Truy Tìm Sự Thật epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 15 : 15
ai ngày sau, Shaw hôn tạm biệt Anna với gương mặt đẫm nước mắt.
"Chúng ta cần định ngày cưới", ông bảo cô.
Cô nhìn ông lạ lẫm."Vâng, tất nhiên là thế".
Shaw ra đi bằng một chiếc xe thuê, song ông không tới sân bay. Ông sắp đến lâu đài Malahide.
Malahide theo tiếng Gaeilge nghĩa là "trên trán của biển". Lâu đài nằm ở bán đảo Howth thuộc cực bắc vịnh Dublin. Nó được xây dựng trên một khu cao hẳn, tầm quan sát trùm hết một vùng biển bởi ngày đó kẻ thù thường cơ động bằng thuyền để giết chóc, cướp bóc. Bây giờ thì Shaw đã đi qua những khoảng đất rộng trong sân của lâu đài, nơi nhiều đội bóng bầu dục và cricket của địa phương đang chơi, chẳng phải bận tâm tới một tên cướp cầm rìu nữa.
Shaw trả tiền bằng đồng euro và được vào lâu đài có người ở cổ nhất Ireland, vẻ ngoài của nó thường thấy ở các công trình thời Trung cổ: xây dựng từ những khối đá chắc chắn, hai cánh đầy những tháp tròn vươn cao hẳn, những đám thường xuân phủ đầy tường. Lâu đài này thuộc sở hữu dòng họ Talbot suốt từ năm 1185 đến tận những năm 1970.
Ông chờ cho lượt tham quan kết thúc rồi bước tới bên người phụ nữ gầy nhỏ vừa hoàn thành buổi thuyết minh cho nhóm du khách về lâu đài Malahide, dòng họ Talbot, trận đánh Boyne, về trinh nữ mất tích và bốn con ma của lâu đài, trong đó có con ma tinh nghịch tên Puck.
"Chào Leona".
Người phụ nữ quay người, ban đầu ngần ngừ rồi ngoắt lại nhìn xoáy thẳng vào Shaw. Leona Bartaroma khoảng sáu mươi tuổi nhưng mái tóc dài vẫn đen, gương mặt hầu như chưa có nếp nhăn, đôi môi đầy đặn thoa chút son phớt đỏ hợp với những nét tự nhiên của bà.
Bà không nói một câu nhưng cầm lấy cánh tay Shaw, nhanh chóng đưa ông vào một căn phòng nhỏ rồi đóng sập cửa lại.
"Ông làm cái chết tiệt gì ở đây vậy?” Bà gắt.
"Tôi biết bà chẳng vui vẻ gì khi gặp tôi".
"Nếu Frank phát hiện ra...”
"Frank luôn biết chính xác tôi ở đâu, nhờ bà đấy mà". Shaw ấn một ngón tay vào phía bên phải người mình. "Đó là lý do tôi có mặt ở đây".
Leona ngồi xuống bên một chiếc bàn gỗ nhỏ, cạnh bàn chạm các thiên thần nhỏ. "Tôi không hiểu ông đâu, Shaw. Chưa bao giờ hiểu".
"Tôi muốn lấy nó ra".
"Tôi nghỉ việc rồi. Tôi hướng dẫn du lịch, không phẫu thuật’'.
Shaw bước lại gần chiếc bàn. "Bà có thêm một cuộc phẫu thuật trong con người bà".
"Không thể". Leona bắt đầu rải những tờ giấy đặt trên bàn ra.
"Không có gì không thể khi bà cần tới mức đủ phải làm".
"Ông là đồ ngốc".
"Chẳng mấy nữa tôi sẽ nghỉ, Leona. Và tôi muốn lấy nó ra".
"Thế thì hãy tìm một người khác”. Bà lơ đễnh vẫy tay quanh phòng, như thể một người khác biết về phẫu thuật đang lẩn đâu đó quanh đây.
"Bà, Leona! Tôi biết bà đã đưa vào cơ thể tôi như thế nào. Nếu lấy nó ra không đúng cách..."
Gương mặt tối sầm của Leona tái nhợt đi trông thấy. "Tôi chẳng hiểu ông đang nói cái quái gì".
"Dirk Lundrell, nhớ anh ta không Leona? Anh ta đã cố gắng lấy thứ đó trong người mình ra. Bây giờ họ còn chưa tìm được hết các mảnh xác đâu".
