Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nửa Đời Thanh Tình
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 16: Tứ Gia Tắm Rửa
V
ân Yên nghe thấy hai từ “tắm rửa” bỗng giật mình ngẩng đầu lên nhìn bả vai Dận Chân, rồi mới kịp phản ứng lại, làm nô tài bên người đương nhiên phải đối mặt với vấn đề tắm rửa của chủ tử. Nhưng trước đây nàng chưa từng chú ý tới chuyện này. Một là do mùa đông lạnh nên mọi người ít tắm gội, hai là Mẫn Phi mất, Tứ gia dường như cố ý ăn mặc mộc mạc hơn, ở phương diện tắm rửa cạo đầu cũng lặng lẽ chịu tang.
Vân Yên cúi đầu nhẹ nhàng nói:
- Vâng, Tứ gia.
Khi đến căn phòng nhỏ ở viện bên cạnh thông báo cho Tiểu Ngụy Tử chuẩn bị nước nóng, Vân Yên mới biết được hóa ra phòng ngủ trong thư phòng và căn phòng chuyên dùng cho tắm rửa nối liền với nhau, mà bọn Tiểu Ngụy Tử thường vào từ cửa ngoài phòng tắm để chuẩn bị nước nóng. Tứ gia thường tự mình tắm rửa, rất ít khi dùng người phục vụ.
Vân Yên nghe đến đây, vừa cảm thấy cấu tạo của thư phòng quả nhiên giống một mê cung thu nhỏ tinh vi tỉ mỉ. Lại vừa nghe thấy Tứ gia ở phương diện tắm rửa thì thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Khi Vân Yên trở lại phòng thì đã thấy sảnh ngoài không còn người, đèn trong phòng ngủ đã sáng lên. Đi vào phòng ngủ, Dận Chân đang đứng trước giường một tay cởi cúc áo dưới cổ. Đôi mắt chàng nửa khép, hai bên gò má hơi đỏ ửng, đôi môi đỏ quyến rũ khẽ nhếch lên. Hình như cúc áo hơi chặt, đôi lông mày thon dài của chàng hơi cau lại. Vân Yên thấy thế liền vội vàng đi đến ——
- Tứ gia, để nô tài.
Vân Yên nhẹ nhàng chạm vào cúc áo dưới cổ chàng, Dận Chân không nhìn cũng không lên tiếng, thả tay xuống ngầm đồng ý theo thói quen. Vân Yên dịu dàng tháo từng cái cúc áo xuống, động tác của nàng thành thạo như ngựa đã quen đường. Nhẹ nhàng vịn vào tay chàng cởi áo khoác và quần áo mùa đông ra, rồi cúi đầu cởi đến dây lưng của chàng.
- Tứ gia
Vân Yên thấp giọng gọi nhỏ một tiếng, Dận Chân hơi nâng mi mắt lên, đi đến bên giường rồi ngồi xuống. Phối hợp để Vân Yên cởi quần ngoài của chàng. Phù, cởi quần áo cũng may cởi thuận tay, Vân Yên cuối cùng cũng cởi xong cho chàng chỉ còn chừa lại áo và quần trong, sau khi tháo tua vàng trên tóc và nhẫn ngọc xuống, nàng đứng dậy gấp quần áo cẩn thận. Ngẫm nghĩ rồi lấy một bộ quần áo mặc trong ở trong tủ để chàng thay sau khi tắm rửa
Một góc khác trong phòng vang lên tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, theo sau đó là giọng nói của Tiểu Ngụy Tử:
- Tứ gia, chuẩn bị xong rồi ạ.
Dận Chân đứng lên nói:
- Biết rồi, lui xuống đi.
Mở cửa ngách rồi vào phòng tắm rửa.
Vân Yên vội vàng muốn vào để đưa quần áo lót trong cho chàng thay sau khi tắm, nhưng Dận Chân đã tiện tay khép cửa lại, cánh cửa cứ lạnh lùng đóng lại như vậy trước mắt Vân Yên.
Vân Yên há hốc mồm không nói ra lời, đành bất đắc dĩ cúi đầu đứng nguyên tại chỗ. Đứng được một lúc, Vân Yên mới xoay người. Đặt bộ quần áo mặc trong mềm mại bên cạnh gối trên chiếc giường màn trướng màu vàng, xếp lại chăn nệm trên giường cẩn thận, nhẹ nhàng vuốt lên nếp nhăn mà Dận Chân vừa mới ngồi xuống.
