lên được bao nhiêu exp?
- Ài…
Lâm Phàm thở dài một tiếng, hàm chứa hết muôn vàn sầu muộn.
Lòng trung thành của Lâm Phàm với Thánh Ma Tông không cao lắm, dù sao khái niệm này không hợp với người hiện đại, thế nhưng cũng có vài người trong Thánh Ma Tông để Lâm Phàm rất có hảo cảm.
Ví dụ như hai người Nghê sư huynh cùng Doãn sư huynh.
Lâm Phàm tha thẩn đi trên đường, đến khi mỏi chân dừng bước thì hơi ngạc nhiên, đây không phải nơi ở của Hàn Lục Hàn sư huynh sao?
Đối với Hàn sư huynh, Lâm Phàm có chút thất vọng. Hắn sử dụng Hầu Tử Thâu Đào là hy vọng Hàn sư huynh có thể phát huy ra phong cách lão tiền bối, cầm đầu một chút trò hay đến hiến exp, nào ngờ Hàn sư huynh lại coi như không có chuyện gì phát sinh.
Cũng không biết làm sao mà nhịn tài thật.
Hiện giờ Thái Cấp Ma Thân tiến giai thành Bất Diệt Ma Thể, Hàn sư huynh tu vi Hậu Thiên cấp bốn căn bản không có khả năng cấp exp cho Lâm Phàm. Thế nhưng Lâm Phàm nghĩ đã đến đây thì cũng nên chào hỏi một câu, gia tăng chút cảm tình.
Lâm Phàm bẻ bẻ ngón tay, mỉm cười, kỳ thật mục đích chủ yếu vẫn là muốn ‘trộm’ một ‘đào’, kiếm chút exp cho Hầu Tử Thâu Đào.
Nói là làm, Lâm Phàm sửa sang y phục đầu tóc một chút, sau đó xoa xoa tay, chuẩn bị tặng niềm vui của khách không mời mà đến.
Trong phòng.
Hàn Lục vẫn luôn cố gắng tu luyện, chẳng kể ngày đêm, ngoại trừ năm tiếng nghỉ ngơi, thời gian còn lại được hắn sử dụng không hề lãng phí.
Nhập môn muộn, mất đi thời kỳ tu luyện tốt nhất.
Đồng thời tư chất cũng rất bình thường, ngay khi nhập mộn đã được định sẵn cuộc đời này không có bao nhiêu thành tựu.
Nhưng Hàn Lục cũng không nản lòng, bởi vì hắn có "Ngọc Tịnh Bình". Hắn tin tưởng chỉ cần có bảo bối này, mình nhất định có thể trở thành tuyệt đỉnh cường giả.
Dừng lại Hậu Thiên cấp bốn đã một tháng, đêm nay Hàn Lục chuẩn bị trùng kích Hậu Thiên cấp năm.
Hàn Làm sống luôn khiêm tốn, biết cách ẩn nhẫn, trước khi tự thân tu vi đạt tới trình độ nhất định quyết không quá mức cao giọng.
Giờ phút này Hàn Lục bưng lấy một cái bát sứ nhỏ, trong đó chứa loại chất lỏng không biết tên, tản ra mùi thơm trong không khí.
Hàn Lục ngửi mùi hương, cười nhẹ. Chất lỏng trong chén này đều là "Uẩn Khí Đan" mà tông môn phát mỗi tháng, Hàn Lục vất vả tích lũy hai tháng, cuối cùng đem mài thành bột rồi đổ vào nước, đợt lát nữa chỉ cần nhỏ "Tiên Chi Lộ" vào, dùng xong có khi nhảy thẳng lên Hậu Thiên cấp sáu không chừng.
Hàn Lục kích động nắm chặt nắm tay, chỉ cần tu vi không ngừng tăng cao, sau này nhất định có hi vọng khiến cho cao tầng chú ý. Chỉ cần cao tầng chú ý, sẽ có thể hưởng thụ càng nhiều tài nguyên, không cần túng quẫn như hiện giờ.
Hiện giờ, chỉ đan dược cấp thấp như "Uẩn Khí Đan" thôi cũng đủ khiến Hàn Lục bí bách hàng tháng.
Hàn Lục cầm cái bát chứa thành quả mấy tháng vất vả, lại lấy Ngọc Tịnh Bình ra, nhỏ Tiên Chi Lộ vào trong bát.
Bát chất lỏng vốn đã có mùi hương mê người kia, giờ phút này càng thêm mê người.
Hàn Lục thoả mãn gật gật đầu, sau đó bưng bát, đứng ở cửa, nhìn xuyên qua lỗ thủng trên cửa mà ngắm bầu trời đêm bên ngoài.
- Hàn Lục ta nhất định sẽ trở thành rồng trong loài người, uy hách hoàn vũ, khiến thế nhân phải quỳ lạy.
Hàn Lục thầm quyết tâm, sau đó nâng bát lên, chuẩn bị một ngụm uống hết.
....
"Rầm…"
- Hàn sư huynh, sư đệ không mời mà tự đến, muốn cùng huynh chuyện trò mấy câu, không biết huynh có thời gian không?
