Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Pinball Năm 1973
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 15
M
ùa đông năm 1970 là thời điểm mà tôi lọt vào vương quốc màu nhiệm của pinball. Sáu tháng đó không khác gì sống trong một cái lỗ tối. Một cái lỗ vừa khít người được đào ngay chính giữa một đồng cỏ mênh mông, nơi tôi chỉ cần đóng nắp lại, che đi mọi thứ âm thanh. Tôi không tiếp xúc với bất cứ một thứ gì. Khi tối đến, tôi sẽ thức dậy, mặc cái áo khoác vào người và dành thời gian trong một góc của trung tâm trò chơi.
Tôi cuối cùng cũng tìm ra được một chiếc máy “Phi thuyền” có ba thanh gạt bóng hệt như cái ở Jay’s Bar. Khi cho vào một đồng xu và bấm nút chơi, cái máy sẽ dựng mấy tấm bia của nó lên với một tràng những âm thanh khiến cho cả thân máy rung rinh. Xong rồi những bóng đèn điểm thưởng sẽ tắt đi, sáu con số trên bảng điểm sẽ quay về không, và quả bóng đầu tiên sẽ nảy vào trong làn. Những đồng xu được nhét vào trong chiếc máy nhiều không đếm xuể suốt một tháng sau đó, cho tới một buổi tối mưa rét đầu đông, mức điểm của tôi vọt lên mức sáu con số như một chiếc khinh khí cầu sau khi bao cát cuối cùng đã bị vứt xuống đất.
Tôi dứt những đầu ngón tay đang run lẩy bẩy của mình ra khỏi nút thanh gạt, tựa lưng vào tường, uống lon bia lạnh toát của mình và nhìn lâu thật lâu về phía sáu con số đang hiện lên trên bảng điểm – 105220.
Đó cũng là khởi đầu của kỳ trăng mật ngắn ngủi của tôi với chiếc máy pinball. Tôi hiếm khi xuất hiện trên giảng đường đại học nữa, dành một nửa thu nhập từ những công việc làm thêm vào pinball. Tôi trở nên điêu luyện trong hầu hết các kỹ thuật – ôm bóng, chuyền bóng, bẫy bóng, bắn chặn – và chẳng mấy chốc mỗi khi tôi chơi sẽ luôn có người đứng xem đằng sau. Một nàng học sinh cấp ba với son môi đỏ chót thậm chí còn tiến đến và cạ ngực nhỏ vào cánh tay tôi.
Đến lúc tôi vượt qua 150.000 điểm, mùa đông cũng đã yên vị. Tôi ở đó, một mình trong cái trung tâm trò chơi lạnh buốt, vắng hoe, cuộn mình trong cái áo khoác len thô, khăn choàng cuốn quanh cổ trùm lên cả hai tai, vật lộn với cái máy. Khuôn mặt mà tôi thi thoảng bắt gặp trong tấm gương nhà vệ sinh trông tong teo và hốc hác. Da dẻ tôi nứt nẻ. Những ngụm bia cuối cùng đều có vị như chì. Đầu mẩu thuốc lá vương vãi khắp nơi dưới chân, và tôi sẽ gặm tạm một cái hot dog hoặc thứ gì đó mà tôi vẫn nhét trong túi.
Nhưng nàng thì vẫn tuyệt vời lắm. Chiếc máy “Phi thuyền” ba thanh gạt ấy – chỉ có tôi hiểu nàng, và chỉ có nàng hiểu tôi. Mỗi khi tôi ấn lên nút chơi lại của nàng, nàng sẽ ngước lên với một tiếng ầm ì nho nhỏ, gõ lạch cạch sáu con số về không, rồi mỉm cười với tôi. Tôi sẽ kéo cái thoi đẩy của nàng vào vị trí – không lệch hơn một phân – và để cho quả bóng óng ánh bạc ấy bay thẳng lên làn và rơi vào mặt máy. Trong lúc bóng vụt qua vụt lại, tâm trí tôi sẽ được giải phóng, như thể tôi đang được hút một liều hasit nồng độ cao.
Mọi loại ý tưởng rời rạc trồi lên đầu tôi, sau biến mất. Đủ loại người hiện lên thoáng qua trên tấm kính chắn trước mặt máy, sau nhòe đi. Như một tấm gương hai chiều dẫn tới những giấc mơ của tôi, tấm kính phản chiếu lại tâm trí tôi trong lúc nó nhấp nháy một cách đồng bộ với những trụ nảy và đèn điểm thưởng.
Đâu phải lỗi của anh, nàng nói. Tôi chỉ cứ thế lắc đầu. Không phải lỗi của anh, anh đã cố gắng hết sức rồi mà?
Không đời nào, tôi nói. Thanh gạt trái, đổi làn trên đỉnh, mục tiêu thứ chín. Trật chìa rồi. Tôi chẳng làm đúng được một điều gì hết. Tôi đã không nhấc nổi một ngón tay. Nhưng tôi đã có thể làm vậy, nếu tôi tập trung vào quả bóng.
Một người chỉ có thể làm đến từng đó mà thôi, nàng bảo.
Có lẽ vậy, tôi đáp, nhưng điều đó chẳng thay đổi được gì.
Sẽ luôn luôn là như vậy. Làn trả bóng, vào bẫy, bắn ra ngoài, lỗ phía ngoài, nảy ra, ôm lại, đèn thưởng mục tiêu thứ sáu, 121.150 điểm.
Kết thúc rồi, nàng nói, tất cả kết thúc rồi.
* * *
Sang tháng hai của năm mới, nàng biến mất. Khu trò chơi bị dọn sạch, và sang tháng tiếp theo nó đã trở thành một tiệm bán bánh vòng xuyên đêm.
Cái nơi mà những cô gái trong bộ đồng phục vải màn mang cho bạn những cái bánh vòng vô vị trên những cái đĩa tẻ ngắt. Học sinh cấp ba dựng xe đạp trước cửa, lái xe taxi đêm, nữ phục vụ quầy bar, những tên híp-pi cứng cựa, tất thảy đều đang uống cà phê với đúng một vẻ mặt đã cạn trơ. Tôi gọi một cốc cà phê tệ lậu của họ và một cái bánh vòng quế, đoạn hỏi một cô bồi bàn xem có biết gì về khu trò chơi không.
Cổ tặng cho tôi một ánh mắt bẩn thỉu, giống như khi cổ nhìn thấy một cái bánh vòng đã bị rơi xuống sàn.
“Khu trò chơi?”
“Cách đây ít lâu nó vẫn còn đang hoạt động.”
“Chưa nghe bao giờ,” cổ nói, lắc đầu ra vẻ mệt mỏi. Không có ai nhớ được điều gì cách đây một tháng, cái thị trấn này nó là như vậy.
Tôi lang thang qua những con phố trong tâm trạng thất thểu. Cái máy Phi thuyền ba thanh gạt của tôi đâu mất rồi, không ai biết cả.
Đó là lúc tôi từ bỏ pinball. Đến một thời khắc nào đó, ai cũng sẽ từ bỏ pinball. Chỉ đơn giản là thế.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Pinball Năm 1973
Haruki Murakami
Pinball Năm 1973 - Haruki Murakami
https://isach.info/story.php?story=pinball_nam_1973__haruki_murakami