Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Láng Giềng Hắc Ám
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 43 - 44 - 45
C
hương 43: Tiểu thuyết ngôn tình không thể thiếu tình địch xuất hiện 1.
“Vì sao…. Em phải cởi quần áo?” Tôi men theo bàn bước chầm chậm, duy trì khoảng cách với anh từ đầu tới cuối.
“Quên giao hẹn mấy ngày trước à?” Trang Hôn Hiểu vừa cởi cúc áo, vừa nhắc nhở: “Anh từng nói, nếu em vi phạm giao ước hẹn hò cùng người khác giới, vậy thì, Hoa Thành đối xử với mẹ kế thế nào, anh sẽ đối xử với em thế ấy.”
“Nhưng em không hẹn hò với Liễu Bán Hạ.” Tôi vội vàng biện bạch.
Trang Hôn Hiểu dừng lại, nghĩ một chút: “Đúng, em không hẹn hò với anh ta.”
Phù, nguy hiểm quá, tôi chuẩn bị lau mồ hôi đầy trán, anh lại mở miệng.
“Nhưng,” Trang Hôn Hiểu mỉm cười, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo: “Em lại cùng anh ta về nhà gặp phụ huynh, điều này còn nghiêm trọng hơn cả hẹn hò.”
Nói xong, anh chạy nhanh ra phía tôi, tôi bị dọa cho hồn bay phách lạc, vội vàng chạy trốn.
Anh trái tôi phải, anh phải tôi trái, địch tiến tôi lui, tiến lui…… Tôi càng muốn lui, như vậy, hai chúng tôi cuối cùng lại chạy vòng quanh cái bàn.
5 phút sau, thể lực tôi dần dần hết chống đỡ nổi, nhưng Trang Hôn Hiểu chính là đợi thời khắc này, anh bắt đầu tăng tốc chặn đường.
Không được, như thế này chết là chắc.
Tôi chọn đúng thời cơ, cầm nho ném về phía anh.
Sau khi ném mới nghĩ ra, nho là vật phẩm tuyệt vời để tán tỉnh, Trang Hôn Hiểu chắc không nghĩ lệch đi.
Có điều cũng chẳng để ý làm gì nhiều, tôi nhân lúc anh né, vội ù té chạy vào phòng ngủ, nhanh chóng đóng cửa.
Nhưng chỉ chậm một bước…. anh dùng tay chặn cửa, đồng thời nói: “Chúc Thảo Nhĩ, đừng chống cự.”
Lẽ nào muốn tôi ngồi chờ chết? Tôi dùng hết sức đóng cửa, nói lớn: “Trang Hôn Hiểu, anh nói một đằng làm một nẻo, rõ ràng nói không trách em.”
Trang Hôn Hiểu thong thả nói: “Em đã chịu hình phạt, vậy sao anh còn phải trách em.”
Tôi nghiến chặt quai hàm.
Lại còn khen ngợi anh có nhân tính, sói sao có thể có tính người chứ?!
Chống cự không được bao lâu, anh liền xô cửa, tôi nuốt nước bọt, từng bước từng bước lùi lại.
“Anh đừng qua đây!” Giọng tôi có chút run rẩy.
“Em đang diễn phim truyền hình nhiều tập Hoàng Kim Đang à? Đổi lời thoại đi.” Anh nhướng mày, tiếp tục tiến lên phía trước.
“Em sẽ sử dụng bạo lực đấy, bị thương thì đừng trách em!” Tôi cảnh cáo, nhưng không đủ sức mạnh.
Anh nhắm mắt làm ngơ.
Tôi dừng lại một chút, lập tức chạy ra sau bàn trang điểm, chuẩn bị cầm đồ ném anh.
Lọ dưỡng da? Không được, là bình nhựa, không có lực uy hiếp.
Bùn đắp mặt? Không được, nặng quá, chắc chắn sẽ chảy máu.
Vẫn chưa kịp lựa chọn hung khí, đột nhiên tôi cảm thấy eo chặt hơn, sau đó một trận trời đất quay cuồng…… tôi lại bị Trang Hôn Hiểu vác trên vai!
Dạ dày đau quá, tôi ra sức đập vai anh: “Nhanh thả em xuống!”
Anh nghe theo, đặt tôi xuống, có điều là đặt lên trên giường …… trên bàn cơm của anh.
Sau đó, anh đè lên.
