Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tiếng Vọng Tình Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 17
"Anh làm tan nát trái tim em.
Em vừa đau khổ vừa hy vọng."
(Jane Austen, Thuyết Phục)
o O o
Mặc dù Anna không muốn đến Eastbourne, nhưng cũng đã đến lúc phải đi và cô cảm thấy khá thoải mái khi rời Kellynch. Chẳng có ích gì khi cứ cố ở lại nhà của cô Marina để có cớ lượn lờ quanh Biệt Thự Hampton trong trường hợp Felix muốn gặp cô. Anh nhất quyết không muốn gặp thì cô đành đi thôi. Cô Marina đã trở về từ Madeira với làn da rám nắng đáng khao khát và hào hứng với dự án làm vườn mới nhằm cải thiện hòn non bộ ở Magpie. Bà còn nói toẹt với cô rằng nên quên quá khứ, "tiến về phía trước" đúng từ bà dùng, đến những vùng đất mới.
"Mình sẽ rất nhớ cậu," Shannon nói trong nước mắt khi Anna đến chào tạm biệt cô bạn.
"Thôi nào, hai tuần nữa mình sẽ về," Anna nói. "Chúng ta còn buổi biểu diễn ở rạp Youth trong công viên, nhớ không? Còn bữa tiệc của Mia nữa. Cô Marina có vẻ không thích mình đến đó."
"Vậy thì về nhà mình đi," Shannon hối thúc. "Sẽ tuyệt lắm đấy - cuối tuần này là sinh nhật mẹ mình và chú Clive định đưa bà tới Paris. Mẹ sẽ không dám đi nếu mình ở nhà một mình."
"Ôi bạn thân mến!" Anna ôm chầm cô bạn. "Cậu biết không - tại sao chúng ta không tổ chức buổi gặp mặt cuối cùng - trước khi lên đại học. Ăn mừng cậu đỗ Học Viện Âm Nhạc Hoàng Gia! Không tuyệt sao?"
"Hay lắm!" Shannon trầm trồ. "Cậu có thể đưa bạn trai tới bữa tiệc của Mia nữa."
"Anh ấy không phải bạn trai," Anna phản kháng.
"Chưa phải," Shannon chòng ghẹo. "Thực ra, mình vừa nghĩ ra một ý tưởng sáng suốt... "
"Thôi, thôi, thôi!" Anna giơ tay giả bộ hoảng hốt. "Mình đã có quá đủ ý tưởng sáng suốt của cậu trong một thời gian dài rồi. Chúng ta chuyển chủ đề nhé?"
"OK," Shannon xị mặt. "Cậu có sôcôla không?"
Anna phải thừa nhận rằng căn hộ ở Cảng Sovereign có nhiều thứ đáng để viếng thăm. Đó là một căn hộ rộng rãi với bốn phòng ngủ nhìn ra bến cảng đông đúc, len cứng nào là du thuyền và môtô nước đủ loại. Chỉ mất mấy phút đi bộ từ Câu Lạc Bộ Thuyền Buồm, và nó cũng ngay gần các cửa hiệu cao cấp, nhà hàng, quán rượu - nơi mà chỉ cuối tháng Tám tới đây sẽ đông nghẹt khách du lịch và dân địa phương. Bố cô hài lòng ra mặt với chỗ ở mới này, khoe ngay phòng tắm, hệ thống âm thanh lắp đặt ở tất cả các phòng và TV plasma to vật vã chiếm hết cả mảnh tường trong phòng khách. Tuy nhiên, Anna lại thấy nhớ mảnh vườn. Cô thầm cảm ơn khi căn phòng ngủ mà cô ở cùng với Mallory có ban công, bàn mặt đá cẩm thạch và những chiếc ghế đan bằng sợi liễu gai.
