Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trọn Đời Bình An
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 17
T
rong lúc chờ bác sĩ tâm lí Mike, cảm xúc của Mục An luôn khẩn trương cao độ, Lục Bác Giản nhận được điện thoại của Du Khâm vội vàng chạy tới, nhìn thấy vẻ mặt kinh hoảng của Mục An cũng cảm thấy hoảng hốt.
Mục An lo lắng nhìn Lục Bác Giản, gần như muốn nghe từ chính miệng anh một đáp án khác với đáp án kia: “Du Khâm nói… là sự thật?”
Lục Bác Giản nhìn Mục An, trầm mặc một lúc mới thấp giọng nói: “Ừ, hơn một năm trước em bắt đầu gặp phải căn bệnh này.”
Các ngón tay của Mục An đang đặt trên đầu gối siết chặt lấy gấu váy, răng cô cắn chặt vào môi đến trắng bệch, Du Khâm lo lắng cầm tay cô: “Không có chuyện gì đâu Mục An, em phải thả lỏng.”
Lục Bác Giản cũng an ủi cô: “Mục An, tin anh, tất cả đều là giả, em chỉ cần tiếp tục an tâm điều trị, tất cả rồi sẽ tốt thôi.”
Mục An nhỏ giọng lúng túng: “Nói cách khác… em là một bệnh nhân tâm thần?”
Du Khâm cùng Lục Bác Giản đều không nói gì, trong nháy mắt không khí nặng nề làm cho ba người đều cảm thấy hít thở không thông. Trợ lý của bác sĩ Mike đến gọi Mục An đi vào: “Mục tiểu thư, cô có thể vào được rồi.”
Du Khâm nhẹ nhàng nắm tay cô nói: “Yên tâm nhé!”
Nhìn bóng lưng Mục An cùng trợ lý đi vào phòng làm việc của bác sĩ Mike, Du Khâm mệt mỏi tựa lưng vào ghế ngồi, Lục Bác Giản cũng thở dài thật sâu, nhìn cánh cửa kính của phòng làm việc đang đóng chặt, anh lẩm bẩm nói: “Đây là kết quả mà cậu muốn sao?”
Du Khâm cụp mắt xuống: “Có ý gì?”
“Lừa dối cô ấy như vậy có ý nghĩa gì? Đối với cô ấy, rốt cuộc khi nào cậu mới thật lòng?” Giọng nói Lục Bác Giản đã trở nên hơi kích động.
Du Khâm đáp lại ánh mắt của anh, nói từng chữ rõ ràng: “Tôi từ đầu tới cuối đều thật lòng.”
Lục Bác Giản cười nhạo nói: “Thật? Lúc trước tiếp cận cô ấy không phải là vì báo thù sao?”
Các khớp ngón tay của Du Khâm bị bóp chặt phát ra tiếng kêu rắc rắc, anh cắn răng nói: “Anh có tư cách gì để nói như vậy, chỉ bởi vì tôi và Mục Vĩ Hào có thù oán nên hoài nghi tình cảm của tôi đối Mục An?”
“Chẳng lẽ cậu muốn nói với tôi rằng, cậu ở bên Mục An không phải là vì trả thù?” Lục Bác Giản cười lạnh, “Trước khi Mục An tới Lệ Giang đã nói với tôi, tất cả đều là giả sao?”
Sắc mặt Du Khâm thay đổi, anh lập tức đứng bật dậy: “Anh nói… trước khi Mục An đi Lệ Giang đã nói cho anh biết rằng tôi ở bên cô ấy là vì trả thù?”
“Đúng!” Lục Bác Giản châm một điếu thuốc, chậm rãi thổi ra những vòng khói: “Khi đó Mục An rất thống khổ. Trong quá khứ cậu chỉ đem lại cho cô ấy nỗi thống khổ. Hiện tại thì thế nào? Dựa vào lời nói dối để duy trì mối quan hệ giữa hai người? Quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, cuối cùng đến chính cậu cũng có thể phân biệt được cái gì là thật, cái gì là giả không?”
Du Khâm giơ cánh tay phải lên, chiếc nhẫn trên ngón tay khúc xạ ánh sang đến chói mắt, ngón tay thon dài của anh thoáng qua trước mặt Lục Bác Giản: “Tôi chỉ biết một năm trước, cô ấy đã đồng ý kết hôn với tôi. Anh nghe cho rõ đây, đó là sau khi Mục Vĩ Hào gặp chuyện không may!”
Lục Bác Giản cười lạnh tanh: “Thật ấu trĩ, cậu còn không rõ sao? Nếu quả thật muốn lấy cậu, muốn cùng cậu trọn đời trọn kiếp thì tại sao phải lấy Du Ức Sinh để triệt để chặt đứt ý niệm của cậu? Cậu thông minh như vậy sẽ không cho rằng cô ấy lấy Du Ức Sinh là để trả thù cậu chứ?”
