Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
36 Chiêu Ly Hôn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3: Q.2 Chệch Quỹ Đạo (2)
Vốn là tôi đã bỏ chuyện ấy ra khỏi đầu, nhưng hai ngày sau, cha của Quách Sắc đã tìm được tôi.
Lúc ấy tôi đang ở trước phiên tòa một vụ kiện, trợ lý nói cho tôi biết: “Sư phụ, có một vị lão tiên sinh họ Quách tìm ngài.”
Tuy không có ấn tượng gì, nhưng tôi vẫn nói với trợ lý: “Mời ông ta vào đi!”
Quách tiên sinh đi vào, tôi lập tứcnhận ra ông ta, tôi hướng ông mỉm cười, “Chào ngài, Quách tiên sinh.”Trước tiên vươn tay về phía ông ta.
Ông ta nhìn thấy tôi thì vô cùng cảm kích, gắt gao bắt chặt tay tôi, “Luật sư Phó, tìm ngài thật không dễ dàng. ”
Hai người chúng tôi ngồi xuống ghế sô pha.
“Tôi tra được điện thoại của ngài từ bên cảnh sát giao thông, vốn nên sớm một chút đến cửa nói lời cảm tạ,nhưng là hai ngày nay vẫn bận chuyện con gái, thực xin lỗi.”
“Ngài rất khách khí rồi, đúng rồi, Quách tiểu thư không có chuyện gì chứ!”
“Không có chuyện gì nghiêm trọng,còn đang ở bệnh viện tĩnh dưỡng theo dõi.” Ông ta lại lắc đầu thở dài:“Thanh niên, cũng nên để nó chịu chút đau đớn da thịt đi, thế mới nhớlâu được.”
Tôi mỉm cười.
Vị Quách tiên sinh này cũng không có đến tay không, ông ấy còn mang theo hai hộp củ nhân sâm Trường Bạchsơn, tôi tuy không hiểu lắm mấy thứ này, nhưng nhìn bề ngoài củ nhân sâm này cũng có thể đơn giản đánh giá được đó là hàng xa xỉ.
Ông ta nhất định ép tôi nhận, tôi từ chối không được, đành phải nhận, nếu ông ta đã là thật tâm chân tình,tôi cũng không phải ngụy quân tử khách khí gì, anh làm chuyện tốt, lạikiên quyết không chịu cho người ta báo ân, nhất định phải chối từ, ngược lại làm cho người ta phải băn khoăn trong lòng.
Cha của Quách Sắc tên là Quách Cương Hằng, nói chuyện với nhau tiếp tôi mới giật mình sợ, thì ra Quách lãotiên sinh không ngờ lại là viện trưởng bệnh viên Đức Nhân trong thànhphố, bệnh viện Đức Nhân sở trường là khoa chỉnh hình, tuy rằng không thể so sánh với vài bệnh viện lớn, nhưng ở khoa trị liệu chỉnh hình, việntrưởng Quách có phương pháp trị liệu sáng tạo độc đáo của chính mình,rất vẻ vang trong nghề.
Viện trưởng Quách nhất định muốn mời tôi ăn cơm, tôi cũng rất có ấn tượng tốt với vị lão tiên sinh này. Lờinói cử chỉ của ông đều khí độ bất phàm, làm hậu sinh tôi đây vô cùngkính mến, giao hữu quen biết nên tiếp xúc với người cao thâm hơn mộttầng tài năng đức hạnh so với mình thì mới tốt, cho nên tôi nguyện ýnghe thêm Quách tiên sinh nói chuyện.
Chúng tôi chọn một cửa tiệm có vẻkhá chuyên nghiệp về món ăn Quảng Đông, khi ăn cơm, viện trưởng Quáchcòn nói thêm: “Luật sư Phó mới ba mươi bốn tuổi, tuổi trẻ như vậy mà đãmột mình mở phòng làm việc, thực khiến cho người khác hâm mộ, cha mẹnhất định đều vô cùng vui mừng đi!”
Tôi lễ phép trả lời: “Thực ra cháucảm thấy việc mình làm được còn kém khá xa so với yêu cầu của cha cháu,nếu cha cháu còn sống, có lẽ sẽ có yêu cầu rất cao đối với cháu.”
Viện trưởng Quách hỏi tôi: “Cha của luật sư Phó đã quy tiên rồi ư?”
“Sau khi lên học đại học cha cháu đã qua đời.”
Viện trưởng Quách hơi có chút cảmkhái, “Vừa mới có chút mặt mũi tiền đồ, người thân cũng không còn trênđời, thật sự là đáng tiếc, mẹ cậu vất vả như vậy nuôi cậu đi học, cũngquả thật không dễ dàng.”
“Đúng vậy.”
Ông ta khen ngợi: “Hiện nay thanh niên có phong độ lại nhiệt huyết như luật sư Phó đây thật sự là càng ngày càng ít.”
Tôi có chút ngượng ngùng.
Vị viện trưởng Quách này không hề tự cao, thật sự hiền hậu dễ thân, ngày đó, chúng tôi hàn huyên không ít,trong khi nói chuyện tôi mới biết được Quách Sắc là con gái một của viện trưởng Quách, đang công tác ở bệnh viện Đức Nhân, thật sự là từ nhỏ đãđược dạy dỗ tốt, tuổi trẻ đầy hứa hẹn.