Gabriella đã ra ngoài khi Anna tới đây. Khi cô dỡ xong đồ thì Aramita tới rủ Walter đi xem vở Tristan và Isolde ở rạp Glyndebourne. Cô thấy chạnh lòng khi thấy bố cô gọi Aramita là "thiên sứ bé bỏng của anh" trong khi cô ta ngọt ngào gọi ông là "tình yêu của em".
"Anh đã nói với Anna về bí mật của chúng mình chưa?" cô ta rì rầm, vuốt ve cánh tay Walter trong lúc ông đứng trước gương chỉnh lại nơ con bướm. Tim cô nhói đau.
"Xuỵt, chưa phải lúc, thiên sứ bé bỏng của anh," Walter nói. "Phải đợi Mallory đến đã. Khi nào con bé tới nhỉ?"
"Tối thứ Năm," Anna đáp. "Nhà Musgrove cũng sẽ đến dự bữa tiệc nhưng họ sẽ đưa nó về luôn."
"Hay, hay," ông vừa nói vừa xoa tay. "Ôi, chỉ có điều." Ông ngập ngừng, trán hơi nhăn lại. "Mallory đi cùng Charlie, Gabriella có bạn trai mới - William Buxton. Bố cậu ta là Cider Buxton, con biết đấy. Tuy vậy, nếu con muốn dẫn ai đến... "
"Thực ra," Anna mỉm cười. "Con quen một anh chàng sống gần đây - bố mẹ anh ấy có một chiếc thuyền... "
Cô khinh ghét bản thân vì đã nói kiểu đó, nhưng lại khiến bố cô ấn tượng. Cuộc sống sẽ trở nên dễ dàng hơn khi bố chấp thuận những điều cô làm.
Dĩ nhiên là cô sẽ không tiếp tục để ông điều khiển cuộc đời mình nữa, nhưng hẹn hò cùng Hugo là mũi tên trúng hai đích giúp giành lại sự ủng hộ của bố và xóa bỏ hình ảnh Felix ra khỏi đầu hoàn toàn.
Kế hoạch có vẻ hiệu quả. Không phải đợi đến cuối tuần, ngay từ thứ Năm cô đã nhận được tin nhắn của Hugo.
Anh đến Cảng S 1 giờ chiều. Gặp em ở ngoài quán rượu Seamoors nhé?
"Rất vui được gặp lại em," anh ồm chầm lấy cô. "Đầu óc anh tràn ngập hình ảnh của em từ lúc em rời Lyme Regis. Uống gì nhé?"
"Rượu trắng và sô đa," cô đáp.
"Louisa thế nào rồi?"
"Cô ấy ổn," Anna trấn an. "Vết khâu tháo chỉ rồi nhưng từ đầu cho đến trán vẫn thâm tín. Đáng nhẽ còn nghiêm trọng hơn nhiều."
"Còn cảnh sát thì sao? Họ xử lý vụ đột nhập đến đâu rồi?"
Anna khẽ nhún vai. "Họ đến nhà kiểm tra và lấy lời khai nhưng báo là không có cơ may nào tìm lại được tiền. Anh biết không, tận tối Chủ nhật họ mới thèm tới."
"Anh nghĩ họ có nhiều vụ béo bở hơn," anh nói rồi dẫn cô ra phía bàn. "Anh khá bực mình chuyện Ipod - anh vừa tải được mấy bài hay!" Anh tu bia ừng ực. "Thế," anh nói tiếp. "Ăn trưa ở đây sau đó thì sao? Xem phim? Mua sắm? Bất cứ điều gì em muốn - anh chỉ muốn dành thời gian bên em để hiểu em hơn."
Thốt nhiên, những điều tương tự mà Felix nói cách đây nhiều tháng lại vang lên trong đầu cô. Thôi ngay đi, cô nhủ thầm. Đừng nghĩ về anh ấy nữa.
"Ra Beachy Head nhé," cô rụt rè đề nghị. "Hôm nay trời đẹp quá."
