Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vùng Nước Hắc Ám
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hầm Cá – Chương 3
N
hư mọi khi, Hiroyuki thức giấc trước ba giờ sáng một chút. Gã thức giấc theo bản năng và bao năm nay vẫn chưa bao giờ cần đặt chuông đồng hồ. Tất nhiên, chẳng ai đặt ra giờ cố định chính xác để đi đánh cá. Gã chỉ đánh cá chình biển. Càng sớm ra khơi, gã càng có thể trở về sớm. Càng trở về sớm, gã càng có thể uống rượu sớm. Gã ngồi xếp bằng trên đệm futon và đăm đắm nhìn vào khoảng không. Những người khác đang ngủ. Bình thường vợ gã cũng sẽ đang ngủ trên tấm futon cạnh gã, nhưng giờ thị không ở đó. Khi thị ở đây, thị làm vướng chân; khi thị không ở đây, thêm việc nhà cho gã.
… Cô ta đang ở đâu?
Gã hoàn toàn không có chút ý niệm gì về việc sẽ ra ngoài tìm vợ mất tích thế nào. Điều duy nhất gã có thể làm là ra ngoài đánh cá như thường lệ và chờ vợ trở về. Gã chửi thề và đập gối xuống thảm tatami.
“Ai đấy nấu bữa sáng cho tôi đi!”
Tiếng kêu la của gã dội đi dội lại khắp nhà, nhưng chẳng ai đáp lại. Tất cả họ đều đang ngủ trong phòng riêng, con trai và con gái gã ở trên gác, cha gã trong căn phòng kiểu Nhật đằng sau phòng khách. Chẳng có ai trong số đó đem lại chút ấn trượng nào rằng họ đang sống thậm chí ngay cả khi họ thức.
Hiroyuki không động đậy – không phải vì gã không muốn tự làm bữa sáng, mà đơn giản vì thấy có gì đó không ổn. Buổi sáng hôm đó, gã không thể thúc mình đi đánh cá được. Lí do hợp lí duy nhất cho không ra ngoài là thời tiết xấu. Thật sự trong một thoáng gã đã ước gì mình có thể ở nhà vì có một cơn bão nào đó.
Trước đây hiếm khi gã mong có thời tiết xấu. Thực tế, Hiroyuki ra ngoài vào những hôm mưa gió khi các ngư dân khác nghỉ ở nhà. Gã nổi tiếng là kẻ táo gan trong cộng đồng ngư dân ở mũi Futtsu này. Đó là lí do vì sao số lượng cá đáng tự hào mà Hamakatsu đánh được luôn vượt xa các tàu khác. Hiroyuki làm nghề cá không phải chỉ vì tiền; gã thấy kích thích mỗi lần theo dấu nhưng con cá chình biển khi chúng di chuyển từ nơi này đến nơi khác, dùng bản năng của mình kéo được những mẻ cá đầy. Không chỉ thế, gã còn huênh hoang với mọi người về những mẻ cá thành công của gã. Như thể gã chẳng còn cách nào khác để chứng minh giá trị của mình với tư cách một con người cả vậy.
Hiroyuki nhấc mình dậy. Ngay cả trong căn phòng kín cửa, gã vẫn có thể cảm thấy tình hình bên ngoài. Chẳng chỗ nào quanh đây có thời tiết tệ đến mức trở thành lí do xác đáng cho việc hủy một ngày đánh bắt. Không thích đi không phải là lời bào chữa, mà chỉ là sự lười nhác. Và còn có thêm một lí do vì sao gã không thể cứ thế mà ở nhà ngày hôm đó. Gã cảm thấy mình cần phải ra khơi ngày hôm đó, hơn mọi ngày khác. Cảm giác của gã rất mâu thuẫn: gã không thích đi, đồng thời lại cảm thấy mình phải đi.
Gã mở cửa chớp ra. Ngoài trời vẫn còn tối đen như mực. Đó là khoảng thời gian có ngày dài nhất trong năm. Một giờ nữa bóng tối sẽ rút cạn khỏi bầu trời phía Đông.
Hai ngày trước đó, Hiroyuki đã kéo được một mẻ rất đáng kể. Ngay cả mẻ vét cũng đánh được nhiều cá chình biển cỡ hai năm tuổi. Một ngày bội thu như thế nữa đang đợi gã. Gã cố khuyến khích mình bằng những ý nghĩ tích cực như thế.
