Tình Thư Tạm
gày mai rồi mình cũng già
Nhưng đời người không thể hết…
Em yêu dấu,
Tháng 7 năm 2002, anh được mời tham dự Đại hội Giới Trẻ Thế Giới
tại Toronto, Canada. Dịp này anh có mang theo nhiều CD, trong đó có 3
CD Thánh Ca: Teresa Ơi, Mẹ rất Thánh và Con nâng tâm hồn lên tới Chúa.
Nhiều bạn trẻ đã ủng hộ nhiệt tình 3 CD này. Anh nghĩ không thể dùng cho
riêng mình số tiền đã bán được từ các CD Thánh Ca, nên quyết định dành
số tiền đó làm việc từ thiện.
Trong khoảng thời gian đi học tập cải tạo ở miền Bắc, anh đã được rất
nhiều anh em giúp đỡ, từ những chén cơm đến vài viên đường. Một chút
no lòng trong lúc đói khát, anh không thể nào quên được. Rồi sau này trên
bước đường định cư ở Mỹ, anh cũng được rất nhiều bạn bè giúp đỡ,
không biết có thể lấy gì đền ơn họ.
Anh cảm ơn Em đã đồng ý cho anh đi học để trở thành Phó Tế đạo
Công giáo. Được dâng mình cho Chúa là ước vọng của anh từ năm 1981
khi anh tìm thấy ý nghĩa của cuộc đời. Đó là sống vì người khác. Nhiệm vụ
Phó Tế là đi phục vụ. Anh tạ Ơn Trời đã cho anh được làm từ thiện giúp đỡ
các cụ già. Anh cám ơn các thân hữu đã cùng với anh trong Sứ Vụ Teresa
từ năm 2002 đến nay. Anh hân hạnh đã có dịp để báo đáp biết bao Ơn Lành anh nhận từ Thiên Chúa qua những ân nhân của anh. Những ân nhân mấy chục năm từ những ngày trong trại cho đến sau này khi bắt đầu cuộc sống mới tại Mỹ. Anh rất vui vẫn tiếp tục được giúp các cụ cao niên trong khi chính anh cũng đã ở trong độ tuổi trên 70.
Ngày mai rồi mình cũng già
Không thể nào níu lại nữa!
Ngày xưa như mới hôm qua
Một đóa hoa trong cơn phong ba.
Thời gian tựa cánh chim bay
Tiếng cầu kinh đời đời vẫn vậy
Từ nghìn trùng ta gặp nhau đây
Rồi thiên thu mãi mãi sum vầy.
Ngày mai rồi mình cũng già
Thân thể này sẽ tàn úa
Được thua thì cũng thế thôi
Lời nói yêu xin trao cho nhau.
Còn dăm ngày nữa vui chơi
Hãy nhìn xem vẻ đẹp cõi đời
Được làm người ôi kỳ diệu thay
Tạ ơn trên ta sống chốn này.
Ngày mai rồi mình cũng già
Nhưng đời người không thể hết
Hồn ta là đốm tinh hoa
Về viễn phương bay xa bay xa.[22]
Anh vẫn nhớ câu ca dao Mợ anh vẫn thường hay hát: Thương người
như thể thương thân. Chúng ta hãy sống nhân ái với nhau. Hãy chia sẻ
miếng cơm, manh áo với những người nghèo khó cơ hàn. Một mai chúng
ta ra đi cũng chẳng thể đem theo được gì. Vậy hãy mở rộng vòng tay nhân
ái với đồng loại cho tâm hồn được mênh mông và để ấm lòng nhau. Người
sẽ biết ơn, Trời sẽ thưởng công.
Thương người như thể thương thân
Xin ai hạnh phúc dư đầy
Chia cho người quá đau khổ
Một miếng cơm, một tấm áo.
Mai rồi cũng phải ra đi
Lâu rồi cũng phải đi thôi!
Bao năm chỉ sống cho mình
Xuôi tay rồi chẳng còn gì
Cũng đành về với tay không.
