Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Những Kỳ Nghỉ Của Nhóc Nicolas
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Crepin Có Khách
C
háu Crepin vẫn khỏe và tôi vui mừng thông báo để ông bà biết là chúng tôi rất hài lòng về cháu. Cậu bé thích nghi rất tốt và sống hòa hợp với các bạn. Đôi khi cháu có xu hướng chơi hơi "rắn" (mong ông bà bỏ quá cho lối diễn đạt này). Cậu luôn muốn các bạn coi mình như một người đàn ông và như một thủ lĩnh. Năng động và với óc sáng tạo rất cao, Crepin có ảnh hưởng mạnh mẽ tới các bạn, những đứa một cách vô thức vẫn khâm phục sự cân bằng của cháu. Tôi rát vui mừng được đón tiếp ông bà khi quý vị có dịp qua vùng chúng tôi.
(Trích thư của ông Rateau gửi cho bố mẹ Crepin)
Crepin có khách
Trại xanh nơi tôi đi trại hè, rất là tốt. Chúng tôi có hàng đống bạn và chúng tôi chơi vui kinh. Mỗi tội là bố mẹ không có ở đấy. Ồ dĩ nhiên là chúng tôi viễt hàng đống thư, các bố, các mẹ và chúng tôi. Chúng tôi thì kể chúng tôi làm những gì, chúng tôi bảo rằng chúng tôi ngoan, ràng chúng tôi ăn tốt, rằng chúng tôi chơi vui và rằng chúng tôi ôm họ rất mạnh, và các bố mẹ, bọn họ trả lời rằng chúng tôi phải biết vâng lời, ràng chúng tôi phải ăn các thức ăn, răng chúng tôi phải cẩn thận và rằng họ hôn chúng tôi thật kêu; nhưng khi có bố và có mẹ ở đây thì lại là một chuyện khác.
Chính vì thế mà thằng Crepin may kinh lên được. Chúng tôi mới vừa ngồi xuống để ăn, thì ông Rateau, chỉ huy trưởng của trại, bước vào vời nụ cười ngoác trên mặt, ông ấy nói:
- Crepin, có một điều bất ngờ dành cho em, bố và mẹ em đến thăm em.
Và cả lũ chúng tôi chạy ra xem. Thằng Crepin nhảy lên cổ mẹ nó, rồi lên cổ bố nó, nó ôm hôn bọn họ, bọn họ bảo nó răng nó lớn ghê và rẳng nó rám nắng ghê nhỉ. Thằng Crepin hỏi bọn họ có mang cái tàu điện cho nó không, và bọn họ có vẻ mừng rỡ lắm khi gặp nhau. Thế rồi thằng Crepin nói với bố nó và mẹ nó:
- Còn kia là các bạn. Kia là thằng Bertin; thằng đó là Nicolas, với cả thằng Gualbert, với cả thằng Paulin, vói cả thang Athanase, với cả bọn khác, và đó là đội trưởng bọn con, và kia là nhà bọn con và hôm qua con đã câu được hàng đống tôm.
- Ông bà dùng bữa trưa luôn với chúng tôi chứ ạ? ông Rateau hỏi.
- Chúng tôi không muốn làm phiền quý vị, bố thằng Crepin nói, chúng tôi chỉ ghé qua thôi.
- Tôi cũng tò mò muốn biết bọn nó ăn gì, mẹ thằng Crepin nói.
- Rất hân hạnh thưa bà, ông Rateau nói. Tôi sẽ nói đầu bếp chuẩn bị thêm hai suất ăn.
Rồi tất cả chúng tôi lại quay vào nhà ăn.
Bố và mẹ thằng Crepin ngồi cùng bàn với ông Rateau, với cả ông Genou, quản trị trại của chúng tôi. Thăng Crepin ngồi với chúng tôi, nó tự hào kinh và nó hỏi chúng tôi đã thấy xe ô tô của bố nó chưa. Ông Rateau đã nói với bố và mẹ thằng Crepin rằng mọi người ở trại đều rất hài lòng với thằng Crepin, ràng nó có hàng đống sáng kiến với cả năng động. Và rồi chúng tôi bắt dầu ăn.
- Ngon thế nhỉ, bố thằng Crein nói.
- Thức ăn đơn giản nhưng nhiều và lành, ông Rateau nói.
- Phải bóc cái vỏ xúc xích ấy đi, thỏ con của mẹ, và nhai cho kỹ! Mẹ thằng Crepin la thằng Crepin.
Còn thằng Crepin thì không thích mẹ nó nói thế. Có thể bởi vì nó đã ăn cả xúc xích và cái vỏ. Cần phải nói là khi ăn, cái thằng này năng động kinh khủng, Crepin ấy. Và rồi chúng tôi ăn món cá.
- Quả là ngon hơn ở cái khách sạn của chúng tôi đang nghỉ ơ Cost Brava, bố thằng Crepin giải thích; ở đấy, dầu ăn...
- Xuơng cá, cẩn thận xương cá thỏ con của mẹ! Mẹ thằng Crepin kêu lên. Hãy nhớ là ở nhà con khóc như thế nào hôm con nuốt phải xương!
