Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tình Yêu Nào Cho Em
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 18
- H
ay là mày sợ Như Thiên ngang bướng. Yêu thì yêu, nhưng không được chiều chuộng như thế
Thế Đình hất mặt:
- Mày vào đây tìm Bửu Ngọc hay có chuyện muốn nói với tao?
- Cả hai. Nói chuyện với mày trước, còn Bửu Ngọc, lát nữa tao cùng cô ấy về phòng thiết kế.
Vũ Hùng trải tờ giấy đang cầm trên tay ra trước mặt Thế Đình:
- Mày xem đi.
Thế Đình "ồ" lên:
- Đẹp quá!
- Đây là mẫu mà "Thế Kỷ" đang làm. Tao mang lên ày và Như Thiên xem. Có ý kiến gì thì nhanh chóng lên.
Vũ Hùng chỉ từng món giải thích:
- Đây là vương miện nữ hoàng Elizabeth, kia là nhẫn nạm kim cương và vòng đeo cổ của cùng nữ hoàng Elizabeth luôn. Mới đầu định làm nhẫn và vòng cổ của phu nhân tổng thống Mỹ, nhưng sau đó, phòng thiết kế đổi ý, làm trọn bộ.
Thế Đình gục gặc:
- Sáng kiến rất tuyệt vời. Để chút nữa, tao và Như Thiên hội ý rồi báo ọi người biết.
- Như Thiên còn có những sáng kiến độc đáo nữa. Tao hy vọng lần này, "Thế Kỷ" thành công lớn và được tham dự triển lãm ở châu Á.
- Tao cũng có niềm tin lắm.
Thế Đình tuyên bố:
- Chiếc vương miện đầu tiên, tao sẽ tặng cho người tao yêu.
- Có phải là Như Thiên không?
- Là ai thì lúc đó mày sẽ biết. À! Chúng ta cần nên kiểm tra lại hệ thống bảo an của công ty, để đảm bảo an toàn hơn.
- Ngày mai, tao sẽ nhờ người kiểm tra.
- Từ đây đến ngày triển lãm, có lẽ chúng ta sẽ mệt đấy. Mày nói mọi người cố gắng nhé.
- Ừ.
Thế Đình ngả người ra ghế:
- Mười năm rồi, giờ đây tao mới bận rộn thật sự.
- Bởi vì mày đã thật nghiêm chỉnh, nhưng sự nghiêm chỉnh của mày cũng làm cho nhiều cô gái nuối tiếc đấy.
- Tao không bận tâm.
Vũ Hùng cười:
- Trái tim đã có người làm chủ, thì còn bận tâm làm gì nữa.
- Mày hiểu tao đó.
- Nè! Mày chọn Như Thiên thật chứ?
- Có lẽ...
- Thế còn Nguyệt Hoa, Anh Thục, Lượng Tinh?
Thế Đình trợn mắt:
- Ở đâu nhiều thế? Tao nhớ là tao đâu cặp bồ với họ.
- Nhưng họ yêu mày.
- Chuyện này kỳ hơn nữa đó. Chẳng lẽ người nào yêu tao, tao cũng phải đáp lại sao? Vũ Hùng à! Mày đừng quan tâm vấn đề này nữa. Tao nghĩ mày dành thời gian cho Bửu Ngọc thì hay hơn. Con bé rắc rối không thua gì Như Thiên đâu.
Cánh cửa phòng bật mở, Bửu Ngọc và Như Thiên bước ra:
- Hai người đang nói xấu gì bọn này đấy?
Vũ Hùng xởi lởi:
- Không. Bọn anh thắc mắc hai người nói gì mà lâu thế.
Bửu Ngọc nhìn đồng hồ:
- Chỉ mười phút thôi mà.
Thế Đình lên tiếng:
- Mười phút cũng là thời gian vậy.
Như Thiên cúi đầu:
- Xin lỗi giám đốc...
Bửu Ngọc níu bạn:
- Mày làm gì mà sợ anh Hai tao dữ vậy?
- Đây là công ty. Công ty có nguyên tắc của công ty. Tao và mày nói chuyện trong giờ làm việc là không đúng rồi.
- Nhưng...
Thế Đình cau mày:
- Em sai mà còn định cãi bướng nữa sao?
Anh nghiêm mặt:
- Em và Vũ Hùng trở lại văn phòng làm việc đi. Anh có việc cần trao đổi với Như Thiên.
