Chương 16
à Mịch Ngưng, Tiểu Mai nhận ra nàng, vì vậy nở nụ cười, tiến đến chào hỏi
"Mịch Ngưng cô nương" Nàng cười vui vẻ với Mịch Ngưng, không có một chút gì là tỏ vẻ kiêu ngạo
"Mai cô nương" Mịch Ngưng không nghĩ tới sẽ gặp lại Tiểu Mai, nhất thời có chút kinh ngạc.
Từ lần trước gặp Thượng Quan Tiểu Mai, lòng nàng vẫn còn bồi hồi không dứt. Hạ thiếu gia đối xử với Mai cô nương thật là tốt.
Hình ảnh ấy, vẫn đau nhói trong lòng nàng
Nàng luôn nghĩ, nếu Mai cô nương không tồn tại, liệu Hạ thiếu gia có chú ý tới nàng hay không?
Nàng vẫn luôn ái mộ Hạ Thiếu gia, mỗi khi hắn đến xưởng mơ, nàng đều không ngại cực khổ để được nhìn thấy hắn.
Vì để làm hắn chú ý tới nàng, nàng đã ăn mặc vô cùng đặc biệt, thậm chí vì hắn, nàng cũng đã trở về đương làm canh thang, học làm một chút điểm tâm, mục đích cũng chỉ để hắn vui.
Mấy năm nay, nàng chạm chạp không để bà mai mai mối, chính là đợi đến khi Hạ thiếu gia chú ý tới nàng, chỉ đáng tiếc là, hắn chưa từng để mắt tới nàng.
Toàn bộ nguyên nhân
Đều từ Thượng Quan Tiểu Mai mà ra
Nghe nói Hạ thiếu gia chống lại thiên kim ái mộ của quan phủ, nhún nhường không thôi.
Chính là kể từ nàng ra mắt Thượng Quan tiểu Mai đối với Hạ thiếu gia kia phó không quan tâm thái độ, cũng âm thầm chọc giận nàng.
Rõ ràng Hạ thiếu gia vừa thấy đã là nam nhân tốt, cớ sao vị Mai cô nương kiêu căng này, lại được thiếu gai đối xử tốt như vậy, xuy chi dĩ tị.
Mịch Ngưng bị tổn thương bởi sự thiên vị của Hạ Nhĩ Trúc, lòng oán hận Thượng Quan Tiểu Mai càng sâu.
"Mịch Ngưng cô nương" Thượng Quan Tiểu Mai không hề phát hiện Mịch Ngưng đối với nàng có oán hận, nhẹ giọng gọi lần nữa
Mịch Ngưng lấy lại tinh thần, khóe môi miễn cưỡng nở nụ cười.
"Hôm nay Hạ thiếu gia vẫn chưa tới" Bàn tay nhỏ bé của Mịch Ngưng dấu trong tay áo, nắm chặt thành quyền, trong lòng dấy lên ngọn lửa.
Ghen tỵ đang không ngừng chiếm lấy tim của Mịch Ngưng.
Nếu Thượng Quan Tiểu Mai không tồn tại..... Lòng nàng thật ngổn ngang bề bộn
"Vậy sao?" Thượng Quan Tiểu Mai thất vọng nói " Vậy cũng tốt! Ta đi xung quanh xem xét một chút"
Dứt lời, nàng xoay người định rời đi
Đột nhiên, Mịch Ngưng kéo vạt áo của nàng lại.
"Mai cô nương muốn đi xung quanh xem một chút sao?" Mịch Ngưng nở một nụ cười yêu mị, "Mấy ngày trước, Hạ Thiếu gia có phân phó cho thợ làm thêm vài thùng mơ dẫm nữa"
"Thật sao?" Thượng Quan Tiểu Mai vừa nghe xong, khuôn mặt lộ rõ vẻ vui sướng.
Biết đâu nơi đó lại là nơi Hạ Nhĩ Trúc dấu món hàng?
