Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cuộc Chiến Thượng Vị
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 14
C
hương 14: Xả thân trong cung
“Muội đó, sắp làm mẹ rồi mà còn như tiểu cô nương.” Đại trưởng công chúa ngồi trên sập, uống trà hoa nhài, cười nhìn Hoàng hậu lôi kéo Từ Man không buông tay, nói.
Hoàng hậu nóng mặt, nhăn nhăn nhó nhó buông Từ Man ra, còn không quên bảo nữ quan bên người đem đến cho nàng chiếc hộp gỗ đã chuẩn bị từ sáng sớm, cũng không mở ra, chỉ nhét vào trong tay Từ Man, tùy ý nói: “A Man con cầm chơi đi.”
Từ Man cúi đầu nhìn chiếc hộp trong tay, hình dạng vuông vắn, kích thước có hơi nhỏ, ngay đứa bé ba tuổi là nàng cầm lấy cũng không tốn nhiều sức, cả chiếc hộp được làm bằng gỗ tử đàn, mặt trên cùng dùng một tấm vàng lá che miệng hộp, từng viên trân châu hồng nhạt được khảm trên mắt những con chim được chạm trỗ tinh mỹ trên hộp, vừa tinh xảo lại đáng yêu, cho dù không mở ra, Từ Man cũng cực thích chiếc hộp này.
Không tiện mở hộp ra ngay trước mắt, Từ Man cảm ơn xong, liền giao cho Xuân Nha bên người mẫu thân, mình thì ngoan ngoãn ngồi cạnh mẫu thân, nghe hai chị em họ nói chút việc nhà.
“A đệ đã biết chưa?” Đại trưởng công chúa biết đệ đệ và đệ muội hy vọng có đứa bé này từ rất lâu rồi, nếu a đệ biết được chuyện này, sợ là sẽ mừng như điên.
Hoàng hậu thỏa mãn sờ sờ phần bụng còn chưa lộ rõ, lắc lắc đầu nói: “Chưa đâu, muội cứ sợ chuyện này lỡ như không chính xác… chàng cũng sẽ không thất vọng.”
“Thật là hồ đồ mà, thái y trong cung này, ta còn không biết sao? Nắm chắc 10 phần, cũng chỉ có thể nói thành tám phần, chỉ sợ nói nhầm, phải chịu trách nhiệm. Muội đó, đem quả tim đặt lại vào bụng đi, lập tức sai người đi báo với a đệ đi thôi.” Cùng là phận nữ nhi với nhau, Đại trưởng công chúa tất nhiên hiểu được tâm tư của nàng, nhưng tin tức Hoàng hậu mang thai này rất quan trọng, bọn họ vậy mà không chờ được tin chính xác.
“Dạ, đại tỷ tỷ.”
Từ Man đang cầm chén nước mật, uống vào từng ngụm nhỏ, trong lòng cứ cảm thấy là lạ, trong truyện có nói Hoàng hậu không có con nối dõi, bởi vì ở trong sách, ở kiếp trước khi nữ chính sống lại, Hoàng hậu bởi vì sinh sản không thuận lợi, hơn nữa có người tố cáo Hoàng mỹ nhân hạ độc hại Hoàng hậu, cho nên khó sinh mà chết, nhưng đó là chuyện sau khi nữ chính lập gia đình, còn trước đó, Hoàng hậu chưa bao giờ có thai. Mà ở kiếp sau khi nữ chính sống lại thì…
Tay Từ Man run lên, thiếu chút nữa làm rớt cái chén, đúng vậy, sau khi nữ chính sống lại, không biết vì nguyên nhân gì, rất nhiều chuyện đã từng xảy ra lại thay đổi. Nguyên bản Hoàng hậu đáng lẽ ra là “Trai già nhả ngọc” (về già mới có con), lại mang thai ngay lúc nữ chính còn nhỏ, chỉ tiếc, thai không giữ được, thân thể còn bị mắc bệnh, chẳng những không thể mang thai nữa, mà ngay cả ngày thường cũng rất ít ra khỏi cửa cung, hàng năm đều triền miên trên giường bệnh. Bằng không, về sau làm sao có thể có chuyện Hoàng mỹ nhân đắc thủ được.
Mặc dù trong sách nói đây chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, nhưng Từ Man luôn cảm thấy chuyện tình không đơn giản như vậy. Thế lực lớn nhất hiện nay trong cung, ngoài Hoàng hậu ra thì chính là Hoàng mỹ nhân đã sinh được Đại hoàng tử, nếu Hoàng hậu không có con trai, như vậy con trai của Hoàng mỹ nhân chính là trưởng tử, hoàng gia không có đích tử thì lập trưởng tử*, đó là chuyện xưa nay đều có. Cho nên muốn Từ Man tin tưởng tay Hoàng mỹ nhân sạch sẽ, còn khó hơn tin chuyện ‘heo biết leo cây’.
