Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Em là nhà
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
#17
K
hông muốn làm anh lo lắng, mình cố lảng lảng đi vào trong nhà.
Anh cũng lặng lẽ đi theo mình, tới lúc mình ngồi xuống ghế sofa, anh mới hỏi.
-"Người nhọc hả em?"
Anh nhìn mình!
Tất nhiên, đàn bà con gái, ai chả muốn khiến người yêu đắm đuối như con cá chuối.
Cũng tự thấy bản mình mâu thuẫn, bởi ngày trước, mình thường mè nheo, bảo anh chẳng bao giờ ngắm em say sưa như ngắm cái Iphone đó cả. Bây giờ, mỗi lần anh nhìn mình, lại cảm thấy không thoải mái.
Cảm giác như anh nhìn thấu tâm tư mình vậy, thấy rất bối rối.
Và chẳng hiểu sao, cứ luống cuống kiểu gì, không tài nào mà nói xạo được.
Đành khai.
-"Em...em hơi đau đầu...chỉ hơi hơi thôi..."
Anh đứng dậy, không nói gì cả.
Anh bị sao vậy?
Chẳng phải mọi khi, anh sẽ cưng, sẽ nịnh mình đủ kiểu sao?
...
'Trời ơi bảo bối của tôi bị đau như nào, làm sao mà đau?"
"Ra đây tôi xem nào, ngồi lên lòng nào..."
"Cái gì làm bảo bối đau, anh đánh chết nó nhé!"
"Trùi ui tôi là tôi thương cục cưng này nhất trên đời đấy, xem nào, trời ơi xinh quá, yêu quá..."
"Cuộc đời này, không có Nguyệt thì anh biết sống làm sao đấy? Chắc anh chết mất thôi..."
Khác với bọn đầu gấu mình hay chơi cùng, anh là người nho nhã, lời nói câu từ rất ngọt ngào, nghe như rót mật vào tai vậy, nhiều khi khiến bạn bè, nhân viên của mình ghen tỵ chết đi được.
Em là nhà, viết bởi Lan Rùa, tác giả chỉ chịu trách nhiệm nội dung trên wattpad và wordpress, các trang web khác không liên quan.
Chỉ có duy nhất bà Nga là dị ứng.
-"Nguyệt, mày biết gì không?"
-"Biết gì cơ chị?"
-"Mỗi lần gặp thằng An nhà mày xong là tao lại phải vào toilet..."
-"Sao lại thế?"
-"Để nôn mày ạ, buồn nôn quá chứ sao? Sến súa đéo chịu được."
-"Chị thật, ế là phải..."
-"Mày cứ cẩn thận đấy!"
...
Chị mình mà, bá đạo lắm, suy nghĩ cũng khác người, kệ bà ấy.
Anh từ phòng trong đi ra, mang theo ít thuốc và một cốc nước.
-"Uống nhé!"
Nói thật, mình uống quá nhiều thuốc rồi, thành ra nhờn, uống cũng chưa chắc có tác dụng.
Nói thật, mình cũng đang định giận anh vì không nịnh ngọt mình như trước.
Nhưng chẳng hiểu sao, thấy cái mặt lại mềm mềm lòng, lại ngoan ngoan vâng lời, chúng nó hay chửi mình dại trai đẹp, cũng không oan ức cho lắm.
Anh kéo mình vào gần, đề xuất.
-"Hay kể tý truyện cười cho hết đau đầu?"
Cũng được, anh có khướu nói chuyện mà, từ một chuyện vô vị nhất cũng làm nó cực kì hấp dẫn, mình thường trêu anh là dẻo mỏ.
Anh bắt đầu.
-"Có đôi vợ chồng nhà nọ, cùng là giáo sư Toán Học..."
-"Vâng!"