Gã ăn mặc như thường lệ: áo khoác ngoài áo phông cộc tay, gấu quần thể thao nhét vào ủng cao su. Quần áo gã mặc hôm đó chỉ khác thường ngày một chi tiết. Gã đội một chiếc mũ khác. Gã thay chiếc mũ đội đi săn mọi khi bằng một cái mũ rơm vì thấy tiết trời mùa hè đang mỗi ngày một nóng. Ăn mặc như thế, cộng thêm một bao cá mòi đông lạnh choàng qua vai, gã bước qua tấm gỗ rộng chừng ba mươi phân nối cầu tàu với đuôi tàu gã.
Với việc đánh cá chình biển, thời điểm tàu rời cảng không cố định. Một vài tàu ra khơi gần với thời điểm như Hiroyuki, trong khi một số khác phải đến khi gã trở về vào khoảng tầm hai giờ chiều mới rời bến.
Tiếng bình bịch của máy tàu khi khởi động bắt đầu phá vỡ sự yên lặng trước bình minh của bến cảnh. Hiroyuki nổ máy và cùng những con tàu khác xua tan sự tĩnh lặng đang ngự trị. Sau đó gã thắp sáng boong Hamakatsu bằng một chiếc đèn pha. Vẫn còn có một việc cần làm trước khi gã rời cảng. Liên quan đến việc cho cá mòi vào những cái ống dùng để bắt cá chình biển. Đám ống làm bằng nhựa thông tổng hợp có đường kính khoảng mười lăm phân và dài hơn nửa mét. Vài trăm chiếc ống như thế này được chất ở bên trái boong trước tàu. Hiroyuki bắt đầu quá trình cho cá mòi vào từng ống rồi bịt chúng lại bằng nắp là cái hom cao su vừa khít.
Bọn cá chình sẽ bị mùi cá mòi nhử vào trong các ống ấy. Cái hom cao su ở miệng mỗi ống được lắp đặt sao cho con cá bị nhốt chặt sau khi chui vào ống. Hai trăm ống đó được gắn dây thừng rồi buộc vào một sợi cáp kéo dài ba dặm. Đây là phương pháp đánh cá chình phổ biến nhất, và người ta phải buông sợi cáp ở cùng một tốc độ và cho đám ống đó chìm xuống đáy biển. Rồi tất cả những gì cần làm tiếp là ngồi đợi, rồi kéo ống lên. Một số trong đó sẽ trống không, nhưng sẽ có nhiều hơn một ống bắt được hơn một con, đôi lúc còn tới mười con.
Vì cái hom cao su ngăn không cho cá chình biển thoát, chúng sẽ quẫy tung trong cái ống trơn tuột tối om. Hiroyuki chắc chắn không phải là người thích những ẩn dụ, nhưng gã nghĩ phần bên trong nhu động trơn tuột của cái ống và con cá chình vật lộn trong đó không giống gì hơn sự giao hợp. Đàn ông thật là những sinh vật tội nghiệp bị nhử bởi mùi hương vào cái bẫy mà họ chẳng thể nào thoát ra! Đó cũng chính là câu chuyện của Hiroyuki. Gã đã mắc bẫy của một người đàn bà, khi gã mới hai mươi hai, đoạn đời mà gã sẵn sàng lao vào tận hưởng những thời khắc tốt đẹp nhất. Mắc bẫy, không thể thoát ra, gã lấy vợ và bắt đầu một gia đình.
Người đàn bà đó đã mang thai đứa con trai Katsumi của gã, và nghĩa vụ không thể tránh được, đám cưới, theo sau đó. Gã không lấy vợ vì tình yêu. Cái tình yêu gã từng nghĩ sẽ đơm hoa khi đến lúc không bao giờ xảy ra. Chẳng có gì thay đổi. Nếu ai đó hỏi gã liệu gã có cảm thấy chút yêu thương nào với vợ, hay con mình không, gã sẽ phải lắc đầu. Tất cả những chuyện đó đã xả ra ngoài tầm kiểm soát của gã. Hiroyuki chưa từng thích một ai đồng chủng trước đây.
Trước khi gã nhét cá mòi vào hết số ống, bầu trời phương Đông đã hừng sáng. Hiroyuki ngồi xuống trên nắp hầm cá để hút thuốc. Khi hút, gã đăm đắm nhìn vào chuyển động của những đám mây đen trên đỉnh Kano. Trước khi ra khỏi nhà, thường thì trước hết gã sẽ nhìn trời, rồi sau đó, trước lúc rời cảng, kiểm tra mây bao quanh trên những dãy núi. Các ngư dân luôn nhìn ra núi để tìm dấu hiệu dự báo thời tiết trong ngày cuối cùng sẽ thế nào, liệu trời có gió hay mưa. Bất cứ ngư dân nào không biết đọc chính xác các thông điệp của gió và bầu trời trong và xung quanh vùng đánh bắt đều có nguy cơ mất mạng trên biển.
