Vành Khăn Cho Em epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 17
enner đang dùng cà phê buổi sáng chợt chuông reo. Anh đứng lên mở cửa, miệng càu nhàu ông khách nào mò đến sớm thế.
Vóc người nhỏ bé, dáng mạnh bạo, người khách cười thân thiện:
Tôi là Jay Doyle, nhân viên Cảnh sát địa phương. Tôi có phá giấc ngủ của ông không?
Không đâu. Xin mời ông vào. Tôi đang uống cà phê.
Ông Cảnh sát trưởng bảo tôi đến gặp ông, - Doyle ném cái mũ xuống ghế, ngồi xuống ghế khác và giải thích. - Hình như bây giờ ông lo việc của ông Blandish?
Fenner rót ly cà phê cho ông khách.
Vâng cứ cho là vậy. Mời ông dùng đường?
Không, cám ơn. ( Doyle châm thuốc ). Tôi theo dõi con nhỏ Borg mất hai tháng. Tôi hy vọng dù thật mỏng manh là gã Riley sẽ tìm cách liên lạc với nó nhưng ông Cảnh sát trưởng khuyên tôi đừng mất công vô ích. Bắt đầu từ hôm nay tôi đành chào thua. Tôi mang lại cho ông những bản ghi chép theo dõi nó hàng ngày. Tôi không hy vọng ông rút ra từ đó những điều bổ ích nhưng biết đâu đấy.
Ông ta lôi từ trong cái túi một phong bì dày cộm đưa cho Fenner.
Sáng nay tôi định đến gặp con nhỏ. Nó là mắt xích duy nhất để phăng ra bọn Riley. Tôi không biết vì sao gã lại bỏ rơi nó như tế. Ít ra trước khi lặn mất tiêu, gã phải nói với nó đôi lời chứ.
Ông phí giờ mà thôi, - Doyle can ngăn. - Chúng tôi lôi nó đến Sở Cảnh sát thẩm vấn hàng giờ. Đúng là Riley cho nó rơi thẳng cánh rồi. Hiện nay chuyện nó đang cặp bồ với thằng Eddie Schultz lại càng khẳng định thêm điều này. Nếu nó tin Riley sẽ có ngày cho nó cùng xài số tiền chuộc của Blandish thì không đời nào nó ngó ngàng tới Schultz.
Dẫu sao tôi cũng phải gặp nó. Ngoài nó ra, tôi không còn cơ sở gì bấu víu để tiến hành điều tra.
Phải hết sức cẩn thận, - Doyle khuyên. Ông chỉ nên đến gặp nó khi biết chắc thằng cha Schultz vắng nhà. Hắn nguy hiểm lắm.
Tôi sẽ hết sức thận trọng.
Tối qua tôi đến câu lạc bộ Thiên Thai - Doyle cho biết thêm. Tôi nghĩ trước khi bỏ cuộc việc theo dò, tôi thử ngó qua tiết mục biểu diễn của con nhỏ xem sao. Khá vui mắt đấy. Tôi nghĩ nó không cặp bồ với thằng cha lâu đâu. Với tài năng đó, nó có thể được mời biểu diễn ở Broadway cơ đấy.
Lạ là cái bọn quỉ sứ Grisson lại mở được một nhà hang sang trọng như vậy. Chẳng lẽ Schulberg lại vớ được tiền trên trời rơi xuống?
Ừ... Tôi biết Câu lạc bộ từ lúc Rocco làm chủ. Hôm nay ông thử láng cháng đến đấy xem. Tất cả bọn chúng đều diện đồ lớn láng coóng trừ Slim. Gã vẫn thế, không thay đổi.
Fenner cười nhạo:
Nếu trên đời này có đứa nào thôi tha rác rưởi nhất thì chính là nó.