- Vân Yên ——
Phía sau cửa ngách truyền đến giọng nói trầm thấp của Dận Chân, động tác của Vân Yên bỗng ngừng lại, vội lấy áo lót trong bên cạnh gối. Vị lão gia này cuối cùng cũng nhớ tới chuyện mình không mang quần áo vào để thay rồi.
Vân Yên vội vàng đi tới trước cửa, khẽ nhăn mày sau đó thở ra một hơi, vươn tay ra nhẹ nhàng gõ cửa.
- Tứ gia.
- Vào đi.
Giọng nói của chàng mông lung như có như không.
Vân Yên khẽ khàng đẩy cửa ra, cúi đầu đi vào phòng tắm rửa. Bốn phía trong phòng đều thắp đèn và đặt lò sưởi, tỏa ra ánh sáng ấm áp. Vân Yên phát hiện
trước mặt là một tấm bình phong rất tinh xảo, sau tấm bình phong đặt một thùng tắm rất lớn và một bóng lưng đang nằm sấp. Nàng nghiêng đầu không dám nhìn, nhanh chóng đặt quần áo trên chiếc bàn phía sau tấm bình phong.
- Tứ gia, quần áo để thay nô tài đặt ở trên bàn ạ.
Vân Yên nói khẽ, chuẩn bị xoay người rời đi.
- Ừm, qua giúp ta cọ lưng.
Giọng nói của chàng truyền qua tấm bình phong, trầm thấp nhưng không giấu được mỏi mệt.
Vân Yên sững sỡ, huyệt Thái Dương nhảy thình thịch. Nhăn mày, không được phép suy nghĩ, cúi đầu quay lại. Đã là phận nô tài, thì tất cả phải sống yên phận theo đúng bổn phận nô tài. Kính cẩn mở miệng:
- Vâng, Tứ gia.
Rồi chậm rãi lách qua tấm bình phong ——
Dận Chân đưa lưng về phía bình phong, nằm sấp xuống tựa vào thùng nước, sống lưng của chàng vững chãi mà cường tráng, đường cong cơ bắp mềm mại nhưng không khuếch trương, màu da hơi ngả sang màu lúa mạch, dưới ngọn đèn ấm áp rực rỡ, bọt nước ẩm ướt từ giữa hai bả vai cong cong gợi cảm của chàng ngưng tụ lại rồi từ từ chảy xuống, xung quanh cơ thể chàng được bao phủ bởi lớp sương mù mỏng bốc lên từ mặt nước.
Vân Yên cúi đầu hai bàn tay đan chặt vào nhau, trong lòng tĩnh lặng, thở nhẹ một hơi, xắn tay áo của mình lên. Ánh mắt né tránh mặt nước, cũng không dám nghĩ nhiều. Nhẹ nhàng lấy khăn tắm được treo bên cạnh thùng, nhúng vào trong thùng tắm thấm ướt, rồi chậm rãi cầm khăn đặt lên tấm lưng rộng lớn, bắt đầu chà. Cơ bắp dưới làn da chàng khỏe khoắn mà dẻo dai, sức sống nam tính âm thầm tỏa ra dưới lớp khăn tắm. Vân Yên chăm chú cẩn thận lau rửa, từ giữa đến hai bên, tỉ mỉ kỳ chà xát từng tấc da, vẫn không quên chú ý cả phần gáy của chàng.
Dận Chân vẫn nằm sấp, gò má đẹp đẽ nghiêng sang một bên vẫn không che dấu được vẻ mệt mỏi lộ rõ. Thỉnh thoảng từ cổ họng khẽ phát ra một tiếng ngâm dài, dường như chàng đã an tâm ngủ thiếp đi dưới sự ma sát dễ chịu.
Giờ khắc này, chàng chân thật mà dịu dàng đến vậy.
Hai tay Vân Yên mỏi nhừ, xác định tấm lưng chàng không thể sạch hơn nữa định buông tay xuống, thì phía trước lại vang lên giọng nói của Dận Chân.
- Còn tóc nữa.
Vân Yên mở to mắt, chắp tay cung kính đáp,
- Vâng, Tứ gia.
Vân Yên thấy mái tóc chàng đang dính trước người, đành phải bước lên phía trước người chàng nhẹ nhàng gọi:
- Tứ gia.
Dận Chân nâng mi mắt lên, đôi lông mi dài ẩm ướt che phủ nửa hốc mắt, con ngươi đen nhánh mông lung được che phủ bởi một lớp sương mù. Chàng phối hợp hơi nghiêng bả vai đang tựa trên thành thùng tắm lại, Vân Yên nhẹ nhàng chạm vào mái tóc chàng, vén tóc chàng từ bả vai về phía sau lưng, Dận Chân lại nằm sấp xuống.