Lâm Phàm tự nhiên như ở nhà, vừa đẩy cửa vừa cười lớn hô.
- Ơ… Hàn sư huynh, huynh đâu rồi.
Lâm Phàm thấy trong phòng không có bóng người, nhất thời có chút nghi ngờ, Hàn sư huynh này chạy đi đâu không biết.
Mà lúc này, Lâm Phàm phát hiện dưới chân có chút ẩm ướt, vừa nhìn xuống đất đã thấy có một vũng nước đổ trên sàn.
- Hàn sư huynh, huynh… Sao huynh lại đứng ở sau cửa.
Lâm Phàm sửng sốt, kéo cửa về. Hàn Lục giờ phút này ngây ngốc đừng đằng sau cửa, hai mắt vô thần, như là đã mất đi tất cả hy vọng.
Thân thể Hàn Lục khẽ run rẩy, đôi mắt vô thần nhìn vũng nước trên mặt đất, đan dược tân tân khổ khổ mấy tháng a…
Lâm Phàm đảo đảo con ngươi, thấy bộ dáng của Hàn sư huynh lúc này phảng phất như là mất đi vật gì vô cùng quý giá, Lâm Phàm ý thức được có thể mình gây họa rồi.
Lâm Phàm không biết nên làm thế nào cho phải, gãi gãi đầu:
- Ấy chết, đi nhầm cửa, Hàn sư huynh, đệ còn tưởng đây là chỗ của đệ chứ, thật xin lỗi sư huynh, ha ha, thôi đệ đi trước nha.
Lâm Phàm cũng không đợi Hàn Lục trả lời, vội vàng lùi dần ra, chuẩn bị đóng cửa mà chạy.
- Đứng lại.
Nhưng ngay lúc Lâm Phàm chuẩn bị rút lui, Hàn Lục mở miệng.
Lâm Phàm nhìn Hàn sư huynh, ngây ngốc cười.
- Hàn sư huynh, huynh còn có chuyện gì sao?
Lâm Phàm hỏi.
- Không có việc gì, ngươi đi đi.
Thân thể Hàn Lục kịch liệt run rẩy, nhưng vẫn cố nén mà trấn định, khiến Lâm Phàm cũng hơi sợ.
Người này một mạch nín nghẹn, có khi nào nín đến hỏng mất không?
Lâm Phàm cũng không nói thêm nửa lời, lập tức chuồn.
Ngay khi Lâm Phàm đi khuất, Hàn Lục mặt mày như thường đóng cửa lại, mà tại một khắc cửa vừa đóng, Hàn Lục bạo phát.
Phù phù…
Hàn Lục quỳ ở trên mặt đất, rơi lệ đầy mặt nhìn vũng nước đọng trên sàn.
- Hàn Lục ta tới cùng là làm cái gì ác nghiệt chứ, tại sao lại gặp chuyện như vậy? Lâm Phàm, cuộc đời này không giết ngươi, ta uổng làm người…
Giờ khắc này vẻ mặt của Hàn Lục đã thay đổi, biến thành dữ tợn vô cùng, oán khí thông thiên.
Hàn Lục rơi lệ đầy mặt, sau đó đứng lên, mở hờ cửa, cẩn thận quan sát bên ngoài, xác định ngoài cửa không có ai, lập tức nằm úp sấp trên mặt đất.
Giờ khắc này, trong căn phòng tĩnh lặng chỉ có tiếng sụp soạp không ngừng.
Nếu Lâm Phàm còn ở đây, tuyệt đối sẽ trợn tròn mắt, há hốc mồm.
Thật sự là quá bẩn.
....
- Dược lực, dược lực vẫn còn…
Hàn Lục đang cực kỳ bi thương, lúc này lại vui mừng như điên, sau đó điên cuồng mà liếm láp, liếm đất mòn đá nát, khiến cả mặt đất lát gạch xanh kia cũng bị lõm xuống một cái hố.
Cho đến khi vũng nước trên mặt đất khô cạn hoàn toàn, hắn lập tức ngồi xếp bằng trên giường tu luyện.
Dược lực tán đi hơn phân nửa, Hậu Thiên cấp sáu sợ là không có hi vọng.
Nhưng Hậu Thiên cấp năm vẫn còn cơ hội.
....
Lâm Phàm về tới chỗ ở, cởi giày phủi chân nhảy lên giường, hai tay gối sau đầu.
- Xem ra Hàn sư huynh cũng không đơn giản.
Lâm Phàm tự nhủ.
Mùi thơm từ vũng nước trên mặt đất kia, chỉ cần không phải thằng ngốc cũng hiểu được đấy là thứ tốt.
Mà Lâm Phàm rõ ràng, đó không phải là thứ mà một đệ tử ngoại môn có khả năng lấy được.
Còn Hàn sư huynh rốt cuộc làm thế nào cầm tới, Lâm Phàm cũng không rõ.
Có điều chuyện này chẳng quan trọng với hắn, bản thân hắn có hệ thống đã đủ để kinh thiên động địa.
-----oo0oo-----
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tối Cường Hệ Thống
Tấn Phong
Tối Cường Hệ Thống - Tấn Phong
https://isach.info/story.php?story=toi_cuong_he_thong__tan_phong