Em Là Của Anh epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 16
hông có chuyện gì đặc biệt xảy ra trong tuần lễ tiếp theo, có lẽ là vì Vasili và Alexandra đã tránh không nói chuyện với nhau. Cả hai cũng sẽ tránh không gặp mặt nhau, nhưng rất khó để có thể làm được điều này, tuy vậy Vasili cũng đã cố gắng hết sức bằng cách cưỡi ngựa đi trước đoàn người một khoảng khá xa.
Bọn họ đã dựng lều cắm trại ở dọc đường hai lần, và mặc dù là Alexandra đã chuẩn bị cho một trận gây gổ vì chuyện này từ con vẹt khó tính nhưng cả hai lần cô đã không có được cái mình mong chờ. Nếu như cô biết được cảm nghĩ trong lòng anh thì cô sẽ biết được là cô đã gần đi quá giới hạn. Nhưng tuy chỉ biết nhau một khoảng thời gian ngắn ngủi Vasli cũng biết là các con ngựa của cô rất quan trọng đối với cô và cô không thể đem sinh mạng của chúng ra mạo hiểm. Và sự thật là anh cũng không thích di chuyển trong đêm tối giống như cô. Nếu như anh có phản đối thì anh làm vậy chỉ vì muốn chống lại ý của cô thôi.
Anh không vui với tốc độ di chuyển chậm chạp của bọn họ. Lazar đã nói đúng. Anh không thể đặt số mạng của mình vào trong tay mẹ anh. Anh đã tin là bà sẽ cấm không cho anh kết hôn một khi bà nhìn thấy được công nương Alexandra thật sự là người như thế nào, cho dù cô có là một nữ nam tước hay không. Nhưng cũng có khả năng bà sẽ nghĩ là bà có thể chỉ dạy Alexandra được. Và mặc dù Vasili thấy đó là một chuyện không thể, anh biết ý kiến của anh sẽ không được xem ra gì nếu như mẹ anh muốn thử.
Tránh né Alexandra hình như là giải pháp lý tưởng nhất cho vấn đề nan giải của anh. Bất cứ người đàn bà nào mà anh có quan hệ đều không bị anh lờ đi như thế này. Nhưng Alexandra không phải là bất cứ người đàn bà nào. Và chuyện cô dường như rất vui vì anh đã tránh né cô càng làm cho anh bực bội hơn. Có lẽ là anh nên quyến rũ cô trước rồi mới bỏ rơi cô. Người đàn bà chết tiệc, cô ta không thể có thái độ đứng đắn một chút sao? Sao cô ta lại khác với mọi người đến thế chứ?
Ngay cả có đôi lần bọn họ phải nói chuyện với nhau, anh đã miệt thị cô tối đa và chuyện đó dường như chả ăn nhằm gì với cô. Vasili bắt đầu nghi ngờ rằng cô xem chuyện bị anh chế nhạo là rất lý thú. Không có gì để anh có thể khẳng định được điều đó, không có cặp môi trễ ra, không có cái nheo của đôi mắt xanh xinh đẹp đó. Chỉ là một cái nhìn lịch sự của cô đối với anh, không có phản ứng gì đặc biệt để anh nghi ngờ cả.
Sự thật là anh đã hết cách với vị hôn thê của anh. Anh đã quen đối phó với đàn bà bằng cách thức duy nhất, bằng cách tán tỉnh và quyến rũ họ, nhưng cả hai chuyện này đều không thể áp dụng được khi mà anh muốn cô thù ghét anh thêm.
Chuyện anh đã hôn cô đúng là một sai lầm, rồi định hôn cô một lần nữa cũng là một sai lầm, ngay cả khi anh làm vậy chỉ là để buộc cô rút lại lời đe dọa về chuyện sẽ làm cho anh xấu hổ ở giữa đám đông. Sai lầm này đối anh quả thật là nghiêm trọng, bởi vì anh thà là không biết thân thể của cô sẽ vừa khít với anh ra sao. Và anh tốt hơn là không biết được thân thể của cô có hương thơm của của phấn ong, tóc của cô mềm như lụa, làn da cô mịn màng như nhung. Và càng tốt hơn là không biết được cảm giác của bộ ngực căng phồng đó ép sát vào ngực anh.
