Pinball Năm 1973 epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 16
ưa rơi suốt mấy ngày, rồi đột ngột tạnh vào tối thứ sáu. Từ cửa sổ căn hộ áp mái, cả thị trấn làm nên một khung cảnh rầu rĩ, ướt như chuột lội và lũng bũng nước mưa. Nắng hoàng hôn chiếu xuyên qua mấy đám mây biến chúng thành một màu sắc kỳ bí, và tàn dư của nó sơn cả căn phòng trong cùng một gam màu tương tự.
Chuột tròng cái áo chắn gió bên ngoài áo sơ mi và đi vào thị trấn. Những con đường nhựa của khu mua sắm vẫn lác đác đây đó những vũng nước tăm tối và ẩm ướt trải ra đến hết tầm mắt. Cả thị trấn có cái mùi của buổi tối sau cơn mưa. Rặng thông cạnh con sông ướt nhẹp từ gốc đến ngọn, mấy giọt nước tinh xảo vẫn còn đọng lại nơi đầu lá kim đang rủ xuống của chúng. Nước chảy thành dòng đặc quánh và nâu xỉn xuống con sông, rồi chạy dọc theo đường kênh bê tông hướng về phía biển.
Buổi chiều tà kết thúc gần như ngay khi nó bắt đầu, và bóng đêm ướt át bao trùm lên tất cả. Rồi ngay lập tức, hơi ẩm biến thành sương mù.
Chuột tựa khuỷu tay lên cửa kính xe và đi một vòng chậm rãi quanh thị trấn. Những dãy sương trắng lệch về hướng tây dọc theo con đường đi lên những quả đồi. Rốt cục, hắn chọn con đường dọc bờ sông đi ra biển.
Hắn dừng xe cạnh con đê, ngả lưng lên chiếc ghế gập ra đằng sau, hút một điếu. Cát trên bãi, những khối bê tông dọc bờ biển, rặng cây chắn gió, tất cả đều tăm tối và ẩm ướt. Thế mà một ngọn đèn vàng ấm áp đang lọt ra qua những bức rèm trên căn hộ của người phụ nữ. Hắn liếc đồng hồ đeo tay. Bảy giờ mười lăm.
Thời gian mà người ta ăn xong bữa tối, ấm cúng trong căn hộ của họ.
Chuột đặt cả hai tay ra sau đầu, nhắm mắt lại và thử mường tượng về căn hộ của cô. Hắn không chắc chắn lắm vì mới chỉ vào đó có hai lần.
Sau cánh cửa là một phòng ăn kiêm nhà bếp rộng sáu chiếu; khăn trải bàn màu cam, chậu cây trang trí, bốn cái ghế, nước cam và báo đặt trên bàn, một ấm trà inox không gỉ, tất cả được sắp xếp ngăn nắp, không có một vết lem hay ố ở bất cứ đâu, và hai căn phòng nhỏ đằng sau có vách ngăn đã bị bỏ đi để gộp thành một phòng. Một chiếc bàn làm việc dài và hẹp có lát kính, trên đó đặt ba ca uống bia bằng sứ nhét đủ thể loại chì màu thước kẻ và bút phác họa. Thêm một khay chứa đầy tẩy chì, tẩy mực, hóa đơn cũ, băng dính mỹ thuật, kẹp giấy muôn vàn màu sắc, và không thể không thiếu một cái gọt bút chì. Những lá tem.
Cạnh bàn làm việc là một chiếc bàn phác họa đã qua sử dụng nhiều lần cùng với một chiếc đèn cổ sếu. Màu của cái chụp đèn, là xanh lá. Ở chỗ bức tường đằng sau, là chiếc giường. Một chiếc giường gỗ nhỏ và đơn giản mang phong cách của vùng Scandinavia.
Nó có thể chứa được hai người, nhưng sẽ kẽo kẹt như một cái thuyền chèo ở công viên.
Sương mù càng lúc càng dày khi màn đêm trôi về phía sau. Thứ màu trắng sữa mờ đục của nó ôm trọn lấy bờ biển, trôi lừ đừ. Thi thoảng một cặp đèn pha màu vàng sẽ xuất hiện trước mặt, rồi đi qua Chuột với một tốc độ chậm rãi. Làn sương mỏng len qua khung cửa kính, bám vào đủ mọi thứ trong xe. Ghế ngồi, cần gạt nước, cái áo chắn gió của hắn, mấy điếu thuốc trong túi, tất cả. Mấy chiếc xà lan ngoài khơi đã bắt đầu kéo còi báo sương mù, nghe như tiếng rống ai oán của một con bê đi lạc. Mỗi cái còi được kéo theo một độ cao riêng biệt, trầm hoặc bổng, cắt qua sự ảm đạm và bay về phía những sườn đồi.
Và rồi trên bức tường bên tay phải? Chuột tiếp tục mường tượng lại những căn phòng của cô. Một kệ sách và một chiếc đài bé tí, cùng với những đĩa nhạc. Một tủ quần áo. Hai bức họa sao chép của Ben Shahn. Chẳng có gì đặc biệt trên kệ. Hầu hết là sách về nghệ thuật kiến trúc. Cũng có một vài cẩm nang du lịch, hướng dẫn tham quan, nhật ký hành trình, bản đồ, một vài cuốn bán chạy, thứ gì đó về Mozart, phổ nhạc, vài quyển từ điển, một kiểu ký tặng gì đó găm trong bìa của cuốn từ điển tiếng Pháp. Đĩa nhạc phần lớn là nhạc của Bach hoặc Haydn hoặc Mozart. Cùng với đó là vài đĩa nhạc kỷ vật của một thời tuổi trẻ: Pat Boone, Bobby Darren, The Platters.
Sau đó thì Chuột tắc tị. Một điều gì đó đã bị bỏ sót. Một điều quan trọng. Một điều đã tước đi của cả căn hộ cái thực tại của nó, bỏ đấy lơ lửng trong không trung. Nhưng là điều gì?
Được rồi, gượm đã; phải nhớ xem nào. Mấy bóng đèn trong căn hộ và thảm trải sàn. Đèn kiểu gì? Thảm màu nào? Hắn không nhớ nổi.
Trong cơn bốc đồng Chuột mở cửa và suýt chút nữa thì phóng qua hàng cây chắn gió, đến gõ cửa nhà cô để có thể xem qua mấy cái bóng đèn và bộ thảm. Trong tất cả những ý định ngu ngốc nhất. Chuột lại dựa lưng lên ghế, lần này là để nhìn ra biển. Ngoài màn sương trắng lơ lửng trên làn nước đen thì chẳng có gì khác. Duy chỉ có ánh đèn chớp chớp của ngọn hải đăng ngoài xa, mở rồi tắt, đều đặn như nhịp tim.
Trong một lúc, căn hộ của cô chỉ trôi nổi trong mơ hồ, không có tường cũng không có trần. Rồi cứ thế chút chút một, hình ảnh đó trở nên mờ nhạt hơn theo từng chi tiết, cho đến khi nó hoàn toàn biến mất.
Chuột quay đầu về phía trần xe, từ từ nhắm mắt lại. Rồi một cái công tắc tưởng tượng được gạt xuống, những bóng đèn trong đầu hắn tắt hết, và bóng đêm lại bao phủ lên hắn.
Pinball Năm 1973 Pinball Năm 1973 - Haruki Murakami Pinball Năm 1973