* đích tử: con trai dòng chính, do chính thê sinh ra./ trưởng tử: con trai cả, không nhất thiết là đích tử, cũng có thể là thứ tử, cái này phải phân biệt rõ nha mọi người.
Mặc dù, trong truyện, kiếp thứ nhất, Hoàng mỹ nhân cuối cùng bởi vì bị vu hãm hạ độc Hoàng hậu mà chết, nhưng đứng trên lập trường của Từ Man, nàng thật sự đối với hai chữ “Vu hãm” này, có hoài nghi rất lớn. Huống chi… Từ Man nhìn hai tay mình run rẩy, đúng là ‘sợ cái gì thì cái đó sẽ đến’, Hoàng hậu mang thai vào lúc này, như vậy, rất có thể hàm ý là, nàng đến thế giới này, đã là thời điểm sau khi Hoàng Tú Oánh sống lại.
“A Man, A Man?”
Từ Man ngẩng đầu, mờ mịt nhìn mẫu thân, không biết mẹ hỏi gì.
“Con bé này, cũng không biết đang nghĩ cái gì mà mê mệt đến vậy.” Đại trưởng công chúa chậm rãi đứng lên, vuốt đầu nữ nhi nói: “Chúng ta còn phải đi gặp Tần thái mỹ nhân nữa, có lẽ lâu rồi bà không gặp con, sợ là sẽ nói nhiều một chút, chúng ta đi trước, một lát còn phải trở về dùng cơm trưa cùng cữu cữu con nữa.”
Từ Man máy móc gật gật đầu, theo mẫu thân đứng lên, hành lễ với Hoàng hậu xong, nhưng Hoàng hậu lại khăng khăng không chịu ở lại trong phòng, ngược lại muốn tiễn hai mẹ con nàng ra điện, Đại trưởng công chúa nói không lại đành phải đồng ý, kêu nữ quan bên cạnh Hoàng hậu cẩn thận đỡ, không được có một chút sơ xuất.
Từ Man nhìn dáng vẻ hạnh phúc của Hoàng hậu, mở mồm lại không biết nên nói gì, cũng không thể nói: “có người muốn hại mợ, mợ vẫn nên ở trong phòng thôi” ư. Không nói người ta nghĩ nàng có bệnh, lỡ như người kia chính là hại người ngay tại trong phòng, nàng không phải là ‘hảo tâm làm chuyện xấu’ sao?
Rầu rĩ không vui đi theo mẫu thân và Hoàng hậu ra ngoài, nàng cố gắng nhớ lại trong sách có miêu tả sơ qua đoạn này, bởi vì trong sách miêu tả đoạn này, là lúc mẫu thân của Hoàng Tú Oánh – Giang di nương biết được tin tức, thuận miệng nói chuyện với ma ma bên người, khi đó Hoàng Tú Oánh còn chưa đến 10 tuổi, vừa đúng lúc ở trong phòng mẫu thân nên nghe được, lúc ấy còn cực kì kinh ngạc, bởi vì khác hẳn với kiếp trước.
Còn về phần Hoàng hậu đến tột cùng là làm sao mà sảy thai…
Từ Man ngẩng đầu, nhìn về bậc thang cẩm thạch ngoài điện kia, hình như trong sách có nói, ngày Hoàng hậu sảy thai, đúng lúc Đại trưởng công chúa cũng có ở trong cung.
“Thánh nhân giá lâm! Lễ!”
