Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mưa Hạ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 18 -
N
guyễn đến nhà Phương Duy vào một buổi sáng. Mở cửa cho anh là một người đàn ông có bộ mặt càu cạu khó chịu làm anh sững người,chẳng lẽ suy đoán của mẹ anh lại là sự thật, chẳng lẽ Duy đã...
- Tìm ai?
Câu hỏi cộc lốc của ông ta làm anh sự tỉnh. Nguyễn đáp:
- Xin hỏi cô Phương Duy ở đây phải không?
Mắt ông ta nhìn anh như cú vọ.
- Tìm nó có chuyện gì?
- Tôi có thể gặp Duy được không? - Anh hỏi lại.
Ông ta hất hàm:
- Anh là ai?
Nguyễn cảm thấy bực dọc, anh cố ghìm để trả lời gọn:
- Tôi là một người bạn cũ.
Người đàn ông bĩu môi:
- Bạn cũ với chẳng bạn mới. Nó tếch đi từ sáng sớm rồi, có hôm nào ở nhà đâu.
Nguyễn ngạc nhiên. Bây giờ mới có bảy giờ, Duy có thể đi đâu sớm hơn kia chứ?
Ngập ngừng với thắc mắc về vị trí của người đàn ông này trong nhà Duy, nhưng cái quần Jean cũ kỹ và cái thân trần nhễ nhại mồ hôi của ông ta làm Nguyễn nghẹn lời.
Người đàn ông kia sốt ruột gắt gỏng:
- Đã nói nó không có ở nhà, đi khuất đi cho rồi, người ta còn làm công chuyện, đứng đực ra ở đấy làm gì. Có muốn kiếm nó thì vào "Tonight" mà kiếm đi.
Cánh cửa đóng sập lại trước mặt Nguyễn khi anh chưa kịp hiểu gì cả. Anh chư kịp hỏi về Duy, chưa kịp nói gì kia mà. Sao người đàn ông ấy có thể thô lỗ như thế được?
Nguyễn nhất định bấm chuông lần nữa. Cánh cửa vẫn đóng im, thay vào đó là tiếng chửi tục và quát tháo của người đàn ông trong nhà.
Nguyễn mím môi, nhấn chuông lần nữa, rồi lần nữa, hy vọng lời nói của người đàn ông ấy là dối trá, hy vọng rằng Duy có ở nhà, để có thể nghe tiếng chuông kiên nhẫn của anh mà ra mở cửa.
Nhưng rồi sự kiên nhẫn của anh cũng nhường chỗ cho thất vọng. Nguyễn đành phải bỏ cuộc và quay lưng đi.
Bước chân anh khi đến đây háo hức lẫn e dè, bây giờ lại trở nên nặng nề quá
Ra hết con hẻm nhỏ, anh ngồi vào chiếc Taxi trờ đến. Bảo người tài xế ch.y một vòng trung tâm thành phố, anh rối rắm suy nghĩ, đâu có tinh thần mà ngắm phố buổi sáng.
Người đàn ông ấy là ai? Là gì của Duy? Tại sao hắn có thể ăn mặc tự nhiên như thế trong nhà cô? Tại sao hắn lại có mặt ở nhà cô vào lúc sớm như thế này?
Ý nghĩ đó là chồng của Phương Duy khiến anh thắt cả tim.
Có thể nào con người thô lỗ, vô học như thế lại là người cô lựa chọn để gửi thân? Cô đã lấy hắn bao lâu rồi? Hai năm ư? Có thể nào nỗi đau về tinh thần lúc đó lại khiến cô có một quyết định như vậy?
Tại sao vậy Duy?
Tất cả là lỗi của anh. Yêu cô nhưng anh lại chẳng nhận được lòng mình. Anh đã gián tiếp đẩy cô vào ngõ cụt. Duy hồn nhiên và đáng yêu quá. Cuộc đời này vẫn còn nhiều cái dành cho cô. Anh đã từng bao đêm thao thức, mong mỏi mình có thể là người để cô nương tựa, có thể nâng bổng cô lên để chạm tay vào bầu trời cao đẹp, có thể chở che, bảo vệ cô khỏi những cạm bẫy của người đời.
