Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cách Đế Vương Đoạt Thê
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 9-1
“T
hật sự, ta nói các ngươi, còn có một món ăn... Đầu tiên dùng bột khoai lang trộn lẫn với nước, sau đó lại sau đó dầu hà hoặc mực, tôm, cho lên bếp xào, thêm mầm hoặc rau xanh là được, rồi sau đó rưới nước bột khoai lang lên trên rán thành bánh, lại đánh quả trứng, lật chuyển một mặt, đợi đến khi hai mặt đều vàng, lấy ra đĩa, lấy cà chua làm tương đặt lên trên là có thể ăn, bột khoai lang làm thành bánh ăn bên ngoài da giòn xốp thơm ngát, thật ngon, mọi thứ hòa quyện với nước tương, trong miệng đầy vị hải sản cùng mùi đồ ăn, hòa quyện vào nhau thật là thơm ngọt.”
Khi Hạ Hầu Hoan đi đến hành lang Đồng Viên, liền nhìn thế vẻ mặt sinh động của nàng, lời nàng nói giống như mỹ thực ngon đang ở ngay trước mặt, khiến cả Thành Hâm và Thái Đầu đều ngẩn người đứng nghe.
Nhìn thần thái linh động của nàng, hắn không khỏi quẳng hết tức giận ra sau đầu, đi xuống khỏi hành lang.
“Thật hay giả, ta chưa từng nghe qua loại cách làm này.” Thái Đấu nói xong, cảm thấy hôm nay nước miếng đặc biệt nhiều, nhiều đến mức khiến hắn bị sặc.
“Thật, còn có, ta còn ăn qua một món ăn đặc biệt, là dùng bột mỳ nhào thành bột nhão nướng thành bánh bột mỳ hình vuông, vị mềm không ngậy, sau đó nó trở thành sở thích cá nhân, khi làm cho thêm hải sản hoặc thịt, ngô, củ cải trộn lẫn, cuối cùng thêm một chút bơ, sau đó khoét rỗng chiếc banhsa kia, thêm nước sốt vào, cái vị này...” Tân Thiểu Mẫn nói đến quên mình, thật sự rất nhớ hương vị đó.
“Oa, ngươi đang làm gì vậy, chùi nước miếng đi!”
Chúc Bình An kêu to, khiến Tân Thiểu Mẫn mở to mắt, chỉ thấy Hạ Hầu Hoan đứng ở trước mặt, một thân long bào, mặt nạ che mặt, nhìn từ trên xuống dưới, uy nghi tới mức làm cho người khác không dám làm càn, nhưng nhìn kỹ có thể thấy con ngươi đen giấu dưới mặt nạ chứa đầy ý cười.
“Lại không nhỏ vào ngươi, kêu lớn tiếng như vậy làm gì?” Thái Đấu lau nước miếng đi, thẹn quá hóa giận nói.
“Đã lớn như vậy còn chảy nước miếng, ngươi thế nào?”
“Còn không phải tại Thiểu Mẫn, nói khiến người ta động lòng, nghe đến nước miếng đều chảy ra.”
“Này, sao lại đổ cho ta? Thành Hâm cũng không chảy lấy nửa giọng nước miếng.” Tân Thiểu Mẫn vừa so sánh với Thành Hâm, chỉ thấy Thành Hâm chậm rãi quệt quệt miệng.
“Nói ngon như vậy, khi nào thì có thể nếm thử?” Thành Hâm hỏi. Nha đầu kia nói thật không êm tai, nghe nàng nói quả thật so với đọc còn thích hơn, giống như đồ ăn đang thật sự xuất hiện ở trước mặt, mở miệng liền nếm được hương vị.
“Ta sẽ không nấu.” Nàng không chút do dự nói.
“Ngươi sẽ không nấu? Ngươi nói hay như vậy, ngươi sẽ không nấu?”
“Ta chỉ phụ trách nhìn và ăn.” Cho xin đi, nấu đồ ăn cũng cần thiên phú, thiên phú của nàng chỉ là nhấm nháp thôi.