Tại cửa cung, đương lúc Hoàng hậu nắm tay Đại trưởng công chúa toan nói lời tạm biệt, bỗng nhiên từ xa xa đi tới một đội minh hoàng loan giá, trong lòng Từ Man căng thẳng, quay đầu lại, quả nhiên Hoàng hậu vẻ mặt kinh hỉ, bèn muốn đi xuống bậc thang, ngay cả Đại trưởng công chúa cũng lộ ra sắc mặt vui mừng, theo sau bước xuống dưới. Từ Man đi theo bên người mẫu thân, cúi đầu nhìn trái phải, nơi này là ngự hoa viên trước cửa Phượng Tê Cung, dọc đường được lát đủ loại đá vũ hoa, màu sắc rực rỡ, hình dạng khác nhau, trong đó thậm chí cũng có không ít loại đá vũ hoa trân phẩm (phẩm chất quý giá), nhất là những viên đá lớn được lót hai bên rìa đường, nhìn sát vào, phảng phất trông như một vài bức tranh thủy mặc trên đá, có nhân vật, có phong cảnh, còn có các loại động vật. Theo như mẫu thân nói, đây là năm đó tiên hoàng vừa lấy Tiên hoàng hậu, vì muốn bà vui vẻ, đã đặc biệt sai người rải thành, chỉ vì sau cơn mưa trời lại sáng, là lúc Tiên hoàng hậu có thể thưởng thức phong cảnh đá vũ hoa được tẩy sạch, hơn nữa từ hoa văn đặc biệt của đá vũ hoa, còn có cả món quà từ trái tim.
Lúc đến, Từ Man ngồi kiệu, nên vẫn chưa được thưởng thức phong cảnh dưới chân, nhưng lúc này, nàng cũng không kịp nhìn đã mắt, ngược lại mở to hai mắt nhìn một dải đá được lót thành đường trải thật dài.
Dưới ánh mặt trời, tảng đá trong suốt lóe sáng…
Từ Man hơi híp mắt lại, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười ngây thơ, nhằm về phía minh hoàng loan giá kia, miệng hô: “Cữu cữu!! Tiểu cữu cữu!”
Đại trưởng công chúa đầu tiên là sửng sốt, tính tình con gái nhà mình trước giờ nàng vẫn luôn biết rõ, lúc trước cho dù thân cận với a đệ, nó cũng sẽ không biểu hiện ngay trước mặt mọi người như vậy, huống chi từ lần trước đổ bệnh, tính tình con bé càng trầm tĩnh hơn trước kia, lúc này sao lại như thế…
Không đợi Đại trưởng công chúa chuyển kiệu loan đến, chỉ thấy Từ Man hăng hái chạy ra ngoài, Đại trưởng công chúa vừa định quát lớn, thì một chuyện xảy ra khiến ọi người kinh hãi, chỉ thấy không biết Từ Man giẫm lên cái gì, chân bị trượt một cái, cả người cư nhiên bay tới trước, chỉ thấy thân mình nho nhỏ kia khựng lại trên không một chút, sau đó một tiếng kèm theo, giống như búa tạ đập lên mặt vậy, rồi sau đó không hề nhúc nhích mà dán trên mặt đất.
“A Man!!!”
Yên lặng trong một chớp mắt, Đại trưởng công chúa thét lên một tiếng thê lương, cả người thoáng chấn động, rồi loạng choạng chạy tới trước, loan giá phía trước cũng có một người hừng hực chạy ào ra, áo vàng mão vàng lại thêm đôi giày ủng minh hoàng lấp lánh bảo châu 7 sắc, tuổi ước chừng hơn 20, trông có năm phần tương tự giống Đại trưởng công chúa, chỉ có cái miệng là khác với Đại trưởng công chúa, ngược lại giống Từ Man đến 9 phần. Chỉ thấy hắn vội vội vàng vàng một bước chạy đến bên người Từ Man, cũng không dám hành động lung tung, chỉ quay đầu gầm lên một câu: “Mau! Truyền thái y! Mau lên!”
Thái giám tổng quản phía sau hắn lập tức tự mình quay đầu chạy ra bên ngoài, lúc này, Đại trưởng công chúa cũng đã tới cạnh con gái, vuốt đầu con, đau lòng không ngừng rơi nước mắt, Hoàng hậu lại đứng ở một bên được nữ quan dìu đỡ, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, không dám lộn xộn.
“Người đâu, đi xem thử cho trẫm, tại sao quận chúa đang êm đẹp lại ngã nặng như vậy!”
Hoàng đế không hổ là Hoàng đế, thoáng cái đã nghĩ tới điểm mấu chốt, hắn căn dặn bọn nha hoàn phía sau Hoàng hậu cẩn thận đỡ Hoàng hậu, lại gọi đám tiểu thái giám đến bên cạnh, ra lệnh cho bọn họ quỳ rạp xuống mặt đất cẩn thận xem xét. Chỉ chốc lát sau, quả nhiên có một tiểu thái giám ngẩng đầu, thất kinh quỳ trên mặt đất, chỉ vào một viên đá, run rẩy nói: “Hồi bẩm thánh nhân, viên này… viên này không phải là đá vũ hoa, đây là đá cuội, lại… lại không những được mài bóng loáng, còn… còn bôi một lớp dầu trơn, là loại dầu vừa cực trơn vừa khó tan, có lẽ quận chúa vì vậy nên mới ngã sấp xuống.”