Du Khâm xanh mặt, trán nổi đầy gân xanh: “Câm miệng, nếu như không phải tôi làm tổn thương cô ấy, nếu như không phải cô ấy yêu tôi, tại sao lại kiên quyết muốn lấy cha nuôi tôi để chặt đứt ý niệm trong đầu tôi! Nói cho cùng vẫn là cô ấy yêu tôi.”
“Yêu thì có ích gì? Cô ấy đã đưa ra lựa chọn như vậy cũng vì không muốn cùng cậu có bất kỳ liên hệ nào nữa, cậu bây giờ lợi dụng cô ấy mất ký ức mà quấn quýt lấy cô ấy, có phải là quá ích kỷ không. Cậu chỉ vì suy nghĩ của bản thân, vì cô ấy không còn nhớ gì, chờ cô ấy lại tiếp tục yêu cậu, đến lúc ký ức cô ấy được khôi phục không phải cô ấy sẽ còn thống khổ hơn sao?” Lục Bác Giản dùng một tay dí mẩu thuốc lá xuống gạt tàn.
Du Khâm cụp mắt, giọng nói cũng bị đè thấp xuống: “Anh không biết, tôi không thể buông tay. Nếu không phải vì tôi, cô ấy sẽ không chọn cách lấy cha nuôi tôi, nếu không lấy cha nuôi tôi, cô ấy cũng sẽ không biết thân thế của mình, cũng không bị kích động đến mức tự sát. Là tôi đã hại cô ấy, tất cả đều là lỗi của tôi.”
“Vì thế bây giờ cậu muốn chuộc tội? Muốn bồi thường?” Lục Bác Giản liếc xéo anh.
Du Khâm thở dài: “Không phải, vì muốn cho cô ấy một tình yêu không tính toán, không vụ lợi. Thiệt thòi của cô ấy, tôi sẽ đền bù gấp bội.”
Lục Bác Giản hơi bất ngờ nhìn Du Khâm, không nghĩ tới một người đàn ông còn trẻ lại nói ra những lời thâm tình đến vậy, có lẽ cuối cùng đã bị hành động sẵn sàng vì Mục An mà làm tất cả của anh khiến cho cảm động, một người đàn ông yêu một người phụ nữ như vậy, thử hỏi nếu là bản thân anh – Lục Bác Giản – cũng chưa chắc có thể làm được.
Mike là một người Pháp rất ôn hòa, anh đẩy gọng kính lên, cười và nói với Mục An: “Thả lỏng người nào, Mục An. Mới có một năm không gặp, thực sự không còn nhận ra tôi nữa sao?”
Mục An lắc đầu, cảm thấy mờ mịt: “Xin lỗi, tôi không nhớ được điều gì cả.”
Mike nhún vai, bắt tay vào làm báo cáo kiểm tra, vẫn dùng giọng tiếng Trung không chuẩn để nói: “Không sao, bệnh của cô theo biểu hiện lúc này là có dấu hiệu nặng thêm.”
Bàn tay Mục An khẩn trương bóp chặt, cô do dự mở miệng: “Tôi…thật sự có chứng hoang tưởng?”
Mike ngừng động tác lật tư liệu, nhìn cô: “Nếu cô không tin, vậy thì chúng ta sẽ làm kiểm tra. Tôi sẽ hỏi cô vài câu, để xem cô có những biểu hiện của căn bệnh này không?”
Mục An gật đầu.
Mike cười trấn an cô: “Thả lỏng nào, câu hỏi rất đơn giản, cô không cần trả lời, chỉ cần tự đối chiếu trong lòng mình một chút, tự kiểm tra xem cô có hay phát sinh những tình huống tương tự hay không?”
Mike đẩy gọng kính, “Chứng hoang tưởng… trước kia cô tương đối nhiệt tình, năng động, bây giờ cô trở nên lạnh lùng, lại chỉ thích ở một mình, ngay cả người thân cũng không thích gặp. Rất hay có cảm giác đau đầu và mất ngủ. Có nhiều lúc lại thay đổi rất lớn, hay lo lắng, nghĩ ngợi, khó thích ứng với các mối quan hệ giao lưu, hay suy tư, lẩm bẩm và khóc cười vô cớ. Thậm chí có khi xuất hiện hành vi tự sát. Động tác lặp lại cứng nhắc mà không có mục đích gì. Thường hoài nghi tính chân thật của người bên cạnh khi nói chuyện, thậm chí hoài nghi có người muốn làm tổn thương mình…”
Mike còn nói rất nhiều, Mục An chỉ biết ngơ ngác nghe.
Từng có, rất nhiều tình huống cô đều có. Cô trở nên không muốn nói chuyện với bất kỳ ai, tính tình ngày càng cáu kỉnh, thậm chí chỉ muốn một mình yên tĩnh, cả ngày không muốn gặp gỡ hay nói chuyện với ai. Nhất là lần trước sau khi ở nhà Du Khâm xem đĩa CD kia, cô thường tự lẩm bẩm, một mình ngây ngốc, những bất thường trong thang máy bệnh viện, tất cả cô đều nhớ. Ngoài ra, người đàn ông đứng tuổi bắt cóc cô lần trước đã nói, cô tự sát…
Mục An hoàn toàn đông cứng, nói dễ nghe là chứng hoang tưởng, nếu nói khó nghe thì chính là bệnh tâm thần… Chính mình lại bị bệnh tâm thần, tất cả đều do mình tưởng tượng ra? Lúc đầu nghĩ Du Khâm lừa cô nhưng bây giờ Lục Bác Giản cũng nói, cả Mike cũng nói vậy, không có khả năng cả ba người đều lừa cô.
