Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Ca Ta Hảo Soái Ca
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 17: Thú Vui Của Đời Người
T
rong một mật thất lúc này có một nam tử vận hắc bào, khuôn mặt đầy hắc tuyến, méo mó, tỏa ra hàn khí, có thể thấy nam tử này đang phi thường giận dữ, lười biếng nằm trên tháp nhuyễn, ngón tay thon dài của hắn cứ gõ xuống tháp nguyễn tạo nên tiếng ‘cọp, cọp’
Mật thất mở ra, một lão nhân trung niên, thấy được giáo chủ mình chẳng khác gì tên ôn thần, hắn có vài tia tán dương vị bạch diện thư sinh kia, nhưng hắn cũng bắt đầu sợ hãi với những gì hắn nói, đành nuốt nuốt nước bọt, cung kính nói “thưa giáo chủ, vị nam tử mặt trắng đòi đi dạo xung quanh…..”
Chưa nói hết câu Hàn Tuyết Khuyết rống lên, giọng nói phi thường u ám phóng ra toàn ám khí “to gan, đây là đâu mà đòi đi dạo, tưởng đây là nơi vui chơi cho các bạch diện thư sinh sao”
“giáo……chủ, hắn nói, nếu hắn chết vì buồn chán….thì lấy ai làm ….con tin”, ánh mắt của lão nhân gia đảo liên, giọng nói sợ hãi, giọt mồ hôi đọng lại trên vầng thái dương cũng rơi xuống.
Hàn Tuyết Khuyết cắn răng nói “lúc nào cũng là câu này, ngươi không chán ta cũng chán, hậu đãi hắn bằng sơn hào hãi vị, chăn ấm nệm êm, hắn ta còn muốn gì nữa, cuộc sống cơ hồ còn tốt hơn cả ta nữa”
“giáo chủ bớt giận, hắn ta là người được yêu thương nhất trong Hoàng Bá phủ….đương nhiên cũng được hưởng không ít phú quí……”, đừng làm cho lão già phải yếu tim nữa mà, thật là đau đầu quá đi.
Giọng nói càng lúc càng lớn, càng hắc ám “lão tử nó, nếu hắn ta không phải là người được sủng nhất trong phủ bổn giáo chủ đã phang thây hắn ta cho chó ăn rồi”
Vị lão nhân gia, không ngừng sờ đầu, hai tay đan chặt lại, nuốt nuốt nước miếng “thế,…có…đáp…ứng……”
“Rắc”, tiếng nắm tay thành quyền, đập xuống bàn, bàn gãy làm đôi, nghiến răng lợi phun ra từng chữ “đáp ứng”, tên khốn này, nếu gia tộc ngươi không đáp ứng ta, ta lột da ngươi, rút gân ngươi, uống máu ngươi, gặm xương ngươi, hừ.
Vừa nói xong vị lão nhân gia bỏ của chạy lấy người, một làn gió mát thổi qua, lão nhân gia mừng đến nở muốn rớt nước mắt.
Một cô gái vận xiêm y màu lam nhạt, cưỡi ngựa nhanh chóng được phi qua cổng của Minh Giáo, trong sự ngăn cản của một số hắc y nhân.
Nhưng rồi họ nhanh chóng rút lui. Nguyên lai vị cô nương trẻ tuổi này là Hàn Tuyết Cơ, muội muội của Hàn Tuyết Khuyết, nàng nghe nói có một bạch diện thư sinh cư nhiên dám bỡn cợt đại ca nàng, bỡn cợt cả Minh Gíao, xem thường Minh Giaó tức là xem thường nàng, nên nàng phi thường tức giận không quản ngày đêm cưỡi ngựa về Minh Giaó hảo hảo giáo huấn tên bạch diện thư sinh này.
Tại hậu viên, một nam tử vận áo bạch bào trên tay cầm chiết phiến dáng vẻ trong thật ung dung tự tại, trên đầu cũng được vải thượng hạng cột lại búi thành một cục còn đính theo cẩm thạch màu xanh, chỉ có một lọn tóc phủ xuống mắt trái, khuôn mặt trắng như tuyết, thoạt nhìn tuấn tú vô cùng.
