15 - Cống Quỳnh Thi Hỏng, Bắt Bà Banh Nằm Xuống
hi qua chỗ giáp giới của hai tỉnh Ninh-bình và Thanh-hóa hiện nay, Cống Quỳnh ghé lại nghỉ mát ở dưới bóng cây đa bên pho tượng Bà Banh. Tượng là một hình người đàn bà bằng đá, đứng khỏa thân, một tay chỉ lên ngực, một tay chỉ xuống phía dưới như trêu đám tục trần qua lại, nhưng ai thấy mà cười, thể nào khi về cũng bị bệnh, mà bệnh phải làm lễ đi lễ tạ mới hết, chớ không thuốc men nào chữa được. Quỳnh đứng nhìn thấy chướng mắt quá, lại đang lúc bực về thi hỏng, nên nổi nóng trỏ ngay vào mặt Bà Banh: « Con phải gió này, tao rớt Trạng nguyên là vì lúc đi đường gặp mày đây ».
Nói đoạn, Quỳnh giơ thẳng chân, đạp một cái, pho tượng Bà Banh nằm ngửa ra, chưa đã giận, Quỳnh lại trèo ngay lên bụng, lấy bút mực ra, đề vào một bài thơ, thơ rằng:
Khen ai đẽo đá tạc nên mày?
Khéo đứng ru mà đứng mãi đây.
Trên cổ đếm đeo trăm chuỗi hạt.
Dưới chân đứng tréo một đôi giầy.
Ấy đã để đồ trêu ghẹo trẻ.
Hay là bốc gạo thử thanh thày.
Có ngứa gần đây nhiều gốc dứa.
Phô phang chi hở, cái con này.
Quỳnh đề xong bài thơ, pho tượng đổ mồ hôi như tắm, và cũng từ đó không còn có linh ứng gì nữa. Nghĩ thấy cũng táo bạo là Quỳnh, giỏi thay là Quỳnh, và ở đời cũng chỉ có những tay như Quỳnh mới dám làm vậy thôi.
Trạng Quỳnh Toàn Tập Trạng Quỳnh Toàn Tập - Ngô Lăng Vân Trạng Quỳnh Toàn Tập