Nặng …. quá …..
Biết vậy đã chẳng làm, sớm biết có ngày bị đè, thì tôi không nên nấu nhiều thế cho anh ăn.
Đau đớn hơn ở chỗ, Trang Hôn Hiểu bắt đầu hôn cổ tôi, khiến tôi vừa đau vừa nhột, khó chịu quá!
Không được, người không vì mình, trời tru đất diệt, tôi lo lắng thú tính của anh nổi lên, chỉ có thể bán đứng Liễu Bán Hạ, thế là nói lớn: “Anh cả anh đồng tính, em và anh ta căn bản không thể có quan hệ gì!”
Trang Hôn Hiểu dừng lại, mắt chớp chớp một cái,càng trở nên dài hẹp: “Đồng tính?”
Tôi gật đầu như đập tỏi.
Trang Hôn Hiểu nhìn kĩ biểu hiện của tôi: “là thật ư?”
Một người khác thay tôi trả lời: “là thật.”
Á?
Chúng tôi cùng nhau quay đầu, phát hiện …. Tào Tháo - Liễu Bán Hạ đang đứng trước cửa.
Nhưng lúc này, Trang Hôn Hiểu đang đè lên trên người tôi.
Danh tiếng băng thanh ngọc tuyết của tôi!
Vừa lo lắng, “Phịch” – một tiếng, Trang Hôn Hiểu lại bị tôi đá xuống giường một lần nữa.
Chương 44: Tiểu thuyết ngôn tình không thể thiếu tình địch xuất hiện 2
Sau khi sắp xếp lại hiện trường, ba người chúng tôi ngồi đối mặt bên bàn.
“Anh … trước nay đều chỉ thích đàn ông.” Liễu Bán Hạ nói thật.
“Nói như vậy, cái gọi là do sự ra đi ngoài ý muốn của người yêu đầu là giả.” Trang Hôn Hiểu hỏi.
“Đúng, cô ấy chỉ là bạn học, bây giờ đang học ở nước ngoài.”
“Anh vẫn luôn lừa bọn em.” Trang Hôn Hiểu bình tĩnh lên án.
“Trên ý nghĩa nào đó mà nói thì không sai.” Liễu Bán Hạ điềm tĩnh thừa nhận.
“Vẫn không định để ông ngoại biết việc này?” Trang Hôn Hiểu hỏi.
“Trừ phi em muốn bị ép trở về quản lý tạp chí, nếu không vẫn giữ im lặng thì tốt hơn.” Liễu Bán Hạ nói.
“Em có thể ngậm miệng không nói việc của anh, nhưng,” Trang Hôn Hiểu nhìn tôi một cái: “Anh nhất định nói cho ông ngoại biết ngay lập tức, Chúc Thảo Nhĩ chỉ là bạn thân của anh, đi ăn cơm cũng vì miễn cưỡng giúp anh.”
“Vì sao?” Liễu Bán Hạ không đồng ý.
Trang Hôn Hiểu hít sâu: “Vì em không muốn sau này khi dẫn cô ấy về nhà, ông ngoại hỏi ‘sao cháu có thể nắm tay chị dâu?.”
“Yên tâm.” Liễu Bán Hạ cười nhẹ: “Đến bạn gái của mình, ông còn không nhận ra, sao có thể nhận ra bạn gái anh.”
“Có lý.” Tôi gật đầu tán đồng, nhưng bị Trang Hôn Hiểu liếc mắt sắc lẻm tới nỗi im miệng luôn.
“Tóm lại, em muốn anh phải nói cho ông, Chúc Thảo Nhĩ và anh không có bất kỳ quan hệnào.” Trang Hôn Hiểu ra thông điệp cuối cùng.
“Xin thứ lỗi cho, anh không muốn lại bị ông ép đi gặp các thể loại phụ nữ.” Liễu Bán Hạ cự tuyệt.
“Vậy thì, em đành đi nói chân tướng.” Trang Hôn Hiểu ra đòn sát thủ.
Đàm phán thất bại.
Không khí gươm súng sẵn sàng.
Tôi ở bên cạnh men theo bàn lặng lẽ di chuyển ra ngoài, từng tấc từng tấc từng tấc, đồng thời trong não đã lên kế hoạch đường thoát thân, rồi đợi bọn họ vừa khai chiến, lập tức phi nước đại về phòng ngủ.
