Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chiều Tím
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 16 -
B
à Thái không hiểu gì cả. Trước mặt bà là Bảo Phương đang ngồi trên xe lăn với khuôn mặt thống hận. Nam Kha đang ôm lấy bụng và cô bạn Hà Vân của Bảo Phương thì lại tình tứ ôm con trai của bà.
Bà quát khẽ:
- Ta cần một lời giải thích.
Hà Vân leo lẻo:
- Bảo Phương đã ngoại tình... Con và and Nam Kha đã bắt gặp.
Nhìn chiếc váy ngắn cũn cỡn của Hà Vân với cổ aó khoét sâu gợi tình, bà Thái lạnh lùng cắt ngang:
- Ta không hỏi cô. Ta muốn nghe con dâu của... mẹ. Mẹ hạ cố nói chuyện với một con người hư hỏng khốn nạn như thế để làm gì.
Bà Thái giận dữ nhìn Hà Vân:
- Mẹ? Có phải cô vừa go,i ta là... mẹ?
Hà Vân tỉnh bơ xác nhận:
- Anh Nam Kha và con yêu nhau. Anh ấy sẽ làm đám cưới với con, sau khi hoàn
tất thủ tục ly hôn với Bảo Phương.
Bà Thái trố mắt nhìn Hà Vân. Bà không hiểu là bà vừa nghe những gì. Tại sao lại như thế. Hà Vân là bạn thân của Bảo Phương. Dù mỗi lần Hà Vân đến đây chơi bà đều không thích nhưng bà vân biết Bảo Phương rất qúy mến Hà Vân. Bảo Phương rất chân thành với bạn bè.
Cơn giận trong bà bùng lên, bà tuyên bố:
- Cho đến giờ phút này, tôi chỉ biết Bảo Phương là dâu của tôi. Cô đừng xưng hô như thế, nghe chướng lắm.
Hà Vân cười nhạt:
- Mẹ không thừa nhân. tôi chứ gì?
Nam Kha lên tiếng:
- Kìa Hà Vân! Em đừng giận mẹ... Còn mẹ nữa, sẵn đay con cũng nói cho mẹ biết là con sẽ cưới Hà Vân. Hà Vân sẽ là dâu ngoan của mẹ...
Bà Thái hắng giọng:
- Nam Kha à... Mẹ chỉ cưới vợ cho con một lần. Ðúng một lần mà thôi. Ngoài Bảo Phương ra, mẹ không biết ai cả.
Hà Vân choe chóe:
- Nam Kha! anh có nghe bà giàa của anh nói gì không? Ðúng là bực mình. Một cô con dâu quê, có gì đâu mà tiếc.
Nam Kha cau có:
- Mẹ điên rồi!
Mặc kệ thái độ hằm hè của Hà Vânvà Nam Kha, bà Thái quay lại nhìn Bảo Phương rồi dịu dàng hỏi:
- Con hãy nói cho mẹ biết vì sao con lại khóc và bơ phờ đến thế?
Bảo Phương nhỏ nhẹ:
- Thưa mẹ, con muốn xin phép mẹ được ra đi.
- Sao?
- Mẹ hãy cho con được rời khỏi ngôi nhà này. Ngôi nhà mà đã có với con
nhiều kỷ niệm, nhưng ra đi là một giải pháp tốt nhắt cho con.
Bà Thái thảng thốt:
- Vì sao thế Bảo Phương?
Cô khịt mũi:
- Cho phép con khống trả lời câu hỏi của mẹ Con chỉ mong mẹ đồng ý cho con ra đi và hiểu cho lòng của con. Giữa con và Vũ Khôi không có gì cả. Không hề có chuyện hôn nhân hay ngoại tình như người ta đã bịa đặt.
Bà Thái trầm giọng:
- Không cần con khảng định mẹ cũng hiểu được tâm tính của cậu Vũ Khôi. Ðó là một người bạn tốt và hết sức cao thượng của con. Mẹ rất qúy mến Vũ Khôi. Không một ai trong ngôi nhà này được phép xâm phạm đến sức khỏe của cậu ấy. Gia nhân nào mà chạm đến người Vũ Khôi thì đưng có trách ta. Nhưng tại sao con ra đi, con phải nói cho mẹ biết, Bảo Phương ạ.
