Tám - Hai Chiếc Vali Màu Vàng
hông ai đại diện cho pháp luật tốt hơn là cảnh sát. Chính vì thế, cho dù có dị ứng với cảnh sát cách mấy, ba thằng con trai chủ chốt của băng Những Tảng Đá Lớn vẫn phải cầu cứu cái đồn cảnh sát sừng sững gần khu trung tâm. Cũng y chang như lần gõ cửa trước, chúng bước vào trong màn khói thuốc lá mù mịt
Coi như Tidou lãnh ấn tiên phong. Hắn thu hết can đảm kể tỉ mỉ những gì nghe và thấy tại ngôi biệt thự cổ. Hắn rút gọn:
- Nói tóm tắt, cặp vợ chồng đó đã bắt cóc con chó Kafi của cháu. Chúng sẽ giết nó ngay sáng mai.
Gnafron nhanh nhẩu bổ sung:
- Bọn tội phạm muốn bịt miệng con chó cũng như đã từng bịt miệng nó trong vụ trộm ở phố Hoa Hồng mấy tháng trước.
Viên cảnh sát trục đồn bật cười:
- Lý do gì các chú mày dám khẳng định như vậy?
Tidou chới với:
- Trời ạ, nãy giờ cháu trình bày bộ chú không nắm được sao. Tụi cháu đã nghe và thấy tận mắt.
- Mốc xì, tụi bay chắc là dân cúp cua trốn học vô rạp xem phim trinh thám rồi tưởng tượng chứ gì. Dẹp.
- Chú không thể hờ hững với vụ án này được, ít nhất nó cũng liên quan đến một con vật vô tội.
Viên cảnh sát nhếch mép:
- Thôi đi các ông thần. Con chó đâu biết nói tiếng người mà bọn tội phạm phải thủ tiêu. Tụi bay đừng "chiếu phim" mờ mắt tao rồi xúi tao làm chuyện tầm phào. Dẹp.
Tidou cố gắng bình tĩnh. Ê, viên cảnh sát khoái xài chữ "dẹp" này đâu phải là ông đồn trưởng. Anh ta có thể xấu tính nhưng còn những người đồng nghiệp khác tốt bụng thì sao.
Hắn níu cánh tay của anh ta.
- Chú cho cháu gặp ông đồn trưởng.
- Sếp bận họp, hiểu chưa. Dẹp.
- Tụi cháu sẽ ở lì đây đến khuya nếu chú từ chối.
- Hả?
Cuối cùng viên cảnh sát trực ban đầu hàng. Còn phải hỏi, anh ta đâu thể tống cổ lũ nhóc ra khỏi đồn khi chúng đang làm nhiệm vụ cộng tác viên của ngành an ninh.
Một lát sau, ba thằng đứng xớ rớ trước cái bàn giấy, đằng sau ngự một người đàn ông đeo kính đầu trọc lóc không kém thằng Tondu "Giác Đấu".
Sếp hất hàm:
- Tôi là trưởng đồn đây. Chuyện gì vậy?
Viên cảnh sát trực nói:
- Báo cáo sếp, đám nhóc này nói rằng chúng vừa phát hiện ra sào huyệt của bọn trộm ở phố Hoa Hồng.
Tidou không đợi nhắc nhở. Hắn kể lại rành mạch câu chuyện không bỏ sót một chi tiết nào. Coi, ông trưởng đồn mặt sa sầm:
- Ái chà, té ra là vì con chó nhảm nhí đi lạc mà quý vị đến đây. Nên nhớ đồn cảnh sát không phải ai muốn vô thì vô. Chúng tôi săn bắt cướp chớ không dư thì giờ săn bắt... chó cho các cậu, rõ chớ?
Tidou sững sờ. Hắn chưa kịp thốt lên một lời nào thì ông trưởng đồn đập bàn cái rầm:
- Tiễn lũ nhóc ra cửa cho tôi.
- Ông ta thòng tiếp một câu đe dọa:
- Bữa nay tôi mà rảnh là các cậu mệt với tội. Các cậu nghĩ sao nếu tôi thông báo cho phụ huynh các cậu về tội trốn học trèo tường dòm ngó nhà người khác hử?
o O o
Đám trẻ rời đồn cảnh sát bằng những bước chân nặng nề. Ba thằng dừng lại ở quảng trường Terreaux. Con mắt thằng Gnafron rực lửa.
