Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dịu Dàng Yêu Em
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 081 -≫ 085
8
1.
TỰ MÌNH LÀM MẪU
“Ừ!”
“Chả phải… cậu đã… đã hôn tôi… mấy lần rồi đấy thôi. Cậu biết rồi mà!”. Cậu còn dày dặn kinh nghiệm hơn tôi đấy nhóc.
“Tôi chỉ thấy chị rất ngọt, rất thơm và rất muốn ăn chị”. Cậu nghiêm túc trả lời.
Thảo nào giống chú sư tử con đến thế, lúc nào cũng muốn cào cấu, cắn xé…
Ngải Ái vươn tay ra:
”Ok! Nghéo tay giao kèo! Tôi dạy cậu rồi cậu không được ôm tôi nữa. Sau đó chúng ta đi ăn cơm. Tôi đói quá rồi nè!”
“Ừ!”. Cậu gật đầu. “Hôm nay tôi không ôm chị!”
Chỉ hôm nay thôi sao? Thôi kệ, như thế cũng tính là thắng rồi.
Ngải Ái ngồi thẳng người, đối diện với Mộc Duệ Thần, hắng giọng:
“Ừ… ờ hờm… Tôi… Tôi sắp hôn cậu đây!”
Cô mấp máy đôi môi khô nhìn đôi môi bóng loáng của Mộc Duệ Thần nuốt ực một cái:
“Tôi… tôi hôn cậu nhé!”
“Ừ!”. Mộc Duệ Thần gật đầu đồng ý.
“Ah…!”.
Ngải Ái chống hai tay lên đùi cậu, rướn người về phía trước, áp môi lên môi cậu.
Những bờ môi mềm mại chạm vào nhau trong hương thơm ngát, trong hơi thở ấm áp… Lòng cô xao động…
Môi kề môi. Ngải Ái không thiết làm gì nữa cả.
Khi cô mở mắt ra nhìn thấy Mộc Duệ Thần vẫn mở to mắt nhìn mình chằm chằm, cô xấu hổ không thể ngẩng đầu lên được.
Cô lập tức rời khỏi môi thằng nhóc, tức giận quát lớn:
“Cậu kia! Sao cậu không nhắm mắt lại?”
“Phải nhắm mắt à?”. Mộc Duệ Thần tròn mắt kinh ngạc. “Tôi… lo nhìn chị nên quên mất”.
Ngải Ái thở hắt ra:
“Ai… Lần sau, có hôn môi con gái thì nhớ phải nhắm mắt lại nghe chưa? Nếu không cô bé sẽ nói cậu không tập trung!”.
Nói xong, cô đứng dậy định đi tới nhà bếp.
Mộc Duệ Thần giữ tay cô, ấn cô ngồi lại xuống ghế.
“Chị vội vàng làm gì? Tôi chưa tiếp thu được!”
“Không có gì là khó cả, dễ vậy mà chứ tiếp thu nữa trời? Cứ như thế, áp môi lên nhau thôi mà!”
“Làm sao?”. Cậu nhìn cô lạnh băng. “Phải áp vào nhau thế nào hả?”
82.
CẬU TRÊU TÔI
“Là thế này nè…”. Ngải Ái hừ một cái, quay người ngồi đối diện với Mộc Duệ Thần, giơ một ngón tay lên. “Tôi chỉ làm mẫu một lần này nữa thôi đấy. Cậu mà còn không tiếp thu thì đừng trách tôi nói cậu ngốc”.
Có lần cô không giải ra một bài toán khó đau khó đớn thế mà thằng nhóc giải bằng bảy cách, làm giáo sư phải ngớ người vì sự thông minh đột xuất của cô.
Mà sao lúc này nó lại chập chạp thế cơ chứ?
Cô hục hặc ho khan mấy cái rồi đặt hai tay lên vai Mộc Duệ Thần:
“Lần này cậu phải học được đấy nhé!”
Rồi cô từ từ nhích tới gần cậu…
Khi môi vừa chạm vào đôi môi cậu, cô bắt đầu thấy hoảng.
Miệng Mộc Duệ Thần nhếch lên cười rất tươi, Ngải Ái nhắm mắt lại vẫn có thể thấy được.
