Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mùa Hoa Nở
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 17
T
rước khi lên máy bay, bà Hiệp căn dặn con trai:
-Ở nhà con không được bắt nạt vợ con. Nó muốn về thăm nhà thì phải để nó đi. Mẹ đã dặn chị bếp mọi chuyện. Lúc nào về mẹ sẽ kiểm tra đấy.
-Mẹ cưng con dâu quá, không sợ cô ấy hư à?-Huy mỉm cười nhìn mẹ.
-Mẹ lo lắng cho con đấy! Nghe thằng Phú bảo cô thư ký đeo dính con, lịêu hồn đấy!-Bà Hiệp đe con trai.
Huy liếc sang ông anh nuôi phì cười:
-Anh ấy ganh tỵ với con nên nói vậy, mẹ đừng tin. Qua tới nơi mẹ nhớ gọi điện thoại về cho con ngay.
Ông Hiệp bước lại gần con trai:
-Ở nhà có chuyện gì phải bàn bạc kỹ với thằng Phú. Nếu tình hình sức khỏe của mẹ khả quan thì ba mẹ sẽ về sớm hơn dự định.
-Con cũng cầu mong như vậy -Huy nắm lấy tay mẹ. Mẹ đi bình yên mẹ nhé.
Bà Hiệp vuốt nhẹ má con:
-Con ở nhà cũng vậy. Thôi ba mẹ đi nghen.
Huy hôn mẹ rồi mới buông tay bà ra:
-Nhớ gọi điện cho con nghe mẹ.
-Mẹ nhớ rồi! Thôi hai anh em về đi.
Nhưng Huy không về ngay mà lên sân thượng đứng chờ. Hơn một giờ đồng hồ sau chiếc máy bay Boeing 737 của hãng hàng không Air France mới cất cánh. Đến lúc đó chàng mới chịu ra về.
-Ba mẹ đi rồi hả anh –Quỳnh Như hỏi ngay.
-Mới vừa đi xong!-Huy nhìn vợ. Mẹ sợ anh ở nhà ăn hiếp em nên cứ căn dặn mãi.
Quỳnh Như khẽ chớp mắt:
-Nếu mẹ biết em không phải là Thiên Kim chắc mẹ không thương em như vậy đâu.
-Anh cũng không biết!-Huy lắc đầu. Hôm nay em có định về bên nhà không?
Quỳnh Như gật đầu:
-Anh đi với em nha?
-Em muốn như vậy à? Để làm gì?
-Em cũng không biết. Có lẽ để mọi người vẫn nghĩ chúng ta là vợ chồng –Quỳnh Như cúi đầu.
-Vớ vẩn!-Huy gắt. Em không phải là vợ của anh đó sao?
-Chuyện ấy đã chấm dứt từ lâu rồi kia mà!-Quỳnh Như khẽ lắc đầu.
-Em lại nói điên gì nữa vậy?-Huy cau mặt. Có đi thì vào sửa soạn nhanh lên.
Quỳnh Như lẳng lặng đi thay quần áo. Hôm nay là một ngày quan trọng đối với nàng. Dù muốn hay không thì cũng sắp đến lúc nàng phải trả Huy về với vợ danh chính ngôn thuận của chàng. Sự việc tự nó xảy ra như vốn dĩ nó phải xảy ra mà thôi.
Thiên Kim đã trở về nhà sau khi nhận được tin "mẹ hấp hối, muốn trông thấy mặt con lần cuối" do bà chủ nhà trọ mang từ Sài Gòn lên.
Cầm bức thư của cha, Thiêm Kim rụng rời.
-Ai đưa cho chị thư này?
-Người chủ nhà nới. Cô ấy dặn rằng cô cứ về thẳng đó sẽ có người đưa đến chỗ ông bà nhà.
-Sao ba em không ghi địa chỉ để em tìm thẳng đến có hơn không?
-Có nhà đâu mà tìm? Hai ông bà phải đi ăn xin để qua ngày đoạn tháng. Nghe bảo khốn khổ lắm, có bữa xin không có phải nhịn đói...
-Trời ơi! Tội con đáng chết, ba mẹ ơi!-Thiên Kim ôm đầu vật vã.
-Bây giờ em phải lo sửa soạn để mai đi chuyến xe sớm -Bà chủ nhà khuyên nhủ. Càng sớm càng tốt em à.
