Phút Dành Cho Con epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Cô Đơn Và Độc Lập Về Tinh Thần
hế giới riêng của con người cũng là một điều bí mật. Khám phá thế giới nội tâm của chính mình giúp chúng ta có cơ hội trở về với sự thanh thản và bình yên tự nhiên, đem lại sức mạnh và sự sáng suốt nội tâm.
Cuộc sống đã khiến chúng ta quá bận rộn với rất nhiều hoạt động trong suốt một ngày. Chúng ta hoạt động trao đổi, di chuyển từ nơi này sang nơi khác, làm việc, vui chơi... khiến ta không còn thời gian để nhìn vào mặt hồ phẳng lặng phía sau những ồn ào náo nhiệt đời thường. Và chúng ta vẫn bị lầm tưởng rằng những hoạt động này đang đem lại ý nghĩa cho cuộc sống của mình. Chúng ta biến cuộc đời mình thành một chuỗi các công việc dày đặc để rồi luôn có cảm giác còn hàng đống việc chưa hoàn thành.
Sự thực thì những công việc là vô tận trong đời. Chúng ta sẽ không thể và không bao giờ hoàn thành hết mọi việc. Tốt hơn là con nên chấp nhận nhịp điệu cuộc sống và hiểu rằng có những thời điểm con cần dừng lại để tìm sự tĩnh lặng cho nội tâm, bất kể là những công việc trước mắt con có quan trọng đến mức nào.
Mặc dù điều này nghe có vẻ mơ hồ và trừu tượng, nhưng vũ trụ luôn có một âm điệu bất tận tồn tại đằng sau sự sống và cái chết. Thật khó nghe được nó trong một không gian sống ồn ào và náo nhiệt. Nó là sự thống nhất cao hơn tất cả chúng ta, dung hòa chúng ta với thực tại và cái chết mà ta không thể tránh khỏi. Và ta trở thành một phần của một thế giới to lớn hơn.
Sự thấu hiểu này chỉ có thể được trải nghiệm đầy đủ khi chúng ta độc lập về tinh thần.
Nhiều người cho rằng độc lập về tinh thần chỉ đơn giản là một từ văn hoa thay cho “ở một mình”. Nhưng ở một mình bản thân nó có thể làm nền tảng cho sự cô đơn cũng như độc lập về tinh thần. Trong khi đó, độc lập về tinh thần là trạng thái yên bình đối lập với sự cô đơn.
Cô đơn là trạng thái cảm giác nhận thức rõ mọi khoảng trống quanh mình, thấy rõ sự tách biệt giữa cá nhân với xung quanh. Đó là sự tách biệt. Còn độc lập về tinh thần là sự hòa nhập mang tính thống nhất với khoảng trống quanh mình.
Nếu cô đơn là sự nhỏ bé, thì độc lập về tinh thần là sự lớn lao khi hòa nhập vào thế giới rộng lớn. Sự cô đơn chỉ là khoảnh khắc, còn sự độc lập về tinh thần tồn tại vĩnh viễn. Cô đơn giống như một cuộc đối thoại mà chẳng có ai trả lời; còn độc lập về tinh thần là hòa điệu với sự im lặng của vĩnh hằng.
Đối với những người cô đơn, họ sợ ở một mình, bởi vì họ cảm thấy không có sự phản chiếu của bản thân. Họ chỉ thoải mái khi bản thân họ là trung tâm của các mối quan hệ. Khi họ một mình, cảm giác trống trải sẽ đến vì họ nghĩ không có điều gì nhìn nhận sự tồn tại của họ.
Độc lập về tinh thần là sự hòa nhịp với nền móng của sự tồn tại. Đó là việc bỏ cái “tôi” ra khỏi trung tâm suy nghĩ của bản thân, cảm nhận mọi mặt của cuộc sống được đầy đủ nhất.
Tất cả những điều này diễn ra trong một không gian lắng đọng, yên bình, nơi mà chúng ta không sử dụng ngôn ngữ để tư duy, và những hy vọng và ký ức cũng không còn là giới hạn của tư duy.
Có người đi vào không gian này qua những giờ khắc mơ mộng trong thuở ấu thơ. Một số khác thì tìm thấy khi trải qua sự cô đơn và bằng cách nào đó, đã vượt lên phía trước để đến với ánh sáng của sự hiểu biết. Cũng có những người lại sống trong lo lắng và chưa bao giờ biết đến sự tồn tại của không gian này.
Càng lớn lên, chúng ta càng bị vây quanh bởi gia đình, trách nhiệm, khiến việc tạo cho mình một không gian và thời gian riêng tư ngày càng khó hơn, thậm chí là không thể. Nhưng khi còn trẻ, con chỉ cần dành ra một khoảng thời gian mà con cho là vừa đủ và đúng lúc để đi vào nơi vang vọng của sự tĩnh lặng. Con có thể tìm thấy nơi này ở bất kỳ đâu, nhưng thiên nhiên chính là người thầy mang lại cho con sự độc lập về tinh thần rõ ràng nhất. Ngay cả khi có mọi người xung quanh, sự vĩ đại của thiên nhiên có thể át đi những câu chuyện phiếm vô nghĩa mà chúng ta phải nghe hàng ngày. Nếu con biết hòa điệu với thiên nhiên, sẽ không mất nhiều thời gian để con có thể cảm nhận nhịp điệu tự do và âm điệu bất diệt của sự yên bình. Và khi đã tìm được, chúng sẽ luôn ở bên con, cho dù con đang ở trong hoàn cảnh nào. Sự yên bình chung quanh con sẽ trở thành cảm giác bình an trong nội tâm, và con có thể quay lại đó bất kỳ khi nào con muốn, bởi vì con biết cần tìm nó ở đâu trong trái tim mình.
