Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Giã Từ Trường Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 17/31
K
hi lén lút bỏ "lá thư" vào giỏ của Út Thêm, tôi không nghĩ nó khờ khạo đến mức tưởng đó là giấy lộn. Vì vậy, khi gặp lại nó và sau một hồi dò hỏi, tôi không tránh khỏi sững sờ.
- Hôm qua Út Thêm có thấy gì lạ trong giỏ đồ chợ không? - Vừa gặp, tôi hớn hở hỏi ngay.
- Thấy gì là thấy gì? - Út Thêm ngơ ngác.
- Có một tờ giấy... - Tôi đáp lấp lửng.
Út Thêm nhíu mày:
- Tờ giấy hả? Ờ, ờ... có.
Tôi tằng hắng:
- Út Thêm đã đọc chưa?
- Ðọc gì kia?
Tôi nuốt nước bọt:
- Thì đọc... tờ giấy! - Và tôi ấp úng nói thêm - Tờ giấy của tôi đó!
- Của anh?
- Ừ. Hôm qua tôi bỏ vào.
Út Thêm mở to mắt:
- Anh bỏ vào lúc nào, sao Út không biết?
Tôi cười:
- Làm sao Út Thêm biết được! Tôi bỏ... lén!
Út Thêm cũng cười. Và nó tò mò nhìn tôi:
- Anh bỏ giấy vào giỏ Út chi vậy?
Vẻ ngây thơ của Út Thêm khiến tôi phát bực. Ðây là lần thứ hai nó dùng cái từ "chi vậy" oái oăm để hỏi tôi. Sau một thoáng phân vân, tôi đánh liều giải thích:
- Cái đó người ta gọi là... gửi thư.
Ðến đây, dường như Út Thêm đã mơ hồ hiểu ra hành động của tôi. Nó không hỏi mà bẽn lẽn quay mặt đi. Nhưng nó không hỏi thì kệ nó. Tôi cứ hỏi:
- Sao, Út Thêm đã đọc "lá thư" đó chưa?
Út Thêm lắc đầu và lí nhí đáp:
- Chưa! Út liệng mất!
Câu trả lời của Út Thêm khiến tôi chưng hửng:
- Trời đất! Sao lại liệng?
- Út đâu có biết! - Út Thêm đáp với giọng biết lỗi - Út tưởng giấy người ta... gói rau!
Trời ơi, thư tình của tôi mà nó tưởng là giấy gói rau ngoài chợ! Con nhỏ này sao nó vô tình quá xá vậy không biết! Sự tưởng lầm của nó khiến tôi dở cười dở khóc, không biết phải trách nó hay nên tự trách mình.
Thấy tôi mặt mày bí xị, Út Thêm lo lắng hỏi:
- Mà anh viết gì trong đó vậy?
- Ðọc không đọc, bây giờ đi hỏi! - Tôi đáp, giọng giận dỗi.
- Thì Út có biết đâu!
Tôi nhún vai:
- Không biết thì mai biết!
Thấy Út Thêm lộ vẻ ngơ ngác, tôi tặc lưỡi giải thích:
- Ngày mai tôi sẽ bỏ vào giỏ của Út Thêm một tờ giấy khác.
Út Thêm chớp mắt:
- Lại "gửi thư" nữa hả?
- Ừ.
Tôi đáp. Và nhìn đăm đăm vào mắt Út Thêm.
Út Thêm tránh ánh mắt của tôi. Nó nhìn bâng quơ lên ngọn sầu đông, khẽ nói:
- Muốn nói gì với Út, anh cứ nói Út nghe! Ðừng gửi thư cho Út nữa!
Tôi liếm môi:
- Sao vậy? Út Thêm sợ bị mẹ mắng hả?
Út Thêm lắc đầu:
- Mẹ Út chẳng bao giờ mắng Út!
Tôi gãi cổ:
- Thế thì tại sao?
Út Thêm không trả lời ngay. Nó cũng chẳng nhìn lên ngọn sầu đông nữa. Mà nhìn xuống đất. Mãi một hồi lâu, giọng Út Thêm mới vang lên, xa xăm và buồn bã:
- Tại Út không biết đọc!
Lời thổ lộ bất ngờ của Út Thêm khiến tôi há hốc mồm:
- Không biết đọc?
Buột miệng xong, tôi chợt nhận ra mình vừa hỏi một câu ngu ngốc. Út Thêm đã thú nhận điều đó một cách khổ tâm, vậy mà tôi lại dại dột nhắc lại sự đau lòng của nó thêm một lần nữa.
Chẳng biết làm gì cho đỡ áy náy, tôi cúi xuống nhặt một nhánh sầu đông khô gãy dưới chân, vò vò trong tay và bâng khuâng hỏi:
- Hồi nhỏ, Út Thêm không đi học hả?
- Có. Nhưng Út chỉ học tới lớp hai! - Út Thêm đáp, vẫn không ngẩng đầu lên.
