Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Manh Nương Tam Quốc Diễn Nghĩa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 17: Quân Sư Kỹ “Miễn Chiến”
L
úc này ngoài phòng có người kêu to:
- Quân Ô Hoàn đuổi tới rồi, Điền tướng quân, Tôn tướng quân, mau ra thủ thành.
Tôn Vũ và Điền Dự cùng đi ra khỏi phòng, thấy Nghiêm Cương đang chỉ huy Bạch Mã Nghĩa Tòng cùng 500 quân trong thành phòng thủ trên mặt thành, hơn nữa cũng điều động các hương dũng trong thành, bắt đầu vận chuyển gỗ và đá lên tường thành.
Bên cạnh Nghiêm Cương là một phụ nữ trung niên, tướng mạo tháo vát, mặc trang phục văn sĩ, có vẻ giống như là người phụ trách Quản Tử thành.
Tôn Vũ và Điền Dự đi tới bên cạnh Nghiêm Cương, Nghiêm Cương nhìn chằm chằm vào thảo nguyên phương Bắc nói:
- Ta vừa đếm lại quân số, trải qua đợt chạy trốn vừa rồi, Bạch Mã Nghĩa Tòng chúng ta tổn thất không ít, hiện tại chỉ còn lại bốn ngàn ba trăm kỵ. Mặt khác, đã phái người đi Bắc Bình cầu viện binh, đứng bên cạnh ta chính là thành chủ Quản Tử thành Ngụy Du đại nhân, Tôn tướng quân hẳn là chưa biết.
NM01 tranh thủ thời gian báo cáo:
- Ngụy Du, là thủ hạ làm việc dưới Lưu Ngu, khi Lưu Ngu muốn công kích Công Tôn Toản, Ngụy Du đã khuyên hắn nhẫn nại, là một ngươi hòa nhã, về sau bệnh chết.
Tôn Vũ chắp tay với Ngụy Du, xem như kết bạn.
Lúc này trên thảo nguyên phương Bắc kỵ binh Ô Hoàn tràn tới như một dòng thác lớn, bốn vạn đại quân hung hổ xông tới, thanh thế vô cùng lớn. Các binh sỹ trong Quản Tử thành tất cả đều sợ tới mức mặt không còn chút máu, mất đi Công Tôn Toản, Bạch Mã Nghĩa Tòng nội tâm cũng hoảng loạn, sĩ khí tại Quản Tử thành giảm xuống nhanh chóng.
Việc này thật đúng là phiền toái, Tôn Vũ nghĩ thầm, võ tướng đối võ tướng không thể thăngs, binh lính lại ít hơn quá nhiều, cuộc chiến này không còn cách nào xoay chuyển được sao?.
Đại quân Ô Hoàn đuổi tới dưới thành, cũng không nói năng gì, mấy ngàn người cưỡi ngựa phía trước liền giương cung lên cài tên bắn thẳng lên mặt thành. Bạch Mã Nghĩa Tòng và quân sỹ đóng trong Quản Tử thành lập tức dùng cung tiễn đánh trả.
Song phương đều không chịu thua kém, náo nhiệt một hồi, cũng không có ý nghĩa gì, đại quân Ô Hoàn thừa dịp này phân tán ra bốn cửa thành Đông Tây Nam Bắc, đem Quản Tử thành bao vây lại. Tứ phía tường thành đều bị vây quanh, không có nơi nào yên ổn cả.
- Quân địch đông hơn gấp bội, tứ phía cùng công thành, sĩ khí Bạch Mã Nghĩa Tòng lại mất hoàn toàn, sợ là thủ thành không được nửa ngày.
Tôn Vũ lo lắng nói.
Điền Dự và Nghiêm Cương hai người cũng lo lắng.
Lúc này Ngụy Du đang đứng bên người Nghiêm Cương đột nhiên tiến lên một bước, thấp giọng nói:
- Trong quân Ô Hoàn có quân sư không?”
Điền Dự, Nghiêm Cương cùng nhau lắc đầu nói:
- Tất cả đều là võ tướng, không có quân sư, Ô Hoàn toàn là những tên ngu ngốc lấy đâu ra quân sư.”