Nhưng càng sai lầm hơn là anh đã không khám phá bộ ngực đó khi anh đã có cơ hội, bởi vì bây giờ anh đang mơ được ve vuốt chúng, hôn chúng, nhâm nhi chúng. Anh mơ được nghe thấy tiếng rên rỉ vui sướng của cô khi nằm dưới anh. Anh không nên mơ những chuyện như thế này.
"Tôi không biết có phải là bọn họ có đang cố giữ cho anh không bị mất mặt vì sợ Alexandra sẽ gây ra một cảnh tượng khác không nữa," Lazar nhận xét, "hay là bọn họ tiếp tay với cô ta trong việc ngăn cấm những cô gái đến gần anh."
Tối nay bọn họ đang ngồi trong phòng ăn riêng theo lời yêu cầu của Vasili, chỉ là một cái phòng hơi thụt vào thông qua phòng ăn chính, nơi mà nhóm người của họ đang tụ tập. Vasili bây giờ mới nhìn để xem thử Lazar đang ám chỉ chuyện gì, và nhìn thấy cặp sanh đôi Cossack, Stenka và Timofee, cả hai đều để mắt vào cô phụ bếp. Và cô phụ bếp thì đang thì thầm gì đó vào tai của người anh lớn, Konrad, ở phía bên kia phòng.
Đây là một nhà trạm nhỏ nên không có một con điếm nào làm việc ở đây cả. Nhưng chỉ có hai người đàn bà đang làm việc ở đây. Chuyện này đã xảy ra cả tuần lễ nay. Nơi nào có đàn bà thì đám Cossacks nhào vô tấn công trước và chiếm hết thời gian của họ. Vasili rầu rĩ suốt cả tuần nay nên đã không để ý đến hay thèm quan tâm đến chuyện này.
"Cho dù là bọn họ đang làm gì thì anh có thể chắc chắn là điều đó sẽ không phải là điều lợi cho tôi." Vasili làu bàu trả lời.
"Tại sao ngày mai anh lại không khởi hành trước và đi đến thành phố kế bên và giải toả chuyện đó ra khỏi thân thể anh đi? " Lazar đề nghị."Có lẽ là tôi sẽ đi chung với anh."
"Một ý kiến hay, ngoại trừ là tôi không tin Alexandra sẽ xuất hiện ở thành phố kế bên nếu tôi làm vậy."
Và anh không muốn để cho cô cấm lều dựng trại ở dọc đường mà không có anh ở đó để bảo vệ cho cô. Suy cho cùng thì anh cũng phải có trách nhiệm đối với cô cho dù là anh có muốn hay không.
Vasili nói thêm với vẻ bực bội."Một là vậy, còn không thì cô ta sẽ xuất hiện rồi phá tan cái thành phố đó cho đến khi cô ta tìm được con điếm đã ngủ với tôi để cắt tai cô ta xuống."
Lazar cười ngoặc nghẽo. Vasili gầm gừ bởi vì anh không thấy chuyện đó tức cười chút nào.
"Thật ra thì," Lazar nói, "Tôi nghe nói cô ấy sử dụng roi ngựa còn hay hơn dao đấy."
"Ai nói với anh vậy?"
"Một người giữ ngựa cho cô ta đã cho tôi biết. Khi cô ta đã xử dụng nó trên mình của một gã sĩ quan vì đã đày đọa con ngựa của cô ta."
Vasili rên lên."Vậy cô ta có khuynh hướng bạo lực rồi."
"Chỉ là để bảo vệ những gì thuộc về cô ta thôi."
Vasili chỉ im lặng không đáp lại câu nhận xét đó, nhưng một lát sau anh hỏi."Dạo này anh có được may mắn không Lazar?"
