Chương 16: Tu La Địa Ngục
rong lòng Nam Cung Trụy Nguyệt chợt cảm thấy bất an, muốn nhanh lướt qua người Tần Mộ đi ra bên ngoài.
Tần Mộ đột nhiên đưa tay ra ngăn nàng lại, Nam Cung Trụy Nguyệt cảm thấy vô cùng khó chịu liền nâng tay lên đánh bay tay của hắn, hai người thực không kém nhau nhiều lắm, nhưng Tần Mộ có nhiều kinh nghiệm hơn nàng, trong nhất thời không ai chiếm được ưu thế. Nam Cung Trụy Nguyệt vô cùng lo lắng cho Nam Cung Quân, liền dùng hết sức đánh.
Tần Mộ bị chiêu thức của nàng bức chỉ có thể lùi lại từng bước.
“ Đừng đi ra!” Tần Mộ thật sự bất đắc dĩ, chỉ có thể ngăn cản tiến công của Nam Cung Trụy Nguyệt, cố dùng lời nói nhẹ nhàng với nàng. Nam Cung Trụy Nguyệt liền dừng lại, vẻ mặt bối rối hỏi hắn: “ Bên ngoài rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Tần Mộ cúi đầu xuống không dám nhìn nàng mà nói thật nhỏ: “ Tư Thu truyền tin cho bang chủ nói Nam Cung Quân vì muội bỏ đi ly tâm bí quyết. Lục Đại bang phái không phục hắn lắm lại còn thêm chuyện năm đó. Quyết định vây đánh Tiêu Hồn Điện vào ngày đại hôn của muội.”
Tần Mộ liền ngừng lại một chút rồi mới nói tiếp, sau đó mới ngước lên nhìn thấy gương mặt tái nhợt của Nam Cung Trụy Nguyệt. Cảm thấy bất an mà khuyên nhủ nàng: “ Huynh không ngăn cản được bọn họ cũng không giúp gì được cho Nam Cung Quân, muội đừng đi ra ngoài. Huynh sẽ canh giữ ở ngoài cửa ra vào.”
“ Cám ơn ý tốt của huynh.” Nam Cung Trụy Nguyệt sắc mặt càng thêm tái nhợt đáng sợ, giọng nói cũng lạnh buốt đến dọa người. Tần mộ nhìn thấy nàng như vậy, nhịn không được lại ngăn cản nàng: “ Đừng làm chuyện điên rồ. Hắn không có ly tâm bí quyết, lại bị Lục Đại bang phái vây đánh, hắn …..” Hắn nhất định sẽ không thể nào sống sót được, những lời phía sau này thật sự sẽ làm tổn thương người, Tần Mộ đột nhiên không thể nào nói tiếp được nữa.
“ Chàng và muội đã lạy thiên địa,lấy chồng theo chồng gả chó theo chó, chàng chết, muội cũng sẽ không thể nào sống tiếp nữa.”
“ Muội…..” Tần Mộ nhìn thấy ánh mắt kiên định của Nam Cung Trụy Nguyệt, biết mình dù nói thế nào cũng không ngăn được nàng. Chỉ có thể im lặng tránh ra một bên, hai tay gắt gao nắm lại thành quyền.
“ Cám ơn ý tốt của huynh.”
Nam Cung Trụy Nguyệt vội vàng bước ra cửa, nhẹ nhàng để lại một câu nói cuối cùng.
Tần Mộ siết chặt hai tay mình đến trắng bệch, trong cuộc đời của y chỉ một lần vui vẻ duy nhất là quen được nữ tử này. Khi biết đi là sẽ chết mà cũng vẫn muốn cùng phu quân của mình đồng sinh cộng tử, làm cho lòng của y làm sao chịu nổi tổn thương này.
Nếu có kiếp sau, y nhất định phải làm quen nàng trước Nam Cung Quân.
Nam Cung Trụy Nguyệt cảm thấy mình sắp ngất, bên ngoài đại sảnh là địa ngục tu la sao?. Máu..máu…khắp nơi đều là màu đỏ của máu, nhìn Tiêu Hồn Điện không khác cảnh địa ngục mấy. Nhìn một màn này, làm cho nàng nhớ tới lúc trước khi xuyên qua thế giới này. Khi đó, cũng như vậy, thi thể bị xé ra thành từng mảnh nhỏ, máu nhuộm đỏ bay đầy trời. Chính khi đó, Nam Cung Quân đã dùng đến ly tâm bí quyết, làm cho võ công của hắn không người nào đánh lại được, chỉ cần một mình hắn cũng có thể giải quyết xong Lục Đại bang phái.
Nhưng mà bây giờ, Nam Cung Quân vì lời nói đùa vô tâm của nàng, mà hắn liền bỏ đi ly tâm bí quyết, hắn bây giờ ….. Nam Cung Trụy Nguyệt không dám suy nghĩ tiếp nữa, trong lòng nàng càng thêm buồn đau, khổ sở cùng lo lắng bất an.
Ngây người bước qua những thi thể đang không ngừng rỉ máu tươi tràn khắp đại sảnh cùng khu vườn kia, nàng hốt hoảng bước tiếp, tìm kiếm khắp nơi mong có thể thấy được bóng dáng của Nam Cung Quân. Trong lòng thầm tự an ủi chính mình, mong là không có chuyện gì xảy ra. Nam Cung Quân....chàng lại càng không nên xảy ra chuyện gì nha.
“ Phốc ….” Đột nhiên bên kia nghe được tiếng một người đang thổ huyết. Nam Cung Trụy Nguyệt không cần suy nghĩ vội vàng chạy tới, chỉ thấy toàn thân Thiên Khung đều là máu.
