Chương 17
áng hôm sau, giữa cánh cửa ra vào cửa hiệu và cửa sổ gần quầy tính tiền, chiếc đồng hồ treo tường cúc cu đổ tám tiếng. Ở phía trên mặt đồng hồ bằng tôn tráng men xuất hiện một nhân vật bộ xương thần chết bằng gỗ cây đoạn trong áo dài trắng và tay cầm lưỡi hái, nó hát: “Cúc cu! Cúc cu!”
Chiếc radio trong cửa hiệu tự động bật vào giờ tin tức:
- Sau thảm họa khe nứt San Andreas gần Los Angeles và các núi lửa đồng loạt phun trào liên tục, nham thạch chảy khắp châu lục vào thế kỉ qua, cuộc sống dần quay trở lại ở châu Mĩ. Các nhà khoa học Iran đã phát hiện ra những nấm địa y đầu tiên xuất hiện tại vị trí thành phố New York sau trận động đất Big One. Thể thao: thêm thất bại của đội vùng...
Lucrèce mang tạp dề và mặt nạ khí đang lau chùi dưới vòi chảy nước xối xả các chất độc bị đổ ra nền nhà hôm qua và tự hỏi: “Oang-oang-oang, oang-oang-oang?” Mishima tắt tin tức trên đài:
- Em nói gì thế?
Vợ ông tháo dây đai mặt nạ và nhấc cái ống khí thở:
- Giờ chúng ta phải làm gì với Marilyn? Nó tiếp tục như chưa hề xảy ra chuyện gì hay nó không làm nữa? Em cũng không giấu gì anh, em thấy nếu ngừng sẽ uổng vì cái quầy hàng tươi bỗng nhiên sinh lời nhiều. Đóng ngăn kéo két tiền lại, Mishima!
Ông chồng thi hành lập tức rồi dọn các sợi dây thừng và suy nghĩ. Ông ấy quét, dùng cái đồ hút bụi để thu lượm các mảnh vỡ của hũ kẹo và các viên kẹo rơi ra cả đống trên quầy tính tiền. Ông ra lệnh cho Alan:
- Tháo những mảnh ve chai dính vào trong những viên kẹo. Để tránh mấy đứa trẻ bị đứt lưỡi! Con cũng thế, cẩn thận đừng để các mảnh vỡ cắt vào người. Anh không biết... - Ông thổ lộ với vợ mình.
Marilyn trong bộ quần áo lao động dệt kim tuyến, hở vai và bó sát người giơ cao tay, hành động này càng làm rõ đường nét thuần khiết của dáng người cô. Với hai điểm khuyết venus thật sâu, da bụng thật căng, hai bờ mông thật tròn, hai đầu vú nhô cao vì đứng trên cao cái thang xếp, nó đang gắn lại các bức tranh táo.
- Vậy là xong! Trước khi cửa hiệu mở cửa, trong lúc bố mẹ tiếp tục suy nghĩ, con có khoảng một giờ để đi xem Ernest đã tới nghĩa địa chưa và để thông báo tin vui cho anh ấy.
- Ôi điên thật! - Mishima thốt lên bên dưới cái thang xếp.
Đứa con gái nghĩ rằng nó đã làm rơi một bức tranh lên trên đầu bố, nó nghiêng người về phía ông ấy:
- Gì thế ạ?
Với một lòng bàn tay, ông ấy vỗ trán hói của mình:
- Tôi đã làm một điều ngu xuẩn rồi.
Lucrèce tay mang găng phẫu thuật và đang giặt giẻ lau trong xô nước bỗng đứng dậy:
- Gì thế?
- Tối qua, trong lúc hoảng sợ, tôi đã đưa một cây Smith & Wesson dùng một lần cho Ernest mất rồi.
- Cái gì cơ?!
Bà mẹ hoảng hốt và Marilyn đứng trên cái thang xếp bỗng xoạc hai chân. Thế là nó trườn dọc theo thành chiếc thang xuống đất. Chiếc đầm bằng thun lúc nãy còn gợi cảm thì giờ đây phồng lên như một chiếc dù nhảy kì cục.
- Bố ơi, chúng ta phải làm gì đó đi chứ?
- Làm gì?
- Người yêu của con, đêm hôm qua với cây súng của bố... (Nó lắp bắp), có lẽ anh ấy đã bắ... có lẽ anh ấy đã bắ...
- Cái gì?
Ông bố bần thần không muốn lắng nghe cái điều có lẽ đã không thể tránh khỏi, trong khi đó Lucrèce tháo chiếc găng tay phẫu thuật và xử lí mọi chuyện:
- Em biết chúng ta phải làm gì, Mishima.
- Làm gì?
- Anh hãy chạy nhanh đến cửa hàng hoa Tristan & Iseult để hỏi xem có thấy nó ghé qua sáng nay không. Còn em sẽ chạy đến nhà mẹ nó ở tòa nhà Moise. Marilyn, con chạy đến nghĩa địa, còn con, trong lúc đợi bố mẹ về để mở cửa, hãy trông chừng cửa hiệu.
Alan quay lại và ngạc nhiên:
- Gì cơ ạ?
Cửa Hiệu Tự Sát Cửa Hiệu Tự Sát - Jean Teulé Cửa Hiệu Tự Sát