Bửu Ngọc ngần ngừ chưa muốn đi. Như Thiên đẩy bạn:
- Đi đi! Cuối giờ gặp lại.
Bửu Ngọc dặn dò:
- Anh Hai tao có ăn hiếp mày, mày nhớ nói với tao nghe.
Như Thiên bụm miệng để ngăn tiếng cười. Làm gì Thế Đình ăn hiếp cô được chứ.
Vũ Hùng cũng đứng dậy chào Thế Đình và Như Thiên. Đợi hai người khuất ở cửa, Thế Đình chỉ vào ghế:
- Cô ngồi đi!
- Cám ơn giám đốc.
Như Thiên kéo ghế ngồi một cách tự nhiên, bởi đối với cô, Thế Đình không đáng sợ tí nào.
Thế Đình hỏi:
- Nghỉ vài ngày, công việc làm cô căng thẳng không?
Như Thiên lắc đầu:
- Không.
Thế Đình gõ nhẹ cây viết xuống bàn:
- Tôi đang lo sợ cô không kham nổi công việc, còn dự định tuyển người từ phòng kinh doanh sang giúp cô. Thế nhưng khi nghe cô nói, tôi thấy nhẹ nhàng đi.
Ngừng một chút, anh nói tiếp:
- Như Thiên! Thời gian này sẽ rất bận rộn, bởi công ty đang chuẩn bị một kế hoạch lớn. Tôi hy vọng cô thông cảm và cố gắng giúp đỡ nhé.
- Tôi đã đồng ý trở về "Thế Kỷ", thì anh đừng băn khoăn. Dù sao tôi cũng là nhân viên công ty, nên phải có trách nhiệm chứ. Tôi chỉ sợ bản thân mình không hoàn thành công việc anh giao, làm anh khó xử thôi.
- Tôi tin tưởng cô mà.
Thế Đình đẩy nhẹ tờ giấy có in mẫu sang Như Thiên:
- Cô xem đi!
Đôi mắt Như Thiên sáng lên:
- Đẹp quá!
Cô ngắm nghía:
- Đây có phải là sản phẩm tham dự triển lãm không?
- Phải rồi. Nhìn ở ngoài nó còn đẹp nữa. Cô có ý kiến gì không?
- Vương miện, cả vòng cổ và nhẫn đều là của nữ hoàng Elizabeth?
- Cô nói đúng đấy.
Như Thiên nhíu mày:
- Không phải chúng ta chỉ làm vương miện thôi sao? Còn vòng cổ và vòng nhẫn làm theo phu nhân của tổng thống Mỹ?
- Thoạt đầu là vậy, nhưng ở phòng thiết kế có ý kiến khác. Mà tôi thấy trọn bộ cũng hay đấy chứ
- Chúng ta có quyền cách tân không?
- Được chứ.
Như Thiên thò tay lấy cây bút chì trên bàn làm việc của Thế Đình. Cô vẽ vẽ vào trong tờ giấy, rồi đưa cho Thế Đình:
- Tôi không phải là nhà thiết kế hay tạo mẫu. Tôi chỉ vẽ theo cách nhìn của tôi, ông xem giùm tôi đi.
Thế Đình nhận tờ giấy từ tay Như Thiên, anh giật mình. Vương miện trở nên lạ và có nét thu hút hơn, còn vòng cổ thì sang trọng và quý phái. Phải nói Như Thiên có cặp mắt nhà nghề, cô như một nhà tạo mẫu chuyên nghiệp vậy.
Thấy tự nhiên Thế Đình im lặng, Như Thiên nóng lòng:
- Tệ lắm phải không? Tôi tiện tay vẽ chơi thôi, anh đừng quan tâm.
- Không, nhờ bàn tay của cô mà bản mẫu này có giá trị hơn. Tôi sẽ cho làm mẫu này để tham dự triển lãm.
- Anh suy nghĩ kỹ chưa?
- An Thế Đình làm việc thì cô yên tâm.
Như Thiên xòe tay:
- Vậy anh cho tôi xin lại tờ giấy đó?
- Chi?
- Tôi vẽ rõ lại, rồi mang xuống phòng thiết kế luôn.
- Tôi nghĩ, tôi giúp cô chuyện này.
- Anh còn nhiều việc lắm.
- Tôi làm được mà. Hay cô sợ tôi cướp công của cô?
- Nhảm nhí!
Như Thiên quơ tay, vô tình chạm phải ly nước rơi xuống nền gạch vỡ nát.