Tôi cũng đồng ý như vậy. ( Doyle cười bối rối ). Tối qua, hắn đuổi tôi chạy chi chết. Trong lúc con nhỏ Borg trình diễn, đèn tắt hết, tôi nảy ra ý kiến hay mình thử lên lầu ngó xem có gì lạ. Cầu thang do cô gái giữ mũ áo kiểm soát nhưng tôi gặp may. Lúc đó có hai người khác gửi mũ áo, một người vô ý làm rơi cái hộp đựng tiền trà nước của con nhỏ. Tiền rơi tung tóe xuống gầm quầy. Hai người khách và con nhỏ vội bò lồm ngồm cúi xuống nhặt tiền thế là tôi vọt luôn lên gác. Ở lầu một, có bảy cửa. Sáu cửa thoong với buồng ngủ còn cửa thứ bảy ở cuối hành lang, ngoài ổ khóa còn có thêm khóa móc ngoài nữa, thế mới lạ. Tôi không đủ thì giờ quan sát lâu vì tiết mục của Borg vừa kết thúc. Đúng lúc tôi định xuống thang thì nghe phía sau có tiếng động, tôi vội quay lại. Cửa thứ bảy mở, Slim đứng ở ngưỡng cửa, tay cầm dao. Nhìn thấy gã tôi hốt quá, không dám chậm trễ đứng quan sát nữa. Tôi phóng bốn bậc thang một, chạy bổ xuống, con nhỏ giữ mũ áo nhìn tôi tưởng như một bóng ma hiện hình. Chưa ra đến cửa, tôi nghe thấy tiếng la hét. Chính thằng Schultz đuổi theo. Một gã khỉ đột gác cửa định giữ tôi lại nhưng tôi tương một quả trúng mặt. Tôi nhào ra cửa và vắt chân lên cổ mà chạy. Schultz đuổi theo đến đường thì hắn quay lại. Lúc này nghĩ tới, tôi vẫn còn run.
Tôi rất tiếc không được nhìn cái cảnh đó. - Fenner vừa nói vừa cười. - Nếu tôi hiểu đúng thì Má Grisson nhốt một con điếm ở lầu một. Ông có kể cho Brennan biết không?
Tất nhiên là có nhưng chúng tôi không thể hành động gì được. Đa số các hội viên của Câu lạc bộ đều là loại cỡ có thế lực lớn. Không làm sao chúng tôi xin được giấy khám nhà. Hơn nữa cái hộp đếm đó đúng là một lô cốt. Cửa lớn, cửa sổ đều bằng sắt rất kiên cố.
Ông có ý kiến gì về cửa có khóa móc ngoài không?
Không... Cái đó để dành cho ông.
Tìm con nhỏ Borg ở đâu?
Nó sống với Schultz trong một căn hộ ở Malvern Courl. Mãi tít trên lầu thượng. Nhưng phải cẩn thận. Chớ có bén mảng đến khi Schultz có nhà.
Sau khi Doyle ra về, Fenner ngồi đọc những bản ghi chép. Chẳng có gì đáng chú ý trừ ngày này Schultz đến Câu lạc bộ lúc mười một giờ và Anna cũng đi lúc một giờ và ăn trưa ở đó.
Fenner gọi điện thoại về văn phòng cho Paula:
Tôi sẽ quay lại sau khi ăn trưa. Bây giờ tôi đến nhà con nhỏ Borg. Có ai hỏi tôi không?
Ông Blandish vừa gọi điện. Ông ta muốn biết anh có phát hiện điều gì mới không?
Tôi gọi điện cho ông ta ngay. - Còn ai nữa?
Có một bà to béo cứ muốn anh tìm cho bà ta con chó. Tôi trả lời là anh kỵ loài chó. Có đúng thế không?
Cái đó cũng còn tuy. Bà ta có nhiều xìn không >
Tất nhiên là không rồi.
Sau một lát im lặng, Paula nói tiếp:
Tôi muốn anh cũng nên kỵ cả với những cô gái vũ công vừa biểu diễn vừa cởi áo.
Có lẽ tôi cũng nên như vậy sau khi đến gặp cô vũ công này.
Anh cúp máy và quay số nói chuyện với ông Blandish.
Tôi vẫn tin Anna Borg có thể khạc cho chúng ta biết một điều gì. Tất cả đề tùy thuộc vào cách tôi trao đổi với cô ta. Bọn cớm tra hỏi con nhỏ nhiều giờ mà không khai thác được điều gì. Ông đã nói trong vụ này ông chi không tiếc tiền, ông vẫn giữ ý kiến chứ?
Tất nhiên. Anh dự định làm gì?
Tôi định cho cô ta biết ông sẽ đưa cho cô ta vào làm ở Broadway nếu chịu chung cấp cho ta những tin tức khả dĩ tìm ra bọn Riley.
Anh cứ thử xem.
Tôi sẽ gọi ông sau. - Fenner nói và cúp máy.
Vành Khăn Cho Em Vành Khăn Cho Em - James H. Chase Vành Khăn Cho Em