Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Manh Sủng Liệt Thê
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 16: Keo Kiệt
T
uy kinh thành nằm ở hướng bắc, nhưng vào tháng năm, ánh mặt trời rất chói chang, chiếu rọi làm không khí bốc hơi, mờ ảo.
Suốt hai tháng, một nhóm năm người ngựa không ngừng vó, vội vàng đến kinh thành, khi đến nơi, người nào cũng mệt mỏi.
Quân Tiểu Tà lần đầu tiên cảm nhận được thành phố sầm uất ở cổ đại, không khỏi cảm thán: biển người trong ngày quốc khánh (ngày 1-10) thì tính là gì? Nơi này mỗi ngày đều là ngày quốc khánh!
Ngựa mệt muốn chết rồi, vừa vào chuồng liền tê liệt nằm sấp, ngay cả cỏ tươi trong máng cũng lười liếc mắt một cái.
Quân Tiểu Tà so với ngựa càng không có hình tượng, giầy cũng không cởi ngã chỏng vó trên giường lớn, vừa ngủ đã ngủ thẳng đến mặt trời chiếu đến mông, mới ôm cái bụng dán sát vào lưng mà đòi ăn.
Bánh bao trắng, cháo loãng, chút thức ăn, ba thầy trò Quân Tiểu Tà ăn vội ăn để, làm cho tiểu nhị bưng thức ăn vào sợ tới mức giương mắt mà nhìn.
Nam nhân thân thể cao lớn ăn uống nhiều không có gì đáng nói, nhưng hai tiểu nha đầu kia thân hình như que củi giống nhóm người lừa đảo lại còn có thể ăn nhiều như đàn ông này, bọn họ rốt cuộc có bạc để trả hay không? Không phải đến ăn cơm chùa chứ!
“Nhìn cái gì, còn không đem thêm vài cái bánh bao nữa!” Kích Chiến trừng mắt, tiểu nhị chạy đi nhanh như chớp. Quay đầu, vẻ mặt liền tươi cười nói: “Sư phụ, sư công, ăn xong có muốn ra ngoài đi dạo một chút hay không? Ta nghe nói, ở kinh thành có rất nhiều địa phương để vui chơi.”
Phượng Hoàng liếc hắn một cái, quay đầu dùng ánh mắt hỏi ý Quân Tiểu Tà.
Người nào đó vùi đầu ăn cháo, không rảnh nói chuyện, lắc lắc bánh bao lớn trong tay, tỏ vẻ đồng ý.
“Vậy, nếu không thì mời Thái Sư phó đi chung?” Bạc của lão tử dùng để cưới vợ, không thể mặc sức phung phí. Thái Sư phó vừa nhìn chính là kẻ có tiền, không mang ra xài thì thật tiếc.
“Muốn mời ngươi tự mình đi mời, lão nương mới không có thời gian rỗi như ngươi. Thái Sư phó Thái Sư phó, ngươi làm ơn có chút tiền đồ dùm ta!” Phượng Hoàng khinh bỉ nhìn hắn, liền gắp một chút đồ ăn vào chén Quân Tiểu Tà: “Sư phụ, ta biết một nơi có bán quần áo đẹp, ta mang người đi mua.”
Quân Tiểu Tà không biết khóe miệng dính hạt cơm, gật đầu như mổ thóc: “Tốt a tốt a.” Mua sắm là bản tính của nữ nhân, nhưng: “Phượng Hoàng, ta không có bạc.”
Phượng Hoàng cười sảng khoái: “Không sao!”
Quân Tiểu Tà cho là nàng sẽ dũng cảm nói: ta có, tất cả tiền đều ở trên người ta, không nghĩ tới Phượng Hoàng dí dỏm cười khẽ nói: “Sư phụ của người chẳng phải có tiền sao.”
“Thiết, lão tử không ngờ ngươi…” Kích Chiến cười nhạo, đổi lấy một cái ánh mắt ‘Ôn nhu’ như đao của Phượng Hoàng: “Đồ nhi, ngươi vừa rồi nói cái gì?”
