Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Người Đàn Ông Xa Lạ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 17 -
M
ột mình ở nhà thoải mái kỳ lạ . Chiêu Hà nằm ưỡn một cách vô ý . Trên bộ ghế xa lông ngoài phòng khách, cô gác chân lên phía cuối chiếc ghế với đôi chút thanh thản . Lúc sáng thức dậy mở cửa cho Tư Thục đi sớm, làm biếng trở lại phòng nên nàng nằm ngủ nướng trên bộ ghế xa lông này .Tiếng chim líu lo ngoài vườn làm nàng thức giấc, nhưng nàng chẳng buồn ngồi dậy.
Điện thoại reo, cô đưa bàn tay lười biếng ra để nhấc ống nghe lên nghe:
- Mày đang làm gì vậy Chiêu Hà ?
Chiêu Hà nhừa nhựa:
- Ai đấy ? Mày hả, Lam Giang ? Tao đang ngủ nước trên ghế xa lông đấy . Tư thế của tao bây giờ rất đẹp . Nếu có Tư Thục ở nhà, chắc chắc nó sẽ mắng cho tao một trận vì tật hớ hênh này . Mặc dù biết thế, nhưng thế này... trông thoải mái, mày ạ.
- Tư Thục đi đâu vậy ?
- Theo tiếng gọi ái tình
- Cái con nhỏ vậy mà khổ.
Chiêu Hà mỉm cười . Không biết ai khổ đây ? Đối với Lam Giang, cuộc sống ấm no, chồng có địa vị trong xã hội như thế là sướng đối với nó rồi:
Chiêu Hà khẽ nói:
- À ! Cái gã giám đốc chết tiệt Vọng Quân có quay lại không ?
- Có.
- Hồi nào ?
- Cách đây mấy hôm
- Hắn có hỏi vì sao tao nghỉ làm không ?
- Không . Hắn để quên tờ công thức nấu món gà hầm gừng nên ghé lấy và đi ngay
Câu trả lời của Lam Giang làm nàng cảm thấy buồn buồn . Hắn chẳng thèm hỏi lý do tại sao nàng ra đi . Hắn coi việc nàng có mặt hay không là chuyện cỏn con . Nàng buồn bã lắm.
- Thôi, tao buồn ngủ lắm, không nói chuyện với mày nữa . Tao cúp máy đây.
Chiêu Hà chẳng buồn gác ống nghe lên cho ngay ngắn . Nàng quăng nó lăn lông lốc:
- Bất giác, Chiêu Hà liếc ra phía cửa . Và nàng cảm thấy rụng rời tay chân khi thấy Vọng Quân đang đứng ngoài ngưỡng cửa nhìn cô đánh giá một cách lạnh lùng . Nét mặt anh lộ rõ sự chê trách . Trời ơi ! Anh có mặt từ lúc nào ? Vậy là anh đã thấy và nghe tức cả ư ?
- Ôi... Ông Vọng Quân...
Chiêu Hà vội vã lồm cồm ngồi dậy . Cô làu bàu tiếp:
- Ông làm tôi sợ phát khiếp lên . Ông vào khi nào vậy ? Sao không nhấn chuông ? ai mở cửa cho ông vào ?
Anh mỉm cười:
- Tôi bấm mà có ai nghe ? Tôi gõ cửa mà có ai thèm trả lời . Cửa thì chỉ khép hờ nên tôi mới vào.
Vọng Quân nói mà mắt vẫn không rời cô . Đôi mắt đẹp của anh chẳng bỏ qua một thứ gì khi nhìn nàng . Chỉ một cái nhìn chớp nhoáng thoáng qua, nàng biết anh đã thấy tất cả . Này nhé ! Mái tóc của nàng chắc chắn rối tung nhu ổ qụa . Mặt còn đổ ghèn, đồ ngủ nhăn nhúm, còn tư thế nằm thì cẳng cao, cẳng thấp chẳng "chê" vào đâu được . Ôi ! Xấu hổ quá đi.
Anh nói, vẻ châm biếm:
- Dường như cô đang bỏ mặc những việc cần làm để tập trung vào việc hưởng thụ cho bản thân mình thì phải ?