Ngụy Du mỉm cười nói:
- Nếu quân địch không có quân sư, vậy hãy xem chiêu của ta.
Nàng mang theo vài vị tướng quân, chạy đông chạy tây trong thành, chốc lát sau liền đi tới nơi cao nhất trong Quản Tử thành.
Đây là một tòa lầu quan sát ở rất cao, từ lầu quan sát có thể chứng kiến tình hình chiến đấu trong bốn phía tường thành.
Ngụy Du trèo lên trên lầu quan sát, cười nói với nhóm người Tôn Vũ:
- Hãy xem quân sư kỹ của ta.
Thân thể nàng run lên, phát ra một tia hồng quang, đỉnh đầu nhảy ra hai chữ lớn “Miễn chiến”, hai chữ này ở giữa không trung bắn ra hồng quang, ánh sáng ôn hòa hướng về bốn phía quân địch đang đánh nhau. Phàm là những binh sĩ bị hồng quang lướt qua, bất luận địch hay ta đều cùng buông vũ khí xuống.
Đại quân Ô Hoàn tứ phía đều rút lui như thủy triều.
Tôn Vũ toát mồ hôi, chóng mặt, đây là kỹ năng gì? Sao có thể như vậy?
Ngụy Du dùng một chiêu quân sư kỹ “Miễn chiến” đẩy lui bốn vạn quân địch, khi thấy quân địch lui bước, nàng thu lại hồng quang trên ngươi, lung la lung lay từ lầu quan sát đi xuống, thân thể mềm nhũn ngã xuống trên người Nghiêm Cương, thở dốc nói:
“Quân địch số lượng hơi nhiều, hại ta hao tổn nguyên khí lớn quá, ta phải nghỉ ngơi trong chốc lát.”
Tôn Vũ không thể tin được nói:
- Ngụy đại nhân, kỹ năng này của ngươi quá mạnh mẽ, kỹ năng mạnh như vậy sao chỉ là hồng sắc võ tướng kỹ trung cấp?
Ngụy Du khẽ mỉm cười nói:
- Ta mệt quá, cần nghỉ ngơi một lát, ngươi … hỏi Điền Dự đại nhân đi.
Nghiêm Cương vội vàng đỡ Ngụy Du đi vào trong phòng nghỉ ngơi, Điền Dự thấy Tôn Vũ vẫn ngẩn ngơ, tranh thủ thời gian giải thích với hắn:
- Võ tướng kỹ của Ngụy Du đại nhân thuộc về hệ quân sư võ tướng kỹ, khác hệ võ tướng chúng ta. Quân sư kỹ có thể đối phó với binh sĩ quân địch và võ tướng trên diện rộng, khiến cho đối phương rơi vào thế yếu. Tuy nhiên … quân sư kỹ nếu khi sử dụng mà gặp phải quân sư của quân địch, rất dễ dàng bị quân địch phá vỡ, mất hết uy lực.
Tôn Vũ nghe xong, trong lòng lại toát mồ hôi, sao mà cảm thấy thời tam quốc này lại giống như một trò chơi vậy.
Điền Dự tiếp tục nói:
- Tuy quân sư kỹ có uy lực lớn, có thể thay đổi chiến cuộc, nhưng lại gây ra tổn thương lớn cho bản thân người sử dụng, vì thế không thể liên tục sử dụng. Chúng ta dựa vào Ngụy Du đại nhân gắng gượng qua được hôm nay, nhưng ngày mai, ngày kia … cũng không thể một mực trông cậy vào Ngụy đại nhân, nàng nhiều nhất chỉ có thể sử dụng quân sư kỹ trong ba ngày liên tục, sau ba ngày đó sẽ hao tổn tinh lực quá độ mà ngất xỉu.
Tôn Vũ thầm nghĩ, hiện giờ ta đã thấy được bốn hệ võ tướng kỹ.
Nội chính hệ: dùng để xử lý chính vụ.
Võ tướng hệ: dùng để tăng cường chiến lực võ tướng cho bản thân.
