Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sa Huỳnh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương 17 -
H
oàng ngừng nói. Căn phòng khách thật im lặng. Nguyễn nghe được tiếng gió hú ngoài sân và tiếng lửa trong lò sưởi nổ tí tách. Lát sau Hoàng từ từ kể tiếp. Giọng nói của anh nghe buồn buồn.
- Ghe đánh cá ghé vào Vũng Tàu. Tôi lại gặp Sa Huỳnh. Tuy nhiên chúng tôi không có nhiều thời giờ với nhau vì tình hình càng ngày càng trở nên nguy kịch. Tôi được lệnh kéo đại đội về Sài Gòn. Lần nữa chúng tôi phải chia lìa, cách xa và có thể không bao giờ gặp lại. Đại đội hai mươi mấy người của tôi đụng địch mấy lần trên đường trở về Sài Gòn. Dù không sợ chết, dù lính bắn tới lúc hết đạn, tôi và đại đội cũng không thể cản được địch. Từ Bà Rịa tôi cùng đại đội chạy bộ về Long Thành, Nhơn Trạch và Thành Thủy Hạ. Một cuộc cận chiến diễn ra ác liệt đã làm tôi bị mù mắt. Những người lính may mắn không bị thương đã dìu tôi và đồng đội bị thương vượt qua sông Sài Gòn về Cát Lái. Rồi biến cố ngày 30- 4 xảy ra. Không còn cách nào hơn binh sĩ dưới quyền dẫn tôi xuống tàu ra biển...
Hoàng ngừng kể. Không khí im lặng trừ tiếng lửa cháy trong lò sưởi và tiếng thở của bé Tâm Ấn. Uống ngụm bia Hoàng nói nhỏ.
- Sông Thu... Em hãy kể cho anh Nguyễn nghe tiếp đoạn cuối chuyện tình của anh với ni cô Sa Huỳnh...
Hoàng hôn nhẹ vào má của vợ như thúc hối. Sông Thu ngồi dậy. Giọng nói thánh thót của nàng hòa lẫn trong tiếng gió hú ngoài sân.
- Sau khi chia tay với Hoàng ở Vũng Tàu Sa Huỳnh sống những ngày dật dờ mộng tưởng. Nàng lười ăn biếng ngủ, quên giờ tụng kinh, đốt nhang lễ Phật. Ngày ngày nàng leo lên tượng Thích Ca Phật Đài ngó mong con đường dẫn về Long Thành, mõi mắt hoài trông một người đã đi bạt ngàn xa. Nàng gọi tên người đó. Nàng khóc âm thầm, lặng lẻ. Ni cô Sa Huỳnh bây giờ chỉ là người, thật người, khổ đau vì tình. Bây giờ nàng mới thấm thía hai chữ tình nghiệt mà sư cụ cố gắng giải thích cho nàng nghe. Than ôi... Chậm mất rồi. Muộn quá rồi. Người lính chiến tên Hoàng đã trở thành một thực thể, một hiện hữu không thể bôi xóa. Rồi nàng phải làm sao, phải làm gì khi đời sống tu hành của nàng bị xáo trộn. Khi mà câu kinh tiếng kệ không còn đủ sức mạnh để lấn át tiếng cười, giọng nói của Hoàng.
Sáng ngày ba mươi tháng tư năm một ngàn chín trăm bảy mươi lăm. Sa Huỳnh nhớ không bao giờ quên. Ngày thành phố Vũng Tàu bắt đầu thấp thoáng bóng những người lính xa lạ, lạnh lùng và vô tình cảm. Sa Huỳnh biết mình phải ra đi vì không thể sống với những người mà nàng sợ hãi. Nàng lặng lẻ dìu sư cụ xuống bãi biển. Thương hại kẻ tu hành người chủ thuyền cho nàng và sư cụ một chỗ trong góc. Trời nước mênh mông. Sa Huỳnh gọi thầm trong trí não tên Hoàng. Nước mắt của nàng nhỏ xuống lòng đại dương đen thẳm. Nàng biết sẽ không bao giờ gặp lại Hoàng.
Tạm trú ở đảo Guam Sa Huỳnh không biết làm gì hơn cho qua ngày tháng trống rổng là tham gia phái đoàn Phật giáo đi ủy lạo đồng bào tị nạn. Một bữa tới thăm khu quân nhân và gia đình của họ nàng lịm người đi vì hình ảnh của một người. Đơn độc. Bơ vơ. Ngác ngơ. Hốc hác. Hoàng của nàng ngồi đó...
- Hoàng...
Tiếng kêu tắt nghẹn. Người lính biệt động quân ngơ ngác. Đôi mắt nồng nàn tình tự yêu thương không còn nữa..
- Xin lỗi ai gọi tên tôi...
Sa Huỳnh bật khóc.
- Hoàng... Hoàng... Tôi là Sa Huỳnh... Ni cô Sa Huỳnh...
Giọng người lính chiến nghèn nghẹn.
- Thưa ni cô vẫn mạnh...
Hoàng đưa tay ra. Sa Huỳnh nắm lấy bàn tay chai cứng đặt lên mặt mình. Hai dòng nước mắt từ từ ứa ra trên khuôn mặt gầy gò và hốc hác của người lính tật nguyền.
Từ đó mỗi ngày. Sáng. Trưa. Chiều. Tối. Sa Huỳnh tới lui thăm viếng và chăm sóc cho người lính chiến tật nguyền. Nàng lo cho Hoàng từng bữa cơm, giặt giủ quần áo, dìu Hoàng ra bãi biển ngồi ôn lại chuyện cũ. Rồi một hôm Sa Huỳnh được tin nàng có tên trong danh sách chuyến bay sang Mỹ. Tâm hồn nàng ngổn ngang. Đầu óc nàng rối rắm. Rồi Hoàng sẽ ra sao. Hoàng sẽ làm gì với đôi mắt đã mù. Còn ai lo cho Hoàng miếng ăn. Còn ai lo cho Hoàng manh áo. Rồi ai sẽ dắt dìu Hoàng vào đời sống lạ xa nơi đất khách quê người. Nàng không thể nào thanh thản, bình yên để tu hành khi nghĩ tới hoàn cảnh của người mà mình yêu thương. Nàng đi tu là để làm vơi nỗi khổ đau của chúng sinh. Hiện giờ, ngay tại đây, có một người đang khổ sở và rất cần sự giúp đỡ của nàng. Hoàng đã từng hy sinh mạng sống che chở, giúp đỡ cho nàng. Bây giờ chính là lúc nàng phải hy sinh để đền đáp. Sa Huỳnh suy nghĩ, cân nhắc, so đo và sau cùng đi tới một quyết định. Ni cô Sa Huỳnh cởi bỏ áo tu hành để thành Hồ Thị Sông Thu...
Nguyễn thở dài không phải vì buồn mà vì nhẹ nhỏm và vui mừng. Sông Thu nhìn chồng mỉm cười. Nụ cười của nàng tắm đẵm hạnh phúc. Thứ hạnh phúc hình thành từ tình yêu chân thật nhất. Lửa tàn dần. Hình ảnh của người ni cô nhạt mờ lung linh.
Ba hôm sau Nguyễn từ giã Hoàng với Sông Thu. Anh cảm thấy lòng thanh thản vì biết dù hai mắt bị mù Hoàng đã có một kẻ đồng hành lý tưởng cho quãng đời còn lại của mình.
Chương trước
Mục lục
Sa Huỳnh
Khuyết Danh
Sa Huỳnh - Khuyết Danh
https://isach.info/story.php?story=sa_huynh__chu_sa_lan