Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nàng Osin Của Thiếu Gia
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 18: Xuống Phòng Y Tế
( ình xin lỗi các bạn nha, đến giờ mình mới ra chap mới được. Mong các bạn thông cảm ^_^. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!!!)
‘’Ốm cũng phải đi học, ở nhà không ai chăm sóc đâu …nếu …thì xuống phòng y tế …’’
Nó đang ốm cũng phải điên lên khi nghe hắn một mực đòi nó phải đi học cho bằng được. Nó mà khỏe lại thì…Mã Hạo Thiên nhớ đấy…ta sẽ cho ngươi thưởng thức món ăn của ta cả đời!!!
‘’…’’
Kiệt sức quá, muốn mắng hắn một trận mà ngay cả mở miệng nói một tiếng, nó cũng cảm thấy khó khăn.
‘’Uống cái này đi…sẽ khỏe nhanh thôi…tôi làm đấy…đảm bảo uống vào khỏe như trâu í’’
Hắn lạnh lùng đặt một lọ nhỏ trước mặt nó …
Tự nhiên nó cảm thấy sợ.
Sao tự nhiên tốt với người ta đột suất vậy, âm mưu gì hả…liệu hắn có ình uống cái vớ vẩn gì để trả thù không …càng nghĩ khuôn mặt nó lại nhợt nhạt và toát mồ hôi.
Hắn mà bắt mình uống thứ đó…thứ mà hắn chế biến chắc mình ốm thành chết luôn …( ốm mà nghĩ được nhìu vậy là chưa chết đk đâu bà nội ạ @@).
‘’Uống đi…còn chần chờ gì nữa …sắp muộn học rồi đó’’
Vừa nói Hạo Thiên vừa nhìn vào chiếc đồng hồ đắt tiền đang đeo ở tay.
‘’Làm thật hả’’
Nó run người …nhìn hắn.
‘’Có cần tôi mớm không? ‘’ (ặc )
‘’Hụ…hụ…không…cần…’’
Đàng nào cũng chết, nó không chần chừ nữa mà túm cái lọ dốc một mạch hết trơn.
‘’ăc…’’
Vị gì vậy, đắng quá trời, hắn định giết mình hả???
Uống xong, nó ném thẳng vào mặt hắn một cái liếc đầy tử khí, lạnh đến -3000 độ C ( hắn định giết nó bà con ơi $_$)
‘’Gì mà nhìn tôi vậy …đừng nghĩ tôi như vậy à…’’
Cảm thấy ớn lạnh trước ánh mắt ‘’biết ơn ‘’ của nó…hắn cười nhạt.
‘’Chị Hân…phiền chị thay đồ áo cho Thy Hương ‘’
Hạo Thiên bực mình hét lớn …vẻ rất bực dọc-nhanh lên kẻo muộn học bây giờ ^^.
‘’Đỡ rồi chứ?’’
Thy Hương mệt mỏi nắm chặt áo của Hạo Thiên …dù muốn hay không nó cũng phải dựa vào người hắn.
Gió cứ ào ào lướt trên khuôn mặt trắng nhợt …nó cảm thấy chóng mặt quá!
‘’Đi…từ từ thôi…’’
Cố lấy hết sức để thì thào vào tai hắn nhưng tiếng gió đã lấn át giọng nói không có sức của Thy Hương…hắn càng phóng nhanh hơn…( giết bả rồi ông ơi)
Khoảng mười mấy phút sau, người nó mệt nhũn, đứng không nổi bước xuống chiếc mô tô thân iu của hắn.
Hình như thuốc của hắn có hiệu quả mà nó cũng dần dần cảm thấy người đỡ hơn.
‘’Đi nổi không?’’
…
‘’Haizz…’’
Mã Hạo Thiên nhẫn tâm kia cũng có chút tình người đấy. Hắn bất giác vòng tay vào eo của Thy Hương, dìu nó vào lớp trước bao ánh mắt gen tỵ của bọn con gái.
‘’Hàn Tố Như ơi…ra xem kìa…Mã Hạo…’’
Thi Hằng vội vã chạy ngay vào lớp khi vừa đến cổng trường đã đập vào mắt hình ảnh Mã Hạo Thiên đang dìu con nhỏ Thy Hương vào lớp.
‘’Gì mà hét toáng lên vậy…nói gì thì từ từ đi…’’
Hàn Tố Như thản nhiên ngồi mài dũa móng tay, đôi mắt không thèm nhìn Thi Hằng.
‘’Giờ này cậu còn ngắm tay nữa hả…có biết…’’
Chưa kịp nói hết câu, ả đã thấy Hạo Thiên và Thy Hương vào lớp.
‘’Kia kìa…’’
Ả bĩu môi chỉ tay vào mặt Thy Hương đang nhăn nhó phía cửa lớp.
Theo hướng chỉ và giọng nói chua ngoa, bình thường đã rất lớn giờ lại thêm vô lum …cả lớp đều hướng mắt đến…
‘’cái gì…’’
Tố Như giật mình, giận dữ vứt chiếc bấm xuống sàn nhà một cách tàn nhẫn…bước nhanh đến chiếc bàn của nó.
‘’Con nhỏ kia…mày…’’
Ánh mắt sắc lạnh của ả nhìn vào nó…ả quát lên.