Hai ngày sau, tôi bỏ thời gian đibệnh viện thăm hỏi Quách Sắc, Quách Sắc đã chuyển biến tốt, hơn nữa đãchuyển tới bệnh viện Đức Nhân tĩnh dưỡng.
Thăm bệnh nhân đương nhiên phải thừa dịp buổi sáng, cũng tránh được lúc bác sĩ kiểm tra phòng. Buổi sángmười giờ, hỏi phòng bệnh Quách Sắc đang nằm xong, tôi đi tìm cô ta. Đẩymở cửa, trong phòng lại không có người, chỉ trong hơi thở ngửi được mộtmùi que hương thoang thoảng.
Mùi hương rất dễ chịu, không mị cũng không tầm thường, tôi có chút hiếu kỳ, quay đầu nhìn về phía góc tường, không ngờ chính là một que hương bình thường, nhưng mà que hương bìnhthường như vậy, mà lại có thể đốt cháy vạn chủng phong tình như vậy,thật sự cũng không thể không bội phục.
Cái này so với bó hoa tươi tôi ôm trong tay, bó hoa còn có chút diễm tục (*vẻ đẹp tầm thường, dung tục).
Tôi hỏi y tá: “Xin hỏi, bác sĩ Quách đi đâu rồi?”
“Bác sĩ Quách lên tầng 6 hội chẩn, ngài muốn tìm chị ấy? Cần tôi gọi điện thoại không?”
“Không cần, không cần, ngày khác tôi sẽ lại đến thăm.”
Xem ra đã không còn bệnh nặng gì nữa, cũng đã có thể công tác được bình thường.
Tôi xoay người đi về phía thang máy, cửa thang máy mở ra, tôi một bước bước vào bên trong, ở bên trong mộtvị bác sĩ nữ trẻ tuổi lại vừa lúc bước ra.
Cô y tá vội vàng bảo tôi: “Vị tiên sinh này, ngài không phải tìm bác sĩ Quách sao?”
Tôi hơi có chút bất ngờ, nhanh chóng ấn dừng thang máy.
Cô bác sĩ mới đi ra kia quay đầu lại, nhìn tôi, ngập ngừng vài giây, thế rồi mới hỏi tôi: “Là anh sao?”
Thì ra cô ta chính là Quách Sắc, buổi tối hôm đó tối trời, hơn nữa tình thế hỗn loạn, tôi cũng không thấy rõ bộ dáng của cô ta.
Hiện giờ tôi với cô ta bốn mắt nhìn nhau, vừa nhìn thấy, trong lòng tôi thoáng có chút chấn động.
Từ khi quan biết Đinh Đinh tới nay,tôi chưa từng lại chú ý tới đôi mắt của người phụ nữ khác như vậy, hiệntại tôi nhìn vào mắt cô ta, không ngờ cũng là đen trắng phân minh, sinhđộng sáng ngời động lòng người.
Tôi đi nhanh ra hướng cô ta mỉm cười: “Xin chào, bác sĩ Quách.”
Cô ta cũng có thể nhận ra là tôi,lập tức cảm kích mỉm cười đáp lại tôi, ‘”Ngài là luật sư Phó đi? Thật sự cảm ơn ngài, ngày đó nếu không phải ngài nhiệt tình cứu giúp, tôi chỉsợ sớm đã không có ngày hôm nay.”
Tôi nhìn đỉnh đầu cô ta, dù sao vẫn bị thương, trên đỉnh đầu còn có một miếng băng gạc, mặt trên rõ ràng in một khối máu màu đỏ.
Vào phòng rồi, tôi khách khí trách cứ cô ta: “Nếu biết bản thân bị thương, sao còn muốn chạy loạn khắp nơi!”
“Đang quen trong tình trạng đờ đẫn,một hồi đến bệnh viện lại có một loại cảm giác lên dây cót muốn vận động làm việc. Luật sư Phó uống nước chứ?”
“Không, cảm ơn.”
Cô ta vẫn rót chén nước cho tôi,ngồi xuống một bên ghế xong, cô nói: “Thực ra không có chuyện gì lớn,ngày đó tôi ham thoải mái nên không cài dây an toàn, kết quả tốc độ xelại nhanh, đệm khí tuy có bắn ra, nhưng tôi vẫn đâm mạnh đầu, lúc ấy bất tỉnh ngất đi thôi.”
“Tôi tay chân vụng về làm sơ cứu hồi tim cho cô như vậy, không có lại khiến cô bị thương lần thứ hai chứ?”
Cả hai chúng tôi đều nở nụ cười, nụcười thật sự là thứ rút ngắn khoảng cách giữa hai người tốt nhất, lậptức, hai ba câu, cười nhẹ, khoảng cách giữa chúng tôi trong nháy mắtliền ngắn lại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
36 Chiêu Ly Hôn
Thủy tụ nhân gia
36 Chiêu Ly Hôn - Thủy tụ nhân gia
https://isach.info/story.php?story=36_chieu_ly_hon__thuy_tu_nhan_gia