“ Thiên Khung, cậu có bị thương nặng không?”
Nàng vội vàng nâng Thiên Khung dậy, Thiên Khung lau đi vết máu trên miệng,nhíu mày không đồng ý lời nàng nói ra:“ Phu nhân, đừng có chạy lung tung, rất là nguy hiểm.”
Đến lúc này rồi! Sao hắn cùng tất cả mọi người đều lấy an nguy của nàng làm trọng vậy.
“ Thiên Khung, phu quân của ta đâu rồi?”
“ Thuộc hạ không đi chung với chủ tử.” Thiên Khung ngây người ra một chút, thành thật nói với nàng. Nam Cung Trụy Nguyệt như có thể nghe thấy được âm thanh trái tim mình đang tan nát, thấy sắc mặt nàng trắng bệch làm cho Thiên Khung càng thêm hoảng sợ.
“ Phu nhân đừng lo lắng, tôn thượng rất là lợi hại, sẽ không xảy ra việc gì đâu.”
Thiên Khung có chút ngốc muốn an ủi nàng, ngay cả vết thương trên người cũng chẳng thèm quan tâm.
“ Không phải, Thiên Khung. Chàng vì ta, đã phế bỏ ly tâm bí quyết.”
Nam Cung Trụy Nguyệt có thể nghe được giọng nói của mình cũng giống như lòng của nàng đều bị xé ra từng mảnh nhỏ, khô khốc dị thường. Khi nghe được chuyện này, sắc mặt Thiên Khung liền trở nên trắng bệch dấy lên lo sợ. Nam Cung Trụy Nguyệt rốt cuộc không thể nào chịu được chính mình lại nghĩ đến những chuyện không tốt lành. Bất kể là sống hay chết, nàng muốn lập tức được nhìn thấy Nam Cung Quân, hắn sống nàng sống, hắn chết nàng cũng sẽ chết theo.
Đi theo những vết máu tươi đang trải thành thảm kia, nàng có chút lảo đảo chạy về phía trước. Cuối cùng cũng đến trước cửa điện Tiêu Dao. Thấy được chưởng môn Lục Đại môn phái đang bao vây xung quanh Nam Cung Quân mà đánh. Võ công của bọn họ rất cao cường, tốc độ ra chiêu quá nhanh, làm nàng chỉ thấy được những bóng dáng hỗn loạn tạo thành một đoàn loang loáng. Nàng không dám tùy tiện đi vào, cao thủ so chiêu, điều tối kỵ nhất là phân tâm. Nàng cứ như vậy mà nhảy vào, nói không chừng không giúp được hắn mà có thể làm cho hắn gặp thêm nguy hiểm.
Bóng dáng hỗn loạn đó bỗng nhiên tách ra. Nam Cung trụy Nguyệt có thể thấy rõ được các chưởng môn của Lục Đại môn phái đang tản ra, bao vây Nam Cung Quân một thân hồng y ở giữa.Khuôn mặt Nam Cung Quân cùng động tác trên người đều nhẹ nhàng ung dung, bất quá làm cho Nam Cung Trụy Nguyệt để ý, chính là hồng y của hắn bị dính rất nhiều máu khác xa với biểu hiện trên gương mặt, không biết hắn có bị thương hay không nữa? Nghĩ tới đây,lòng của nàng chợt đau đớn vô cùng.
Chưởng môn Lục Đại môn phái liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó mới dùng hết sức vận công, sáu người vận khí, mắt thường đều có thể thấy rõ được những làn khói mỏng nhiều màu đang bay xung quanh bọn họ. Sáu người đồng thời cùng bay tới, đánh vào Nam Cung Quân đang đứng ở giữa, xem ra muốn cùng nhau đồng quy vu tận.
“ Nam Cung Quân!” Hai chân Nam Cung Trụy Nguyệt bỗng nhiên mềm nhũn ra, khụy đôi chân run rẩy quỳ trên mặt đất đầy máu tươi, lớn tiếng kêu lên. Sáu luồng khí khác nhau va chạm cùng một chỗ, giống như một ngòi bom nổ. Lập tức, trong trời đất đều rung lên những âm thanh chát chúa ầm ầm. Lấy chỗ Nam Cung Quân đứng làm trung tâm, một luồng chân khí cường đại mang theo gió lớn, phát tán ra bốn phía, khói bay mờ mịt, nền đất như bị đào lên bởi sức nặng của chiêu thức. Nam Cung Trụy Nguyệt bị chân khí phát ra làm cho chấn động phải lùi về phía sau. Sau khi hình thành tiếng nổ mạnh, trong không khí bay ra rất nhiều máu tươi, lòng của nàng giống như có người giẫm đạp tan nát,từng cái từng cái mảnh tâm rơi xuống làm cho chết đi.
“ Nam Cung Quân …..” Nước mắt nàng chảy xuống từng giọt lệ lớn, tuôn rơi không ngừng, đau đớn tới như xé toang lồng ngực.
“ Chàng không được chết …..”
“ Chàng đã đáp ứng ta, chàng sẽ không chết ….”
“ Chàng nói cho dù chàng chết, chàng cũng sẽ chết sau ta ….”
“ Nam Cung Quân, chàng sao có thể nói chuyện mà không giữ lời…..”
“ A aaaaaaaaaaaa….aaaaaa….”…………………
.....................
Chỉ là người kia, sẽ không bao giờ quay trở lại nữa.
Trụy Nguyệt - Nguyệt Chi Tam Khúc Trụy Nguyệt - Nguyệt Chi Tam Khúc - Ssy124