Ku-Ba Và Quỷ Chơi Bài
ó một anh chàng trẻ tuổi rất ham chơi bài. Tên anh là Ku-ba. Anh ta ghiền chơi bài đến nỗi, nếu có thắng ách vào cổ, bắt kéo cầy trên ruộng thì anh cũng cầm bài trên tay, tay nọ chơi với tay kia.
Một hôm, Ku-ba đang tìm người chơi bài, trên đường bỗng anh gặp một người gặp. Người nọ chận anh lại hỏi:
― Ngó bộ anh ham chơi bài dữ. Chúng ta làm một ván chăng?
Ku-ba khoái quá:
― Được ngay. Ngồi xuống đấy. Chơi ăn gì nào?
― Chơi ăn linh hồn ― Người khách qua đường đáp ― Anh hãy đặt cọc linh hồn anh. Còn tôi, tôi sẽ đặt những linh hồn dưới quyền tôi.
Ku-ba chấp thận. Khách qua đường nọ chính là quỷ Rô-kit-ta. Nhưng Ku-ba nào có đểm xỉa đến chuyện đó, miễn có người chơi là tốt rồi. Quỷ bay xuống địa ngục, mang một linh hồn tội lỗi lên, cho ngồi dưới gốc cây ven đường.
Hai người bắt đầu vào cuộc. Chơi một hồi, Ku-ba thắng. Rô-kit-ta buộc phải thả linh hồn nọ cho tự do. Rô-kit-ta bĩu môi, bảo Ku-ba:
― Nào, làm ván nữa.
― Được thôi. Nhưng tớ không chơi chịu. Đặt cọc ra đây.
Quỷ lại phải bay xuống địa ngục, lấy một linh hồn khác. Chưa kịp nói câu « amen » quỷ đã lên đến nơi. Ván bài bắt đầu ngay lập tức.
Chơi một hồi, Rô-kit-ta vã cả mồ hôi, mình ướt đẫm như chuột lột. Thế mà lại thua nữa. Quỷ tức lắm, hăng máu lên.
― Chơi một ván nữa. Nếu không đừng hòng tao để mày yên.
Ku-ba đáp:
― Xin làm ơn đặt cọc cho. Nếu không thì đừng chơi nữa.
Quỷ ngẫm nghĩ:
― Được rồi. Tao sẽ đặt một linh hồn nữa. Lần này tao mà thua thì thôi, không chơi nữa.
Quỷ lại phải quay về địa ngục, chỉ thấy đánh một vèo một cái, bụi bốc lên mù mịt. Nhưng lần này y không lên được ngay. Không ai muốn trao cho y một linh hồn nào nữa.
Con quỷ già nhất bảo y:
― Rô-kit-ta, mày là đứa ngu xuẩn. Hết người chơi bài rồi sao? Trên thế gian có mấy ai được như thằng Ku-ba đâu. Mày cứ thua lần lần mất cả địa ngục mất thôi.
Rô-kit-ta thanh minh, biện hộ một hồi, cuối cùng y nói:
― Ông đừng có bới chuyện đã qua ra làm gì. Nếu tôi thua ván này, tôi sẽ trả bù gấp ba.
Bọn quỷ cho y một linh hồn nữa. Rô-kit-ta lại quay lên chơi. Nhưng rồi y lại thua.
Biết không phá được Ku-ba, quỷ buồn rầu ngẫm nghĩ. Y nói:
― Địa ngục thế nào cũng quở trách tôi về vụ thua bài này đây. Nhưng biết làm sao được. Anh thắng rất công bằng. Chà, thắng cả quỷ sứ chứ có vừa đâu. Anh rất đáng được thưởng. Anh có muốn tôi lấy cho anh một cô gái xinh đẹp không?
Ku-ba cười mỉa:
― Có chứ, sao không. Nếu anh nhắm được cô nào đã xinh lại giầu thì đưa đến đây, tôi sẽ cưới ngay.
― Lẹ quá vậy. Người anh em ạ, việc gì cũng phải từ từ. Tôi sẽ cưới cho anh một cô vợ với một điều kiện là, trước hết anh không được tắm, không được cạo râu, không được hớt tóc, không được chải đầu, không được cắt móng chân, móng tay trong vòng bảy tháng liền. Hết bảy tháng đó, tôi sẽ đến đón anh, ta đến gặp cô gái.
Ku-ba đồng ý.
Quỷ đưa cho anh một ít tiền rồi bảo đi đến một quán trọ, thuê một căn phòng, sống ở đây hoàn toàn cách biệt với mọi người. Anh có thể ăn uống, giải trí, muốn làm gì thì làm, có điều không được cạo râu, cắt tóc, tắm rửa, không được cắt móng tay, móng chân và đợi quỷ ở đó.