- Những người lớn vô trách nhiệm thì chúng ta sẽ làm thay công việc của họ.
Guille triết lý:
- Chẳng qua mấy cha nội cảnh sát mặc cảm đó thôi. Có mỗi vụ trộm ở phố Hoa Hồng mà mấy tháng vẫn chưa điều tra ra thủ phạm thành thử họ nhìn chúng ta như nhìn lũ quái vật từ trên trời rớt xuống.
Tidou cười buồn:
- Đầu đuôi cũng tại tụi mình nghèo. Nếu đứa nào cũng diện đồ như công tử nhà giàu có lẽ họ dễ tin hơn.
- Mày tính sao hả Tidou?
- Tao sẽ đến chỗ Mady ngay lập tức. Tao cần mưu lược của cô ấy.
- Ờ há, tụi mình cùng đến đó.
Tại căn phòng ẩm thấp trên tầng bốn phố Đường Rầy, Mady nằm trên ghế bành lặng người khi biết cớ sự. Phải mất gần một phút, cô bé mới phát biểu:
- Tối nay nhất định phải giải thoát Kafi.
- Đồng ý, nhưng bằng cách nào?
- Các bạn hãy huy động toàn nhóm rồi tùy cơ ứng biến. Mình tin rằng các bạn sẽ chiến thắng.
Trời đất, Mady bé bỏng tin rằng lực lượng "mini" tay không tấc sắt có thể chiến thắng sao?
Tidou trầm ngâm:
- Tất cả cùng rời nhà vào buổi tối thì khó đấy.. ừm...
- Dễ. Đêm nay mẹ mình có làm một cái bánh gatô khổng lồ. Đó là cái cớ để mọi người xin phép ba mẹ.
Ba thằng chia tay Mady trong cảm giác nhẹ người. Khi cô bé đã chúc lành, điều đó có nghĩa là chiến thắng. Chẳng lẽ lũ nam nhi chí khí coi cái chết nhẹ hơn lông hồng lại thua một đứa con gái ư?
Guiỉle quàng vai Tidou:
- Tao và thằng Gnafron bái bai nghe. Hẹn tái ngộ đúng 8 giờ 15 ở chân dốc Kẻ Cướp.
Vậy là đủ. Tidou nghĩ thầm. Bây giờ hắn đã có lý do để nói dối mẹ.
Tidou nhào xuống cầu thang cư xá Chữ Thập Hung trong lúc mẹ hắn đang rót sữa cho thằng Geo. Phố xá về đêm yên tĩnh lạ lùng. Khi hắn chạy đến căn cứ thì các chiến hữu đã tập hợp đông đủ. Hắn điểm danh một cách yên chí: ngoài cặp bài trùng Gnafron Hề Xiếc, Guille Nghệ sĩ, hai thằng trụ cột khác cũng có mặt, đó là Tondu Giác Đấu và Bistèque Đầu Bếp.
Gnafron la lên trước:
- Tao kiếm được một cái thang sắt của thợ nạo ống khói. Nếu kéo ra thì dài tới ba mét đó
Tondu và Bistèque ngoe nguẩy trong tay mỗi đứa mội sợi dây dù. Có lẽ nó sẽ không thừa.
Tidou gật đầu:
- Lên đường!
Mệnh lệnh thủ lãnh đã ban hành, đám trẻ cấp tốc men đường tắt để tới bến Saint-Vincent giữa tiết trời u ám. Chúng vượt sông Saone và chỉ tốn mười phút tới chân phố Bóng Ma.
Tidou phân công:
- Chúng ta sẽ đột nhập phía bức tường sát mái nhà kho để tiếp cận cũi chó. Tao đề nghị Guille gác đầu lộ Bóng Ma, Tondu trụ ở cổng, Bistèque giữ chặt thang. Tao và Gnafiron... qua ải.