Nam Kha gầm lên:
- Mẹ... Mẹ không nên can thiệp vào chuyện riêng của con.
Bà Thái nghiêm giọng:
- Ðủ rồi Nam Kha ạ. Con làm cho mẹ thất vọng không ít.
Quay lại nhìn những gia nhân đang vây quanh họ với ánh mắt hiếu kỳ, xua xua tay
Nam Kha hết lên:
- Biến hết đi!
Quay lại nhìn bà Thái, anh gầm lên với vẻ phẫn nộ:
- Thế mẹ bảo con phải chôn vùi cuộc đời của con bên cạnh một cô vợ tàn phế sao? Hà Vân yêu con, cô ấy muốn làm vợ con. Con cũng yêu cô ấy. Mẹ nên chấp nhận Hà Vân và nói chuyện với vợ sắp cưới của con hơn là
mất thời giờ với một kẻ tật nguyền như Bảo Phương.
Liếc nhìn vẻ mặt son phấn và mái tóc cũn cỡn nhuộm nâu nhuộm vàng của Hà Vân với vẻ ác cảm, bà Thái nói giọng đầy thất vọng:
- Mẹ không ngờ là con lại có thể ruồng bỏ vợ con để chạy theo một phụ nữ khác. Nhất là cô ta lại là bạn thân của Bảo Phương. Mẹ không thể hiểu nổi con nữa. Cũng thể hiểu tại sao Hà Vân lại có thể tàn nhẫn như thế.
Hà Vân nguýt cho bà Thái một cái thật sắc. Cô không cảm tình nổi với mẹ Nam Kha. Mỗi lần cô đến đay với chiếc mini-jupe, bà Thái thường nhìn cô với ánh mắt khó chịu. Cô ngấm ngầm căm ghét bà. Giờ thấy bà thương xót Bảo Phương và lên án cô. Hà Vân càng cay cú.
Mà cũng chẳng sao. Cô chưa tính sổ với bà già này vội. Dục tốc bất đạt. Cô không muốn làm hỏng mọi chuyện khi mà thời cơ đang đến gần. Lấy được Nam Kha rồi, cô sẽ cho bà Thái biết thế nào là... Hà Vân.
Bảo Phương giọng nghèn nghẹn:
- Thôi mẹ...
Đặt tay lên vai cô, bà Thái dịu dàng bảo:
- Mẹ biết là con đau khổ vô cùng. Nhưng hãy vì mẹ mà bỏ qua những gì Nam Kha gây ra cho con. Con hãy ở lại đây với mẹ. Mẹ con mình sớm tối có nhau.
Bảo Phương thở dài:
- Con cám ơn mẹ về tình cảm của mẹ đã dành cho con. Nhưng...
Ngẩng đầu lên, giọng cô khẩn khoản:
- Con không thể ở lại trong ngôi nhà này nữa.
Hất hàm với Hà Vân, Nam Kha bực tức:
- Kìa em, sao nãy giờ không gọi tắc xi chở cô ta đi cho rảnh mắt.
Bà Thái giận dữ quát:
- Nam Kha...
Thế nhưng anh đã thản nhiên đáp:
- Chuyên hôn nhân của con, mẹ đừng can thiệp quá sâu. Con đã khổ vì cô ta quá nhiều.
Mím môi lại với vẻ đanh đá, Hà Vân bật máy điện thoại di động. Trong lúc cô ta véo von ra lệnh với một anh chàng tài xế nào đó thì Vũ Khôi đã lẳng lặng đi đến bên chiếc xe lăn của Bảo Phương. Anh trầm giọng:
- Tôi chở Bảo Phương về nhà. Nam Kha và cô bồ của anh ta ném Bảo Phương lên một chiếc tắc xi nào đó vào giờ này quả là một việc hết sức vô nhân đạo.
Quay lại nhìn bà Thái, anh nhã nhặn:
- Mong bác đồng ý cháu chở Bảo Phương đi.
Bà Thái lặng lẽ gật đầu. Bà không muốn Bảo Phương rời khỏi ngôi nhà này chút nào nhưng những gì vừa xảy ra đã đủ có thể cho bà hiểu, mọi chuyện đã chấm dứt.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chiều Tím
Châu Liên
Chiều Tím - Châu Liên
https://isach.info/story.php?story=chieu_tim__chau_lien