Hoàng đế nghe vậy phẫn nộ, đá ở nơi này mỗi một viên là do tiên hoàng đặc biệt sai người chọn lựa, mặc dù hoa văn của từng viên không đồng đều, màu sắc lại diễm lệ, nhưng mỗi một viên đều được trải qua sàng chọn, chỉ lưu lại những viên hơi thô ráp, không dễ làm cho người trượt chân, hơn nữa bởi vì chúng là đá vũ hoa, cũng là vật năm đó tiên đế lưu lại cho Tiên hoàng hậu, cho nên Hoàng đế rất quý trọng, mỗi ngày đều sai người đếm kỹ những viên đá này, lại không nghĩ rằng, hôm nay chẳng những thiếu còn không nói, còn bị người cố y thay vào đó để hại người.
Hoàng đế ngẩng đầu, vừa vặn đối mặt cùng với Hoàng hậu đang toàn thân phát run, trong lòng hai người một trận hoảng sợ, chuyện này khẳng định sẽ không nhằm vào quận chúa tuổi còn quá nhỏ, ngược lại càng giống như nhằm vào người vừa mới hay tin là có thai: Hoàng hậu. Thậm chí ván bài này còn xếp đặt rất tốt, tính đúng các mốc thời gian, hôm nay nếu Đại trưởng công chúa không đến, Hoàng hậu cũng sẽ không đưa tiễn ra khỏi cung, mà nếu Hoàng đế không phải cũng muốn cùng Đại trưởng công chúa đi thăm Tần thái mỹ nhân, Hoàng hậu cũng sẽ không ở cửa cung nhìn thấy Hoàng đế, xuất phát từ quy củ, Hoàng hậu đương nhiên phải ra cung điện, đi đến ngự hoa viên tiếp giá, điều này có thể tưởng tượng được, Hoàng hậu bình thường đều phải đi lên trước tiên, nếu không có Từ Man nghịch ngợm chạy ra trước, như vậy người bị trượt chân rất có thể chính là Đại trưởng công chúa và Hoàng hậu, trong tình cảnh hỗn loạn như thế, bào thai trong bụng Hoàng hậu sẽ không xong, kết cục sẽ như thế nào, xem tình trạng bi thảm của Từ Man sẽ biết.
“Tra ra cho trẫm, điều tra triệt để cho trẫm!!” Hoàng đế lửa giận ngút trời, mọi người xung quanh kinh hồn bạt vía, đồng loạt nhao nhao quỳ xuống, thỉnh xin bớt giận, nhưng Hoàng đế sao có thể bớt giận được, hôm nay tuy Hoàng hậu không sao, nhưng đứa cháu gái hắn yêu thương nhất lại ngã hôn mê bất tỉnh, hắn sao có thể bỏ qua như vậy được?
“Nhất định là phải tra, xem kẻ lòng dạ thối nát nào dám làm cái chuyện xấu xa này.” Đại trưởng công chúa lau nước mắt, phẫn nộ ngẩng đầu nói: “Lúc chúng ta đến, đều là ngồi kiệu, lại không có một tia dị thường, nói vậy chuyện này không phải vừa mới làm ra, ngay cả tên kiệu phu kia cũng có vấn đề!”
Hoàng đế mặt âm trầm, lần này ngay cả nói cũng không nói, chỉ phất phất tay, thái giám phía sau dẫn thị vệ lập tức chạy ra ngoài.
o0o
Tác giả có lời muốn nói:
A Man luôn thấy mình là một người không có đầu óc lại không gỏi tính kế gì, cho nên mới phải lấy phương thức mạo hiểm này để nhắc nhở Hoàng hậu, A Man bây giờ vẫn còn là một nha đầu ngốc.
(MTY: giản lược một đoạn giải thích về từ ngữ địa phương Nam Kinh của tác giả, vì tất cả đã được mình Việt hóa hết rồi nên có giải thích cũng không cần thiết ╮(╯_╰)╭ )
o0o
Chú thích:
(*đá vũ hoa: một loại đá tròn nhỏ sáng bóng, có vân và màu sắc sặc sỡ, có nhiều ở Nam Kinh)
Đá vũ hoa hình phong cảnh:
Đá vũ hoa hình động vật:
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cuộc Chiến Thượng Vị
Tâm Nhụy
Cuộc Chiến Thượng Vị - Tâm Nhụy
https://isach.info/story.php?story=cuoc_chien_thuong_vi__tam_nhuy