Tôi ngạc nhiên:
- Học lớp hai Út Thêm phải biết đọc chứ?
- Hồi đó thì biết. Nhưng nghỉ lâu quá rồi, Út quên hết trơn.
Hóa ra vậy. Tự dưng tôi cảm thấy bùi ngùi:
- Sao hồi đó Út Thêm nghỉ học vậy?
Út Thêm không trả lời thẳng câu hỏi của tôi. Nó chỉ thở dài:
- Nhà Út đông anh em lắm!
Nhà đông anh em, hẳng ba mẹ Út Thêm không đủ sức cho tất cả con cái đến trường. Và điều không may đó đã rơi vào Út Thêm. Nó không nói rõ, nhưng tôi hiểu. Tự dưng tôi đâm buồn lây nỗi buồn của Út Thêm. Tội nghiệp nó ghê! Hèn gì hôm trước tôi gạ cho nó mượn truyện, nó cứ một mực chối từ.
- Vậy là anh biết rồi hén? - Út Thêm bỗng lên tiếng phá tan sự im lặng nặng nề.
Tôi liếc nó:
- Biết gì?
- Biết Út không biết đọc.
- Ừ. Mà sao?
- Vậy bây giờ anh nói cho Út nghe đi!
Tôi vẫn chưa hiểu:
- Nói gì?
Út Thêm cười:
- Nói cái gì anh viết trong thư đó!
- À. - Tôi ấp úng buột miệng - Trong thư ấy hả? Trong thư tôi chỉ viết có... một câu thôi!
- Câu gì vậy?
Tôi ngập ngừng:
- Câu... hỏi.
- Thì là câu hỏi. Nhưng anh hỏi gì?
Tôi gãi đầu:
- Tôi muốn hỏi Út Thêm là... hôm nào tôi đến nhà Út Thêm chơi được không!
Tôi vừa nói xong, Út Thêm che miệng cười khúc khích:
- Có vậy mà cũng viết thư! Anh buồn cười ghê!
Út Thêm cười, tôi đành nhe răng cười theo:
- Sao, được không?
- Ðược gì kia?
Tôi khịt mũi:
- Chuyện tôi đến chơi nhà Út Thêm ấy!
- Khi nào anh muốn đến thì cứ đến, có gì mà không được!
Tôi mừng rơn:
- Thật hén?
- Ừ.
Bỗng nhớ đến một chuyện quan trọng, tôi vội hỏi:
- Nhưng nhà Út Thêm ở chỗ nào? Dễ tìm không?
- Dễ ợt hà! - Vừa nói, Út Thêm vừa chỉ tay về phía tán phượng đang cháy đỏ bên kia trảng - Anh thấy cây phượng đằng kia không?
- Thấy.
- Cây phượng trước sân nhà Út đó! Nhà Út nằm ngay đầu xóm!
Tôi gật gù:
- Vậy hôm nào tôi ghé chơi hén?
- Ừ. Nhưng anh đừng ghé buổi sáng. Buổi sáng Út đi chợ.
- Ðược rồi, tôi sẽ ghé buổi trưa! - Ðang nói, tôi sực nhớ buổi trưa tôi phải học võ với anh Thoảng, liền vội vàng chữa lại - Thôi, tôi sẽ ghé vào buổi chiều vậy!
Út Thêm dễ dãi:
- Ừ, buổi chiều.
Ðang hân hoan với viễn ảnh xán lạn trong đầu, đột nhiên tôi nhớ tới con Hắc-Ín và con Ðụp trong vườn nhà ông Tư Thiết, mặt tôi bỗng xám ngoét:
- Nhưng mà này...
- Gì?
- Nhà Út Thêm có nuôi chó không?
- Cho hả? Có!
Vừa buột miệng, chợt bắt gặp nỗi lo lắng trong ánh mắt tôi, Út Thêm hiểu ngay. Nó mỉm cười trấn an:
- Nhưng con Vàng nhà Út hiền khô à!
Thấy Út Thêm nói trúng ngay tim đen, tôi đỏ mặt chống chế:
- Tôi chỉ hỏi vậy thôi, chứ chó hiền hay dữ đâu có thành... vấn đề.
Khi nói như vậy, tôi đang dóc tổ. Tôi bốc phét là tôi không sợ chó để giữ thể diện trước mặt Út Thêm. Nhưng khi về nhà, ngẫm lại, tôi thấy câu nói của mình không đến nỗi hoàn toàn sai sự thật. Bởi vì suy cho cùng, thái độ của con Vàng quả thực không phải là vấn đề. Vấn đề nằm ở thái độ của cô chủ nó kia!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Giã Từ Trường Yêu
Nguyễn Ðông Phương
Giã Từ Trường Yêu - Nguyễn Ðông Phương
https://isach.info/story.php?story=gia_tu_truong_yeu__nguyen_dong_phuong