Nhưng Thiên Kim chẳng con đủ sức để làm bất cứ một chuyện gì. Rốt cuộc bà chủ nhà trọ phải lo sắp xếp soạn hành lý cho nàng. Ba giờ sáng, Đà Lạt lạnh cắt da, cắt thịt. Thiên Kim co ro trong chiếc áo ấm, cùng bà chủ nhà trọ ra bến xe.
-Em phải bình tĩnh. Có chuyện gì thì viết thư lên cho chị biết -Lúc nàng lên xe, người bạn già căn dặn.
-Em không biết có sống nổi không nếu như về không kịp –Thiên Kim nghẹn ngào.
Xe chuyển bánh nhưng nàng có cảm giác nó vẫn đứng yên. Trước mặt nàng, hình bóng cha mẹ già lang thang, đói rách như một ám ảnh ghệ rợn về cái chết. Làm sao con kịp về để cứu mẹ, mẹ ơi.
Nước mắt Thiên Kim lăn dài theo những vòng quay của bánh xe. Nàng khóc cho đến lúc xe dừng hẳn lại. Và từ bến xe miền Đông về nhà, Thiên Kim không còn phân biệt được nước mắt hay mồ hôi mặn chát trên môi mình.
Phải đứng thở một hồi nàng mới dám đưa tay bấm chuông. Thật đau lòng khi nhìn thấy ngôi nhà thân yêu của mình đã thay đổi chủ. Nỗi tủi nhục khiến nàng cúi gầm mặt đợi chờ.
Cánh cổng được mở ra cùng với tiếng kêu như quá xé ruột:
-Trời ơi! Con tôi...
-Hả? Mẹ...-Thiên Kim ngẩng phắt lên ôm chầm lấy mẹ. Mẹ hết bệnh rồi hả mẹ?
Nàng bỗng bật khóc mùi mẫn trong tay mẹ. Niềm hạnh phúc quá lớn tiếp theo ngay nỗi bất hạnh tột cùng khiến cho nàng không tin vào các giác quan của mình nữa. Trạng thái nửa mơ nửa thực tồn tại khá lâu với Thiên Kim. Phải đến khi nghe cha kể lại "mưu kế" của Quỳnh Như nàng mới thật sự tin rằng niềm hạnh phúc trước mặt mình là có thật.
Chờ cho con gái tắm rửa, ăn uống xong, bà Tâm mới mang mấy quyển Album đưa cho nàng:
-Con coi hình đám cưới tụi con đi.
Quyển đầu tiên chỉ có một mình Thiên Kim. Nàng xem kỹ từng tấm ảnh với tâm trạng xúc động bồi hồi. Vong linh tổ tiên ông bà, rồi đến cha mẹ, họ hàng, bạn bè, bà con gần xa...đã chứnh kiến một cô Thiên Kim đang làm lễ xuất giá mà chẳng hề đi lấy chồng. Không biết lão mập ấy đã hết bệnh hay chưa?
-Ủa, sao kỳ vầy nè mẹ?-Nàng kinh ngạc hỏi lại.
Bà tâm chỉ vào ảnh Huy:
-Đây mới chính là chồng con.
-Còn lão bụng phệ?-Thiên Kim cắt ngang lời mẹ.
-Nó là thằng Phú, con nuôi của anh chị sui.
Trước mặt Thiên Kim bỗng hiện lên hình ảnh “anh tài xế” hôm lái xe chở nàng và vị “hôn phu” đi sắm đồ. Chẳng lẽ lại là như vậy hay sao?
-Ba mẹ có biết trước chuyện không?-Thiên Kim ngẩn ngơ nhìn vào ảnh Huy.
-Sau khi con làm lễ xuất giá thì chúng nó có qua nói mọi chuyện. Lúc đó con đã đi ngủ. Vả lại, ba mẹ muốn dành cho con sự bất ngờ -Bà Tâm nhìn con vẻ luyến tiếc.
Thiên Kim thở dài:
-Bây giờ họ sống ra sao?
-Thằng Huy nó nhất quyết phải tìm cho bằng được con về. Một năm qua Quỳnh Như bị hành hạ khổ sở lắm, cho nên nó cũng muốn tìm con.
-Thật vậy sao mẹ?
Bà Tâm gật đầu:
-Đúng như vậy! Chồng con rất căm ghét Quỳnh Như và tuyên bố sẽ đày đoạ nó cho tới chết. Đó là những gì bà nghe Quỳnh Như nói lại. Và bây giờ, đến lượt bà kể cho con gái nghe...