Vân Yên cẩn thận tháo bím tóc của chàng, mái tóc chàng hơi xoăn tự nhiên rất đặc biệt, đen nhánh mà suôn mềm. Vân Yên khẽ nhúng vào nước, gội vô cùng nhẹ nhàng, sợ không cẩn thận sẽ làm rơi một sợi tóc của chàng. Không biết lúc đó liệu có bị khép tội làm thương đến hoàng tử không nhỉ? Thật không thể đùa được.
Cẩn thận gội sạch sẽ xong, Vân Yên mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng thấy Dận Chân trước mặt, gò má ửng đỏ hơi thở đều đều giống như đang thiếp đi. Thử độ ấm thấy rõ ràng nước không còn nóng như lúc trước, người say rượu mà ngủ ở chỗ này, sẽ xảy ra vấn đề rất lớn.
Vân Yên cắn môi, vẫn nhẹ giọng gọi:
- Tứ gia, nước đã lạnh rồi ạ.
Hai hàng lông mi của Dận Chân hơi run lên rồi mở mắt ra, con ngươi đen nhánh phủ sương của chàng tựa hồ có cả giọt nước mắt.
- Vào phong tròng lấy khăn lau đi.
Vân Yên vội vàng gật đầu, bước nhanh ra khỏi phòng tắm đóng cửa lại, đi vào trong phòng ngủ tìm chiếc khăn lau lớn nhất trong tủ. Chờ cho đến khi Vân Yên cầm chiếc khăn lớn mềm mại màu vàng gõ cửa phòng tắm, Dận Chân dĩ nhiên đã bước ra khỏi thùng, mặc quần trong đứng trước tấm bình phong, đang vươn tay lấy áo trong. Những giọt nước ẩm ướt đang nhỏ xuống ——
Vân Yên không quan tâm đến thứ khác, run run mở khăn lau đi đến bên người chàng trùm khăn lên mái tóc đang ẩm ướt, nhẹ nhàng lau khô mái tóc dài của chàng. Lau đi lau lại nhiều lần cho đến khi khô được một nửa, Vân Yên mới buông chiếc khăn xuống, lấy áo lót trong trên tay chàng, cúi đầu không đầu không dám nhìn thẳng vào bộ ngực. Nhẹ nhàng vén tóc chàng sang một bên, giúp chàng nhanh chóng mặc áo vào rồi cài cúc áo.
Quay lại phòng ngủ, Vân Yên bê lò sưởi ở góc phòng đặt xuống cạnh giường. Dận Chân mặc bộ quần áo lót trong màu trắng đã quay trở lại ngồi bên cạnh. Men say chếnh choáng cùng với cảm giác mệt mỏi không thể che giấu khiến hơi thở xung quanh người chàng vô lực và gợi cảm. Vân Yên lại cầm khăn cẩn thận nhẹ nhàng lau lại tóc của chàng, lò sưởi bên cạnh tỏa ra luồng khí ấm áp. Chà chà lau lau một lúc, cho đến khi toàn bộ tóc của chàng khô nàng mới yên tâm.
Vân Yên nhẹ nhàng chải gọn gàng mái tóc của Dận Chân xong mới khẽ gọi chàng đang nhắm mắt im lặng. Hầu hạ chàng nằm xuống, kéo chiếc chăn ấm áp bằng gấm bên cạnh lên, dịu dàng đắp lên người chàng. Vân Yên ngẩng đầu vén góc chăn ở hai vai chàng, không ngờ nhìn thấy đôi mắt chàng đang mở to ——
Vân Yên có thể thấy rõ ràng bóng hình mình đang phản chiếu trong con ngươi ấy, sương mù hòa lẫn với hơi rượu khiến đôi mắt càng thêm mênh mang, không nhìn thấy tận sâu bên trong.
Vân Yên cả kinh, cụp mắt xuống dịch xong góc chăn, lại ngẩng đầu thấy Dận Chân đã nhắm mắt như đang chìm trong giấc ngủ. Vân Yên đứng dậy nhẹ nhàng buông màn xuống, bê lò sưởi đặt về chỗ cũ. Thổi tắt ngọn đèn trong phòng, xoay người ra ngoài đi rửa mặt chải đầu rồi vào gian phòng nhỏ thổi tắt ngọn đèn đầu giường.
Khang Hi năm thứ ba mươi chín, đã đến rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nửa Đời Thanh Tình
Giản Lan
Nửa Đời Thanh Tình - Giản Lan
https://isach.info/story.php?story=nua_doi_thanh_tinh__gian_lan