Mục An im lặng, không nói thêm gì nữa. Mike an ủi cô: “Tình huống của cô thực ra không có gì nghiêm trọng, chủ yếu vẫn là cô bị gánh nặng tâm lý, chỉ còn cách phải bình tĩnh lại, tiếp tục trị liệu, rất nhanh sẽ khôi phục thôi.”
Mục An không trả lời, đầu óc trống rỗng, vì sao mình trăm phương ngàn kế đã sớm biết sẽ có kết cục thế này… là thế này sao?
Mục An bắt đầu thực hiện trị liệu, vì không muốn Chung Việt lo lắng, cô lấy cớ đi du lịch xa. Mục An ở trại an dưỡng an tâm thực hiện trị liệu với Mike. Trại an dưỡng này nằm ở ngoại thành, khung cảnh rất tốt, trong trại có những thảm cỏ xanh lục rộng lớn, lá cây xanh mướt, trong hoa viên còn có nhiều người già cũng đang an dưỡng trong này. Sau 12 giờ, nơi đây rất an bình, thoải mái.
Du Khâm luôn ở bên cô, chăm sóc cô cả ngày, Mục An hay trêu ghẹo anh: “Không cần công ty nữa à?”
Du Khâm gối lên chân cô nằm trên thảm cỏ, xuyên qua cánh tay nhìn chân trời xanh thẳm: “Không cần! anh chẳng cần cái gì, chỉ cần em.”
Mục An mím môi cười: “Du Khâm, anh sến quá!”
Du Khâm ngồi dậy nhìn cô cười, lá cây lay động tạo thành những bóng mờ đọng trên khuôn mặt trắng nõn của cô, cô nở nụ cười điềm tĩnh làm cho anh cảm thấy tất cả những lo lắng này đều hóa thành hư không, Du Khâm đưa tay vuốt ve mặt cô, nói: “Mục tiểu thư, ba tháng nữa là anh 22 tuổi rồi.”
Mục An chớp chớp mắt: “Đòi quà sinh nhật hả?” Có phải là quá sớm không, còn những ba tháng nữa cơ mà.
Du Khâm nheo mắt, hung hăng cắn môi cô một cái: “Mục An, em có biết em nợ anh như trời như biển, nợ rất nhiều, bây giờ gặp em, anh muốn đòi lại hết.”
Vẻ mặt Mục An giả vờ ghê tởm, nuốt nuốt nước miếng: “Đừng nói là cho em… tim của anh nhé.”
Du Khâm cúi đầu cười cười, lắc đầu, anh tháo chiếc nhẫn đeo trên bàn tay phải rồi nhìn Mục An thật sâu: “Là một lời hứa hẹn.”
Mục An nhìn anh cúi đầu, điệu bộ trịnh trọng nắm giữ tay phải của cô trong lòng bàn tay anh, như một tín đồ ngoan đạo: “Nó…vốn thuộc về em. Vì thế em nợ anh một lời hứa, đến lúc anh 22 tuổi, em phải giúp anh thực hiện nó.”
Mục An mơ màng nhìn người đàn ông anh tuấn trước mặt, anh không nói hết cả câu mà nói từng từ từng từ, chăm chú nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng ôn nhu, tim Mục An lúc này đập loạn xạ, mắt cụp xuống: “Nhưng… thế có phải quá nhanh không?” Anh mới 22 tuổi, còn quá trẻ, hôn nhân là chuyện cả đời, ở bên anh… hình như cô thường có cảm giác không đủ an toàn.
Du Khâm nhìn ra được, hai mi nhăn lại: “Em không tin anh sao?”
“Không phải.” Mục An thở dài, chỉ là còn rất nhiều điều chưa thể xác định được, cô đưa tay vuốt ve khuôn mặt anh, “Em có bệnh, anh không để ý sao?”
Du Khâm thở phào nhẹ nhõm: “Chỉ là chuyện nhỏ, không vấn đề gì. Mike đã nói sẽ khôi phục được. Dù cho rất …” Tay của anh để bên hông của cô, mạnh mẽ ôm cô vào lòng, môi đặt trên môi cô nói nhỏ, “Anh rất muốn em.”
Mục An nhắm mắt mỉm cười, yên lặng nhận lấy nụ hôn nồng nhiệt của anh, kết hôn, có lẽ… có thể suy nghĩ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trọn Đời Bình An
Phong Tử Tam Tam
Trọn Đời Bình An - Phong Tử Tam Tam
https://isach.info/story.php?story=tron_doi_binh_an__phong_tu_tam_tam