Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hannibal Trỗi Dậy
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
I.15
H
ANNIBAL MỚI Ở MỘT MÌNH chưa được tới một phút thì đã nghe thấy tiếng gõ cửa.
Người hầu của phu nhân Murasaki, Chiyoh, đang đứng ở cửa, một cô bé Nhật Bản tầm tuổi Hannibal, tóc ngắn ngang tai. Chiyoh thoáng đánh giá thằng bé, rồi ngay sau đó một lớp màng đã bao phủ đôi mắt cô bé, y như lớp màng bảo vệ ở mắt diều hâu.
“Phu nhân Murasaki gửi lời chào đón cậu,” cô bé nói. “Mời cậu đi theo tôi…” Lễ phép và nghiêm trang, Chiyoh dẫn thằng bé tới buồng tắm ở trong căn phòng trước đây vốn là phòng ép rượu của lâu đài.
Để chiều lòng vợ, bá tước Lecter đã cải biến cái máy ép nho thành một bồn tắm kiểu Nhật, thùng ép giờ đã được đổ đầy nước và nước được làm nóng bởi một máy đun nước Rube Goldberg thiết kế theo hình dạng một hệ thống chưng cất cognac bằng đồng. Căn phòng ám mùi khói củi và mùi hương thảo. Ngọn chúc đài bạc, vốn được chôn trong vườn suốt thời gian chiến tranh, được bố trí lắp gần cái thùng. Chiyoh không thắp nến. Khi vai trò của Hannibal vẫn chưa được xác nhận rõ ràng thì phương tiện chiếu sáng phù hợp nhất với thằng bé chính là một bóng đèn điện.
Chiyoh đưa khăn tắm và áo choàng tắm cho thằng bé, rồi chỉ vào cái vòi sen trong góc. “Đầu tiên thì tắm ở kia, chà rửa cật lực trước đã rồi sau đó hẵng ngâm mình trong bồn,” cô nói. “Khi nào cậu tắm xong, đầu bếp sẽ làm trứng ốp la cho cậu, sau đó cậu cần phải nghỉ ngơi.” Cô bé nhăn mặt nhìn cậu, có vẻ như đang muốn mỉm cười, rồi ném một quả cam vào trong bồn tắm và sau đó đứng ngoài buồng tắm chờ thằng bé thay đồ. Khi Hannibal chìa đống quần áo vừa được thay ra qua cửa buồng, Chiyoh cẩn thận giơ hai ngón tay nhón lấy đống đồ, vắt chúng lên một cái que cô đang cầm ở tay bên kia, rồi mang theo chúng biến mất.
* * *
Tối hôm đó, Hannibal đột ngột tỉnh giấc, y như cách nó vẫn thường tỉnh dậy trong trại trẻ. Thằng bé nằm im không nhúc nhích, chỉ có đôi mắt chuyển động, cho tới khi nó đã nhìn ra mình đang ở đâu. Nó cảm thấy mình thật sạch sẽ, đang nằm trên cái giường sạch sẽ. Tia sáng cuối cùng của buổi hoàng hôn dài nước Pháp đang chiếu xuyên qua khung cửa sổ. Một chiếc kimono bằng vải cotton được đặt trên chiếc ghế bên cạnh thằng bé. Nó mặc bộ kimono vào. Sàn hành lang bằng đá mát lạnh dưới bàn chân mang lại cảm giác thật dễ chịu, những bậc cầu thang bằng đá được khoét lõm vào, y như cầu thang đá tại lâu đài Lecter. Bên ngoài, dưới bầu trời màu tím, thằng bé có thể nghe thấy tiếng ồn vọng ra từ căn bếp, nơi người ta đang chuẩn bị bữa tối.
Con chó tai cụp nhìn thấy thằng bé, đập mạnh đuôi hai lần, nhưng không đứng dậy.
Từ phòng tắm, tiếng đàn dây Nhật Bản vọng lại. Hannibal đi theo tiếng nhạc. Một khung cửa sổ bụi bặm chập chờn ánh nến hắt từ bên trong phòng ra. Hannibal nhòm vào trong phòng. Chiyoh đang ngồi cạnh bồn tắm, lướt ngón tay trên những sợi dây của một cây đàn koto* dài tao nhã. Lúc này, cô đã thắp nến. Máy đun nước kêu lục bục. Ngọn lửa bên dưới đáy cái máy nước nóng kêu lách tách và tàn lửa bắn tóe lên trên. Phu nhân Murasaki đang ngâm mình trong nước. Trong bồn nước, phu nhân Murasaki đang ngâm mình, y như những bông hoa giữa con hào, nơi đàn thiên nga bơi, không cất tiếng hót. Hannibal dõi nhìn, câm lặng như đàn thiên nga, và dang hai cánh tay như thiên nga dang cánh.
Thằng bé lùi lại rời khỏi cửa sổ, xuyên qua hoàng hôn trở về phòng riêng, lòng trĩu nặng một cảm giác buồn phiền kỳ lạ, và lại tìm về với cái giường của mình.
