Trái Tim Lạnh Giá epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 17: Đến Cõi Âm Gặp Lại Người Thân
rong cơ mơ màng, Nó đi loanh quanh chỗ Nó đứng, một mảng tối đen bao trùm, đột ngột bừng sáng, hắt vào mắt Nó, khiến Nó hoa mắt nhưng rồi Nó nhanh chóng định hình lại, Nó cứ đi đến phía trước rồi lại nhìn xung quanh. Một nơi lạ lẫm đối với Nó......
- Tiểu Băng...... _ Một giọng nói vang lên từ sau lưng, Nó quay đi quay lại tìm kiếmgiọng nói ấy
- Tiểu Băng..... Tiểu Băng _ Giọng nói ngày một rõ nét hơn.
Nó vẫn im lặng quan sát, đúng là xuất hiện một người đàn bà, nhìn rất sang trọng quý phái. Có một cảm giác quen thuộc, Nó nhìn chằm chằm vào người đàn bà trước mắt.....
- Bà là ai?
- Con gái, ta là mẹ của con đây
- Thật sao? Làm sao tôi tin được?
- Vậy làm sao con mới tin?
- Trả lời câu hỏi
- Ok_ Bà mỉm cười hiền hậu
- Tên họ của tôi, tên thường gọi?
- Hàn Tiểu Băng, Linda
- Hai anh em tôi nữa
- Hàn Thiên Minh, Justin. Hàn Tiểu Như, Jenny. Và hơn nữa, con đang giữ sợi dây chuyền quý báu của mẹ đấy ( sợi dây chuyền chỉ có hai mẹ con biết à )
- Đúng, bà quả thật là mẹ con _ Nó vui sướng lắm.
Cũng phải thôi, bà mất lúc Nó còn nhỏ, lâu rồi, làm sao Nó nhớ rõ được nữa. Gặp lại mẹ, trong lòng Nó vui sướng tột cùng, Nó chỉ muốn mãi mãi bên mẹ như thế này thôi. Nó muốn chạy đến ôm mẹ, nhưng sao chân Nó lại không cho phép Nó bước tiếp. Nó đứng từ xa, chỉ nhìn thấy gương mặt và nụ cười của bà, muốn bà ôm cũng không được...
- Mẹ, sao mẹ lại ở đây?
- Mẹ đã chết, đây là cõi âm
- Vậy con cũng đã chết nên mới ở đây phải không? Vui quá con lại được ở bên mẹ rồi _ Nó hí hửng
- Bé con, con chưa chết, con phải sống, sống thay mẹ chứ?
- Không..... không.... con muốn ở bên mẹ cơ, mẹ đừng bỏ Linda mà._ Nó nũng nịu như một đứa con nít ba tuổi.
- Con không thương mẹ sao?
- Con thương mẹ chứ, Linda thương mẹ lắm
- Linda ngoan nào, thương mẹ con hãy quay về chăm sóc gia đình thay mẹ đi _ Bà nói trong nước mắt
- Không, con muốn ở đây với mẹ cơ. Hay là mẹ quay về với Linda đi
- Không được con yêu ạ, con ngoan nào nếu không mẹ sẽ buồn.
- Ừm, con sẽ về ạ. Nhưng mẹ luôn bên con chứ?
- Ừm, ta luôn bên con, tạm biệt _ Vừa nói xong, hình ảnh tan biến trong bóng tối.
- Mẹ....... mẹ _ Nó nấc lên, tìm kiếm trong mảng tối
Nó ngồi thụp xuống, gục đầu khóc nức nở. Băng luôn tỏ ra mạnh mẽ với cuộc sống nhiều màu sắc nhưng lại yếu mềm với bóng đêm....
- Tiểu Băng..... _ Lại một giọng nói trầm ấm vang lên
Theo phản xạ, Nó quay đi kiếm thì bắt gặp một gương mặt quen thuộc. Lòng cảm thấy nặng nề
- Bà.... bà quản gia_ Nó ấp úng
- Tiểu Băng, tiểu thư vẫn khoẻ chứ?_ Bà quản gia ( xuống cõi âm mà khoẻ ==" )
- Dạ cháu khoẻ, Thiên Hữu cũng vậy ạ _ Nó
- Ừm, ta cám ơn cháu nhiều lắm _ Bà quản gia
- Cháu.... cháu xin lỗi _ Nó cảm thấy có lỗi với bà quản gia khi phải đối diện thế này. Nó càng thấy tội lỗi hơn vì phải che giấu sự thật này. Nhưng tất cả cũng là vì cô muốn tốt cho Hữu thôi. Có lẽ bây giờ là lúc cô trả nợ cho nhà của anh rồi.
- Bác à, hôm nay cháu sẽ trả nợ cho bác _ Nó nhìn bà quản gia
- Trả nợ? Nợ gì? _ Bà quản gia thắc mắc
- Thiên Hữu đã biết mọi chuyện, cháu sẽ dùng mạnh trả lại _ Nó
- Tiểu Băng, cháu đừng có suy nghĩ dại dột thế. Ta nào trách cháu, dù gì trong thời gian qua cháu cũng trả nợ là quan tâm con trai ta rồi..... _ Bà ân cần nói
- Nhưng đó là trách nhiệm, còn giờ cháu mới thật sự trả nợ _ Nó
- Cháu không được chết, cháu phải trả nợ bằng cách là phải chăm sóc Thiên Hữu....
- Nhưng Thiên Hữu sẽ không tha cho cháu.... _ Nó buồn bã nói
Bà quản gia nhìn Nó mỉm cười rồi đi mất. Nó nhìn xung quanh rồi đột nhiên mảng đen tối lúc nãy biến mất. Thoát khỏi cõi âm, Nó quay về thực tại.....
*************
Trái Tim Lạnh Giá Trái Tim Lạnh Giá - Thiên Như