Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tình Yêu Màu Hồng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương Kết
C
ó lẽ chẳng ai ngờ, và chẳng ai tin cho một kết htúc hết sức bất ngờ, nhưng lại đầy lý thú đến như thế.
Yk lặng lẽ né cuộc bàn cãi oph mọi người, coi như tất cả vừa diễn xong vai kịch oph mình đều rất đạt, rất thành công. Nàng bước ra góc hiên, nơi có duy nhất một chậu hoa hồng nằm héo sầu xơ xác lá. Ý Kỳ cúi xuống, khẽ mâng mê những chiếc cánh mỏng mảnh, xếp chồng lên nhau mịm màng như tơ mượt, mà nghe tình cảm như cơn sống tràn về.
Anh vẫn còn nhớ sở thích yêu hoa hồng oph nàng ư? Và có lẽ anh cũng chỉ yêu mãi một tình yêu đến bây giờ? Anh chân tình, anh cao thượng quá, Gia Phong ạ. Thế mà Ý Kỳ lại ao ngạo, lại xem thường, rẻ rúng tình yêu oph anh.
Nàng cảm thấy tâm tư rối bời, xấu hổ, càng chẳng can đảm đứng trước mặt anh, để nhìn vào đôi mắt cương nghị nhưng nồng ấm ấy.
Chợt nhiên bên trong vang lên tiếng hát thật to oph Hồng Hạnh:
"...Nhắc đến chuyện xưa đã xa rồi như giấc mơ. Cho đến bao giờ anh quên được ai đã hững hờ. Vườn hồng năm xưa nay đã hết úa tàn. Ta bên nhau thật rồi, mãi mãi yêu nhau mà thôi..." Ý Kỳ ơi!
- Ủa! Ý Kỳ đâu rồi nhỉ? Người ta sáng tác cho chị nghe mà chị.
Chị Loan cười to:
- Ôi! Hạnh "xộ" mất rồi.
Nhưng Châu kịp thời xuất hiện khiến mũi dùi chỉa về phía anh. Không hiểu đầu đuôi ra làm sao cả Châu vẫn nói tỉnh:
- Định đông đủ rồi hiếp đáp người yêu oph tôi sao? Cái gì mà sộ? Anh đã hứa thì nhất định tới mà Hạnh.
Hạnh đỏ mặt hơn nữa.
Nãy giờ tiếng hát át cả tiếng cười, cho nên khi mọi thứ đã trở về yên ắng, thì mọi người mới phát hiện ra sự rút lui oph Ý Kỳ. Bác hai Tài lên tiếng:
- Giờ thì đã tin lời tao chưa Phong? Trời trong mây tạnh rồi nhé. Tình yêu của một đứa là vĩnh cửu, thật đáng trân trọng.
- Đúng là một hạnh phúc bất ngờ và quá lớn so với con. Con cứ ngỡ rằng sau buổi tiệc hôm nay, con sẽ rời thành phố này mà không hẹn ngày trở lại.
Ông hai Tài hóm hỉnh:
- Hừ! Định chôn vùi ở xó xỉnh đèo heo hút gió như già ư? Đâu có được mậy.Người lớn có những lý do riêng con ạ. Vả lại, ở chốn núi đồi kia, từ nay ta cũng đã có thêm bạn tri âm tri kỷ rồi đó.
- Ba nói sao?
Kiều Diễm kêu lên đầy vẻ ngạc nhiên lẫn tò mò. Ông hai vui vẻ giải thích:
- Ba cũng không ngờ gặp lại cô Trúc Liên, người mà 20 năm trước đã không chịu chấp nhận làm cô dâu khi ngày hôn lễ, chú rể đã có một đứa con nuôi rồi.
Bà Tuyết nghẹn lời:
- Ông đã gặp lại cô ấy rồi sao?
- Phải. Sống ở ĐL ngần ấy năm, nhưng nào có biết, có ga9.p bao giờ.