Năm mạng bung ra theo sự phân công không một tiếng động. Không đầy năm phút sau, chiếc thang sắt nhẹ nhàng áp vào bức tường tróc vôi lở lói. Nhanh như cắt, Tidou nhảy phóc lên đỉnh tường. Mọi thứ trong vườn đều tối om trừ các ô cửa tò vò của ngôi nhà hất ra hai vệt sáng.
Hắn gọi khe khẽ:
- Kafi, Kafi...
Âm thanh của xích sắt va loảng xoảng vào nhau. Coi, con chó đã nhận ra giọng chủ, nó vừa rên ư ử vừa thở hồng hộc.
- Suyt, im nào, Kafi...
Đúng lúc ấy một tai họa xảy ra. Đáng lẽ Kafi im lặng thì nó lại sủa lồng lộn. Trời ạ, thì nó sủa có nguyên nhân chứ sao, khi không thằng Gna-fron nối đuôi lên gờ tường phả ra mùi người lạ hoắc.
Tiếng sủa của con chó đánh thức mọi người trong nhà. Trái tim Tidou muốn vọt khỏi lồng ngực lúc một bóng đen tung cửa nhảy ra. Hắn vỗ vai Gnafron, hai thằng gần như lộn tùng phèo xuống đất, lăn tuốt vô bụi rậm không một giây do dự.
- Gâu, gâu, gâu...
Con chó tiếp tục sủa không ngớt khiến gã gia chủ nghiêng đầu nghe ngóng. Ê, hai thằng đã lọt thỏm trong vườn, chỉ cần gã đàn ông nhích lên vài bước thì chúng bị lộ là cái chắc.
Giữa phút nguy hiểm đó, Gnafron che tay lên mồm, phát ra những âm thanh lạ tai:
- Meo, meo...
Rồi nó tiếp tục nhái giọng hai con mèo đang đánh nhau, giống đến nỗi gã đàn ông không mảy may nghi ngờ. Gã nhổ một bãi nước bọt.
- Mẹ kiếp, lũ mèo hoang.
Gã bị lừa nhưng Kafi đâu dễ bị lừa. Con chó sủa càng dữ dội hơn làm gã điên tiết:
- Câm mõm ngay, đồ súc vật ghê tởm. Hẳn mày muốn nếm mùi roi da trước khi chầu trời đây.
Tidou nhắm mắt lại trước tiếng roi quật vun vút. Hắn nghe con chó tội nghiệp tru lên một tiếng rồi im bặt. Gã lưu manh còn gầm gừ thêm:
- Sắp chui xuống đất rồi còn bày đặt đụng độ với lũ mèo. Đồ chó...
Hai thám tử nhí vẫn nằm lì trên đám cỏ dưới bụi cây thưa dù tên hành hạ súc vật đã biến vào nhà. Chúng đợi khoảng hai phút mới chui ra chỗ núp. Trong cũi, cặp mắt sáng quắc của Kafi chiếu tướng Gnafron nhưng nó vẫn lặng im.
Gnafron xiết chặt tay Tidou:
- Hành dộng đi!
o O o
Tidou đặt bàn tay lên vai Gnafron. Thằng Hề Xiếc cũng đang run rẩy như hắn. Nhưng hai đứa chưa kịp nhấc chân thì ánh đèn trong nhà bỗng phụt tắt.
- Nằm xuống, Gnafron!
Trong bóng tối, cánh cửa chính lại bật mở và ánh đèn pin quét loang loáng. Rõ ràng tên gia chủ xuất hiện với cây đèn trên tay, ánh sáng quệt từ cũi chó qua bụi cây rồi... hất lên trời. Hú vía! Tidou thở phào, hắn có cảm giác gã lưu manh kia đang sửa soạn một âm mưu nào đó. Nhưng tội ác gì, gã định làm thịt con chó chăng, hay gã đã đánh hơi có người lạ đột nhập? Trong lúc cái đầu của hắn rối bòng bong thì trên bậc thềm ngôi nhà, một cái bóng thứ hai hiện ra. Cái bóng quá quen thuộc với chúng chớ còn phải hỏi. Hắn nói nhẹ hơn hơi thở:
- Mụ đô vật!
- Ồ, mụ mặc áo măng tô như muốn đi đâu.