“Không, không có, ý tứ của đồ nhi là, sư phụ thật cao minh.” Ai, không phải người một nhà thì không vào cùng một nhà, đều rất keo kiệt.
Lấp đầy bụng, ba người lần lượt bước ra cửa, đứng tại cửa phòng Nguyên Thần Trường Không gõ cửa.
Trong phòng, Nguyên Thần Trường Không đã thay một bộ trường bào bằng tơ tằm xanh nhạt nhẹ nhàng thoải mái, tóc mai trước trán dùng cây trâm ngọc bích rất độc đáo vấn lên, lộ ra trán cao xinh đẹp.
Lông mày dài cùng tóc mai, tùy tiện tung bay; đôi mắt đen bóng hơi động, môi mỏng mỉm cười, đẹp không sao tả xiết.
Đối diện, một bộ áo xanh, tóc đen xõa rối tung, che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, Vong Xuyên đang lấy tay chỉ vào bản đồ trên mặt bàn, cười nhợt nhạt, đôi mắt hiện lên một chút ánh sáng, chứa đựng thâm ý không nói mà rõ.
Nguyên Thần Trường Không rũ mắt, ho nhẹ một tiếng: “Đồ nhi, vi sư cũng không dạy các ngươi nghe lén, vào đi.”
Quân Tiểu Tà hắc hắc cười gượng: “Sư phụ, ca ca, các người đang có việc sao?”
Ba người nối đuôi nhau mà vào, đứng thành một hàng rất lễ phép mà nhìn chăm chú hai vị soái ca.
“Chúng đồ đệ muốn đi dạo phố, đặc biệt đến đây báo cáo với sư phụ.” Quân Tiểu Tà kéo ra ghế dựa ngồi xuống, Phượng Hoàng cùng Kích Chiến đứng phía sau nàng, mắt nhìn thẳng.
Vong Xuyên cười khẽ: “Nha đầu muội không có ngân lượng làm sao đi ra ngoài?”
Nói xong, liền đưa tay muốn lấy túi bạc ở bên hông, lại bị ánh mắt của Nguyên Thần Trường Không nhìn đành phải ngừng lại động tác.
“Ca ca thật hiểu rõ ý người, Tiểu Tà cảm tạ!” Quân Tiểu Tà làm người luôn luôn ngay thẳng, trên mặt mang nụ cười tươi như hoa, giống như chó nhỏ nhìn thấy chủ, dính chặt trên người Vong Xuyên: “Ca ca, nếu có tiền lẻ, cho muội mượn trước một ít. Ca ca yên tâm, muội nhất định sẽ trả đủ số.”
Nguyên Thần Trường Không một tay chống cằm, mắt phượng xoay vòng, trong mắt hiện lên dao động dồn dập: “Lang huynh, mấy năm nay tình hình kinh tế trung nguyên rất không ổn định, rất nhiều người cầm số bạc lớn đầu tư đều thất bại. Không chừng năm nay sẽ có một cuộc biến động tài chính, đến lúc đó, không có bạc mọi người chỉ có thể đói chết ven đường. Dĩ nhiên, Lang huynh sẽ không quan tâm đến số tiền lẻ đó, nhưng nếu so sánh với việc không có bạc, huynh thấy thế nào?” Ngụ ý, muốn tìm hắn vay tiền, đó là chuyện không có khả năng.
“Trường Không huynh phân tích thực có lý.” Vong Xuyên làm như thật gật gật đầu, nhìn Quân Tiểu Tà có chút khó xử: “Nha đầu, trên tay ca ca cũng không có nhiều tiền lắm.”
Quân Tiểu Tà thiếu chút nữa nằm úp sấp trên mặt đất, hai người này mới biết nhau vài ngày a, sao lại cùng một phe rồi?
“Nhưng mà, muội là muội muội trong trắng của ca ca, ca ca sẽ không để cho muội chịu khổ cực. Đến đây nào!” Vong Xuyên tươi cười sáng lạn lấy ra túi bạc nhét vào tay Quân Tiểu Tà: “Đây là toàn bộ tiền trên người ca ca, muội cứ việc cầm lấy.”
Quân Tiểu Tà cảm động rối tinh rối mù, mở ra túi bạc.
