Chương 15
ậy tôi chỉ việc tiến vào đó và vờ như mình là chiếc xe tải kéo này hả?” Mater lo lắng hỏi.
“Và để phần còn lại cho chúng tôi,” Holley đáp lại khi cô kéo vòi xịt ra để trám đầy những vết lõm của Mater.
Mater đột ngột quay đi. “Này, cô đang làm gì vậy?” cậu hít một hơi. “Tôi đã thoáng nghĩ rằng cô đang cố sửa những vết lõm của tôi đấy.”
“Đúng là tôi tính làm vậy mà,” Holley đáp lại.
Mater đứng thẳng dậy. “Chà, nếu thế thì không cần đâu, cảm ơn cô. Tôi không muốn ai đánh nhẵn, kéo, trám hoặc sơn sửa gì lên những vết lõm này hết. Chúng rất quý giá đối với tôi.”
Holley quá đỗi bất ngờ. “Những vết lõm đó rất quý giá ư? Thực không?”
“Những vết lõm này tôi có được cùng với người bạn thân nhất của tôi, Lightning McQueen. Tôi sẽ không sửa chúng đâu. Tôi muốn nhớ về chúng, mãi mãi.”
“Tình bạn có thể sẽ rất nguy hiểm trong nghề của chúng ta đấy,” Finn nói với cậu.
“Nhưng nghề của tôi là kéo xe và cứu hộ mà,” Mater đáp. Cậu là chiếc xe kéo cứu hộ rất đỗi thân thiện!
Finn cười phá lên, thán phục vỏ bọc xuất sắc của Mater. “Phải rồi!” anh cười tán thưởng.
Mater chau mày. “Không, tôi nói thật đấy. Tôi…”
“Không, không. Được mà.” Holley cắt ngang lời Mater. “Đừng nói thêm gì nữa. Tôi sẽ chỉ làm quanh vết lõm thôi.”
“Anh có vẻ cần được trang bị vũ khí,” Finn nói khi chiếc tàu mật vụ bắt đầu đi vào địa phận nước Ý. Mater sáng rỡ lên khi Finn bấm vào một nút nhỏ và toàn bộ mặt bên thành tàu biến thành một kho chứa khổng lồ lấp lánh những thứ vũ khí công nghệ cao.
o O o
Tại thành phố ngập nắng Porto Corsa, người hâm mộ trên khắp thế giới tụ hội về đây để theo dõi vòng thi đấu thứ hai của giải WGP. Những du thuyền sang trọng xếp hàng dài trong bến cảng lấp lánh đầy nắng, và những cửa hàng đắt đỏ mở rộng cửa chào đón họ.
Những con đường quanh co của thị trấn đã biến thành cung đường đua uốn lượn. Các tấm biển dọc hai bên dãy phố cổ kính và đoạn đường gấp khúc tự hào trưng ra khuôn mặt được yêu mến của nước Ý: Francesco Bernoulli. Đâu đâu cũng thấy gương mặt anh ta.
Brent Mustangburger và Darrell Cartrip đã có mặt để tường thuật những diễn biến và không khí náo nhiệt của vòng đua thứ hai. “Chào mừng tất cả các bạn đến với thị trấn xinh đẹp này của Porto Corsa!” Brent nói vào micro của mình. “Tin tức đáng chú ý nhất tại đây vẫn là về chất Allinol. Sớm hôm nay, ngài Miles Axlerod đã lên tiếng với giới truyền thông để trả lời những thắc mắc về độ an toàn của hợp chất này.”
Brent cắt một đoạn băng ghi hình Axlerod dường như đang rất khó chịu. “Một nhóm các nhà khoa học độc lập đã khẳng định rằng Allinol hoàn toàn an toàn. Được chưa? An toàn!” Ông ta nhấn mạnh với các phóng viên.
“Vậy là cuộc đua vẫn sẽ diễn ra,” Darrell Cartrip nói. “Tuy nhiên, câu hỏi mà mọi người đặt ra là: Liệu Lightning McQueen có thể hiện hết phong độ của mình hôm nay không?”
Darrell đưa ra bảng xếp hạng sau vòng thi đấu thứ nhất, Francesco đang dẫn đầu với mười điểm. “Chà, tốt hơn hết cậu ấy nên như vậy,” Darrell nói. “Nói về lợi thế đua trên sân nhà. Francesco Bernoulli đã trưởng thành từ chính đường đua này!”
Anh ta hầu như chẳng kịp giới thiệu gì về Francesco trước khi đám đông bắt đầu điên cuồng hô vang tên Francesco.