"Sáng mai," anh đưa thực đơn cho cô rồi vẫy tay gọi bồi bàn, "anh sẽ đưa em lên thuyền đi chơi. Nếu em thích?"
"Ôi dĩ nhiên," cô dịu dàng khẽ nói. "Em rất thích. Bất cứ điều gì."
Gửi tới: saxygirl@tiscali.net
�Từ: shannonsmith@talktalk.co.uk
Chào cậu! Mọi chuyện thế nào? Hugo ra sao? Đã nồng cháy chưa? Mia bảo cậu đưa anh ấy đến bữa tiệc. Ôi, nhân đây, cậu còn nhớ anh chàng mình kể chứ? Toby đó. Hóa ra bạn thân của anh trai Mia quen anh ấy và chắc chắn sẽ rủ anh ấy đi cùng. Mình hy vọng đây sẽ là một tình yêu nồng cháy!! Nhớ cậu. Viết thư hay là...!
�Xx Shannon
�Gửi tới: shannonsmith@email.com
�Từ: saxygirl@email.com
Hugo thực sự dễ thương. Quá dễ thương luôn. Mình không chắc cảm xúc của mình nhưng anh ấy rất quan tâm, rất quyến rũ... và khi chúng mình vô tình gặp bố và Aramita ở Waterfront, anh ấy có vẻ vồn vã. Anh ấy đã kể lể rất nhiều nhưng thực tế thì chẳng hiện thực được mấy. Nhưng có thể mình bị điên. Cứ đem anh ấy ra so sánh với Felix...
Gửi tới: saxygirl@tiscali.net
Từ: shannonsmith@email.com
Anna Elliot, cậu sao thế? Đem người yêu si tình ra so sánh với kẻ đã đá đít cậu à?
Gửi tới: shannonsmith@email.com
Từ: saxygirl@tiscali.net
Ừ, OK. Mình biết mình bị điên. Tuy vậy, anh ấy sẽ đến dự tiệc của bố. Hóa ra không phải tiệc mừng tân gia mà chỉ là buổi gặp gỡ đánh lạc hướng. Một kiểu làm cho thiên hạ biết tới là bố mình đã kiếm được việc làm! Dẫn chương trình cho kênh Coast TV hai tuần một lần, hơn nữa lại còn nhăm nhe ý định viết sách! Sẽ là một quyển� tự truyện - ôi, thực ra, sẽ thuê người khác viết thôi. Tất cả những gì ông làm là thao thao bất tuyệt kể cho người viết về cuộc đời mình. Sẽ không có vấn đề gì cả! Bố có vẻ rất vui mừng và chúng tớ cũng vậy vì cả nhà đều nghĩ "bí mật nho nhỏ" là sắp kết hôn của bố với Aramita thật khủng khiếp. Xin lỗi - có điện thoại, tớ đi đây.
Yêu cậu nhiều, xxx
"Anh xin lỗi," Giọng Hugo đầy vẻ hối hận khi Anna trả lời điện thoại. "Vụ đi thuyền đổ bể rồi. Hôm qua bố anh có xuống đây một lúc sau đó bắt chuyến bay đi Pháp luôn - một bất ngờ dành cho sinh nhật mẹ. Ông chẳng nói với anh một lời, cho đến khi anh nhận được tin nhắn sáng nay!"
"Đừng lo," Anna nói. "Lúc khác cũng được. Chúng ta có thể thuê xe đạp và đi-"
"Xin lỗi, anh không thể," Hugo vội ngắt lời. "Bố nhờ anh xử lý mấy việc vào phút chót - nhưng anh sẽ gặp em vào bữa tiệc ngày mai? Bảy giờ ở Câu Lạc Bộ Thuyền Buồm đúng không?"
"Đúng vậy. Gặp anh sau." Anna đáp lời.
Khi tắt điện thoại, cô phân vân tự hỏi sao mình không cảm thấy thất vọng dù chỉ là một chút thôi khi kế hoạch bị thay đổi vào phút chót.
