Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trái Tim Hoàng Gia
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 16
N
hư vậy chúng ta thấy rằng năm 1795 thực sự là bước ngoặt với Malherbeau. Đây là năm ông phá vỡ các quy ước âm nhạc của thời đại mình và sáng tạo ra một hình thức hòa âm độc đáo. Như thế nào? Tại sao lại là 1795? Chưa ai trả lời được những câu hỏi này. Chúng ta hoàn toàn không biết về cuộc sống niên thiếu của Malherbeau, cha mẹ ông, nơi ông sinh ra, khi còn nhỏ ông được học nhạc thế nào.
Chúng ta chỉ biết rằng ông đến Paris vào mùa thu năm 1794 và khi ở đó, ông bắt đầu kiếm sống bằng cách sáng tác nhạc cho rạp hát. Ở chương tiếp theo, chúng ta sẽ xem xét một tác phẩm ở giai đoạn đầu – bản Concerto giọng La thứ, còn được gọi là bản Concerto Pháo hoa. Tại sao Malherbeau lại gọi tên tác phẩm như vậy, cũng như rất nhiều thứ khác về nhạc sỹ này, vẫn còn là điều không ai biết.
Khác với, chẳng hạn như âm nhạc cho Hoàng gia, bản Pháo hoa của Handel được vua George II của Anh đặt để tưởng niệm kết thúc cuộc chiến Kế vị ở Áo, bản Concerto Pháo hoa không được hoàng gia đặt hàng cũng như không hề có ghi chép gì rằng nó được chơi trong một sự kiện quốc gia.
Mặc dù bản concerto này không có được sự phức tạp và tinh tế như trong các tác phẩm sau này của ông, nó vẫn mang một ý nghĩa quan trọng. Được sáng tác vào mùa hè năm 1795 trong căn phòng ông ở Marais, bản Concerto Pháo hoa đánh dấu bước khởi đầu cho sự thay đổi hòa âm đột ngột và đáng kinh ngạc của Malherbeau.
Tôi ngả người ra ghế và duỗi tay chân. Bụng tôi gào rú. Tôi nhìn đồng hồ. Đã ba giờ chiều và suốt cả ngày nay tôi chưa ăn gì. Tôi quá bận đọc sách. Cố tìm hiểu kiến thức nền tảng về Amadé Malherbeau. Ông ta thật bí hiểm. Sách vở nói rất nhiều về âm nhạc của ông, nhưng chẳng nói gì lắm về con người ông cả.
Ông xuất hiện ở Paris khi mười chín tuổi, về cơ bản là viết nhạc nền cho vài rạp hát thành phố, rồi bỏ và bắt đầu viết thứ âm nhạc đem lại cho ông sự nổi tiếng. Ông không kết hôn cũng chẳng có con cái, và đến năm bốn mươi tuổi, ông kiếm đủ tiền để mua một căn nhà xa xỉ cạnh Bois de Boulogne.
Ông mất ở tuổi năm mươi tám và để ngôi nhà lại cho Nhạc viện Paris. Khởi đầu là thế, nhưng tôi cần làm nhiều hơn nữa, nếu không tôi sẽ không thể thoát khỏi đây vào Chủ nhật, và tôi đã đặt vé máy bay rồi. Vì gấp rút quá nên tôi không đặt được chuyến bay bình thường đi New York – một chuyến khởi hành vào buổi sáng và đáp xuống New York trong ngày.
Tôi chỉ đặt được chuyến khởi hành từ Orly lúc chín giờ tối và phải quá cảnh ở Dublin bảy tiếng đồng hồ. Chuyện đó sẽ là một cơn ác mộng nhưng hoặc thế hoặc là đợi tới ngày hai mươi ba, mà thế còn ác mộng hơn. Nào… tôi có thể tìm thông tin về Malherbeau ở đâu nữa? Thùng guitar cũ nằm đối diện với tôi trên bàn.
Tôi kéo nó lại để vừa nghịch cái khóa vừa nghĩ. Bác G bảo có một bộ sưu tập bản nhạc của Malherbeau ở thư viện Abelard. Nơi này lại nằm ở trung tâm Paris, tôi nghĩ. Gần sông. Tôi có thể đi tới đó xem. Có khi là chụp ảnh nó. Đó sẽ vừa là nguồn tham khảo cơ bản vừa là phương tiện hình ảnh.