Ku-ba làm như điều quỷ muốn. Thế là anh biến thành một người hình dong trông rất gớm ghiếc: tóc tai lởm chởm như lông nhím, móng tay móng chân dài như quỷ, trông không còn ra người nữa. Tướng mạo ấy, tốt nhất là đừng có gặp ai làm gì. Bởi vậy, Ku-ba không hề bước chân ra khỏi phòng, kiên trì chờ quỷ Rô-kit-ta quay lại.
Bảy tháng trôi qua, tên quỷ xảo quyệt xuất hiện. Y ngồi xe tứ mã đi đến quán trọ trông đúng như một ông chủ giàu sang. Y bảo Ku-ba:
― Chuẩn bị đi gặp vị hôn thê nào!
Cả hai lên xe đi đến một vương quốc xa lạ. Vua nước ấy đang có chiến tranh với các nước láng giềng. Mà chiến tranh thì cần phải có tiền. Thế là ngài xuống chiếu, truyền khắp vương quốc rằng: nếu ai dâng nhà vua ba mê-ra vàng thì người đó, dù có là hạng tiện dân, già cả hay ngoại kiều đi nữa thì cũng được vua chia cho nửa vương quốc và gả công chúa cho.
Quỷ Rô-kit-ta dẫn Ku-ba vào thẳng cung điện rồi sai người vào tâu với vua rằng, có người đến dâng vua ba mê-ra vàng. Vua hết sức mừng rỡ, truyền cấm vệ cho khách vào thẳng trong cung. Trước mặt khách, vua khẳng định lại lời hứa của mình. Vua cho lính dỡ vàng trong xe xuống, cân lại rồi chuyển vào kho.
Xong đâu đấy rồi, quỷ mới nói với vua:
― Tâu bệ hạ, bây giờ hãy xin bệ hạ hãy gả một trong số các công chúa cho người này.
Y đưa tay chỉ Ku-ba.
Suốt từ đầu đến giờ, vì không muốn làm mọi người kính sợ. Ku-ba cứ nấp sau lưng quỷ.
Nhìn thấy Ku-ba, nhà vua kêu ối lên một tiếng. Chả lẽ phải gả con gái cho thằng gớm ghiếc kia sao? Nhưng muộn mất rồi, lời hứa của nhà vua không thể như gió bay được[3]. Vua đành gọi các con gái ra, rồi chỉ Ku-ba bảo:
― Các con yêu quý của ta, con nào ưng người này thì hãy nói ta hay. Một trong số các con phải lấy người này làm chồng. Nếu không, ta phải trả lại y ba mê-ra vàng và thế là toàn bộ quân đội của ta mất hết.
[3] Nguyên văn: « Lời hứa của nhà vua không phải là con chim sẻ ».
Công chúa lớn nói:
― Con không ưng người này. Nếu phải lấy y con thà treo cổ còn hơn.
Công chúa thứ hai liếc nhìn Ku-ba một cái:
― Con thì thà trẫm mình còn hơn.
Công chúa thứ ba bĩu môi:
― Lấy y thì thà uống thuốc độc chết còn hơn.
Nhưng nàng công chúa út, nàng công chúa xinh đẹp nhất, lại nói:
― Thưa cha, con sẽ lấy người này. Thà con chịu thiệt thòi hơn là để quân đội ta bị tiêu diệt.
Ku-ba trở về nhà, cắt móng tay, móng chân, tắm rửa, cạo râu, cắt tóc xong, lại trở lại là chàng trai phong độ như xưa. Quỷ Rô-kit-ta đánh xe thắng sáu ngựa đến. Cả hai cùng đi đón nàng công chúa của anh.
Ba công chúa lớn khi ấy mới ngả ngửa người ra. Tức khi, công chúa lớn treo cổ tự vẫn, công chúa thứ hai đi trẫm mình, còn công chúa thứ ba thì uống thuốc độc chết.
Quỷ Rô-kit-ta bắt được những linh hồn đó. Y nói với Ku-ba lúc chia tay:
― Cả hai chúng ta đều thắng lợi. Cậu lấy được vợ đẹp. Tớ thì gỡ lại được bạc. Coi như huề. Thôi, tạm biệt Ku-ba nhé! Ai mà biết được chúng mình còn gặp nhau nữa hay không?
Truyện Cổ Dân Gian Ba Lan Truyện Cổ Dân Gian Ba Lan - Khuyết Danh Truyện Cổ Dân Gian Ba Lan