"Em mừng vì bố và Aramita không kết hôn nữa," Mallory nói khi con bé cùng Anna và Gaby đã chuẩn bị sẵn sàng cho bữa tiệc.
"Ờ, ít nhất là," Gaby dẩu môi bình phẩm. "Bố vẫn muốn nhưng các em biết gì không?"
Anna và Mallory hoảng hốt.
"Aramita muốn có cam kết tiền hôn nhân để đảm bảo bố không mó tay vào tiền của cô ta. Thật là ích kỷ?"
"Ừ" Anna chen ngang. "Em nghĩ cô ta không hiểu lý lẽ thông thường. Em mượn chì kẻ màu vàng nhé?"
"Ôi, tất cả những thứ này thật là tuyệt!" Marina đến Eastbourne chỉ vài giờ trước khi bữa tiệc bắt đầu, ngồi một mình ở Khách sạn Hydro ngắm những vị khách tới Câu Lạc Bộ Thuyền Buồm bằng một vẻ mãn nguyện. "Giống như ngày xưa vậy."
"Cháu lo là," Anna thú nhận. "Liệu bố có đủ tiền chi trả không?"
"Ôi, con yêu, bố con chưa nói gì à?" Marina hỏi. "Nhà xuất bản và đài truyền hình sẽ lo vụ này. Bố con được trả trước một khoản hậu hĩnh cho quyển sách, con biết không - tận sáu con số."
Anna nghi ngờ nhìn Marina. "Cô cứ đùa!"
"Những chuyện liên quan đến tiền, ta không bao giờ đùa," Marina cười ha hả. "Ông ấy mừng lắm - không chỉ vấn đề tiền bạc, mà còn cảm giác mình là trung tâm của sự chú ý."
Bà hẩy nhẹ mái tóc mới cắt nom rất sành điệu và quay sang mỉm cười với Anna. "Con có định giới thiệu bạn trai với ta không? Anh chàng đó đâu rồi?"
"Đằng kia ạ, đang nói chuyện với Charlie Musgrove," cô nói.
"Anh chàng cao ráo kia á? Ôi, Anna, trông long lanh nhỉ?"
"Cô Marina!"
"Gì? Cô chỉ nói là anh chàng đó hợp với con đấy. Cô mừng cho con."
"Anna, mình phải kể ngay với cậu. Nếu không, mình phát điên mất!"
Louisa Musgrove lôi xềnh xệch Anna vào buồng vệ sinh nữ, đóng chặt cửa. "Tớ đang yêu!"
Anna thấy phát ốm. Cô cố nặn ra một nụ cười tỏ vẻ hạnh phúc.
"Không thể tin được," Louisa lắp bắp. "Mình đã từng nghĩ là mình chỉ quý anh ấy thôi - nhưng chuyện bây giờ hoàn toàn khác. Mình đã yêu anh ấy mất rồi. Mình không quan tâm bố mẹ nói gì, anh ấy rất phù hợp. Mình mới chỉ nhận ra điều đó."
"Khi nào cậu nhận ra - ý mình là, cậu yêu anh ấy từ khi nào?"
"Lúc mình nằm viện," Louisa vội đáp. "Ôi, thực ra, mình bắt đầu thích anh ấy hôm bọn mình ra Cobb. Và sau vụ tai nạn, anh ấy tỏ ra rất ngọt ngào và quan tâm."
"Anh ấy thực sự là người... " Từng lời nói của Anna như mắc nghẹn trong cổ họng.
"Và sau đó khi trở về nhà, anh ấy đến thăm mình hằng ngày... "
"Thăm cậu ư? Gì, đi cả đoạn đường á?" Cô cảm thấy nỗi ghen tỵ trào dâng.
"Thôi nào," Louisa khúc khích cười. "Từ Drayton Magna tới Kellynch chỉ khoảng hai dặm."
