Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Huyết Sắc Yêu Đồng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 17: Thác Dã Hoành Đùa Giỡn
Đ
ến Lâm Nguyệt quốc, sứ giả Thác Dã Hoành đi tới vén cửa kiệu, khuôn mặt khinh bạc nhìn dung nhan tuyệt mỹ của Lam Tịch Nguyệt, tới trước mặt nàng, khẽ khom người hướng nàng quỳ gối hành lễ nói: “Vi thần ra mắt Tịch Nguyệt công chúa!” Lam Tịch Nguyệt ngẩng đầu lên ánh mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn hắn một cái, khẽ gật đầu, coi như là đáp lại.
Thác Dã Hoành cũng không giận, biết Lam Tịch Nguyệt là người câm, không thể nói chuyện, vậy hắn dĩ nhiên không thể nhỏ mọn nhất định bắt nàng phải mở miệng nói cùng hắn!
Đối với hành động như vậy của nàng, hắn cũng không cảm giác có cái gì đó không ổn, càng không cảm thấy bị vũ nhục, nguyên nhân chỉ có một, cũng vì Lam Tịch Nguyệt bị câm! Hướng Lam Tịch Nguyệt hắn đi lên trước một bước, ở khoảng cách gần hơn càng thấy nàng dung nhan tuyệt mỹ, trong lòng không khỏi căng thẳng, một luồng dục hỏa bắt đầu hừng hực thiêu đốt ở trong người. Dù sao Tịch Nguyệt công chúa gả cho Thái tử cũng chỉ là một trắc phi, hắn tin tưởng chỉ cần hắn bày tiểu kế, bảo đảm Thái tử điện hạ vĩnh viễn không biết nàng thật ra sớm đã bị hắn cho nhúng chàm!
Hắn kích động đến nỗi cả ngón tay cũng không nhịn được run lên, trong mắt toát ra tia dâm tục, nhìn thẳng Lam Tịch Nguyệt, đưa tay nâng mặt nàng, đem mặt mình để sát vào, nói: “Tịch Nguyệt công chúa của ta, tối nay vi thần sẽ hầu hạ ngài thật tốt!”
Lam Tịch Nguyệt lạnh lùng nhìn hắn, nhếch môi, để tay hắn tùy tiện vỗ vỗ trên người nàng, sau đó từ từ di chuyển đi tới trên gương mặt nàng. Nhìn ánh mắt Lam Tịch Nguyệt trong trẻo lạnh lùng, trong đó còn mang theo vẻ dửng dưng, Thác Dã Hoành đột nhiên cảm giác mình đặc biệt hèn mọn, ti tiện, không nhịn được gia tăng lực đạo ở tay, hung hăng nhìn nàng nói: “Không cho ngươi dùng ánh mắt như thế nhìn ta!”
Lam Tịch nguyệt thần sắc không đổi, chẳng qua vẻ khinh thường trong mắt càng thêm nồng đậm. Nhìn ánh mắt như thế, Thác Dã Hoành toát cả mồ hôi lạnh, nghiến răng nghiến lợi nhìn nàng, đem cánh tay còn lại hướng phía nàng, muốn đem nàng ôm lên giường, hắn không tin với khả năng khống chế của hắn nàng còn giữ vững được vẻ mặt này bao lâu! Chỉ là khi cánh tay khác của hắn còn chưa đụng được Lam Tịch Nguyệt đột nhiên đã cảm giác được trên cổ chợt lạnh, hẳn là có một cái chủy thủ sáng loáng xuất hiện trên cổ hắn, lưỡi đao sắc bén đang gắt gao dán chặt vào động mạch cổ.
Thác Dã Hoành thật sự toát mồ hôi lạnh, hắn vừa rồi hoàn toàn không nhìn ra Lam Tịch Nguyệt ra tay như thế nào vậy mà thoáng chốc thanh chủy thủ sắc bén đã kề trên cổ hắn. Bản thân hắn cũng có võ nghệ bất phàm, nhận định Lam Tịch Nguyệt chỉ là một Công chúa câm tuyệt đối không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay hắn nên căn bản không đề phòng nàng, không nghĩ mình lại bị nàng kề chủy thủ trên cổ! Lam Tịch Nguyệt vẫn ngồi ở trên ghế, một tay nắm chủy thủ thật chặt, dính sát động mạch cổ Thác Dã Hoành, nàng biết bây giờ chỉ cần nàng nhẹ động tay, dù là bậc võ công cái thế cũng khó thoát! Cho dù ở hiện đại, nếu trực tiếp cắt động mạch cổ rồi ngay lập tức được đưa tới bệnh viện cũng tuyệt đối không sống nổi! Thác Dã Hoành từ từ hướng về sau, lui một bước nhỏ, nhưng đồng thời Lam Tịch Nguyệt tay nắm chủy thủ hướng cổ của hắn cũng đẩy vào một mảng lớn, làm cho hắn bị dọa đến kinh sợ đứng tại nguyên chỗ không dám lộn xộn.
Bây giờ cảm nhận chùy thủ trên cổ càng thêm rõ ràng, cũng làm cho hắn cảm giác ở gần Diêm vương thêm một bước. Khom người đứng trước mặt Lam Tịch Nguyệt, Thác Dã Hoành không dám cử động, cũng không dám cúi xuống, khóe miệng giật giật, một nụ cười vô cùng khó coi xuất hiện, hướng Lam Tịch Nguyệt nịnh hót cười nói: “Tịch Nguyệt công chúa hạ thủ lưu tình, mới vừa rồi vi thần chẳng qua cùng ngài đùa một chút mà thôi, ngài… Ngài ngàn vạn không thể coi là thật a!”