Thành Hâm trừng mắt nhìn nàng, buồn bực vì nàng nói được mê người, như vẽ bánh nướng, dỗ tiểu hài tử.
“Trừng ta cũng vô dụng, ta thật sự...” Lời chưa dứt, nàng đã bị kéo vào một vòng ôm, khiến nàng không khỏi mở to mắt nhìn, chống lại ánh mắt thâm trầm của hắn: “Hoàng thượng?”
“Bây giờ mới nhìn thấy ta?” Hắn bất mãn nói.
“Không...” Vừa rồi có nhìn thấy, nhưng có chút thẹn thùng, ngượng ngùng chống lại mắt hắn: “Ngươi trở lại thật khéo, chờ một chút nữa là có đồ ngon để ăn.”
“Ngươi làm gì?”
“Vài thứ, có khoai lang, ngô, thịt và gà, chỗ này tuyệt đối đủ cho vài người chúng ta ăn.” Dường như muốn hiến vật quý, nàng cầm lấy tay hắn: “Qua đây qua đây, sắp có đồ ngon.”
“Làm sao ngươi biết là ngon?” Thành Hâm đứng ở đằng sau, trừng mắt nhìn hố đất, hoàn toàn không nhìn thấy đồ ăn phía dưới, rốt cuộc nàng phán đoán như thế nào?
“Ta vừa ngửi liền biết.” Đã nói là thiên phú mà.
Tân Thiểu Mẫn cầm nhành cây đã chuẩn bị từ sớm bắt đầu khảy đống đất, đầu tiên lấy ra một miếng thịt dày, dùng rau quả bao lại bọc một tầng đất, chỉ thấy nàng lấy nhánh cây trước đó xới ra từng bọc đất, lại từ trong lấy ra mấy củ khoai lang.
Chúc Bình An vừa thấy, khinh thường nói: “Đó là khoai lang Hoàng thượng từng mang về... Thì ra là do ngươi làm.”
Tân Thiểu Mẫn cười hắc hắc, cần khoai lang ở trong tay, rõ ràng sẽ phỏng tay, nhưng nàng còn muốn lột da bóc vỏ đưa cho Hạ Hầu Hoan nhấp nháp: “Đại ca, lần trước ngươi thật sự ăn khoai lang sao?” Nàng vừa bóc vừa hỏi.
“Ừ.” Nàng thay đổi xưng hô, hắn không tức giận, thậm chí còn cười.
“Thật không đơn giản, ngươi cũng dám ăn khoai lang của ta, không sợ có độc?”
“Ngươi thay ta thử qua, dĩ nhiên ta dám ăn.”
“Thì ra khi đó ngươi đã chiếm tiện nghi của ta, để ta thử độc, bây giờ có còn cần ta thử không?” Nàng lột một vòng vỏ, hí mắt hỏi hắn.
Hạ Hầu Hoan cười, nghiêng về phía trước cắn một miếng, nóng đến mức hắn không ngừng thở ra.
“Ăn ngon không?” Nàng cười hỏi, mắt cong cong như trăng.
“Ăn ngon.”
“Còn có cái khác.” Nàng quay đầu hô: “Thành Hâm, cầm đĩa... Các ngươi đứng xa như vậy làm gì?”
Nếu nàng nhìn không lầm... Có phải Chúc công công đang khóc không?
“Không nỡ quấy rầy các ngươi.” Thành Hâm ngoài cười nhưng trong không cười nói.
Tân Thiểu Mẫn thẹn thùng nói: “Đi lại giúp đi, chờ chút nữa còn muốn đào gà ra đó.”
“Ngươi đều bao đất, cũng không biết có thể ăn được hay không.” Thành Hâm một mặt ghét bỏ, nhưng vẫn nắm tay Thái Đấu và Chúc Bình An tiến lên giúp đỡ.
“Hừ hừ, chờ chút nữa tuyệt đối khiến cho ngươi khen không dứt miệng!” Không phải nàng khoe khoang, nàng tự mình làm gà, chưa từng bị ghét bỏ qua, cho dù hương liệu gia vị ở đây không đủ, nhưng có khi càng nguyên thủy hương vị càng tươi ngon.