"Drayton ư? Thế chính xác cậu yêu ai?"
"Tớ không nói à? Jamie, chính xác là Jamie Benwick. Mình nhớ anh ấy cồn cào ruột gan - hai đứa xa nhau được tám tiếng rồi đấy."
Niềm hân hoan như rần rật chảy qua huyết mạch khiến cô cảm thấy chóng mặt.
"Ôi Louisa, thật tuyệt vời! Mình mừng cho cậu."
Cô thầm nghĩ, thậm chí mừng cho mình hơn.
"Nhưng - mình nghĩ, liệu anh ấy có thực sự thích hợp với cậu không?"
"Hoàn toàn thích hợp," Louisa cương quyết trả lời. "Mình không muốn bất kỳ ai khác."
"Đây là tin hay nhất mà mình nghe được trong thời gian qua," Anna vui thật sự.
"Nếu không hít thở khí trời, em ngất mất thôi," Anna nói với Hugo nửa giờ sau đó. "Ở đây yêu cầu quá nhiều phép lịch sự đối với một cô gái nhỏ. Chúng mình ra ngoài nhé?"
Hugo nháy mắt rồi cầm lấy tay cô. Đứng ngoài cầu cảng, cô cảm thấy những cơn gió dịu nhẹ mơn man làn da mình.
"Ngoài này thích hơn," cô nhắm mắt, ngước lên bầu trời rồi hít hà bầu không khí trong lành của biển.
"Ngoài này thích hơn," Hugo nhại lại giọng. Ngay lập tức, anh xoay người cô về phía mình và hôn tới tấp lên môi cô. Anna thấy bất ngờ nhưng lúc đó cô lại nhủ thầm đây là cách giúp cô vĩnh viễn xóa bỏ hình ảnh Felix trong đầu và trong tim.
"Anh đã muốn làm điều này lâu lắm rồi," Felix rên rỉ, bàn tay dò dẫm cởi cúc áo cô khi đẩy cô ra chỗ bóng râm của những bức tường. Đúng lúc đó, Anna nhận ra đây không phải điều cô muốn. Cô cố đẩy ra nhưng anh ta ôm chặt cứng.
"Hugo, không!" cô thở gấp.
"Thôi nào," anh ta lầm bầm. "Em biết là mình muốn... "
Khi bàn tay anh ta mon men xuống phía dưới, cô đạp vào chân anh ta bằng gót giày, rồi bỏ chạy. Cô không sợ, cô chỉ căm tức bản thân khi để mình rơi vào tình huống đó và căm tức Hugo vì anh ta nghĩ rằng cô thật dễ dãi.
Cô muốn ở một mình. Phớt lờ tiếng Hugo gọi ầm ỹ, cô băng qua chiếc cầu cảng và đi về phía căn hộ.
"Cô ơi?" Người khuân đồ có vẻ lo lắng. "Cô không sao chứ?"
"Không sao ạ," cô bấm nút vào thang máy.
Khi mở cửa trước, cô nhìn thấy một lá thư nằm lặng lẽ trên thảm chùi chân. Chữ viết không thể nhầm được - đó là của Felix.
Cô run rẩy xé bức thư thì đột nhiên điện thoại kêu bíp bíp có tin nhắn mới. Tin nhắn cũng của Felix.
Hãy quên những gì anh đã viết trong thư đi. Rõ ràng là em đã tìm thấy người thích hợp.
Tim đập loạn xa, cô bắt đầu đọc.
Chào em. Anh không thể chịu đựng lâu hơn được. Mười ngày nữa anh phải quay lại đơn vị sau khi kết thúc đợt trị liệu và ai biết họ sẽ đưa anh đi đâu? Anh yêu em, Anna.
Cô thở gấp hơn - sau đó nhẩm lại tin nhắn trong chiếc điện thoại vẫn nằm trên tay cô.