Bầu trời ngay trên đầu gã khá trong, cho dù có thể thấy khá nhiều mây che ở hướng đỉnh Kano và Nokogori. Hơn nữa, chính những dãy núi đó lại có vẻ như bị những tầng mây thấp hơn bao phủ. Vài đám mây trên vùng trời ngay trên đầu gã đang trôi về phía Nam đất liền, chỉ cho Hiroyuki thấy rằng gió Nam đã đang thổi về bờ. Rất có khả năng là chúng sẽ trở thành gió bão trước khi trời sáng hẳn. Bản năng của Hiroyuki, được mài sắc sau nhiều năm, bảo gã rằng mọi thứ trông có vẻ không tốt lắm.
Bầu trời bảo với gã rằng ngay cả khi có rời cảng thật, gã cũng không thể đi quá xa. Gã sẽ phải xem xét tình hình ngoài trời trên biển và nhanh chóng cho thuyền trở lại bến cảng nếu gió quá mạnh.
Hôm nay, Hiroyuki định sẽ đi đánh cá ở ngoài khơi vịnh phía Nam Đê chắn sóng số 2. Người ta nói những mảnh rác trôi nổi trên vịnh Tokyo đã đi trọn một vòng quanh vịnh trước khi dạt lên bãi biển phía Bắc mũi Futtsu hoặc ở mũi bán đảo Miura. Còn rác trôi nổi phía Nam tuyến đường giữa mũi Cannon thì mũi Futtsu thì lại có thể theo dòng trôi ra ngoài, vào đại dương rộng lớn thay vì dạt lên bờ. Hôm đó, Hiroyuki muốn đánh cá ở khu vực phía Nam tuyến đường đó. Không có lí do gì đặc biệt cho ý muốn này, đơn giản gã chỉ cảm thấy bắt buộc phải ra đến tận vùng biển đó.
Chút tàn từ điếu thuốc trong miệng gã rơi xuống đầu gối. Gã lấy tay phủi đi và chúng vương vãi rắc trên nắp hầm cá. Cái nắp sơn xanh lá cây mờ, nhưng ở nhiều chỗ sơn đã tróc hết. Đó là lần đầu tiên Hiroyuki để ý thấy mình đang ngồi trên nắp hầm cá của tàu, và bất chợt mọi sợi lông mềm trên khắp cơ thể gã dựng hết cả lên. Một cơn ớn lạnh chạy từ xương cụt lên dọc xương sống và một trận run rẩy ồ ạt lan khắp người gã.
Với phần trên cùng nhô lên gần như ở trung tâm tàu, hầm cá sâu gần bằng chiều cao một người đàn ông trung bình, rộng khoảng hơn sáu mét vuông. Vị trí ở trung tâm tàu thật lí tưởng cho một bể chứa như nó, vì đây là chỗ đáy tàu sâu nhất. Hầm cá được thiết kế với mục đích chứa cá chình biển sau khi đánh bắt. Tuy nhiên, khi không được sử dụng, hầm cá được đậy bằng hai tấm ván để tránh tai nạn. Một thứ gì đó đáng sợ kì dị trong cái hầm tàu đầy nước biển bị đóng chặt ấy đang dâng lên trong không khí. Ngay cả một tay đi biển dạn dày như Hiroyuki cũng bị thứ quái đản đó ảnh hưởng đến nỗi gã nhảy dựng lên mà không kịp suy nghĩ gì.
Khi đứng lên gã liếc thấy một kẽ hở đen giữa hai chân mình. Hai tấm gỗ hơi tách ra một chút. Hiroyuki đã nhẹ chân một cái để đẩy chúng lại khít nhau và khép chỗ hở đó lại. Khi làm vậy, người gã run lên.
Gió thổi mạnh hơn, và con tàu tròng trành theo nhịp sóng, khiến nước biển trong hầm cá bắn tung tóe bên trong. Tiếng nước hơi khác bình thường, như thể nước còn đập vào thứ gì khác nữa.
Hiroyuki lại nhìn lên trời. Mây lướt nhanh hơn. Gió Nam có chiều hướng thúc tới mạnh hơn. Nhưng đó không đủ để làm lí do gói ghém mọi thứ lại và quay về. Hiroyuki phải làm xong việc.
Nhảy trở lại cần tàu, Hiroyuki tháo thừng neo tàu ra và mang theo đầu dây vừa tháo lên cầu tàu. Con tàu dần bắt đầu rời xa cầu cảng bằng quán tính của chính nó.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vùng Nước Hắc Ám
Koji Suzuki
Vùng Nước Hắc Ám - Koji Suzuki
https://isach.info/story.php?story=vung_nuoc_hac_am__koji_suzuki