- Suỵt, hai vợ chồng chụm đầu xì xầm kìa.
- Mày để ý giùm tao bàn tay tụi nó. Hình như chúng xách kè kè một vật gì ấy.
Tidou căng mắt cố nhìn "vật gì ấy" mà Gna- fron vừa phát giác. Hắn ú ớ:
- Mỗi tên cầm một cái vali, Hề Xiếc ơi.
- Chắc không, nếu vậy là chúng cao chạy xa bay rồi đó. Có lẽ chúng chưa biết cảnh sát đã "ủng hộ" chúng.
Cái lưỡi thằng Hề thế mà thiêng. Tidou ngẩng đầu lên thì hai cái bóng đã bốc hơi cực lẹ. Trong một giây, hắn giụi mắt lia lịa như không tin vào dịp may hiếm có của mình.
Gnafron thốt lên:
- Cứu con chó đi Tidou.
Tidou lao như một mũi tên bật khỏi dây cung về phía cũi chó, có Gnafron theo sau. Hắn tháo xích cho Kafi mà nước mắt giàn giụa.
- Kafi, Kafi của tao!
Con vật yêu quý của Tidou đứng lên bằng hai chân sau, chồm chân trước lên vai hắn, rồi thè lưỡi liếm mặt hắn.
Tidou nghẹn ngào:
- Gnafron là bạn tao, là ân nhân của mày. Hiểu chứ?
Kafi ngước mõm về thằng Hề Xiếc hít hít. Gnafron nhắc nhở:
- Chuồn thôi, Tidou. Nhanh lên!
Cả ba chuồn lẹ ra ngoài. Tidou đẩy Kafi bước lên thang từng bậc một. Kafi đã lên đến đỉnh tường. Sau một phút do dự, con chó nhảy thẳng xuống đám bạn nhóm Những Tảng Đá Lớn.
Kafi đã thoát rồi!
Con vật to lớn, tuyệt đẹp có bốn bàn chân màu lửa lần lượt liếm tay, liếm mặt hết thảy mọi người. Cách xã giao của nó làm đứa nào cũng cảm động. Guille là kẻ tỉnh táo đâu tiên, nó lo lắng:
- Nãy giờ tụi tao lo muốn chết, tại sao căn nhà tự nhiên mất ánh sáng hả?
Gnafron phải thay mặt Tidou mà kể chứ sao. Nó không muốn phá đám cuộc trùng phùng của thầy trò Tidou và Kafi sau gần bốn tháng trời ly biệt. Toàn băng Những Tảng Đá Lớn chưng hửng khi biết cặp vợ chồng tên tội phạm đã tẩu thoát đem theo hai cái vali.
Bistèque kêu lên:
- Vali à? Thật là mờ ám. Chắc chắn trong vali chứa những đồ trộm cắp ở phố Hoa Hồng rồi.
Tidou gật đầu:
- Có khả năng như vậy. Và đây sẽ là cơ hội quá đẹp để bắt chúng. Phải vậy không Kafi?
Con chó sủa lên một tiếng rồi vẫy đuôi. Nó đã hiểu hiệu lệnh, nó rà ở vỉa hè năm giây và...
- Gâu, gâu...
Kafi chạy thẳng ra bờ sông Saone kéo theo sự hồi hộp của lũ nhóc. Dưới tài hướng đạo của nó, đám trẻ băng băng qua cầu, chạy dọc các bến bãi. Tới một cái bến heo hút, Kafi dựng thẳng vành lai.
- Gừ, gừ...
Coi kìa, cách đám nhãi chừng năm mươi mét, hai bóng người đang hấp tấp như bị ma rượt. Tondu hét lên:
- Tóm lấy, không để chúng thoát!
Thằng trọc đã nói là làm. Đôi chân của nó mọc cánh bay vù vù suýt rụng mất chiếc mũ bê rê. Ai mà ngờ cu cậu liều mạng như vậy. Chưa đầy hai phút, thằng trọc đã kết thúc cuộc đua tốc độ bằng cách sắp chụp được vai gã đàn ông:
- Dừng bước, tên ăn trộm!