* * *
Than trong phòng ngủ chính vẫn còn đủ để ánh lửa chiếu lên trần. Bá tước Lecter, trong cảnh tranh tối tranh sáng, bị kích thích trước sự đụng chạm cùng giọng nói của phu nhân Murasaki.
“Nhớ anh quá, cảm giác của em hiện tại cũng giống y như hồi anh còn đang trong tù,” cô nói. “Em lại nhớ tới bài thơ mà Ono no Komachi đã sáng tác hàng nghìn năm về trước.”
“Ừmmmm.”
“Thơ của bà nồng nàn lắm.”
“Anh thiết tha muốn biết bà đã viết gì.”
“Một bài thơ.
Hito ni awan tsuki no naki yo wa
omoiokite
mune hashiribi ni
kokoro yaki ori.*
“Anh có nghe thấy âm nhạc thấm đẫm trong đó không?”
Đôi tai phương Tây của Robert Lecter chẳng nghe ra chút nhạc nhẽo nào trong đoạn thơ, cũng chẳng biết âm nhạc nằm ở chỗ nào, nhưng ông vẫn hào hứng: “Ôi trời ơi, có chứ. Nói cho anh biết nghĩa của nó đi.”
“Chẳng thể trông thấy chàng
Trong đêm tối không trăng
Thiếp thao thức cháy bỏng
Lửa rừng rực tâm can.”
“Chúa ôi, Sheba.”
Cô chủ động âu yếm để ông không cần quá gắng sức.
* * *
Trong đại sảnh lâu đài, chiếc đồng hồ tủ thông báo giờ đã khuya, tiếng chuông đồng hồ boong boong vang vọng khắp các hành lang đá. Con chó tai cụp cựa mình trong cũi, tru lên mười ba tiếng ngắn để đáp lại chiếc đồng hồ. Vẫn say giấc nồng, Hannibal lật mình trên chiếc giường riêng tư sạch sẽ. Và chìm trong giấc mơ.
* * *
Trong chuồng ngựa, không khí giá lạnh, bọn trẻ con bị kéo áo xuống đến tận eo, để Mắt Xanh và Tay Ướt sờ soạng cẳng tay chúng. Mấy gã đàn ông khác đứng sau chúng bồn chồn rít lên như những con linh cẩu đang buộc phải chờ đợi. Còn đây là gã lúc nào cũng chìa bát ra. Mischa ho khù khụ, người nóng hầm hập, quay mặt đi tránh hơi thở của chúng. Mắt Xanh tóm lấy sợi xích quấn quanh cổ bọn trẻ. Máu và lông của bộ da chim mà Mắt Xanh gặm lúc trước giờ đang dính bết vào mặt y.
Giọng nói méo mó của Cầm Bát: “Mang con bé này đi đi, đằng nào nó chẳng chết. Thêm một thời gian nữa thì thằng bé vẫn còn tươiươiươiươi.”
Mắt Xanh nói với Mischa, giọng phỉnh phờ ma quái, “Đi chơi thôi nào, đi chơi thôi nào!”
Mắt Xanh cất tiếng hát và Tay Ướt hòa giọng:
Gã nhỏ bé đứng trong rừng, tĩnh lặng
Tuyền đỏ thẫm một sắc áo choàng
Cầm Bát mang theo bát của mình. Tay Ướt xách rìu, Mắt Xanh tóm lấy Mischa còn Hannibal thét lên nhào về phía y, bập răng vào má Mắt Xanh, Mischa đang bị túm hai cánh tay xách lên lơ lửng giữa không trung, vặn người nhìn thằng anh.
* * *
“Mischa, Mischa!”
Những tiếng kêu rền rĩ vang vọng các hành lang đá và bá tước Lecter cùng phu nhân Murasaki lao vào trong phòng Hannibal. Hannibal đã cắn xé rách toạc gối và đám lông vũ đang bay phấp phới, còn chính thằng bé thì gầm gừ, la hét, đập, đánh, nghiến răng ken két. Bá tước Lecter đè cả người lên thằng bé, nhét hai cánh tay nó vào trong chăn, ghìm hai đầu gối nó ép lên tấm chăn. “Bình tĩnh nào, bình tĩnh nào.”
Sợ Hannibal cắn phải lưỡi, phu nhân Murasaki vội tháo chiếc thắt lưng đang quấn quanh chiếc áo choàng ngủ của cô, bóp mũi thằng bé cho đến khi nó phải há miệng ra thở hổn hển, để cô nhét cái thắt lưng vào giữa hai hàm răng nó.
Thằng bé run rẩy và rồi bất động, như một chú chim đã chết. Cô mở rộng chiếc áo choàng ngủ, ôm thằng bé vào trong lòng, áp khuôn mặt nhòe nhoẹt những giọt nước mắt căm giận của thằng bé vào giữa hai bầu ngực cô, những sợi lông vũ dính bết vào má nó.
Nhưng cô không nói với thằng bé, mà hỏi ngài bá tước, “Anh không sao chứ?”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hannibal Trỗi Dậy
Thomas Harris
Hannibal Trỗi Dậy - Thomas Harris
https://isach.info/story.php?story=hannibal_troi_day__thomas_harris