Kể xong bà rơm rớm nước mắt:
-Tôi nghiệp con Quỳenh Như lắm. Nó cắn răng chịu đựng trong lúc mẹ nó chẳng biết tại sao con gái mình đi biền biệt.
Sực nhớ ra Thiên Kim quay sang cha:
-Còn chuyện mần ăn của nhà mình ra sao hả ba? Con gặp chú Thân trên Đà Lạt, nghe chú bảo mất hết rồi phải không ba?
Ông Tâm gật đầu:
-Cũng may là Quỳnh Như đã mượn tiền mua lại căn nhà này, bằng không thì...chưa biết ba mẹ sẽ thế nào.
Thiên Kim bỗng thấy thương bạn đến quặn thắt ruột gan. Giờ đây nếu phải chấp nhận làm vợ Huy để cho Quỳnh Như thoát khỏi cảnh đọa đày, nàng nhất quyết phải làm được điều đó.
-Để ba gọi nhờ điện thoại báo cho Quỳnh Như biết con đã về -Ông Tâm lật đật đứng dậy. Được rồi, để ba gọi nó sang đây rồi tính.
Lúc đó Huy đi làm chưa về. Quỳnh Như nghe điện thoại mà tay chân bủn rủn, mặt mày choáng váng:
-Con sẽ qua, nhưng chưa biết lúc nào!-Nàng bảo ông Tâm giọng đứt quãng.
Buông ống nghe, nàng chạy lên phòng nằm vật xuống giường. Thế là thời điểm nàng phải ra đi đã gần kề một bên. Nàng sắp sửa làm cái chuyện tự mình cầm dao đâm nát tim mình đây. Huy ơi, em sẽ trả anh về với Thiên Kim, trả anh về với một người con gái mà gần một năm nay anh đã cất công tìm kiếm. Rồi đây, dưới mái nhà này sẽ không còn ai phải đóng kịch với ai nữa.
-Em làm sao vậy?-Tiếng của Huy đột ngột vang lên.
Quỳnh Như hốt hoảng ngồi dậy. Nàng nhìn Huy rồi nhìn đồng hồ, ngượng ngùng đưa tay lau nước mắt:
-Sao anh về sớm vậy?
-Em lẩm cẩm đến độ không nhớ hôm nay là cuối tuần à?
Huy cau có vứt cặp lên bàn.
-Suốt ngày em chẳng có việc gì làm hay sao mà cứ trầm uất như thế?
Quỳnh Như có cảm giác bỏng rát ở trong lòng. Nàng không hiểu tại sao lại như vậy?
Huy bỗng quát lên:
-Mỗi lần nhớ đến nét mặt của em là tôi không thể nào làm được việc gì. Em không biết cười hay sao?
-Tại sao lại phải cười?-Quỳnh Như hỏi như ngớ ngẩn. Nếu em cười, thì có lẽ em là kẻ bị bệnh thần kinh mất rồi.
Huy ngó chừng vợ dịu giọng:
-Có phải anh làm cho em sợ hay không?
Nàng lắc đầu:
-Em không biết, nhưng có lẽ đúng vậy. Suốt ngày em chỉ nghỉ đến anh và cô thư ký đang ở cùng nhau.
-Em không yêu anh, sao lại ghen như thế?-Huy nhìn đăm đăm vào mặt vợ. Nếu vậy anh sẽ chuyển Thu Hà sang chỗ khác.
-Không cần phải như thế đâu –Quỳnh Như lắc đầu. Em đùa thôi mà.
Nói rồi nàng đứng dậy đi vào phòng tắm rửa mặt, Huy im lặng trầm tư. Chàng không dám thổ lộ lòng mình với Quỳnh Như. Đành phải đợi tình cảm tự nó nói lên với nàng vậy. Chắc chắn rồi đây nàng sẽ hiểu, sẽ tha thứ cho chàng và sẽ yêu chàng bằng sự rung động tự giác của trát tim mình.
Nghĩ đến điều đó bất giác Huy mỉm cười. Chàng không thể nào ngờ được điều gì đang chờ đón mình.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mùa Hoa Nở
Minh Hà
Mùa Hoa Nở - Minh Hà
https://isach.info/story.php?story=mua_hoa_no__minh_ha