“Tuyệt vời!” Francesco nói, xúc động trước đám đông mến mộ. “Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn, và cảm ơn Lightning McQueen vì sai lầm lớn của anh ta!”
Tiếng bình luận lại tiếp tục vang lên. “Ở vị trí số hai trong bảng xếp hạng: Numero Novantacinque, Số 95, Lightning McQueen.”
Đám đông khán giả reo hò, nhưng dường như Tia Chớp chẳng hề để ý. Đội của cậu đang quan sát trên màn hình của đường pit.
Luigi lo lắng hỏi. “Mọi thứ vẫn ổn chứ?”
“Nếu cậu lo lắng về nhiên liệu, anh bạn,” Fillmore nói trên bộ đàm, “thì nó tuyệt đối an toàn mà.”
“Không đâu, các cậu. Mình chỉ ước gì Mater ở đây,” Tia Chớp đáp khi lăn bánh tới vạch xuất phát.
o O o
Ngày diễn ra cuộc đua cũng chính là ngày đám đầu sỏ xe lỗi thời tổ chức cuộc họp kín tại Porto Corsa. Bên ngoài sòng bạc trang nhã, một nhóm mấy gã Hugo có vẻ ngoài thô ráp xù xì nóng lòng đợi nhóm cầm đầu xuất hiện.
Ivan, chiếc xe tải kéo Đông Âu, đang nói với anh bạn xế Hugo rằng những chiếc Gremlin xấu xí ra làm sao, thì một chiếc xe con thể thao vô cùng xinh đẹp tiến đến.
“Ông tôi đang bị chết máy,” Holley nới với Ivan và Alexander. “Nếu một trong các anh có thể giúp đỡ, tôi sẽ rất biết ơn.” Cô đã tạo một vỏ bọc như mẫu xe Ý tuyệt đẹp, và cả hai anh chàng đều liêu xiêu trước Holley.
Ivan rú động cơ của anh ta lên. “Nghe như cô đang cần chút ‘hỗ trợ bên đường’ phải không?”
Holley gật đầu, và sau màn hậm hực chớp nhoáng của Alexander, Ivan vui vẻ theo Holley xuôi xuống phố.
Mater ghé mắt nhìn quanh góc phố và trông thấy họ đang tiến đến. Bỗng chốc, toàn bộ kế hoạch khiến cậu bồn chồn lo lắng.
“Tôi không chắc lắm về việc này,” cậu nói với Finn đang vờ như tình cờ ngồi trong một quán ăn ngoài trời. “Nhỡ tôi làm mọi việc rối tinh lên thì sao?”
Finn mỉm cười. “Không thể nào đâu,” anh nói với Mater qua điện đàm. “Chỉ cần tỏ vẻ y như mọi khi cậu vẫn thường đóng vai chiếc xe kéo ngớ ngẩn đó, và cậu sẽ ổn thôi.”
Mater choáng váng. “Gượm đã, anh vừa nói ‘ngớ ngẩn’ ư? Anh thấy tôi như vậy sao?”
Finn đáp lại, “Đương nhiên rồi – ai cũng thấy như vậy. Đó không phải là ý định của cậu sao? Nói cho cậu biết, tôi thấy ý tưởng đó thật thiên tài! Chẳng ai nhận ra mình bị lừa bởi họ quá bận rộn cười nhạo một gã khờ. Quá xuất sắc!”
Holley đột ngột rẽ vào góc và khiến Ivan bất tỉnh bằng khẩu súng chích điện. Cô quay sang nhìn Mater.
“Sao anh vẫn chưa thay vỏ bọc vậy?” cô hỏi. “Nhanh lên nào! Không còn thời gian đâu.”
Mater mau chóng tạo một vỏ bọc hệt như Ivan và lăn bánh về phía sòng bạc. Victor, kẻ cầm đầu đám xe Hugo, chỉ vừa mới lăn bánh tới.
“Ivan!” Victor gọi to. “Anh tỏ lòng tôn trọng bằng cách bắt tôi phải chờ ở đây ư?”
Mater vội vã gắn móc của cậu vào thanh chắn bùn bóng loáng của Victor và kéo chiếc Hugo sừng sỏ qua lối vào sòng bạc.
“Anh ta vào trong rồi,” Finn nói qua điện đàm với Holley.
Vương Quốc Xe Hơi 2 Vương Quốc Xe Hơi 2 - Nhiều Tác Giả Vương Quốc Xe Hơi 2