Chiêu Hà im lặng và tự nghĩ: Dường như tội lỗi và tất cả những gì xấu xa của nàng chất cao như núi trong đầu óc của anh:
- Điện thoại cho anh chàng nào thế ?
- Mặc tôi ! Chuyện đó có liên quan gì đến ông ?
- À ! Mà cô có anh nào để mà trò chuyện chứ
Chiêu Hà quắc mắt giận dữ nhìn anh:
- Ông đừng khinh người quá đáng . Ông tưởng ông ngon lắm sao ?
Vọng Quân bật cười:
- Không phải sao ? người ngợm như thế, ma nào dám quen . Cho dù có đi chăng nữa, thì thật là tội nghiệp cho cái chàng nào đó chẳng thấy được bộ dạng cô trong lúc này . Nếu thấy, tôi e anh ta có là một vận động viên diễn kịch cũng chạy không kịp.
- Ông muốn gì ? Khi không lại đến đây gây sự hả ?
Anh vẫn cười vô tư và nói:
- Đâu có muốn gì . Đến đây rủ cô đi ăn điểm tâm.
Giọng nói trầm ấm của anh, giọng nói có chút khẩn khoản khiến nàng quên ngay việc anh cho nàng leo cây hôm qua:
- Có phải tôi đúng là cô gái mà ông cần gặp sáng nay không ?
- Tôi xin lỗi vì sự thất hứa hôm qua
Nàng nói ngay:
- Có gì đâu . Chắc tại mưa to quá . Nếu ông có đến, tôi cũng không thể đi được
- Tôi thì không như cô . Hôm qua tôi thất hứa với cô không phải vì trời mưa, mà vì bạn gái của tôi cứ nằng nặc đòi tôi đưa đi siêu thị sắm đồ . Mà tôi thì quên mang điện thoại theo, nên không thể liên lạc cho cô được.
Trời ơi ! Nàng thật sự không ngờ anh thẳng thắng một cách trắng trợn . Điều đó rõ ràng anh chẳng hề nghĩ đến cảm xúc của nàng.
Vọng Quân tiếp :
- Nhưng dù gì đi nữa, thì tôi cũng thành thật xin lỗi cô . Mong cô bỏ qua và đừng từ chối lời mời hôm nay của tôi.
- Ông đừng khách sáo như thế ?
Anh nhìn nàng đăm đăm:
- Cô đừng gọi tôi bằng "ông" nữa . Hay gọi là Vọng Quân, nghe hay hơn . Tôi không muốn tổn thọ sớm đâu . Nghe tiếng ông tôi cứ có cảm giác mình là một ông lão sắp gần đất xa trời.
- Tùy ông
- Lại ông nữa . À ! Cô có định mời tôi vào nhà không, hay cứ để tôi đứng "chào cờ" mãi ở ngưỡng cửa thế này ?
Anh là người đàn ông thu hút, muốn là làm . Còn nàng là người con gái yếu đuối lại đang mê mệt anh . Không nên . Không nên để anh vào nhà
Nghĩ vậy nên nàng trả lời dứt khoát :
- Có lẽ anh nên đứng "chào cờ" như thế thì sẽ tốt hơn.
Anh cười:
- Đó là cách trả thù vì sự thất hứa của tôi hôm qua hay sao ?
- Không phải . Nhà tôi không được sạch sẽ cho lắm, không đáng cho anh bước vào đâu.
- Cũng được . Thế thì tôi tạm "chào cờ" vậy.
Thấy anh đứng im tựa lưng vào thành cửa . Nàng cảm thấy tội . Nhưng vì nàng sợ... Nàng không tin vào bản thân mình cho lắm:
- Anh chờ tôi nhé.
Nàng khuất nhanh ra cửa
Anh khoanh tay đứng lặng, quan sát căn nhà và cứ tự mỉm cười một mình.
Không ai có thể hiểu được anh đang nghĩ gì mà cứ tự mỉm cười một mình như thế ? Cho đến khi Chiêu Hà xuất hiện thì nụ cười của anh mới chợt tắt trên môi .
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Người Đàn Ông Xa Lạ
Dạ Miên
Người Đàn Ông Xa Lạ - Dạ Miên
https://isach.info/story.php?story=nguoi_dan_ong_xa_la__da_mien