Vậy mà, anh đã không thực hiện được nguyện vọng của mình, anh đã làm hại cô rồi sao?
Đang thẫn thờ với nỗi buồn, Nguyễn chợt nhớ lại lời của người đàn ông cộc cằn lúc nãy. Hắn đã bảo gì nhỉ? Nếu muốn tìm Duy thì vào...
Nguyễn ngẩng lên hỏi người tài xế:
- Xin hỏi anh, ở Sài Gòn có một chỗ nào gọi là Tonight không?
- Tonight? - Người tài xế cười - Sao lại không biết. Đó là tên một vũ trường.
Nguyễn cau mày kinh ngạc:
- Vũ trường?
Anh tài xế gật đầu:
- Vũ trường này mới mở chừng hơn năm nay, đông khách lắm đó anh.
Khẽ liếc vào kính chiếc hậu, người tài xế tò mò:
- Chắc anh là Việt kiều?
Nguyễn ngẩn người ra một lúc. Chợt hiểu anh lắc đầu:
- À không, chỉ vì tôi đi khỏi Sài Gòn một vài năm, nên... nhiều chỗ không biết lắm.
Anh tài xế gật gù:
- Hèn chi, thấy anh gọi xe chạy lòng vòng thành phố, tôi cứ tưởng...
Nguyễn ngắt lời:
- Chỗ đó gần đây không hả anh?
- Chỗ nào?
- Cái... vũ trường Tonight mà anh nói đó.
Người tài xế cười:
- À cái đó hả, gần đây lắm.
Nguyễn bật ra một quyết định, anh nói với người tài xế:
- Phiền anh đưa tôi đến đó đi.
Người tài xế ngạc nhiên:
- Nó là vũ trường mà, đâu có mở cửa ban ngày?
Nguyễn quả quyết:
- Anh cứ đưa tôi đến đó, không sao.
Liếc vào gương chiếu hậu lần nữa, người tài xế đánh tay lái vòng trở lại:
- Anh biết không, tôi có thằng em cột chèo làm bảo vê cho vũ trường đó đó. Nó nói vũ trường đó đông khách lắm, đa số là dân Hồng Kông, Đài Loan, Tây, Mỹ không à, người Việt mình cũng có, nhưng ít hơn.
Thấy Nguyễn có vẻ lắng nghe, anh tài xế càng vui chuyện:
- Anh biết tại sao trong khi thành phố mình vũ trường mọc như nấm mà cái này mới ra lại ăn khách không? Thằng em tôi nói nhờ cái tên đó anh. Chủ nó chọn cái tên đó vì nó có hai nghĩa. "Tonight" là đêm nay, nhưng đọc mại mại ra là "Two night" tức là tới hai đêm lận. Mấy cô ở đó đẹp nữa, nên khách đổ xô tới, tới rồi lại muốn tới nữa.
Câu chuyện của anh tài xế vui miệng có lẽ còn dài hơn nếu như cái vũ trường không sừng sững trước mặt với hàng chữ thật to phía trên "Tonight Dancing".
Nguyễn mở cửa xe bước xuống, nheo mắt nhìn hàng chữ phía trên ngôi nhà đồ sộ đó.
Một vũ trường đêm đêm khách khứa tập nập đèn màu rực rỡ thì ban ngày trông yên ắng và tẻ nhạt là thường. Sàn nhảy có lẽ được nằm ở trên lầu hay bên trong vì sau khung cửa kính, Nguyễn thấy mấy hàng ghế được sắp xếp như mấy quán cà phê.
Nguyễn bước lên bậc tam cấp, đẩy cửa bước vào quán, anh lia mắt nhìn quanh. Đúng là một quán cà phê hay đúng hơn là một quán bar rượu kèm cà phê. Quán vắng tanh.