"Lundrell cũng đã đến gặp tôi. Tôi đã bảo với anh ta đúng những gì tôi đang nói với ông. Không!"
"Nếu Frank nhất trí thì sao?" Shaw nghiêng đầu nhìn Leona. "Nếu thế thì sao nhỉ?”
"Ông nghĩ Frank sẽ chấp nhận việc như thế hả?” Bà nói vẻ khinh khỉnh. “Tôi còn nghe là ông với ông ta vẫn còn chưa bằng mặt với nhau kia". Rồi Leona cười. "Mà ông nghỉ việc kia à? Ông không rời nổi công việc của mình đâu, Shaw".
"Tôi sắp lấy vợ. Nốt hai việc nữa là tôi xong".
"Ông? Lấy vợ hả?" Leona nói đầy hoài nghi.
"Ừ. Này, bà không nghĩ những người như tôi lại lấy vợ à? Tôi đã trải qua sáu năm cuộc đời toàn suýt bị giết. Tôi mệt mỏi rồi, tôi xong rồi”.
"Tôi biết ông đã làm những gì trong sáu năm qua", Leona nói vẻ điềm tĩnh hơn. "Tôi biết rõ những hiểm nguy ông đã trải qua". Bà dừng lại và nhìn Shaw thật kỹ. "Người phụ nữ tên gì?"
"Gì cơ?"
"Vợ chưa cưới của ông ấy. Cô ấy tên gì?”
"Anna".
"Tôi từng lập gia đình một lần”. Leona cúi nhìn hai bàn tay mình. "Ông yêu cô ấy nhiều lắm hả?"
"Nếu không thế thì tôi sẽ chẳng lấy cô ấy".
Leona im lặng một lúc lâu trong khi Shaw chỉ chằm chằm nhìn bà.
"Nếu Frank đồng ý, tôi sẽ lấy nó ra khỏi người ông".
"Và tôi vẫn sống khi bà làm xong việc ấy chứ?"
"Phẫu thuật luôn có rủi ro", Leona bắt đầu làm một tràng. Nhưng rồi bà cũng thêm: "ông sẽ sống".
Shaw đứng dậy. "Đó là tất cả những gì tôi cần biết. Tôi sẽ liên lạc với bà". Rồi ông quay người chuẩn bị đi.
"Anna người nước nào?"
"Đức".
"Phụ nữ Đức làm vợ tốt đấy, ít ra là tôi nghe nói thế".
Shaw nhẹ nhàng đóng cánh cửa lại phía sau. Bây giờ tất cả những gì ông phải làm là thuyết phục Frank, và bảo toàn tính mạng trong vài ngày tới.
Ba tiếng sau ông đã ở trên một con tàu tốc độ cao chạy cắt biển Ireland sang Anh. Thông thường Shaw sẽ bay từ Dublin sang Edinburgh, song những mệnh lệnh với ông đã rõ ràng: đi phà. Tiếp đó từ Holyhead bắt chuyến tàu tốc hành chạy xuyên xứ Wales sang London. Rồi từ London, hãy ngủ đêm trên đường tới thủ đô Scotland. Ông sẽ tới đó sau nửa đêm, dù chuyến bay thẳng từ Dublin tới Edinburgh chỉ mất chưa đầy một giờ.
Trong lúc ở phòng đợi trên tàu, Shaw ngồi ở chiếc bàn thứ ba của dãy bên phải dọc theo một bức tường. Trên bàn có một bóng đèn, ông tắt nó đi, bật lên, rồi lại tắt lần nữa theo đúng quy ước đã được chỉ dẫn.
Trong lúc chờ đợi, ông mở cuốn sách đọc lời đề tặng Anna đã viết cho ông. Những lời cô dành cho Shaw viết bằng tiếng Pháp nhưng khả năng tiếng Anh của ông đủ để dịch. Lời nhắn nhủ ngắn gọn, đơn giản nhưng giáng cho ông một đòn búa tạ.
Tình yêu không có niềm tin chẳng ý nghĩa gì.
Lúc chầm chậm gấp cuốn sách, Shaw liếc nhìn lên.
Nhận được tín hiệu do ông phát ra bằng chiếc bóng đèn, một người đàn ông xuất hiện. Họ luôn thế.
Truy Tìm Sự Thật Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci Truy Tìm Sự Thật