Ngự binh hệ: dùng đệ tăng cường chiến lực quân đội.
Quân sư hệ: hệ này có chút kỳ quái, dường như uy lực rất lớn, nhưng hạn chế cũng nhiều, hơn nữa nghe nói có thể bị phá vỡ.
Không biết còn có võ tướng kỹ kỳ quái nào nữa. Thế giới này có rất nhiều điều kỳ quái, khiến cho Tôn Vũ thân là một nhà khoa học cũng vô cùng tò mò.
Lúc này binh lính Ô Hoàn bên ngoài thành đều đã lui binh, dựng doanh trại cách thành khoảng một dặm, quân sư kỹ có thời gian ảnh hưởng rất lâu, tối thiểu phải tới ngày mai bọn họ mới lại sinh ra ý chí chiến đấu. Dưới thành chỉ còn lại ba viên võ tướng, Trương Thuần, Trương Cử, Khâu Lực Cư, không biết vì sao bọn họ không bị quân sư kỹ ảnh hưởng, cho nên ba người bọn họ không hề rút lui.
Trương Thuần đứng dưới thành mắng to:
- Người Hán các ngươi quá giảo hoạt, tự nhiên lại dùng võ tướng kỹ hạ lưu như vậy. Không biết là cái thứ gì. Có bản lĩnh ra khỏi thành đánh một trận với ta.
Không có ai để ý đến hắn.
Trương Thuần tức giận, giương cung lên, nhưng hắn biết rõ trong thành có Tôn Vũ, cho dù hắn bắn ai cũng không chết được, việc này khiến hắn buồn bực vô cùng, mắng vài tiếng xong đành phải phẫn nộ trở về.
Tôn Vũ nhìn quân lính Ô Hoàn ngoài thành, hiểu rõ tình hình đã được khống chế, vì thế tranh thủ thời gian quay lại xem Công Tôn Toản. Lúc này Triệu Vân đã giúp Công Tôn Toản rửa sạch miệng vết thương, thầy thuốc đang bôi ít thảo dược lên vết thương của nàng, máu đã tạm thời ngừng chảy, Công Tôn Toản đang an tĩnh ngủ.
Vài viên đại tướng đang đứng trước giường Công Tôn Toản, im lặng không nói.
Tôn Vũ thầm nghĩ, vừa rồi Điền Dự nói, quân sư kỹ của Ngụy Du nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ trong ba ngày, sau đó Ngụy Du sẽ bởi vì hao tổn sức lực quá độ mà hôn mê, đến lúc đó thành nhỏ này sẽ rất khó thủ vững, nếu như viện quân không đến kịp.
Trước mắt tốt nhất là Công Tôn Toản có thể khỏi, chỉ cần nàng có thể xuất ra “Bạch Mã” như vậy sẽ có thể đanh lui đại quân Ô Hoàn. Tuy nhiên thương thế trên lưng lại bị nặng như vậy, trong vòng vài ngày căn bản không thể khỏi, cho dù Công Tôn Toản tỉnh lại, nàng cũng không có khí lực leo lên chiến mã, càng không thể sử dụng tuyệt kỹ độc môn của mình.
Trong phòng đột nhiên có tiếng khóc rất nhỏ, mọi người đều nhìn theo hướng phát ra tiếng khóc, hóa ra là tiểu la lỵ Triệu Vân. Từ sau khi nàng giúp Công Tôn Toản rửa miệng vết thương, tay đầy máu tươi, lúc này mới sợ hãi mà khóc.
- Chúng ta … sẽ chết sao?
Triệu Vân tội nghiệp nói:
- Ta sợ chết, ta không muốn chết.
Tôn Vũ quàng tay ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng nói:
- Yên tâm, sẽ không chết được, ngoan ngoãn chăm sóc chúa công tỷ tỷ cho tốt, ta sẽ cứu các ngươi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Manh Nương Tam Quốc Diễn Nghĩa
32++
Manh Nương Tam Quốc Diễn Nghĩa - 32++
https://isach.info/story.php?story=manh_nuong_tam_quoc_dien_nghia__32