Hết hồn, cô đẩy ghế ngồi nhỏm xuống:
- Tôi xin lỗi, tôi không cố ý.
Thế Đình cũng rời khỏi chỗ ngồi. Thấy Như Thiên dùng tay nhặt mảnh vỡ của ly, anh la:
- Không được đụng vào.
- Ây da!
Nhưng đã muộn. Một dòng máu tươi chảy ra từ ngón tay xinh đẹp của Như Thiên.
Thế Đình nhanh tay nắm lấy chỗ đứt trên ngón tay của Như Thiên. Anh đưa cô qua chỗ ngồi của mình và một tay mở hộc tủ.
Anh lôi ra nào là bông băng, thuốc sát trùng, thuốc đỏ...
Theo dõi từng cử chỉ của Thế Đình, Như Thiên cảm nhận được một thứ tình cảm lạ từ anh. Khuôn mặt có vẻ khẩn trương và lo lắng. Anh cho thuốc sát trùng vào tay cô, trông rất thành thục và rất nhẹ nhàng. Có lẽ anh sợ cô đau.
Gần nhau như thế, Như Thiên muốn ngắm mãi khuôn mặt nghiêng nghiêng và rất đàn ông của anh. Cũng chính khuôn mặt này mà cô quyết định trở lại "Thế Kỷ" làm việc.
Như Thiên biết, với Thế Đình, cô không biết anh có một tình yêu nào cho cô hay không, bởi quanh anh đâu thiếu gì người đẹp. Nhưng điều đó cô không quan tâm, chỉ cần trong suy nghĩ anh có cô là được.
Bây giờ nói Như Thiên lạnh lùng thì mọi người lầm. Bướng bỉnh thì được, hiện tại cô đang có một trái tim hừng hực lửa. Cô đấu khẩu với anh, chỉ để che đậy sự yếu đuối mà thôi, chứ thật ra cô có ấn tượng về anh lâu lắm rồi, chỉ tại cô không nói ra thôi. Với lại, cô cũng không muốn làm kẻ thứ ba làm người khác đau khổ.
Thế Đình đã băng xong vết thương cho Như Thiên, anh nhỏ nhẹ:
- Không làm cô đau chứ?
Như Thiên giật mình cúi mặt:
- Ồ không! Cám ơn anh.
- Tay cô khó cầm máu thật đó.
- Vậy à!
- Bây giờ, cô không được cử động, nếu không máu sẽ chảy nữa.
- Nhưng còn cái ly vỡ kia?
- Tôi giúp cô.
Nói rồi Thế Đình ra sau cánh cửa lấy cây chổi và đồ hốt rác. Anh quét xong mớ mảnh ly ấy, rồi đổ vào thùng rác.
Như Thiên buột miệng khen:
- Anh thành thạo quá!
- Ở nhà, tôi vẫn vệ sinh phòng tôi mà.
- Tôi tưởng những người giàu có, thành công như anh, không cần thiết phải làm những việc đó, vì nhà đều có người làm cả rồi.
- Đúng đó. Nhưng cô tưởng cũng phải tùy theo người.
Thế Đình cười:
- Tôi không muốn khoe đâu, tại cô bắt tôi nói đấy.
- Anh giỏi đổ thừa.
Như Thiên ngoe nguẩy đứng dậy:
- Trả ghế cho anh nè.
- Cô ngồi đi.
- Không thích hợp với tôi.
Thế Đình nheo mắt:
- Hợp lắm đấy chứ! Nhìn cô giống phu nhân giám đốc ghê.
Như Thiên mắc cỡ, cô nhào đến đấm Thế Đình mà quên đi cái tay đau của mình.
Thế Đình thì né tránh, anh nắm lấy hai tay Như Thiên. Mặt đối mặt, trong mắt họ có một khung trời tình yêu.
Như Thiên đứng đơ người ra, cả Thế Đình cũng vậy. Bốn mắt nhìn nhau.
Thế Đình không kềm lòng được, anh từ từ cúi xuống... Bỗng nhiên, Như Thiên xô anh ra:
- Tôi về phòng làm việc của mình đây.
Thế Đình luyến tiếc. Phía sau cánh cửa kia, Như Thiên có giống như anh không? Lòng bồn chồn, nôn nao, không thể làm việc được.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tình Yêu Nào Cho Em
Trần Thị Thanh Du
Tình Yêu Nào Cho Em - Trần Thị Thanh Du
https://isach.info/story.php?story=tinh_yeu_nao_cho_em__tran_thi_thanh_du