-"Một lần người vợ giận, người chồng liền bảo, thôi vợ đừng giận anh nữa, tình yêu của anh dành cho vợ, nó bao la như tập số phức vậy. Người vợ lườm lại, bảo, còn tình yêu của tôi dành cho ông chỉ bằng o(1)..."
-"Vâng..."
Mình vâng mấy lần, cố chờ đợi, đơ một lúc mới biết hết truyện rồi...gì thế?
Nhạt thế!
Sợ nước ốc còn mặn hơn ý chứ!
Có phải là Lại Việt An? MC hài hước nhất của hội sinh viên Bách Khoa không?
Thấy anh kiểu mong chờ, mình đành toe toét phớ lớ.
Anh có vẻ phấn khởi, hăng hái kể tiếp.
-"Có một nhà Thiên Văn Học và một nhà Toán Học cùng tán một cô gái!"
-"Vâng..."
-"Một hôm mặt cô gái mọc một cái mụn, nhà Toán Học an ủi, em đừng buồn, cái mụn của em thực sự rất nhỏ, dù có lấy kích thước của nó, tính theo hàm luỹ thừa cũng không là gì so với cái mặt em..."
-"Vâng."
-"Nhà Thiên Văn Học cũng không chịu thua kém, liền bảo, thực ra nếu ví mặt em là Mặt Trời thì cái mụn của em cũng không thể to bằng Sao Thuỷ được."
-"Vâng."
-"..."
-"Hả? Hết truyện rồi ạ?"
-"Ừ!"
-"Á ha ha ha...ố hô hô hô...í hi hi hi...é he he he..."
Mình cười, cố thò tay cù lòng bàn chân để được những tràng cười giòn giã nhất.
-"Anh nghĩ, nhà Thiên Văn Học nên thay Sao Thuỷ bằng Ceres thì hay hơn!"
Ceres là cái lồng gì thế?
Thôi đành, kệ bà nó, cứ khen một câu cho anh sướng.
-"Anh nói chí phải!"
.....
.....
Bla...bla...bla...
-"Cuối cùng giáo sư Toán Havard kết hôn với cô kỹ sư MIT..."
-"Uầy, buồn cười thế chứ!"
.....
Kiểu xong lâu dần anh phát hiện ra điệu cười sặc mùi giả tạo của mình hay sao ý, anh đành hạ chốt.
-"Kể cho em một câu chuyện có thật, cực funny, cực đặc biệt luôn!"
Funny cái khỉ, anh hôm nay bị ma nhập rồi, kể chuyện gì mà mặt mày nghiêm túc lạnh lùng, câu từ nói ra không chút biểu cảm.
-"Em có nghe không?"
-"Ờ, có..."
-"Ngày xưa, có con bé..."
-"Vâng."
-"Một hôm, trấn được của anh năm ngàn, nó sướng lắm, miệng cười ngoác tới tận mang tai..."
-"Có năm ngàn mà cũng..."
Mình bĩu môi.
-"Năm ngàn ngày đấy là mua được mười cái bánh giò mà!"
-"Vâng!"
-"Ranh con còn quay lại lè lưỡi trêu anh, xong..."
-"Xong sao?"
-"Mắt nó trớn lên, ngã đập mặt vào bãi cứt chó đầu xóm!"
Anh nhấp ngụm trà, thản nhiên nhận xét.
-"Đó là năm ngàn có ý nghĩa nhất trong cuộc đời anh! Em biết sau đấy như nào không?"
-"Như nào?"
-"Nó luống cuống kiểu gì, rồi áo quần cũng dính cứt, sợ ba mẹ đánh đòn nên nó nhét trộm dưới gầm giường..."
Mình tò mò quá, hỏi.
-"Rồi sao nữa?"
-"Rồi thối quá, đêm nó không ngủ được, phải mò dậy, lấy vở tập tô đè lên cho đỡ mùi..."
-"Con nào mà ngu đếch chịu được thế?"