Ba đôi mắt nhìn đầu ngón tay của nàng cầm đồng tiền, hít vào một hơi dài: “Một văn tiền!”
Vong Xuyên sủng nịch vuốt ót Quân Tiểu Tà: “Thật ngượng ngùng, trong túi ca ca, chỉ có bấy nhiêu, muội cũng đừng nghĩ gì nữa, mau cầm lấy.”
Quân Tiểu Tà khóc không ra nước mắt, giây lát lại hăng hái lên tinh thần, một tay khoát lên vai Phượng Hoàng, một tay túm cánh tay Kích Chiến, ba cái đầu chụm lại cùng nhau bàn bạc: “Chúng ta đi biểu diễn kiếm tiền, thế nào?”
“Biểu diễn cái gì?”
Quân Tiểu Tà cười gian trá: “Dùng ngực đập đá.” Đây chính là một cảnh thường hay diễn trong các kinh kịch cổ trang, mọi việc diễn ra đều thuận lợi!
“Hứ.” Nguyên Thần Trường Không cười lạnh một tiếng: “Đồ nhi, chỉ sợ là ngươi muốn đá đập trên ngực đi.”
Quân Tiểu Tà không để tâm đến lời hắn, thản nhiên nói: “Mặc dù ta không có biện pháp đi đập đá, nhưng luôn có biện pháp kiếm được tiền.” Nói xong, gõ gõ một chút trên trán, lé mắt bốn mươi lăm độ: “Bổn cô nương cầm kỳ thư họa, không biết! Nhưng, thi từ ca phú thì dễ như trở bàn tay, còn có thể....” Uốn éo vòng eo, hai vai giống động kinh nhích lên nhích xuống: “Múa bụng!”
Nguyên Thần Trường Không nhìn nàng khinh thường, con nhóc ngốc này muốn tiền muốn đến điên rồi.
Vẻ mặt Vong Xuyên bình tĩnh liếc mắt người nào đó, thầm nghĩ: xem ngươi có thể chịu được bao lâu.
“Nếu có người hỏi bổn cô nương thuộc môn phái nào, Phượng Hoàng Kích Chiến, các ngươi nên biết trả lời như thế nào rồi chứ?”
“Sư phụ, đồ nhi sẽ đi chuẩn bị một cái biểu ngữ thật lớn.”
“Sư công, đồ tôn sẽ đem tên Thái Sư phó viết thực đẹp!”
“Ừ, trẻ nhỏ dễ dạy. Tâm động không bằng hành động, đi, chúng ta đi kiếm tiền.” Quân Tiểu Tà vung tay lên, hăng hái ra cửa.
Nguyên Thần Trường Không hỏi lại như muốn xác định: “Quân Tiểu Tà, ngươi xác định muốn làm chuyện này?”
“Đương nhiên, tay làm hàm nhai có gì không đúng?” Quân Tiểu Tà cười đắc ý, xoay người mang vẻ mặt cung kính: “Sư phụ yên tâm, đồ nhi ta được tập trung trí tuệ cùng tài mạo trên người, tuyệt đối sẽ không về tay không!”
Ngươi a, keo kiệt bủn xỉn, bổn cô nương cũng không tin ngươi thực không để ý mặt mũi bản thân.
“Rất tốt!” Nguyên Thần Trường Không liền đứng dậy, tác phong nghiêm nghị, từ trong tay áo lấy ra một khối bạc vụn, nhanh như chớp để trên bàn: “Vi sư cũng muốn tham gia, buôn bán có lời nhớ rõ chia hoa hồng.”
Ô ô ô.... Gió lạnh ngoài phòng, ba người nhanh chóng hóa đá, nứt nẻ toàn thân, gió cuốn bay mất ngay cả một mảnh vụn cũng không giữ lại.
Đầu năm nay, một người thì tính toán với một người thì keo kiệt, aaaaaa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Manh Sủng Liệt Thê
Thược Thi Khấu
Manh Sủng Liệt Thê - Thược Thi Khấu
https://isach.info/story.php?story=manh_sung_liet_the__thuoc_thi_khau