Đang nhàn nhạt đi dạo trong một sơn động, hậu viên được làm nhân tạo nhưng không hề thua kém những danh lam thắng cảnh nước xanh biết chảy qua các hòn nam bộ, những lá cây thì xanh mơn mỡn, xum xuê chen chúc nhau mà sinh trưởng.
Vị nam tử vừa bước một bước thì cả đám người đằng sau bước một bước, dừng lại một cái, thì những người đằng sau đụng vào nhau, té nhào cả ra.
Nam tử bạch bào này hầu như trêu ghẹo họ, bung thiết phiến trong tay phe phẩy trước ngực làm ra vẻ tiêu sái lắm, họ nhanh chóng đứng dậy ổn định lại hàng ngũ, nam tử thì ai oán tên bạch diện thư sinh này, nữ tử thì ngưỡng mộ không thôi, nhìn ngang- nhìn dọc -nhìn thẳng, nam tử bạch bào chính là Hoàng Bá Dạ Sương.
Lúc này Hàn Tuyết Cơ đó đã vọt vào trong hậu viên, nhìn thấy bóng màu trắng của một nam tử, không nghĩ không rằng nhanh chóng bung chiếc roi trong tay ra mà quất thẳng vào bóng lưng của nam tử.
Khiến cho bọn người hầu chạy tán loạn không thôi, roi nào cũng quất vào người hầu, vị nam tử kia tất nhiên đã sớm phi thân lên thân cây, cây thiết phiến vẫn phe phẩy, miệng cong lên hết sức vênh váo giọng nói tràn ngập mỉa mai châm biến “Ngô, tiểu hài tử nhà ai mà cư nhiên lại đánh người bừa bãi”, nữ tử này mắt quáng gà hay sao mà đánh người mình, ngu xuẩn.
Hàn Tuyết Cơ giật mình bất ngờ nhìn lên cây, thấy một bạch diện thư sinh, bộ dạng tiêu soái, ngạo nghễ, khuôn mặt thanh tú, bỗng nhiên gò má của nàng phút chốc ửng hồ như màu đào, chưa kịp nói gì thì nhìn thấy Hàn Tuyết Khuyết với khuôn mặt như quỷ sai địa ngục đang bước tới, cơ mặt hắn giật giật khi quét mắt nhìn nơi này, thì hắn hừ lạnh, khiến Hàn Tuyết Cơ giật bắn mình, còn Hoàng Bá Dạ Sương thì ngồi trên cây xem kịch
“ca, muội……” Hàn Tuyết Cơ lắp bắp sợ hãi nói
“đánh ai không đánh, cư nhiên lại đánh toàn là người mình” Hàn Tuyết Khuyết trừng mắt liếc nhìn muội muội ngu xuẩn của mình, giọng nói chẳng hề niệm tình huynh muội ruột thịt cả.
Hàn Tuyết Cơ hơi chột dạ nhìn xung quanh, quả nhiên toàn là người của Minh Giaónằm la liệt dưới đất, nguyên lai là một số thì không dám ra tay đánh nhị tiểu thơ, một số thì tránh không kịp đã hưởng hết nỗi đau xác thịt, trên người của họ, nếu mặt không có một lằn đỏ như trái ớt, thì sau lưng hoặc trước ngực đã có máu chảy ra.
Hàn Tuyết Khuyết nghiến cả răng lợi, khuôn mặt anh tuấn lộ rõ sự chán ghét mau chóng ra lệnh cho gia nhân lui ra dưỡng thương, ánh mắt âm lãnh băng giá nhìn vào muội muội của hắn, rống lên“người đâu, đem tên mặt trắng này xuống và nhốt vào phòng”. Rồi nhanh chóng kéo lê muội muội không biết điều đang đứng như trời trồng ở đó đi mất dạng.
Đêm canh ba, tại hậu viên một nam tử một nữ tử đang làm náo loạn nơi này, cũng từ nơi này phát ra nhiều tiếng động quấy nhiễu giấc ngủ của nhiều người, hậu viên loạn cả lên, gà bay chó sủa, tiếng bước chân chạy ngang chạy dọc……
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Ca Ta Hảo Soái Ca
Tiểu Mạc Tử
Đại Ca Ta Hảo Soái Ca - Tiểu Mạc Tử
https://isach.info/story.php?story=dai_ca_ta_hao_soai_ca__tieu_mac_tu