Anh đang nhấp ngụm trà, nghe mình hỏi thì suýt sặc, anh nhìn mình, cười nghiêng ngả. Sau đó thôi, ngẩng lên, thấy mình, lại cười.
Cứ dai dẳng mãi, mình bực, tra khảo.
-"Con đấy là con nào thế? Sao bảy năm yêu nhau không bao giờ thấy anh kể?"
-"..."
-"Mà anh xạo phải không, em thấy quen lắm, cứ như em đọc trên mạng rồi ấy..."
-"Ừ, trí nhớ em tốt thật!"
-"Chả tốt, anh Hoàng nhà em thường khen em thông minh nhất trên đời!"
Thực ra, mình biết thừa anh Hoàng nịnh mình, nhưng cứ kể khoe tý.
Một lúc, thấy anh trầm tư nhìn cốc trà trong tay, như có điều gì tâm sự.
Mình bây giờ mới để ý là hết đau đầu từ đời tám hoánh nào rồi.
-"Nguyệt, biết anh là ai không?"
Tự dưng anh hỏi.
Yêu nhau bảy năm, giờ làm câu, có biết anh là ai không?
Troll vãi cả đ...
Mình kiểu sốc quá, đếch nói được gì luôn.
Thấy anh thở dài, sau đó mặt buồn buồn, hôm nay đúng kiểu chàng bị dở hơi rồi. Tại sao dạo này, mọi người quanh mình ai cũng hâm thế nhỉ? Đến là khổ!
.....
.....
Cả một ngày dài, mình mệt rũ rượi.
Chợp tối, anh chơi với mình một lát, rồi dặn dò ngủ ngon.
-"Anh đi đâu đấy?"
-"Anh lên trên gác, có gì thì gọi, anh xuống!"
Mình, tự nhiên, hơi băn khoăn.
Mọi khi con Vi nó hay bảo, mình và anh, là tình đồng chí chứ tình yêu đ... gì.
Cũng không hẳn mình là người suy nghĩ cổ hủ như anh hay nói ra ngoài, mà nghĩ lại, không nói thế thì biết nói thế nào? Chuyện tế nhị mà!
Thực ra chỉ có người trong cuộc mới hiểu được, cái này, lỗi lớn là ở mình. Lần nào mần ra mần vào, tới điểm mấu chốt là mình lại căng thẳng, mồ hôi toát ra như tấm.
Có vài lần thử, nhưng anh cứ vào một chút là mình đã thấy đau rồi, thêm một chút nữa, đau phát khóc, tham khảo kinh nghiệm những người đi trước, thấy họ nói là của mình hơi dày.
Biết thế thôi chứ về phương diện này mình cũng mù tịt mà.
Những lần như thế, thấy nước mắt mình là anh lại mắng mình làm anh mất hứng.
-"Em xin lỗi, hay thử lại, em sẽ cố..."
-"Thôi, thử gì nữa, căn bản là em không muốn, nên tâm lí mới thế, để tới đêm tân hôn vậy..."
-"Em..."
-"Không sao, anh có thể làm tất cả vì em."
.....
Mình chẳng biết nữa, nghĩ lại thương anh.
Mình cũng còn nhỏ gì nữa đâu mà cứ sợ sệt như thế? Với lại để anh ngủ trên gác, mình thật không đành lòng, nhớ, muốn ôm anh mà.
Cho nên, hôm nay, mình quyết định, mình sẽ thật can đảm.
Mình kéo anh lại gần, hít thở thật sâu, chậm rãi mở từng chiếc cúc áo.
-"Anh...em sẵn sàng rồi...lần này em sẽ không khóc, em hứa đấy!"
Thái độ của anh, không biết dùng từ nào để diễn tả đây?
Đâu phải lần đầu tiên, anh nhìn thấy?
-"Anh..."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Em là nhà
Lan Rùa
Em là nhà - Lan Rùa
https://isach.info/story.php?story=em_la_nha__lan_rua