Anh chưa bao giờ hết yêu em. Thậm chí khi anh tức giận với chuyện của bố và em, anh chưa bao giờ hết yêu em. Anh đã cố - thậm chí cố yêu Louisa, mặc dù cô ấy rất tốt, nhưng anh chỉ nghĩ về em. Cái ngày em xuất hiện ở nhà Charlie và ngã dúi dụi, lúc đó anh biết mình vẫn cần em. Hãy nói với anh chúng mình sẽ làm lại nhé? Được không?
Đầu óc cô bấn loạn. Điều này thật tuyệt ngoại trừ tin nhắn anh ấy nghĩ cô đã tìm được người thích hợp và -
"Ôi Chúa ơi!" Cô hét lên khi bất ngờ nhận ra. Không có tem thư. Chắc hẳn nó được gửi bằng tay. Có nghĩa là Felix ở đây. Liệu anh ấy có nhìn thấy cô và Hugo không? Ở ngoài kia? Chỉ lúc nãy thôi?
Cô chạy bộ xuống cầu thang vì quá hoang mang không thể đợi được thang máy. Ra đến ngoài đường, cô điên loạn nhìn trước ngó sau nhưng không thấy anh đâu. Cô thực sự không nghĩ chuyện lại thế. Cô chộp lấy điện thoại.
Anh hiểu nhầm rồi. Em yêu anh chỉ mình anh thôi. Anh đang ở đâu?
Cô đau khổ quay lại tòa nhà chung cư.
"Chú có nhìn thấy một anh chàng cao ráo chuyển thư đến căn hộ của cháu không?" cô dò hỏi người khuân đồ.
"Cháu nhận được rồi à, tốt," ông ta nói.
"Anh ấy có nói với chú là đi đâu không?" Cô hỏi vậy nhưng biết thừa khả năng không có câu trả lời.
Người khuân đồ lắc đầu.
"OK, cảm ơn chú," Anna rầu rĩ nói.
"Thấy anh ta kêu là muốn đi uống gì đó nên chú đưa cho phiếu đồ uống miễn phí ở quán bar Slinky Sam mới mở."
"Cảm ơn chú nhiều!" Anna phóng như bay tới quán bar.
Cô thấy anh đang ngồi buồn bã, chán chường bên cốc bia.
"Anh Felix!"
Anh ngẩng lên nhìn cô.
"Anh không muốn nghe," Felix đứng dậy đẩy cô ra.
"Felix, anh nghe này," cô nài nỉ. "Anh không hiểu đâu."
"Ôi, anh hiểu chứ," anh nói. "Anh tận mắt nhìn thấy em. Em - và cái gã Hugo. Hôn nhau đắm đuối."
"Xin anh hãy tin em, em không thích anh ta," cô van vỉ. "Anh ta -"
"Thôi đi," Felix lạnh lùng đáp. "Em lại định nói với anh là em không cho anh ta cơ hội chứ gì? Em nghĩ anh là ai? Một tên ngốc ư?"
"OK, OK, hãy để em nói điều này, và sau đó - quyền quyết định thuộc về anh."
Anh không nói gì cũng không nhúc nhích.
"OK, chỉ là có lúc, em nghĩ nếu mình hôn anh ta thì sẽ quên được anh. Bởi vì em nghĩ anh không cần em nữa và hẹn hò với người khác sẽ giúp em làm điều đó nhanh hơn. Nhưng không phải vậy, người duy nhất em muốn hôn là anh."
"Em nói lại đi."
"Người duy nhất em muốn hôn là anh."
Felix chầm chậm giơ tay vuốt má cô. Anna rùng mình như thể có một luồng điện chạy dọc cơ thể. Anh nhẹ nhàng ôm cô và kéo cô sát lại. Anh vùi mặt vào mái tóc và nhẹ nhàng vuốt ve cô.
"Chúng mình bắt đầu lại nhé?" Felix dịu dàng. "Anh xin giữ bí mật chuyện của chúng ta."