"Để Mịch Ngưng dẫn đường cho Mai cô nương" Mịch Ngưng lại cười khẽ, khuôn mặt vô cùng bình thản, nhưng trong bụng lại tràn đầy quỷkế.
Chỉ cần loại bỏ được Thượng Quan Tiểu Mai, Hạ Thiếu gia chẳng phải đã là của nàng rồi hay sao? Mịch Ngưng nghĩ mà lòng vô cùng đau đớn
Mịch Ngưng đưa nàng đi vào sâu bên trong, càng vào trong là nơi để những thùng mơ dầm còn mới.
Tại đây, những thùng mơ dầm bên trên đều được đậy nắp, để cho không có hơi nước lọt vào, làm biến chất mơ dầm bên trong.
Khi Mịch Ngưng dẫn nàng vào nơi khuất nhất của những thùng mơ này, lại che dấu đi nụ cười.
"Đây là thứ ngươi nói, mơ dầm mới đây sao?"Thượng Quan Tiểu Mai ghé ghé đầu, thấy có cái nắp bằng gỗ lớn đậy kín, căn bản là không nhìn được bên trong chứa cái gì.
"Để ta giúp Mai cô nương mở ra, sẽ nhìn được bên trong" Mịch Ngưng tiến đến, âm thầm tính toán đêm nắp thùng mở ra
Thượng Quan Tiểu Mai thấy Mịch Ngưng đẩy nắp ra đầy vất vả, cũng tiến lên giúp một tay, cuối cùng cũng mở được nắp thùng.
"Hô......hô" Thượng Quan Tiểu Mai đứng lên, xoa một chút ngọc ngạch nhô ra mồ hôi "Oa!Cái nắp này cũng không phải nặng như bình thượng đâu."
Đợi nàng khôi phục được hơi thở bình thường, định nhìn xem bên trong có phải là mơ dầm không. Nàng tiến đến gần thùng lớn, đưa mắt nhìn.
Cẩn thận quan sát trong chốc lát, nàng xoay người, muốn nhờ Mịch Ngưng đưa hộ cái xẻng dể vớt lên xem có thật là mơ mới hay không, đã thấy Mịch Ngưng nét mặt trầm xuống, tức giận trừng mắt nhìn nàng.
"Mịch Ngưng cô nương, ngươi..........Ngươi làm sao vậy?" Thật giống như nàng là thù nhân giết cha, nàng ta đang muốn đem nàng xé ra thành từng mảnh.
Mịch Ngưng mín môi, túc giận nhìn chắm chằm vào nàng.
"Nếu như ngươi không xuất hiện, người Hạ thiếu gia thích nhất định sẽ là ta." Mịch Ngưng tiến lên, đưa con mắt ác độc nhìn Thượng Quan Tiểu Mai.
"Cái gì?" Làm sao lại xảy ra sự tình này, khiến cho Tiểu Mai chẳng hiểu ra sao, không biết Mịch Ngưng đang nói đến cái gì.
"Nếu nhưng người không tồn tại, Hạ thiếu gia nhất định sẽ thích ta"
Mịch Ngưng cắn môi, đưa con mắt ai oán nhìn nàng
"Mịch Ngưng cô nương, ngươi rốt cuộc đang nói cái gì?" Nàng như thế nào lại càng nghe càng trở nên mơ hồ
Vì sao mà không có sự xuất hiện của nàng, Hạ Nhĩ Trúc sẽ thích Mịch Ngưng?
Xảy ra chuyện gì đây?
" Là ngươi a!" Mịch Ngưng nói xong, đồng thời nước mắt cũng cứ thế mà tuôn ra
Hành động này khiến cho Thượng Quan Tiểu Mai không khỏi nhíu lại lông mày.