Với hầu hết mọi người, công cuộc tìm kiếm điều này đã khiến họ phải trải qua giai đoạn “hãm phanh”, nghĩa là giảm từ vội vã xuống yên lặng và dừng hẳn lại với sự yên bình. Chúng ta phải đi qua giai đoạn cô đơn, và thậm chí là hoảng sợ khi đối mặt với chính các suy nghĩ của chính mình.
Nhưng những cảm giác này rồi sẽ qua. Chúng ta sẽ dần hòa nhập vào sự yên tĩnh tuyệt đối của sự độc lập về tinh thần. Nó giống như khi ta bước vào một khu vườn rực rỡ đầy hoa và ngát hương thơm. Ta có thể nhẹ nhàng rời xa những mối quan hệ xô bồ đời thường để tiến vào hít thở một bầu không khí mới.
Chúng ta sẽ ở một nơi sâu thẳm hơn cả suy nghĩ của mình – nơi chúng ta có thể nghe từng âm thanh và cảm nhận từng nhịp đập trái tim; nơi mà chúng ta tồn tại với từng thay đổi của ánh nắng, và chúng ta cảm nhận được sự hiện hữu của một cuộc sống trường tồn.
Với cảm nhận này, cả thế giới sẽ thay đổi quanh ta. Một cái cây không còn là một vật thể, mà là một thực thể sống. Chúng ta có thể nghe tiếng xào xạc, ngửi được mùi hương và cảm nhận được nhịp điệu khi gió thổi qua ngọn cây. Sự tĩnh lặng trở thành một bản giao hưởng đầy âm điệu. Thời gian đổi thay từ một loạt các khoảnh khắc rời rạc nối lại với nhau thành một hoạt động liền mạch hòa vào nhịp sống. Sự cô đơn biến mất, sự độc lập về tinh thần hoàn toàn chiếm chỗ. Chúng ta thực sự hoà thành một với nhịp sống và dòng chảy thời gian.
Sự cảm nhận này là chìa khóa mở ra tình yêu thực sự trong các mối quan hệ. Khi bản thân chúng ta vững vàng, tự tin, thì tự bản thân mỗi người sẽ tìm thấy giá trị của riêng mình, và có thể sẻ chia những thứ đó với người thân. Chúng ta không còn cố gắng tìm hiểu mọi thứ về cuộc sống của họ hay cố dùng sự hiện diện của họ để lấp đi sự trống vắng trong ta.
Những người không biết tới sự độc lập về tinh thần không bao giờ hiểu nổi điều này. Họ bị ám ảnh bởi sự cô đơn. Họ có những đòi hỏi vô lý với người thân bởi vì họ trông đợi người thân sẽ lấp đi sự cô đơn trong họ. Trên danh nghĩa tình yêu, họ đay nghiến người thân với những đòi hỏi của mình. Họ đòi hỏi sự chịu đựng tuyệt đối như một phần của mối quan hệ, và họ sợ hãi khi những người mà họ thương yêu có những khoảng tự do riêng. Điều họ thực sự muốn là người họ thương yêu thích nghi với hình dạng của sự cô đơn của họ. Không gian trong đời họ, nơi đáng lẽ ra phải phong phú, riêng tư, thì không gì hơn một khoảng trống đang chờ đợi được lấp đầy. Tình yêu của họ trở thành sự trói buộc, và họ chẳng bao giờ hiểu được rằng sự quan tâm mà họ cho rằng không vụ lợi của mình đang vắt kiệt cuộc sống của chính những người họ quan tâm nhất.
Do đó, để thực sự hạnh phúc trong cuộc sống, con phải học bài học về sự độc lập tinh thần. Và học nó không khó chút nào cả. Con chỉ cần phải học để hiểu được sự yên tĩnh. Con phải kháng cự lại sự bồn chồn, những cuộc nói chuyện phiếm và những thứ vớ vẩn cho đến khi con thực sự tự do trong một không gian mà thời gian không còn có ý nghĩa và sự khao khát không còn tồn tại. Hãy kiên nhẫn! Hãy chấp nhận! Sự độc lập tinh thần là một đích đến, chứ không phải là một quyết định nhất thời.
Hãy luôn nhìn vào thế giới quanh mình. Ngọn núi không lo lắng khi phải đứng một mình. Con chim ưng lượn vòng trên trời không khao khát phải hòa nhập với mặt trời. Chúng tồn tại trong sự yên bình vĩnh hằng, và đó là sự yên bình mà người ta chỉ có thể tìm thấy trong sự độc lập tinh thần.
Hãy tìm nó trong chính con. Hãy đến nơi mà sự độc lập tinh thần làm chủ. Uống lấy những bài học của sự yên lặng vĩ đại, và con sẽ không bao giờ phải cảm thấy cô đơn trong suốt cuộc đời.
Phút Dành Cho Con Phút Dành Cho Con - Kent Nerburn Phút Dành Cho Con