Tôi có thể đi tới nhà Malherbeau và xem xét các thứ của ông. Xem bức chân dung treo ở đó. Rồi thì sao? Khó quá. Những người như Vijay với các câu trích dẫn từ các vị lãnh đạo thế giới thực sự làm mọi thứ trở nên khó khăn. Cái ngạnh khóa vẫn kẹt. Nó không chịu nhúc nhích dù tôi có chọc bao nhiêu chăng nữa.
Nó thực sự làm tôi phát điên lên. Tôi vào bếp và tìm kiếm linh tinh. Năm phút sau, tôi đi ra với cái dũa móng tay, cái tua vít, kim móc, và một lon dầu ô liu. Tôi lấy cây guitar ra khỏi thùng, rồi đẩy cái thùng ra giữa bàn, ngay dưới cái chúc đài treo để nhìn cho rõ. Tôi nghiêng cái thùng, nhỏ vài giọt dầu vào ổ khóa và bắt tay vào sửa.
Nửa tiếng sau tôi vẫn chả làm được tích sự gì. Cái giũa không lọt được vào trong ổ khóa. Tua vít chả dùng được và tôi làm cái kim móc cong oặt đi. Giờ thì tôi thực sự phát điên lên và ngả người lên trên bàn, cố nghiêng cái thùng sao cho ánh sáng từ chùm đèn chiếu thẳng vào trong ổ khóa, thì tôi nghe một tiếng cách nhỏ.
Tôi nhìn xuống. Đó là chiếc chìa khóa của Truman. Nó rơi ra khỏi áo tôi và va vào cạnh thùng đàn. Cứ thử biết đâu được, tôi băn khoăn. Tôi tháo chìa khóa ra và thử đút vào. Nó khít trong ổ khóa, nhưng khi tôi cố vặn thì nó chả nhúc nhích gì. Tôi vặn mạnh hơn một chút. Chỉ một chút.
Tôi không muốn làm gãy cái gì cả. Vẫn không có gì. Tôi kéo chìa khóa ra nhưng nó bị kẹt. Tôi bắt đầu hoảng loạn. Đáng lẽ tôi không nên tháo nó ra. Tôi chưa bao giờ cởi nó ra. Tôi vặn lại nó – cực mạnh. Tay tôi bị trượt và cái cạnh khóa cắt vào tay. Tôi mút chỗ bị đứt rồi thử lại lần nữa.
Tôi muốn lấy lại chiếc chìa khóa của Truman. Tôi vừa kéo vừa đẩy vừa vặn mạnh hết mức có thể. Ngón tay tôi đau, nốt khục chảy máu, tôi bắt đầu chửi thề và toan bỏ cuộc thì đột nhiên có một tiếng kèn kẹt, chiếc chìa khóa xoay và cái ngạnh đưa lên rồi lại rơi xuống, nhưng chiếc chìa khóa vẫn tiếp tục xoay.
Nó nên dừng lại, nhưng không. Nó vẫn tiếp tục quay và đột nhiên có một tiếng rắc và một vết nứt nhỏ xuất hiện bên hông thùng đàn. Tôi đã làm vỡ nó. Ôi khỉ thật. Tôi nhìn kỹ hơn, tự hỏi làm thế quái nào để giải thích chuyện này cho bác G đây, và tôi thấy vết nứt thẳng băng không hề có vết lởm chởm nào, thật là kỳ quặc.
Tôi chọc ngón tay vào, tách nó ra một chút, và một mùi nồng nặc kỳ lạ xộc ra. Có một thoáng ngần ngại, rồi tôi nghe một tiếng nhỏ, khẽ khàng, như một tiếng rên rỉ. Mặt trên từ từ nâng lên, và khi nó mở ra, tôi há hốc mồm. Bởi bên dưới là khuôn mặt của Truman. Nhìn lên tôi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trái Tim Hoàng Gia
Jennifer Donnelly
Trái Tim Hoàng Gia - Jennifer Donnelly
https://isach.info/story.php?story=trai_tim_hoang_gia__jennifer_donnelly