Nhưng, tất cả đều tan chảy trong nụ cười mỉm ấm áp như gió xuân của Liễu Bán Hạ, anh ta nhìn chúng tôi, tay phải nâng lên, nhẹ nhàng lướt qua mái tóc trước trán, sau đó tới tóc mai, lấy kính xuống. [ alobooks.vn ]
Lại là chiêu này!
Tôi vẫn chưa kịp phản ứng, Trang Hôn Hiểu đã một tay che mắt mình, một tay hướng về phía đầu tôi: “Đừng nhìn anh ấy!”
Như thế, quỷ kế âm mưu của Liễu Bán Hạ không đạt được.
Tôi và Trang Hôn Hiểu hoàn hồn, bắt đầu mỗi người một câu phản kích lại anh ta.
“Bỉ ổi.”
“Vô sỉ.”
“Biến thái.”
“Cặn bã”
“Rác rưởi.”
“Không thể thu lại vật phẩm.”
“Các người chửi đủ rồi chứ.” Liễu Bán Hạ xoa mũi, lại đeo kính lên.
“Chiêu này sử dụng bao năm rồi? Còn cho rằng em sẽ mắc lừa ư?” Trang Hôn Hiểu nheo mắt nhìn anh ta một cái: “Dù sao trước ngày mai anh phải nói rõ chân tướng với ông, nếu không em sẽ làm giúp anh.”
Nghe thấy nói vậy, Liễu Bán Hạ hai tay đan nhau đặt bên môi, lạnh nhạt nhíu mày, trầm mặc. Đột nhiên, một tia sáng rực lướt qua kính, anh ta nhìn Trang Hôn Hiểu, nói với hàm ý thâm sâu: “Hôn Hiểu, Chúc Thảo Nhĩ biết việc cô gái đó 12 năm trước không?”
Nghe xong, toàn thân Trang Hôn Hiểu cứng lại.
Thấy tình hình này, tôi bắt đầu sinh nghi: “Cô gái gì?”
Liễu Bán Hạ dùng thìa chầm chậm khuấy café, khóe miệng lộ nụ cười mà như không cười: “Người con gái đó, và Hôn Hiểu có nguồn gốc rất sâu……”
“Em nghĩ kĩ rồi, cảm thấy anh có thể để qua một thời gian rồi mới nói rõ tình hình với ông.” Trang Hôn Hiểu ngắt lời anh.
“Thế à?” Liễu Bán Hạ mỉm cười nhìn anh một cái, rồi quay sang tôi, cười với hàm ý khó lường: “Hình của cô gái đó, được đăng trên tập chí chúng tôi vào một kỳ tháng 4, 12 năm trước, cô ấy……”
“Thực ra anh nói cũng đúng, trí nhớ của ông ngoại đối với phụ nữ trước giờ vẫn rất kém, chắc không thể nhớ nổi Chúc Thảo Nhĩ. Vì thế việc này bỏ đi, về cẩn thận, không tiễn.” Trang Hôn Hiểu đứng dậy, mở cửa dường như đẩy Liễu Bán Hạ ra ngoài.
Sau đó, đóng sầm cửa, quay người, ngồi bên bàn, ăn nho.
“Cô gái đó là ai?” Tôi nhìn anh chăm chú.
“Chúc Thảo Nhĩ,” Trang Hôn Hiểu cho một chùm nho tím đẹp đẽ vào miệng, nhai một lúc, nhổ ra 3 hạt đáng thương. Anh không ngẩng đầu, chỉ nhẹ nhàng nói: “Nếu em không muốn có kết cục như chùm nho này, thì cái gì cũng đừng hỏi.”
Chương 45: Tiểu thuyết ngôn tình không thể thiếu tình địch xuất hiện 3
Tôi bị Trang Hôn Hiểu uy hiếp.
Uy hiếp trơ trẽn.
Tuy trước đây anh thường uy hiếp tôi.
Nhưng lần này tính chất hoàn toàn khác.
Bởi vì tất cả bắt nguồn từ một người con gái!
Anh, vì, cô ta, uy, hiếp, tôi.
Nhưng nhịn được.
Điều đó nhịn được thì còn cái gì không chịu được, tôi quyết định điều tra ra người con gái đó rốt cuộc là ai.