Rồi ông hướng mắt về phía Ý Kỳ:
- Mấy người bạn ở dưỡng đường ĐL gởi lời thăm cô đấy Ý Kỳ.
- Bác Hai! Bác gặp họ hả?
- Cũng do vô tình thôi. Khi thấy Ý Kỳ rời triền núi với tâm trạng bất an đần bấn loạn mà tức tốc quay về Sài Gòn ngay, nên khiến Trúc Liên và Thuỷ Băng tò mò, nghi vấn mà tìm đến chỗ đó... nên bác mới gặp họ.
Gia Phong lên tiếng:
- Đúng là sự trùng hợp hy hữu, hén bác hai.
- Quả đất tròn mà mậy.
Kín đáo liếc về phía Ý Kỳ, Gia Phong nhớ câu nói của cô hôm nào: "Quả đất...méo".
- Thôi, sóng gió đã qua rồi, Kỳ ạ. Vầng dương vẫn sáng lấp lánh, phải không em?
- Vâng. Gia Phong! Hãy tha thứ cho thái độ của Ý Kỳ. Chính Kỳ mới là người gây thương tổn cho anh những năm qua. Giá như lúc đó em chịu...
- Nghe lời giải thích oph anh chứ gì?
Gia Phong cắt ngang, giọng thật buồn:
- Kỳ à! Trong thâm tâm anh không bao giờ trách em cả. Bởi vì anh hiểu nỗi oán hận oph em rất lớn. Thời gian ở nước ngoài, em cố tình gởi trả lại những lá thư thì anh đã hiểu.
Ý Kỳ ngơ ngác:
- Thư nào? Anh gởi thư cho Kỳ ư?
- Tất cả 12 lá, và anh kịp dừng lại ở con số thứ 13. Vì anh chợt nhớ ra rằng, con số đó ở các nước phương Tây là một con số không may mắn, nên anh cũng không hy vọng gì.
Ý Kỳ hiểu ra chuyện:
- Thì ra cũng chính Vũ Bằng đã làm chuyện đó.
Vậy mà bao năm dài, Kỳ không hề nghĩ tới. Nàng cứ hco rằng Phong cố tình không giải thích, Phong thực sự muốn cắt đứt mối liên hệ Oph hai người nên Kỳ càng tự ái. Chính tự ái đã xô Kỳ té ngã mà nàng không hay. Cũng may nàng đã có lý trí mà không nhận tình cảm oph Vũ Bằng lúc đó. Nếu không thì chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra đối với con người mưu mô như Vũ Bằng?
Những lời nói thật nhẹ bên tai như lời ru ngọt ngào êm dịu. Bàn tay Gia Phong để trên vai Kỳ, và xoay người nàng lại. Rồi bốn mắt nhìn nhau thay cho muôn ngàn lời nói. Sự yên lặng bây giờ mới chính là một thứ ngôn ngữ riêng oph tình yêu.
- Nè! Tui nhắm mắt, bịt tai nên chẳng thấy, chẳng nghe gì hết à nha. Sao, dĩ hoà di quý rồi, phải không?
Giọng Hồng Hạnh hôm nay quả là rổn rảng hơn thường ngày. Phong vội buông người yêu ra, trong ánh mắt anh vẫn nồng nàn đắm đuối vừa tiếc rẻ.
Hải và Diễm cũng chen vào:
- Tình tự bao nhiêu đó cũng đủ rồi, thiên hạ đói rã ruột rồi đây nè.
- Thế còn hai người? Không tình tự à? Chao ôi! Sao mà đủ đôi đủ cặp hết thế này nhỉ?
Chị Loan lại lên tiếng như để tránh cho Gia Phong và Ý Kỳ sự ngượng ngập. Tiếng cười vui và rộn rã hơn. Mọi người trở vào nhà với bàn tiệc tươm tất và không khí thật ấm cúng.
Câu chuyện đã giải toa? được tất cả mọi nỗi u uẩn oph quá khứ và hiện tại. Vũ Bằng và cả ông Vĩnh rồi sẽ phải trả giá cho những việc làm lu mờ lý trí đã qua. Nhưng trong lòng mọi người đều thở phào, mừng cho sự dừng lại khịp thời đúng lúc đó, dù phải trải qua những ngày lao lý.