"Không!"
"Gì thế? Anh nghĩ em yêu anh cơ mà?"
"Ý em là, chúng mình có thể bắt đầu lại, nhưng không phải giữ bí mật nữa."
Anna nắm lấy tay. "Đi nào."
"Đi đâu?"
"Tới bữa tiệc. Em muốn cả thế giới biết anh có ý nghĩa với em như thế nào."
"Anna, sẽ đem lại rắc rối... "
Cô lắc đầu. "Không. Làm những gì mọi người điều khiển mới đem lại rắc rối. Anh là người quan trọng nhất trong cuộc đời em và đã đến lúc mọi người phải biết điều này."
Khi ông Walter đang say sưa nói chuyện với Aramita, Marina và mấy người đến từ kênh Coast TV thì Anna và Felix len qua những vị khách bước tới.
"Bố," Anna nắm lấy tay Felix. "Bố nhớ anh Felix Wentworth chứ?"
"Xin chúc mừng chương trình và cuốn tự truyện," Felix thốt lên, vẫn đăm đăm ánh mắt. "Chắc hẳn chú đã rất vui mừng."
Lúc đó, Walter chỉ nhìn. Sau đó, ông khẽ gật đầu và một nụ cười dãn nở trên môi ông.
"Cám ơn cháu, Felix," ông nhũn nhặn đáp. "Đây là sự khởi đầu mới của ta. Ta nghĩ đôi khi mọi người cần những sự khởi đầu mới, đúng không?"
Ông chủ động bắt tay Felix và Anna nghĩ mình có thể khóc vì hạnh phúc mất thôi.
"Anna, còn chờ gì nữa?" bố cô nói tiếp. "Đi lấy đồ uống cho anh bạn tội nghiệp này. Nom anh ấy khát lắm rồi."
"Đã xong một việc, vẫn còn việc nữa," Anna nói với Felix vài phút sau đó khi hai người đứng dựa ban công Câu Lạc Bộ Thuyền Buồm.
"Ý em là gì?" Felix nhẹ nhàng vuốt tóc cô.
"Cô Ruth sẽ không vui," Anna thở dài. "Anh biết đấy - chúng mình về lại với nhau. Em chắc là cô ấy không thích."
"Em sai rồi," Felix bật cười. "Cô ấy là người thúc giục anh xuống đây. Nhà Musgrove đã kể với cô ấy về chuyện bữa tiệc và cô ấy bảo đã chán ngấy khi nhìn thấy anh ủ rũ. Còn bảo nếu anh không lái xe xuống đây, cô ấy sẽ lôi anh đi bằng được!"
"Không thể tin nổi!" Anna nói. "Em là người hạnh phúc nhất thế gian." Cô chợt im lặng khi ôm anh.
"Em phân vân không biết Hugo đi đâu?" mãi một lúc sau cô mới lên tiếng. "Em nghĩ để công bẳng em phải... "
"Này em," Felix nói. "Nhìn xuống phía dưới kia đi." Anh chỉ tay về phía bến tàu. Hugo đang tán chuyện sôi nổi với một trong những cô gái đến từ kênh Coast TV, trông không có vẻ gì là đau khổ khi bị cự tuyệt cả.
"Bây giờ nếu em không phiền, chỉ tập trung vào chuyện chúng mình nhé?" Felix khẽ khàng. "Xét cho cùng, anh có rất nhiều thứ phải tìm hiểu."
Nói đoạn, anh kéo cô lại gần và nhẹ nhàng đặt lên môi nụ hôn ngọt ngào. Anna biết rằng đây chính là điều cô mong muốn chừng nào còn sống trên cõi đời này.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiếng Vọng Tình Yêu
Rosie Rushton
Tiếng Vọng Tình Yêu - Rosie Rushton
https://isach.info/story.php?story=tieng_vong_tinh_yeu__rosie_rushton