Tân Thiểu Mẫn lôi kéo Hạ Hầu Hoan đến ngồi bên thềm đá, chỉ huy ba người lấy đồ trong hố ra, chờ mọi thứ được sắp xếp ổn thỏa, lúc này nàng mới kêu Thái Đấu tìm tới một cái búa, dùng sức gõ vào chỗ đồ bao đất kia, một tầng đất bên ngoài lập tức vỡ vụn, lộ ra thứ bên trong.
Nàng cầm đũa cẩn thận đẩy rau quả ra, nháy mắt mùi thịt gà tỏa ra bốn phía, làm Thái Đấu nuốt nước miệng mạnh một phát.
Tân Thiểu Mẫn chỉ cầm đũa xé, chân gà liền tự động rơi xuống, nàng lập tức đưa tới trước mặt Hạ Hầu Hoan.
“Đại ca ăn xem, chắc chắn ngon!”
Hạ Hầu Hoan nhìn chân gà còn đang bốc hơi nóng, cắm một ngụm, thịt mềm nhẵm, nước cốt gà tràn đầy, trong vị mặn còn mang theo vị ngọt đặc trưng của thịt, khiến hắn không khỏi hơi híp mắt lại.
“Ta chưa ăn qua thịt gà ngon như vậy.” Hắn tán thưởng nói.
“Ta làm mà.” Tân Thiểu Mẫn nhịn không được kiêu ngạo: “Nếu như có đầy đủ hương liệu, lần sau chúng ta vót trúc làm que nướng, vậy sẽ càng ngon hơn.” Nàng không vào phòng bếp, cũng không chiên, nhưng muốn nói đến thịt nướng, ai dám tranh?
“Ngươi hiểu biết không ít.”
“À, thật ra cũng chỉ có nhiêu vậy.” Tân Thiểu Mẫn có chút thẹn thùng gãi đầu gãi tai.
“Nhưng mà ngươi có muốn lấy phần trước không, bằng không - -” Hạ Hầu Hoan đưa mắt ý bảo.
Tân Thiểu Mẫn vừa quay đầu lại, phát hiện ba con châu chấu đang gặm món nàng thích nhất: “Này, ta chuẩn bị mười phần! Để lại cho ta một miếng thịt và một miếng ngô!”
“Ngại quá, ngươi chỉ có thể ăn cháo.” Thành Hâm không nói hai lời đưa cho nàng bắt cháo vừa mới múc tới.
“Vì sao?” Nàng không cách nào tiếp nhận bát.
“Bởi vì hiện giờ ngươi không được ăn những thứ này, bằng không dạ dày ngươi sẽ không chịu được, lý do này đủ để ngươi chấp nhận chưa.”
“Nhưng mà...” Nàng muốn khóc, dạ dày của nàng nói cho nàng biết tất cả đều bình thường.
“Những thứ này...” Thành Hâm chỉ chỉ, vui sướng khi người khác gặp họa cười nói: “Chúng ta có thể xử lý.”
“Này!” Thật không nói đạo lý, nàng làm cả buổi, kết quả cái gì cũng không được ăn, càng đáng thương hơn là - -
“Đại ca, ngươi cười cái gì?” Nàng quay đầu bi thương trừng hắn.
Hạ Hầu Hoan bị vẻ mặt ai oán của nàng chọc cho buồn cười, làm sao có thể dừng lại được. Đã bao lâu, hắn đã bao lâu rồi chưa từng thoải mái cười to như vậy, đã bao lâu rồi chưa từng thấy các huynh đệ của hắn vui vẻ?
Hắn muốn giữ lại những vui vẻ lúc này, như vậy... Tâm của hắn phải ngoan độc hơn bất kỳ ai.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cách Đế Vương Đoạt Thê
Lục Quang
Cách Đế Vương Đoạt Thê - Lục Quang
https://isach.info/story.php?story=cach_de_vuong_doat_the__luc_quang