‘’Mày biết Hạo Thiên là ai mà…dám…’’
Một ngọn lửa bừng bừng từ đâu tỏa ra khiến nó đang cảm, lạnh run người cũng phải toát mồ hôi…nóng quá.
Nhưng nó hiện giờ ra sao, đến đứng dậy, nó cũng không muốn.
‘’Hạo Thiên là ai hả..mà cô dám mắng nó thế!’’
Giọng nói của Huyền Trân từ đâu chêm vào khiến nó cảm thấy bớt căng thẳng nhưng lại đổ thêm dầu vào lửa đối với Tố Như.
‘’Thy Hương, mày có sao không?’’
Huyền Trân thay đổi ánh mắt, dịu dàng đến bên nó, lo lắng hỏi.
‘’Trời ơi…đầu nóng bức…mày bị ốm hả?’’
Bàn tay thon, mềm mại của nhỏ chạm nhẹ lên trán nó cũng bất chợt thụt lại…bởi vầng trán nóng như muốn thiêu đối làn da mỏng của Huyền Trân.
‘’Huyền Trân…cô …’’
‘’Hả…gọi tôi hả’’
Huyền Trân ngẩng đầu lên,đưa ánh mắt rất chi là ‘’ngây thơ’’ nhìn Tố Như, tay chỉ vào mặt mình.
‘’Cô…’’
Đôi mắt Tố Như đỏ ngầu chẳng thèm nhìn Huyền Trân nữa mà liếc sang nó.
‘’Mã Hạo Thiên là chồng chưa cưới của ta…vì vậy…’’
‘’Thì sao?’’
Giọng nói lạnh lùng của hắn bỗng vang lên…bàn tay cứng như sắt của hắn giơ lên nắm chặt cánh tay ả đang sắp sửa tát vào mặt Thy Hương.
Ả cố gỡ ra nhưng không được…
‘’Hạo Thiên…em…’’
Cái giọng to rõ hay quát người khác đâu rồi, lúc nào cũng vậy, với Hạo Thiên,ả nói lí nhí…tỏ vẻ sợ hãi.
Hắn buông bỏng tay…ả liền rút tay lại, bước ra xa Hạo Thiên.
‘’Dương Thy Hương…cô nhớ đó …’’
Tố Như nhìn sang nó …rồi nói một câu đầy đe dọa, khoát tay bảo Thi Hằng về chỗ ngồi.
‘’Hứ’’
Huyền Trân nhìn ả và bọn đàn em đầy hả hê. Chợt, nhỏ nhìn sang Thy Hương đang nằm rũ trên bàn như không có sức sống.
‘’Có sao không?’’
‘’Mà ốm sao không ở nhà, đến trường làm gì ệt, mày ngốc quá đi!’’
Nhỏ cầm tay nó. Nói giọng lo lắng nhưng có chút trách nhẹ.
Thy Hương chỉ lắc đầu…không chịu được thêm nữa, nó ngã nhào xuống ghế.
‘’Ơ kìa…’’
Phan Ngọc Cường nãy giờ ngồi bên im lặng giờ mới cất tiếng, giơ tay ra đỡ lấy nó đang ngã người.
Không chần chừ, Ngọc Cường ôm lấy người nó xuống phòng y tế.
Trong khi Hạo Thiên chưa kịp phản ứng.
Một chút gì bỗng nhe nhói trong người…mặc dù khuôn mặt vẫn không chút lo lắng nhìn Ngọc Cường bế nó đi ra.
‘’Chờ mình với!’’
Huyền Trân cũng vội vàng chạy theo bước chân của Ngọc Cường.
Mã Hạo Thiên chỉ biết đứng yên, cảm giác như một người thừa…tiếng lao xao của cả lớp lại thoang thoảng đâu đó.
Phía trên kia, Hàn Tố Như đang nhếch mép cười…ả cảm thấy trong lòng như trút đi một nỗi lo lắng rất lớn.
‘’Cô ơi, bạn em bị ốm ….nhờ cô khám giùm ạ!’’
Ngọc Cường đỡ nó nằm xuống giường, cất tiếng gọi cô y tá của trường
.
‘’Để cô xem’’
Cô y tá cười mỉm nhìn Ngọc Cường.
Trước sự đẹp trai của một hotboy như Ngọc Cường, trái tim cô đập mạnh.
‘’Cô bé không sao…nhưng cần phải nghỉ ngơi nhiều…vì ra gió nhiều nên bị mất sức …’’
‘’Dạ, cảm ơn cô’’
Ngọc Cường và Huyền Trân thở phào nhẹ nhõm khi nghe cô y tá nói vậy.
‘’Các em cần phải ra ngoài …để bạn nghỉ ngơi’’
‘’Sao ạ?!’’
Hai giọng nói cất lên cùng một đợt, cả hai nhìn nhau rồi nhìn cô.
‘’Không phải ngạc nhiên thế đâu…người bị ốm cần phải có không gian yên tĩnh để nghỉ ngơi…chờ khoảng hơn tiếng nữa, các em hẵng đến thăm.’’
To be continued...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nàng Osin Của Thiếu Gia
Hương Vy
Nàng Osin Của Thiếu Gia - Hương Vy
https://isach.info/story.php?story=nang_osin_cua_thieu_gia__huong_vy