Đây là lần thứ 2 Thượng Quan Tiểu Mai gặp Mịch Ngưng, đương nhiên sẽ không hiểu tâm tình của nàng, càng không hiểu lời nói của nàng, lại càng không hiểu cảm xúc trong lòng nàng.
"Nếu không phải vì ngươi, lấy nhan sắc của ta, nhất định sẽ thu hút Hạ thiếu gia" Mịch Ngưng tay nắm chặt thành quyền "Trong thành, tất cả mọi người đều đang bàn luận ngươi"
"Đàm luận ta?" Thượng Quan Tiểu Mai mi gian gấp vết càng lúc càng sâu
"Tuy rằng ngươi là Thiên kim của Thượng Quan phủ, nhưng nếu ngươi không thích Hạ Thiếu gia, ngươi cũng nên cự tuyệt hắn sớm một chút, ngươi không thích Hạ thiếu gia, vì cớ gì cứ chiếm đoạt hắn không thả đây?" Mịch ngưng rơi lệ, ướt trào cả 2 má.
Yêu một người, nếu đè nén quá lâu, quá lâu, cảm giác đau khổ đó, không đươc cùng người mình yêu, mới có thể cảm nhận được mùi vị cay đắng đó.
"Ta......." Thượng Quan Tiểu Mai cứng họng, không kịp suy nghĩ.
Nàng không biết Hạ Nhĩ Trúc thích nàng, nàng tưởng chỉ có nàng là đơn phương thích hắn.
Lời của Mịch Ngưng cô nương nói, là thật sao?
Hạ Nhĩ Trúc thích nàng
"Vì cái gì mà ngươi cứ phải chà đạp lên trái tim của Hạ Thiếu gia đây?
Hiện tại, THượng Quan Tiểu Mai cũng có chút hoảng.
Hoặc giả giống như Mịch Ngưng nói, nàng chưa bao giờ nhìn thẳng vào tâm của Hạ Nhĩ Trúc, cũng giống như nàng, chưa bao giờ hiểu được cảm giác thật của lòng mình.
Giờ phút này, đầu óc nàng đều rơi vào hỗn loạn
Mọi vấn đề theo nhau mà đến, đem tâm tư phiền nhiễu của nàng như ném vào cục đá ao, vung lên quyến quyến rung động, một khắc cũng không thể bình an.
"Nếu ngươi biến mất, thật sự là rất tốt" Mịch Ngưng tiến lên, dùng sức đẩy bả vai của nàng.
Thượng Quan Tiểu Mai phản ứng không kịp, thân mình liên tục lùi về phía sau, bước chân loạng choạng, đứng không vững, hai chân nhưbị buộc lại, mà hai tay cũng không tìm thấy vật gì có thể giữ chặt, cú như thế mà đổ người về phía sau.
Phanh!
Nàng rơi vào một thùng mơ dầm lớn, độ cao của nó so với người thì gấp 2, hơn nữa cái miệng cũng gấp 2 lần người.
"Ngô...." Thượng Quan Tiểu Mai muốn mở miệng kêu cứu, thế nhưng miệng nàng lại ngập trong mơ dầm, căn bản không có cách nào phát ra tiếng
"Nếu như biến mất, Hạ thiếu gia nhất định sẽ là của ta" Cúi đầu nhìn Thượng Quan Tiểu Mai đang giãy giụa trong thùng mơ, khóe môi Mịch Ngưng nở nụ cười độc ác
"Cứu...cứu ta..." Thượng Quan Tiểu Mai dùng sức vùng vẫy, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn thân ảnh của Mịch Ngưng càng lúc càng mờ nhạt...
Trong khoảnh khắc cuôi cùng trước khi hôn mê, hình ảnh hiện lên trong tâm trí Thượng Quan Tiểu Mai, lại là_________
Hạ Nhĩ Trúc.
Thanh Mai Đấu Trúc Mã Thanh Mai Đấu Trúc Mã - Mễ Lộ Lộ Thanh Mai Đấu Trúc Mã