Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ngàn Dặm Xa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 17: Ốc Đảo Cọ Soi Bóng Nước
T
ừ biệt bọn Kiến Đen buôn mật, tôi và Kiến Vống lại lủi thủi đẩy xe đi.
Trải qua bao ngày tháng bò trên cát bỏng, màu da đỏ như lửa vốn rất đẹp của tôi nay đã bắt nắng đen thui. Đôi râu khô quắt lại, cứng queo chứ không mềm lại duyên dáng như ngày xưa nữa. Còn chú Kiến Vống lái buôn thì khỏi phải tả. Cứ trông thấy chú ngất ngưởng trên chiếc xe rơm trong buổi chiều tà thì ngỡ là một con quỷ đói, đang đánh xe đi tìm xác chết trên sa mạc. Nhưng, tuy diện mạo có xấu xí, chân cẳng có gầy tóp lại, được cái tôi vẫn dai sức như đỉa.
Ngày qua ngày, mỗi lúc một tiến sâu vào sa mạc. Vậy mà kinh thành Nắng vẫn ở mãi đâu xa xôi, chắng thấy tăm hơi.
Thế rồi cho đến một hôm, chặng đường vô định đã đưa chúng tôi đến một ốc đảo xanh rờn đang rì rào soi bóng xuống gương nước lăn tăn gợn sóng.
Trong số các vị độc giả tí hon đang đọc câu chuyện này, không biết có ai đã từng dong duổi bụi hồng, gửi đời cho những cuộc phiêu lưu trên sa mạc trắng. Hẳn chỉ những bạn đó mới chia sẻ cùng chúng tôi nỗi khoái cảm được nghỉ ngơi trên ốc đảo sau bao ngày lang thang dưới nắng lửa.
Kiến Vống đắc ý nói với tôi:
- Thật là may mắn cho cuộc lộ trình của chúng ta. Ở sa mạc khô cằn này, ốc đảo hiếm hoi lắm. Trời đã phù hộ cho chuyến đi buôn này rồi đấy.
Tôi tỏ ý tiếc cho đàn Kiến Đen buôn mật đã sớm rẽ ngang. Kiến Vống gật gù, rồi nhanh nhảu khuân các vò rỗng trên xe xuống múc đầy nước, xong lại hùng hục vần lên xếp ngay ngắn như sợ nước hồ sắp cạn khô không còn gì để múc nữa.
Quả là một chú chàng thạo nghề buôn bán, biết lo xa.
Bọn tôi quyết định nghỉ lại ốc đảo tới hôm sau sẽ lên đường sớm. Sau khi tắm táp, ăn uống no nê, Kiến Vống kéo chiếc xe rơm giấu vào một hốc Cọ, rồi lăn ra ngủ ly bì. Tôi chải lại đôi râu, vuốt ve đôi cánh cho mượt, rồi thong thả bò vào giữa ốc đảo ngắm cảnh đẹp.
Như trong chuyện thần tiên: Giữa sa mạc hoang vu, cháy nắng, bỗng nổi lên hòn đảo cây cối xanh tươi, nước trong leo lẻo. Thật chẳng khác gì lời thách thức kiêu hãnh với đại dương chết. Trên ốc đảo mọc rất nhiều loại cây, nhưng nhiều nhất vẫn là Cọ. Cọ ở đây thân lùn, gốc to, rũ lá loà xoà xuống mặt nước, nom rất ngoạn mục. Không khí trên ốc đảo mát mẻ, gió thoang thoảng đưa mùi thơm cay cay, ngái ngái của trăm ngàn thứ lá cây. Tôi bò thơ thẩn, ngó ngang ngó ngửa. Chợt gặp một cụ Kiến Kim rất già, có đôi râu bạc tuyệt đẹp đang nằm sưởi nắng. Tôi kính cẩn chào cụ, thì cụ cũng từ tốn đáp lễ. Tôi hỏi:- Thưa cụ, ốc đảo này có từ lâu chưa, và tên của nó gọi như thế nào ạ?
Cụ Kiến Kim vuốt sợi râu bạc, mỉm cưòi trả lời:
- Bác hỏi thế, tôi cũng chỉ biết trả lời: Từ khi tôi thoát kiếp ấu trùng thành thân Kiến thì tôi đã thấy có ốc đảo này rồi. Trên ốc đảo có nhiều cây Cọ soi bóng xuống mặt nước, nên gọi là ốc đảo "Cọ soi bóng nước". Đã từ lâu, loài Kiến Kim chúng tôi trú ngụ ở đây, nên khách bộ hành qua lại gọi là ốc đảo Kiến Kim. Thế tôi hỏi khí không phải, bác là người xứ ta?
- Tổ của tôi ở gò Me, thuộc xứ kiến Yên - Vui.
Cụ Kiến Kim ve vẩy đôi râu, lim dim đôi mắt như nhớ lại những ngày tháng đã xa xưa. Rồi cụ lắc đầu than:
- Chao ôi! Xứ Kiến Yên -Vui…Tôi cũng có lần nghe nói về nơi đó. Thật là một vùng trù phú, thừa hãi thức ăn. Ở xứ đó thiếu gì của ngon vật lạ mà bác phải lặn lội tới đây buôn bán?
Thấy cụ Kiến có biết miền quê gò Me xa vời, tôi bùi ngùi kể cho cụ nghe cảnh ngộ éo le của tôi hiện nay, và nhờ cụ mách dùm cho lối về, để bao giờ trả xong món nợ lá cải, tôi sẽ tìm đưòng trở về tổ cũ.
Cụ Kiến Kim dưòng như thấu hiểu nỗi lòng tôi. Cụ ân cần vỗ đuôi tôi:
- Bác ạ, thân Kiến tôi cũng đã nếm mùi chua cay của đời phiêu bạt. Bác hỏi đường về tổ cũ gò Me, thì xin bác hãy nằm xuống đây cùng tôi sưỏi nắng. Tôi có một bài hát này, cũng gọi là xin đọc lên để bác ghi lòng. Đoạn cụ Kiến Kim lấy giọng sang sảng ngâm:
Gió đập cành bông, gió đập cành bông
Đời ai chìm nổi ngóng trông ngày về
Gió đập cành đề
Gò Me tổ cũ ở về xứ Đông
Đường dài băng núi vượt sông
Xuyên qua một cánh đồng bằng ngát hoa
Gió may phe phẩy lá đa
Bông gạo bay xuống ruộng cà ai ơi
Hỏi tìm rừng cọ thắm tươi
Có ai đi ngược về xuôi
Đi ngược, về xuôi…
Sắm sanh chèo lái cùng tôi trở về…
…
Giữa trưa hè oi ả, giọng ngâm trầm bổng của cụ Kiến Kim hát lời mách bảo kín đáo, xa xôi. Chẳng khác gì bài ru dịu dàng, mệt mỏi đưa tôi vào một giấc ngủ hè không thể cưõng lại nổi…
Tôi ngủ thiếp đi lúc nào chẳng hay. Tôi ngủ rất say, đến nỗi không biết cụ Kiến Kim bỏ đi lúc nào. Và cũng không hề hay biết một cuộc chiến tranh đẫm máu giữa hai dòng họ Kiến đang sắp sửa xảy đến trên ốc đảo vui tươi,thanh bình này.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ngàn Dặm Xa
NGUYỄN ĐÌNH CHÍNH
Ngàn Dặm Xa - NGUYỄN ĐÌNH CHÍNH
https://isach.info/story.php?story=ngan_dam_xa__nguyen_dinh_chinh