- Con có khóc đâu, thằng Crepin nói và nó đỏ dần cả người; nó có vẻ còn bắt nắng hơn cả trước.
Chúng tôi ăn món tráng miệng, là kem tuơi rất hết sảy, và sau đó ông Rateau nói:
- Thường thì sau bữa ăn, chúng tôi hay hát vài bài.
Và rồi ông Rateau đứng dậy, ông ấy bảo chúng tôi:
- Chú ý!
Ông ấy vung tay, và chúng tôi hát cái bài má có sỏi đá trên các con đường, và sau đó bài về con tàu nhỏ, nơi mà người ta phải bắt thăm để xem ai, ai sẽ bị ăn thịt. Ô lế! Ô lế! và bố thằng Crepin có vẻ thích thú lắm và ông còn giúp chúng tôi, ông ta Ô lế! Ô lế! mới là kinh khủng! Khi chúng tôi kết thúc, mẹ thằng Crepin bảo:
- Thỏ con, hát bài cái đu nhỏ nào!
Và bà ấy giải thích với ông Rateau rằng thằng Crrepin hay hát bài này khi nó còn bé tí, trước khi bố nó ép phải cắt tóc cho nó, bởi vì thật đáng tiếc, bỏei vì nó nom đỉnh lắm với món tóc cuộn thành búp. Nhưng thằng Crepin khong muốn hát, nó nói rằng nó quên mất lời rồi, và mẹ nó lại muốn giúp nó:
- Ấp là! Ấp là! cái đu nhỏ...
Kể cả thế thằng Crepin vẫn không muốn, và nó có vẻ không hài lòng khi thằng Bertin bắt đầu cười nhạo. Và ông Rateau nói rằng đã đến lúc rời bàn ăn.
Chúng tôi ra khỏi nhà ăn, và bố thằng Crepin hỏi thường chúng tôi làm gì vào giờ này.
- Các cháu đi ngủ trưa, ông Rateau nói, đây là quy định bát buộc. Các cháu cần nghỉ ngơi và thư giãn.
- Đúng quá đi mất, bố thằng Crepin nói.
- Còn cháu không muốn ngủ trưa, thằng Crepin nói, cháu muốn chơi với bố và mẹ cháu.
- Được rồi thỏ con của me, mẹ thằng Crepin nói, mẹ chắc chắn là ông Rateatu sẽ đặc cách cho con hôm nay.
- Nếu nó không phải ngủ trưa thì cháu cũng không ngủ! thằng Bertin nói.
- Kệ xác mày, nếu mày không ngủ, thằng Crepin nói. Chỉ cần biết dù sao tao cũng không ngủ trưa.
- Thế tại sao mày lại không ngủ trưa thưa mày? thằng Athanase hỏi.
- Ờ thằng Calixte nói, nếu Crepin không ngủ trưa thì không ai ngủ trưa hết!
- Thế tại sao tao lại không ngủ trưa? thằng Gualbert hỏi. tao buồn ngủ, và tao có quyền ngủ trưa, cho dù cá thằng đần này không ngủ!
- Mày muốn cái tát hử? thằng Calixte hỏi.
Thế là ông Rateau có vẻ đột nhiên nổi giận nói:
- Trật tự! Tất cả đèu phải ngủ trưa! Thế thôi, rõ chưa!
Thế là thằng Crepin bắt đầu kêu, khóc, tay chân khua khoắng hàng đống phát, và nó làm chúng tôi rất ngạc nhiên vì chỉ thằng Paulin mới hay làm thế. Paulin là cái thằng lúc nào cũng khóc lóc và nói rằng nó muốn về nhà bố nó và mẹ nó, nhúng bây giờ nó chẳng nói gì, vì nó ngạc nhiên quá vì khi thấy có một thằng không phải nó khóc.
Bố thằng Crepin có vẻ rất lúng túng.
- Dù sao thì, ông ta nói, chúng tôi cũng phải đi ngay, nếu như chúng tôi muốn đến nơi vào tối nay như dự kiến...
Mẹ thằng Crepin nói như thế thì hẳn là hơn rồi. Bà ôm thằng Crepin, cho nó một đống lời khuyên, hứa với nó một đống đồ chơi, và rồi bà ấy chào tạm biệt ông Rateau.
- Trại của ông rất tuyệt, bà ấy nói. Toi chỉ thấy có điều rằng xa bố me, bọn trẻ có vẻ hơi căng thẳng. Sẽ là tốt hơn nếu bố mẹ đến thăm chúng thường xuyên. Điều đó sẽ khiến cho chúng bình tâm, điều đó sẽ đem lại cho chúng sự cân bằng nhờ gặp lại không khí gia đình.
Và rồi, tất cả chúng tôi đều đi ngủ trưa, thằng Crepin không khóc nữa, và nếu thằng Bertin không nói: "Thỏ con hát bài cái đu nhỏ nào", thì tôi tin rằng cả lũ chúng tôi đã không đánh nhau.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Những Kỳ Nghỉ Của Nhóc Nicolas
René Goscinny
Những Kỳ Nghỉ Của Nhóc Nicolas - René Goscinny
https://isach.info/story.php?story=nhung_ky_nghi_cua_nhoc_nicolas__rene_goscinny