Thằng nhóc bất ngờ đưa đầu lưỡi xâm nhập vào trong miệng cô, cuốn lấy lưỡi cô. [Miêu tả cảnh hôn… kỹ lưỡng thế này thấy rùng mình ớ… ]
Và rồi cứ thế mút lấy môi như thể muốn hút tất cả hơi thở, oxi bên trong miệng cô.
Ngải Ái mở to mắt, bàn tay đặt trên ngực cậu, lúng túng ú ớ trong cổ họng.
Oxi trong lồng ngực vơi dần, thôi thúc cô phải há miệng ra để hô hấp.
Nhưng môi vừa hé mở, thằng nhóc liền tận dụng cơ hội đẩy lưỡi vào trong miệng mải mê nút lấy lưỡi cô.
Cứ quấn quít lấy nhau… Mãi không buông…
Mọi suy nghĩ trong đầu Ngải Ái dần tan biến, cô chỉ biết mình đang được Mộc Duệ Thần ôm vào lòng, mọi thứ đều của Mộc Duệ Thần, hơi thở, không khí xung quanh…
Mộc Duệ Thần… Mộc Duệ Thần… Cả thế giới dường như chỉ còn mình cô và cậu ta…
Rất lâu sau…
Cậu buông cô ra, nhìn say sưa:
“Đây mới gọi là hôn, biết chưa bé con?”
Ngải Ái ngẩng khuôn mặt đỏ ửng lên, ôm ngực thở hộc hộc, nhìn đáng yêu tới mức người khác muốn nuốt cô luôn vào bụng.
Cô nhìn ánh mắt bỡn cợt của Mộc Duệ Thần, nổi nóng.
Cô thụi ngay một cú đấm vào đúng vết thương trên ngực cậu:
“Cậu trêu tôi?”
83.
BÉ CON
Mộc Duệ Thần la oái, túm được tay cô, giữ chặt:
“Chị giận hả?”
Ngải Ái giận dữ, đưa tay kia lên đấm đấm vào ngực cậu:
“Cậu biết hết, rõ ràng cậu biết hết lại còn muốn tôi dạy cho cậu. Cậu dám trêu tôi?”
“Tôi không có mà!”. Vẻ mặt cậu vừa nghiêm túc vừa dịu dàng. “Nếu tôi nói dối thì tôi đã không cắn chị, làm cho cho chị bị đau. Tôi không cố ý”.
Ngải Ái rụt tay lại, muốn lùi ra đằng sau.
“Cậu ngồi đó mà nói nhảm. Thả tôi ra. Tôi phải đi nấu cơm”.
“Ừ!”. Mộc Duệ Thần buông tay cô ra, để cô đứng dậy.
Rồi cậu lẽo đẽo đi theo cô vào trong nhà bếp.
Mặt Ngải Ái tối thui.
“Cậu đừng như bóng ma bám đuôi tôi thế. Tôi đi nấu cơm, không có chạy đâu mà cậu lo”.
“Ừ!”
Cậu trả lời, đứng dựa lưng vào cửa nhìn Ngải Ái làm việc, ánh mắt sâu thẳm khó đoán ra cậu đang nghĩ gì.
“Bé con!”
Cô không quay đầu lại, tiếp tục xào nấu.
“Chuyện gì?”
“Không có gì!”
Một lát sau…
“Bé con!”.
Cô quay lại, liếc cậu một cái:
“Rốt cuộc là có chuyện gì?”
“Không có gì!”
Phát điên lên mất! Rất muốn lật nồi. Thằng nhóc này rõ ràng đang phá đám.
“Đi ra ngoài, đi ra ngoài! Đừng ở đây vướng chân vướng tay tôi”. Cô đẩy đẩy lưng cậu ra phòng khách. “Cậu đừng đứng đây mà gọi ma”
Mộc Duệ Thần khẽ mím môi, cũng không nói gì nữa, yên lặng ngồi trong phòng khách chờ cô.
84.
Cô bưng đồ ăn lên đặt trên bàn, toàn những món đơn giản. Dĩa rau xanh, cơm chiên chứng. Hai người cùng ngồi ăn. Không ai nói với nhau câu nào.
Lúc dọn chén bát, cô có cảm giác bị nhìn chằm chằm không rời.
Rửa chén xong, Ngải Ái ra khỏi nhà bếp vẫn thấy Mộc Duệ Thần đang nhìn mình thấy hơi rùng mình.
“Cậu bữa nay bị sao vậy?”. Cô đưa tay sờ trán cậu. “Ốm à? Hay vết thương chảy máu”.