Cũng như thường lệ, Lazar đã không chút khó khăn đóan ra được những suy nghĩ trong đầu của Vasili, ngay cả khi Vasili không thể hiện qua cách nói."Tôi bị từ chối hai lần vì có quan hệ với anh." Lazar thú thật, vì bọn họ vẫn đang nói đến đàn bà."Này, tôi không phải là đang phàn nàn gì đâu nhé. Tôi còn vui hơn khi nhìn thấy anh vò đầu bức tóc kìa."
"Đừng nghĩ là tôi không biết chứ," Vasili trả lời một cách khô khan."Đối với một người bạn, sự vui mừng của anh làm ấm áp trái tim tôi, đến nỗi thấy chướng cả mắt."
Lazar cười không chút ăn năn."Ít ra thì một người trong chúng ta cũng được vui vẻ trong chuyến đi này."
Vasili đợi một lát rồi hỏi."Còn oan gia của tôi có đang vui vẻ tối nay không?"
"Tại sao anh lại không tự mình nhìn xem chứ?"
"Bởi vì nó làm cho tôi muốn lộn ruột mỗi khi nhìn thấy cách cô ta ăn uống," Vasili nói dối.
Sự thật là, cách Alexandra dùng tay bóc đồ ăn, rồi sau đó liếm chúng, quá khiêu gợi để anh nhìn mà không phấn khích. Anh đã ngưng không nhìn từ sau lần đó.
"Thật ra thì những người chơi nhạc lúc nãy đã ở đây đang làm cho cô ta chú ý đến."
Mắt Vasili lập tức tìm kiếm những người chơi nhạc đang bố trí ở một góc phòng. Anh chỉ an tâm khi thấy cả ba người họ đều ở tuổi ngũ tuần, và không có vẻ gì như là bọn họ thích có một cô gái trẻ ngoại trừ chuyện muốn biểu diễn nhạc...
Vasili ngả người xuống ghế, hoài nghi chuyện mình vừa làm. Cái quái gì mà anh phải quan tâm đến chuyện Alexandra chú ý đến ai chứ? Anh không quan tâm.
Để chứng minh chuyện đó anh xoay qua nói với Lazar, "Tại sao anh lại không quyến rũ cô ta đi?"
"Tại sao tôi.. cái gì?"
"Mẹ kiếp, đừng lớn tiếng quá," Vasili cằn nhằn."Tôi không phải đang giỡn chơi đâu."
"Anh nhất định là đang đùa," Lazar khăng khăng quả quyết.
"Khi mà nó sẽ cho tôi có cái cớ đích đáng để trả cô ta về cho cha cô ta thì anh biết là tôi không đùa. Tôi không biết tại sao mình đã không nghĩ ra sớm hơn."
"Nhưng đây không phải là một người đàn bà chỉ ngủ qua đêm với anh mà anh hay chia xẻ với chúng tôi đâu, Vasili. Chúng ta đang nói đến vị hôn thê của anh đấy, do chính cha anh chọn, mẹ anh phê chuẩn... ít ra là cho đến khi bà gặp cô ta... là vợ sắp cưới của anh đấy."
"Một sự thật mà tôi đang cố gắng sửa đổi với sự giúp đỡ của một người bạn."
"Chuyện đó quá bẩn thỉu. Rồi anh sẽ nói là anh cũng sẽ làm vậy vì tôi."
"Anh biết là tôi sẽ nói vậy mà."
Lazar biết rõ chuyện đó. Anh cũng biết là Vasili không có máu ghen tuông trong thân thể anh, ít ra là khi nói đến đàn bà, vì thế chuyện này đã không làm cho anh bực bội. Nhưng Alexandra không giống như những người đàn bà khác, cho dù là Vasili cứ nhất quyết không cho là vậy.
"Sẽ không được đâu khi cô ấy biết là cô ấy có thể có anh thay vì tôi," Lazar chỉ ra. "Cô ấy ngay cả nhìn tôi cũng không thèm kià, và cho dù là cô ta có nhìn thì cô ta cũng sẽ không thấy tôi. Tôi chưa bao giờ bị đàn bà tảng lờ đi như thế."