Đầu tiên gọi điện thoại hỏi Liễu Bán Hạ, nói bóng gió xa xôi, đi thẳng vào vấn đề, các chiêu đều dùng cả, anh ta chỉ nói một câu: “Đây là bùa tôi dùng để ép buộc Hôn Hiểu, sao có thể để cô biết.” Rồi tống cổ tôi.
Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, tôi quyết định đi tìm Chu Mặc Sắc, vì anh ta là người thuần lương nhất trong 3 anh em nhà họ.
Đổi câu nói khác, cũng là tên ngốc nhất.
Tới tòa báo, vừa may gặp thư ký đào ngũ khỏi vị trí, tôi liền công khai mở cửa bước vào văn phòng anh ta.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, anh ta đang ôm một cô người mẫu mắt nhắm chiêm chiếp trên ghế, cực kỳ tập trung, căn bản không phát hiện ra có người vào.
Đợi 3 phút, tôi không nhẫn nại được nữa, liền đóng cửa.
“Rầm” một tiếng, cặp uyên ương yêu đương vụng trộm giật mình rời nhau, Chu Mặc Sắc lau lau miệng, vẻ mặt bình thường: “Được rồi, bụi đã thổi đi, không sao, không cần cảm ơn anh, đây đều là vì công viêc.”
“Có ai nói cho anh biết, lý do này thật kém.” Tôi khinh thường nhìn anh ta.
“Thảo Nhĩ?” Anh ra lúc này mới phát hiện ra là tôi, thở dài, bước tới đẩy tôi ra ngoài: “Ngoan, anh đang làm việc, em ra ngoài đi dạo trước đi, đợi chút rồi đến.”
“Đợi chút,” Tôi nhìn cô người mẫu đó, mặt trái xoan, mắt to, xem ra vẫn còn vẻ ngây thơ, liền nói khẽ: “Anh vẫn chưa xem chứng minh thư của cô ấy à?”
“Anh lại chẳng thần kinh.” Anh “xí” một tiếng, cười phản đối.
“Lương Tử.” Tôi mát mẻ nhắc nhở anh ta.
Chu Mặc Sắc vẫn cười nhưng nụ cười dần dần không nén được giận.
Lúc này, cô người mẫu đó duyên dáng bước tới, ôm cổ anh ta, dịu dàng nói: “Còn muốn làm việc nữa không?”
“Đương nhiên muốn, nhưng,” Chu Mặc Sắc do dự, thăm dò hỏi: “Anh có thể xem chứng minh thư của em trước không?”
Quả nhiên, cô người mẫu đó dùng ánh mắt “người này có bệnh” nhìn Chu Mặc Sắc, sau đó mím môi, đi ra.
Tôi vội vàng ấn khóe miệng, tránh chúng ngoác lên tới tận huyệt thái dương.
“Thảo Nhĩ,” Chu Mặc Sắc bất lực nhìn tôi: “Em tới đây làm gì?”
“Hỏi một vấn đề.” Tôi trở lại chủ đề chính: “Tạp chí kỳ tháng 4 của 12 năm trước, bọn anh chắc vẫn còn giữ chứ.”
“Tháng 4, 12 năm trước……” Chu Mặc Sắc đột nhiên dừng lại, cười hi hi nhìn tôi: “Anh hiểu rồi.”
Anh mở ngăn tủ sách cuối cùng, cầm ra một quyển tạp chí cũ, đưa tôi, chỉ chỉ trang bìa, nháy nháy mắt: “Đây, chín là cô ấy.”
Tôi nhắm mắt, hít vài hơi thật sâu, hai ngón tay đặt lên thái dương, không ngừng xoay tròn, nói trong mơ: “Chúc Thảo Nhĩ, nếu cô ấy đẹp hơn mày, vậy tính tình chắc chắn không bằng, nếu tình tính cô ấy hơn mày vậy chỉ số thông mình nhất định không cao bằng, nếu cô ấy thông minh hơn mày, vậy…. vậy da mặt nhất định không dày bằng.”
Uhm, sao tôi còn cần cái này?
Bỏ đi, cuối cùng cũng tìm ra một ưu thế.
Tôi trấn tĩnh lại, từ từ mở mắt, chờ nhìn rõ trang bìa trước mặt, không nhịn được “a” lên một tiếng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Láng Giềng Hắc Ám
Láng giềng hắc ám
Láng Giềng Hắc Ám - Láng giềng hắc ám
https://isach.info/story.php?story=lang_gieng_hac_am__lang_gieng_hac_am