Một trăm năm là kiếp người
Khổ đau kia luôn chồng chất
Cùng sẻ chia một chút tình
Một chút tình ấm lòng nhau.
Tâm hồn sẽ rộng mênh mông
Khi mình biết mở tay ôm
Ôm ai nghèo khó cơ hàn
Thương ai sầu khổ hơn mình.
Người biết ơn, Trời thưởng công
Người biết ơn, Trời thưởng công
Người biết ơn, Trời thưởng công.[23]
Nếu tính từ năm 2005 là thời điểm anh về thăm lại Việt Nam lần đầu
tiên thì cho đến nay anh đã về quê nhà được 10 lần. Anh cũng ghé qua Phi
Luật Tân được 10 lần. Anh đã đi Úc châu, đi Canada, đi Na Uy. Anh đã đi
Hòa Lan đến thành phố Hilversum để tìm lại những kỷ niệm năm 1974 khi
anh tu nghiệp ở đây, rồi đến thành phố Amsterdam. Anh cũng có dịp đi
Pháp ghé qua Paris - Kinh đô Ánh sáng; đến được hai nơi hành hương nổi
tiếng: Lourdes - nơi Đức Mẹ Maria hiện ra và Lisieux - quê hương của
Thần Tượng muôn đời của anh, Thánh Nữ Teresa. Rồi anh có dịp đi Anh
quốc, đi Ý, Thụy Sĩ... Đi đâu anh cũng cố gắng gặp lại các người bạn cũ và
có dịp được quen biết thêm các bạn mới.
Anh đã sống một cuộc đời quý báu. Anh từng được vút lên trời cao và
cũng đã ngã chúi xuống vực sâu. Từng bị gói lại trong bốn bức tường rồi
đến lúc được vươn rộng ra vạn dặm. Rồi sau này sẽ tới muôn trùng nào?
Anh cũng không biết nữa! Lắm lúc anh cũng thấy hơi ái ngại vì có cảm
giác rằng mình nhận hết ơn phúc của các em trong nhà. Nhưng nghĩ lại
chắc gì các em anh có thể chịu được những đau khổ mà anh đã phải gánh
chịu?
Giờ đây anh đã lớn tuổi rồi, đã yếu rồi và chắc sẽ không thể đi lại
nhiều như thế được nữa. Trong cuộc đời này từ đây anh sẽ khó còn được
gặp lại những bạn bè, người thân quen ở nơi xa. Anh cũng có thể sẽ ra đi
thật xa vào bất cứ giờ phút nào. Cho nên anh có lời muốn nhắn nhủ với
Em, với mọi người…
Nếu không gặp lại ở thế gian
thì xin hẹn ước tìm nhau bên kia đời
Cũng thôi, phải vậy mà thôi
Đời ta thoảng đó một cơn gió thổi
Cám ơn mọi sự gửi đến nhau
Tạ ơn được nếm buồn vui với người
Biết ơn sầu hận khổ đau
để cho vị muối ngọt hơn ong mật.
Đã sống bảy chục năm
vẫn thấy còn trẻ thơ
tâm hồn ngu ngơ quá.
Sống nữa vài chục năm
có thấy được gì hơn
xin người thương xót người.
Nếu không gặp lại ở thế gian
thì xin cầu chúc bình an cho đời.
Hãy vui từng ngày còn nhau
Một hơi thở cũng là ơn cao vờ.
Ngàn năm xưa đã bắt đầu bước trên đường lữ thứ
Ngàn năm sau ta vẫn còn phiêu du theo tinh cầu…
Cầu mong Em luôn được bình an.
__________________________________________________________
[22] Ca từ trong ca khúc Ngày mai rồi mình cũng già.
[23] Ca từ trong ca khúc Thương người như thể thương thân.
Chuyện Tình Không Tên Chuyện Tình Không Tên - Vũ Thành An Chuyện Tình Không Tên