"Ít ra thì anh cũng phải thử chứ."
Lazar nhăn mặt, nhưng gật đầu."Khi nào thì tôi phải làm phép màu này? Tối nay à?"
Câu hỏi đó dường như làm cho Vasili giật mình. Nó làm cho cặp chân mày anh nhíu lại."Không... anh không muốn phá hỏng cơ hội của mình vì quá gấp gáp như vậy. Phải bỏ thêm thời giờ để nghĩ cách hành động trước. Suy nghĩ kỹ đã."
Vì Lazar đã không muốn làm chuyện này, anh nói,"Sao cũng được."
Những người chơi nhạc bắt đầu chơi một điệu nhạc sống đô.ng. Có ba người đàn ông đứng lên và bắt đầu nhảy một trong những điệu nhảy của người Nga chỉ dành riêng cho đàn ông.
Cặp sanh đôi nhà Cossack nhìn như rất là bực bội. Alexandra rõ ràng là đang trêu chọc họ, bởi vì họ đột nhiên đứng dậy và ra nhảy, và Vasili phải công nhận là bọn họ rất mạnh khỏe và nhảy rất là điêu luyện.
Bản thân anh cũng biết nhảy điệu này, mặc dù là đã nhiều năm rồi anh đã không nhảy lại. Nó cần phải có cặp đùi săn chắc và giữ thăng bằng cho những cái đá và... Anh không thể nào tin vào mắt mình được, Alexandra sẽ không dám..
Cô sẽ. Cô thật sự là đang nhảy với đám đàn ông, và bọn họ dường như không quan tâm. Thêm một đám người của cô tham dự nữa. Những tiếng la thét bắt đầu làm điếc cả tai.
Bên cạnh anh, Lazar nói, "Tôi thật không ngờ... cô ta luôn làm chuyện bất ngờ!"
Vasili không nghe thấy. Anh đang nhìn chiếc quần rộng thùng thình của cô ôm sát người cô mỗi khi cô khom người ngồi xuống và đá chân, bộ ngực nhún lên nhún xuống khi cô nhảy, khuôn mặt ánh lên vẻ vui thích của cô. Anh phải lại gần để nhìn. Anh không cần phải ra nhảy để có thể làm được chuyện đó, nhưng đó chính là chuyện anh đã làm.
Tối hôm đó, trên chiếc giường mà bọn họ phải cùng nằm vì không có đủ phòng... một tình trạng mà bọn họ thường gặp vì đoàn người quá đông của họ... Lazar vẫn còn chặc lưỡi vì đã không ngờ là Vasili đã ra nhảy. Anh đã nhảy khá đẹp, và Alexandra không thể làm gì khác ngoài sự khâm phục. Có lẽ đó là lần đầu tiên cả hai đồng ý chung một chuyện, mà không cần phải nói một lời nào. Thật tiếc là bọn họ đã cảm thấy xấu hổ khi bản nhạc chấm dứt.
Vasili cũng còn chưa ngủ, nhưng anh không phải là đang nghĩ về chuyện nhảy nhót lúc nãy. Anh đột nhiên hắng giọng và nói."Hãy quên những gì tôi đã nói với anh lúc nãy đi."
Một lần nữa, Lazar biết rõ bạn anh đang nghĩ gì, trong trường hợp này thì nó liên quan đến chuyện quyến rũ vị hôn thê của anh ta. "Tôi đã quên rồi," Lazar trấn an anh và cảm thấy nhẹ nhõm cả người.
Vasili vẫn không bỏ qua đề tài này."Anh không phải thật sự là đã nghĩ đến chuyện đó chứ?"
"Tôi chỉ là muốn chìu theo ý anh thôi."
"Tốt."
Không biết làm cách nào mà Lazar nhịn được cười, nhưng thật không dễ dàng gì.
Em Là Của Anh Em Là Của Anh - Johanna Lindsey Em Là Của Anh