Lam Tịch Nguyệt từ trên ghế đứng lên, Thác Dã Hoành thuận thế cũng uốn thắt lưng duỗi thẳng, trên mặt của hắn toàn bộ là nụ cười nịnh hót, nhưng trong lòng hận thấu xương chỉ mong động thủ giết chết Lam Tịch Nguyệt ngay bây giờ.
Nàng đưa tay nới lỏng chủy thủ đang gác ở cổ hắn ra một chút nhưng vẫn để cho hắn có cảm giác bị đè nén, tay của hắn không còn chạm vào chủy thủ. Lam Tịch Nguyệt vừa dùng lực đạo cổ tay, trên cổ của hắn lập tức xuất hiện một vết máu. Mặc dù không làm thương tổn động mạch cổ, chỉ gây ra một vết thương nhỏ, cơ hồ ngay cả máu cũng không chảy xuống, chỉ có một chút dấu vết màu đỏ nhàn nhạt mà thôi, nhưng cũng đủ dọa Thác Dã Hoành sợ không dám động thủ nữa.
Da thịt trên mặt hắn không ngừng lay động, là bởi vì sợ, nhưng là vì không cam lòng nhiều hơn, cảm giác bị vũ nhục khiến hắn tức giận không kiềm chế nổi.
Mặc dù rất khó khăn nhưng vẫn phải kiềm chế, nếu không rất có thể Lam Tịch Nguyệt sẽ hạ thủ trực tiếp cắt đứt động mạch cổ của hắn. Hắn khó khăn nuốt nước miếng, chống lại ánh mắt Lam Tịch Nguyệt như đang không đem bất cứ chuyện gì trên thế giới này để vào trong ánh mắt trong trẻo lạnh lùng, một giọt mồ hôi lạnh từ trên trán rơi xuống.
Trong mắt Thác Dã Hoành hiện lên một tia thần sắc âm tàn, lén lút nơi chưởng tay liên kết nổi lên nội lực, muốn thừa dịp Lam Tịch Nguyệt không chú ý tung một chưởng đánh bay nàng ra ngoài, thật không ngờ hắn bị vũ nhục như vậy! Lam Tịch Nguyệt tay vẫn cầm chủy thủ chống ở động mạch cổ Thác Dã Hoành, thần sắc không đổi, nàng biết bây giờ không thể giết Thác Dã Hoành, nếu không nàng sẽ người còn chưa đến Lâm Nguyệt quốc đã biến thành Lâm Nguyệt quốc tội phạm.
Mặc dù nàng là Công chúa, nhưng đối với bọn họ mà nói chỉ là một cống phẩm của Thanh Tố quốc mà thôi, cho nên nàng không muốn giết Thác Dã Hoành, nhưng cũng không thể dễ dàng để lại hắn rời đi như vậy! Lam Tịch Nguyệt đang tính toán nên cho trên người Thác Dã Hoành thêm mấy ký hiệu, cố ý bỏ qua nội lực chưởng ở tay Thác Dã Hoành, mà Thác Dã Hoành cũng lập tức muốn động thủ đem Lam Tịch Nguyệt đánh bay ra ngoài, bên ngoài lều đột nhiên lại vang lên một tiếng bước chân, ngay sau đó là một thanh âm mềm mại vang lên: “Công chúa, tụi nô tỳ tới hầu hạ ngài đi ngủ!”
Lam Tịch Nguyệt từ từ để tay xuống, lúc này Nhược Hồng Nhược Lam cũng vừa vén màn cửa lều đi đến, thời điểm thấy Thác Dã Hoành rõ ràng sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó hai người đồng thời hướng hắn quỳ gối hành lễ nói: “Nô tỳ ra mắt Thác Dã đại nhân!”
Thác Dã Hoành đưa tay phủi một chút máu trên cái cổ bị Lam Tịch Nguyệt vừa kề chủy thủ, âm lãnh nhìn Lam Tịch Nguyệt, đột nhiên sau đó xoay người hướng cửa lều đi ra ngoài. Lúc đi ngang qua Nhược Lam, vươn tay vuốt trên mặt nàng nhẹ nhàng sờ soạng một cái, nói rõ: “Không nghĩ tới cung nữ Thanh Tố quốc cũng xinh đẹp như vậy!” Sau đó cười đi ra ngoài. Còn Nhược Lam ở trong lều khuôn mặt đỏ bừng, trong mắt có tia nhàn nhạt ngượng ngùng.
Thác Dã Hoành năm nay vừa mới ba mươi, lớn lên cũng phi thường tuấn mỹ, lại là Lâm Nguyệt quốc trọng thần, hơn nữa bình sinh có kinh nghiệm săn đuổi vô số mỹ nhân, công phu tán gái siêu tài nghệ, rất dễ dàng khiến một cô nương động tâm không dứt! Cho nên, biểu hiện vừa rồi của Nhược Lam cũng chỉ là chuyện bình thường! Không thèm chú ý vẻ mặt Nhược Lam, Lam Tịch Nguyệt xoay người hướng giường hẹp đi tới, Nhược Hồng thấy thế, vội vàng đi theo, phải giúp nàng cởi áo đi ngủ. Nhưng Nhược Hồng bị cự tuyệt, trên người Lam Tịch Nguyệt có rất nhiều vật đặc biệt, hơn nữa nàng cũng không phải là nữ tử mảnh mai yếu đuối đến nỗi cần người khác hỗ trợ thay quần áo! Nhược Lam nhẹ nhàng hừ một tiếng, lôi kéo Nhược Hồng xoay người rời lều, các nàng thật chán phải hầu hạ thất sủng Công chúa này!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Huyết Sắc Yêu Đồng
Nặc Nặc Bảo Bối
Huyết Sắc Yêu Đồng - Nặc Nặc Bảo Bối
https://isach.info/story.php?story=huyet_sac_yeu_dong__nac_nac_bao_boi