Ông hai Tài nhìn túi hành lý oph Gia Phong xếp gọn ở góc phòng, nói:
- Như vậy, chỉ có một mình ông già này trở về Đà Lạt thôi, phải không?
Diễm buồn bã:
- Ba hãy tha lỗi cho con. Có lẽ con sẽ cùng ba trở về nơi ấy.
Giấu nỗI buồn vào đáy lòng, ông Vĩnh nhìn bà Tuyết và Diễm bằng đôi mắt chất chứa yêu thương.
- Khờ quá con gái ạ. Hãy ở lại chăm sóc mẹ và ba Vĩnh oph con. Dầu sao mẹ con cũng không thể rời xa con lúc này, cả ba Vĩnh nữa. Con có hiểu điều đó không Diễm?
Giọng Diễm đầy vẻ nũng nịu:
- Hoài Thương chứ ba.
- Ừ, Hoài Thương, cũng sẽ là Hoài - Hải nhé.
Ông nói bằng giọng vui vẻ và cầm tay con gái đặt vào bàn tay rắn rỏi oph Hải như một sự gửi gắm tin yêu.
- Vậy thì hãy nâng ly để chúc mừng ba cặp uyên ương này đi chứ.
Hồng Hạnh lên tiếng bằng một giọng thật tình, khiến Ý Kỳ phải khều vai cô:
- Trời ơi! Sao Hạnh dám bạo miệng vậy?
- Bạo miệng đúng, chứ có phải bạo lực, bạo hành đâu mà phải ngại, phải chống chứ chị Kỳ? Tình yêu mà. Phải thành thật, phải thố lộ ra chứ lị. Ai như Ý Kỳ vậy, tình yêu cháy bỏng mà cứ giấu trong tim để âm ỉ hoài. Thôi, bây giờ hãy tự nhiên mà thổi bùng, mà đốt cháy cho đỏ rực lên đi. Ở đây, mọi người biết điều, lịch sự, tế nhị lắm, sẽ trả lại không gian tình yêu cho hai người đó, không có ai quấy rầy đâu.
Chị L nháy mắt với Gia Phong rồi tiếp:
- Đừng lo, cứ thố lộ đi:
"Yêu ai cứ bảo rằng yêu.
Ghét ai cứ bảo rằng ghét.
Dù ai cầm dao doa. giết.
Cũng không nói ghét thành yêu" nhé.
Hạnh nheo mắt và lém lỉnh đẩy mạnh Ý Kỳ vào vòng tay Gia Phong. Đợi tiếng cười trong trẻo oph mọi người xa dần, Ý Kỳ khẽ giọng:
- Ngày mai, chúng mình sẽ đến thăm mộ Tâm Kỳ, để chị cùng chia ẽ hạnh phúc này với chúng ta, anh Phong nhé. Em sẽ trồng đầy hoa hồng quanh mộ Tâm Kỳ, để mãi maibễn chị ấy là màu hạnh phúc ngọt ngào.
- Ừ. Anh nghĩ rằng có lẽ Tâm Kỳ đã và đang vui với chúng mình rồi cũng nên. Em mãi mãi là tình yêu oph anh, Ý Kỳ ạ.
Ý Kỳ sung sướng ngả vào vai anh:
- Em...Em cũng vậy. Tình yêu oph chúng mình là phép nhân, phải không anh?
Tình yêu màu hồng, hạnh phúc màu xanh. Tình yêu là hương hoa thơm ngát. Tình yêu đang quẩn quanh và quyện chặt hai tâm hồn. Tình yêu luôn bất tử trước sóng gió thời gian.
Chương trước
Mục lục
Tình Yêu Màu Hồng
Thảo Nhi
Tình Yêu Màu Hồng - Thảo Nhi
https://isach.info/story.php?story=tinh_yeu_mau_hong__thao_nhi