Nguyễn chọn một cái bàn gần cửa, anh ngồi xuống. Một nhân viên phục vụ chạy đến, anh gọi cà phê.
Khi tách cà phê mang ra, Nguyễn giữ người phục vụ lại hỏi chuyện:
- Xin lỗi, tôi có một người quen có lẽ... làm việc ở đây, không biết tôi có thể...
Người phục vụ nhanh nhẩu:
- Bạn anh tên gì? Anh muốn gặp mặt hả?
- À vâng. Bạn tôi... tên Duy.
- Duy hả? Minh Duy hay Ngọc Duy?
- Bạn tôi là Phương Duy - Anh đáp.
- Phương Duy à? Ở đây có đứa nào tên Phương Duy ta?
Gọi ngay một nhân viên phục vụ khác đang thơ thẩn gần đó, anh ta hỏi:
- Ê, trong mình có thằng nào tên là Phương Duy không mậy?
Nguyễn vội sửa lại:
- Phương Duy là là tên con gái. Bạn tôi là một cô gái.
Hai nhân viên phục vụ nhìn anh, rồi lại nhìn nhau. Cuối cùng, một người trả lời:
- Làm việc ban ngày ở đây toàn con trái không à anh ơi. Buổi tối mới có con gái - Anh ta ngập ngừng - Đào ở đây có cả trăm cô, tụi tui không biết hết tên đâu. Anh muốn tìm buổi tối trở lại đi.
Nguyễn nhìn họ bằng một cái nhìn trừng trừng, mất hồn. Thấy vậy, họ kéo nhau lỉnh vào trong.
Nguyễn ngồi lại sững người như hóa đá. Lát sao anh tỉnh táo hơn, rút vội tiền lên bàn, anh bỏ ra ngoài bỏ lại những ánh mắt tò mò khó hiểu trong quầy bar.
Nắng đã lên bên ngoài sáng lóa, Nguyễn bước đều trên đường, lòng hoang mang vô định. Có Duy ở đây không? Vào ban đêm.
Cuộc đời có bao ngã rẽ, tại sao cô chọn lối này?
Nguyễn chỉ mong rằng mình nghe lầm để Duy vẫn là con gái nhỏ ngây thơ, hồn nhiên như trước, để anh không dằn dặt khổ sở vì hụt hẫng trước trái tim đập nhịp tên cô, để anh không có cảm giác có lỗi vì đã đẩy cô vào tình trạng này.
Sự thật là gì, hai năm trôi quá rồi, anh muốn biết cũng sẽ không lường được. Bất ngờ này kéo theo bất ngờ khác, suy diễn chỉ làm rối rắm và buốt giá tâm trí anh mà thôi.
Nguyễn kìm lòng tự nhủ không suy đoán gì nữa kẻo đầu anh lại nổ tung lên mất.
Phải bình tĩnh, phải kiên nhẫn chờ thời gian trôi, cho đến khi ánh sáng mặt trời tắt đi, đèn đuốc rực sáng lên thay thế, anh sẽ lại đến, lại tìm hiểu một câu trả lời, một sự thật.
Dù sự thật ấy là xót xa, anh vẫn muốn tìm và sẵn sàng đối mặt với nó.
Anh phải tìm cho được Duy.
Anh còn nợ cô nhiều quá. Anh đã vay của cô một tình bạn thân thiết và tin cậy. Anh ấp ủ một tình yêu, nhưng ngu ngốc không biết trao lại cho cô. Cung đàn xưa đã vì cái tính không quyết đoán của anh mà bật sai âm điệu và hai năm dài đã lạc âm vực mất rồi. Anh phải làm sao để tạo lại âm vang như cũ, để nâng lên thành một giai điệu quê hương?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mưa Hạ
Diệu Hạnh
Mưa Hạ - Diệu Hạnh
https://isach.info/story.php?story=mua_ha__khanh_my