Mộc Duệ Thần nhìn cô không chớp mắt. Ánh mắt lưu luyến.
Ngải Ái bị ánh mắt đó làm cho hoảng sợ.
“Cậu… cậu bị sao thế hả?”
“Mặc dù đã hứa với chị là hôm nay không ôm chị nhưng tôi muốn nuốt lời”. Cậu dang tay ôm cô vào lòng. “Ái Ái…”
“Cậu… cậu vừa gọi tôi là gì? Ái Ái ư… Cậu gọi tôi là Ái Ái?”. Ngoại trừ người mẹ đã mất của mình, chưa có ai gọi mình như thế. Nghe thật trầm trầm, cứ như sắp phải xa nhau đến nơi…
“Mộc Duệ Thần”. Cô thấy khó hiểu. “Cậu thật kỳ lạ!”
“Ừ”
Cậu cúi đầu:
“Chị phải nhớ giao ước giữa chúng ta. Đừng có quên”.
Giao ước… Giao ước gì nhỉ? Cô rất muốn nhớ nhưng lại bị Mộc Duệ Thân hôn đến choáng váng nên chẳng nhớ được gì.
Một nụ hôn sâu…
Cậu rời môi cô khẽ nói:
“Coi như tôi đang thực hành bài dạy của chị nên chị không được nổi cáu. Và điều quan trọng nhất là chị phải nhớ cho kỹ… mùi vị của tôi”.
Bé con… Tôi sắp phải đi rồi…
85.
BÌNH THƯỜNG LẠI KHÔNG BÌNH THƯỜNG
Sau nụ hôn sâu tận đó, Mộc Duệ Thần đi vào phòng ngủ và không ra nữa.
Ngải Ái ngồi ngẩn ra trên ghế sofa, mắt mơ màng nhìn vào chiếc đèn neong, ôm gối trong tâm trạng rối rắm.
Đầu óc cô ngập tràn hình ảnh của Mộc Duệ Thần.
Đôi mắt ngông cuồng lỳ lợm, miệng thường nhếch lên thành một đường cong kiêu ngạo…
Cậu ta ôm cô khiến cô quyến luyến hơi ấm…
Cậu ta hôn cô làm cho cô nhớ nhung hơi thở ấy…
Hơi thở của Mộc Duệ Thần dường như đã ăn sâu vào trong máu của cô, lan tỏa ra khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể…
Chết thật!
Say mê!
Ngải Ái ngả đầu, ném gối ôm xuống đất, tắt ti vi, nằm trên sofa nhìn trần nhà.
Từ lúc nào… Từ lúc nào Mộc Duệ Thần lại quan trọng với cô đến thế?
Bị cậu ngược đãi, bị cậu chế nhạo, bị cậu bắt nạt… Nhớ lại, cô cảm thấy lòng mình ấm áp và nóng nổi, lại còn cười vu vơ…
Tại sao lại thế này? Tại sao lại thế này cơ chứ?
Rắc rối! Vò vò đầu… Nhéo má! Lăn qua lăn lại…
…
Khò khò…
Cô quay sang, thấy một vòng tay ôm cô từ phía sau. Chính xác là Mộc Duệ Thần, cái thằng nhóc mà cô vừa thương vừa ghét.
“Cậu ra lúc nào?”. Cô quấn quấn lọn tóc rồi lọt luôn xuống đất nhưng vẫn nhìn cậu ta đầy ngưỡng mộ.
“Chị đang làm gì vậy?”. Cậu lui người, nhìn xuống. “Chị lăn xuống đất làm gì?”
Ngải Ái ồ lên một tiếng, lồm cồm ngồi dậy.
Cô nhìn Mộc Duệ Thần cả người sạch sẽ lại thấy ghét ghét, giọng điệu vẫn y chang mọi khi.
Không bình thường chỉ có mình cô…
“Đứng lên đi! Chị phải đi ra ngoài với tôi!”. Cậu ra lệnh.
Ngải Ái đứng dậy, phủi phủi đồ hỏi:
“Cậu phải đi đâu à?”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dịu Dàng Yêu Em
Thiển Mạc Mặc
Dịu Dàng Yêu Em - Thiển Mạc Mặc
https://isach.info/story.php?story=diu_dang_yeu_em__thien_mac_mac