Gã đàn ông quay đầu nhanh như điện. Giữa ánh đèn đường hắt xuống, cặp mắt gã ngó thấy mà ghê. Thằng trọc còn lâu mới phản xạ nhanh bằng gã.
Bụp!
Phía sau đám nhóc chỉ mơ hồ thấy gã rùn vai xuống rồi một cú móc hàm nện thẳng vô cằm Tondu Giác Đấu.
Thằng trọc quỵ xuống vỉa hè chớp nhoáng. Và gã cô hồn vung vẩy vali biến mất cùng mụ chằn lửa trong một khúc quanh. Gnafron vụt hét thất thanh:
- Bắt hai tên trộm, bà con ơi!
o O o
Đám trẻ xúm xít quanh Tondu. Thằng trọc xoa cằm sưng u thảm hại:
- Sao quý vị không rượt chúng mà bu như ruồi ở đây hả?
Guille lắc đầu:
- Cặp vợ chồng tên tội phạm lặn mất tăm, mày ạ. Tính nóng nẩy của mày đã bị trả giá đắt.
- Hừ, chúng dám bỏ của chạy lấy người.
Gnafron đính chính:
- Bỏ "cẩu" chạy lấy người chứ. Bằng chứng là Kafi vẫn còn lù lù ở đây cơ mà.
Ít ra đám trẻ cũng được niềm an ủi lớn lao là cứu Kafi thoát khỏi một cái chết đã được báo trước.
Chúng chưa kịp rút lui thì từ hai đầu đường hai viên cảnh sát tiến tới, sau mỗi viên chức bảo vệ nền an ninh là hai kẻ đào tẩu. Gã đàn ông chỉ tay vào bọn trẻ:
- Không phải tụi tôi là trộm, mà lũ mất dạy định trấn lột của bọn tôi kia kìa!
Mụ đàn bà tiếp lời:
- Đúng vậy đó, chúng đã xô đẩy bọn tôi để giật vali.
Bọn trẻ sững sờ. Nhị vị cảnh sát như được ấn nút. Hai anh chàng chạy tới chận đường đám trẻ và con chó. Một anh chàng bự con như hộ pháp giữ cửa đền, nghiêm giọng:
- Tụi bay và con cẩu theo tao về đồn mau.
Tondu Giác Đấu gầm lên:
- Hai anh đừng tin bọn tội phạm nguy hiểm đó. Chúng là thủ phạm vụ trộm ở phố Hoa Hồng và bắt cóc con Kafi của tụi em tại bến Saint - Vincent mấy tháng trước.
- Cái gì?
- Hai anh không tin thử quay đầu lại coi. Cập vợ chồng tên trộm đã bỏ chạy kìa.
Ngay lập tức, hai người hùng chống tội phạm xoay người. Trời hỡi, tranh thủ cơ hội ngàn năm một thuở, cặp đại ma đầu tráo trở phóng như bay. Còn phải nói, hai viên cảnh sát hiểu vấn đề cấp tốc.
- Đứng lại!
- Bắt lấy chúng, bà con ơi! - bọn trẻ cũng gào lên.
Quá hoảng hốt, mụ đàn bà đâm sầm vào một chiếc xe đạp từ trong hẻm bay vèo ra.
- Á á á...
Chiếc xe đạp lủi thẳng vào khối thịt béo tốt của người đàn bà xách vali đang trờ tới. Ông già ngồi xe té chỏng gọng, mụ chằn lửa lăn đùng ra đất còn chiếc vali màu vàng của mụ ta rơi xuống bật nắp, tung tóe trên đường vô số kim loại quý giá. Ánh đèn làm lóe lên những tia sáng lóng lánh từ vỏ một chiếc đồng hồ bằng vàng và cả một chuỗi hạt ngọc hữa.
Giọng người cảnh sát lạnh tanh:
- Gom mớ đồ lại rồi theo chúng tôi về đồn. Ai bỏ chạy sẽ bị bắn què giò đấy.
o O o
Các thành viên nhóm Những Tảng Đá Lớn tái ngộ vị trưởng đồn đầu trọc khó tính trong căn phòng nhớ đời mà Tidou và Gnafron đã từng vô. Trên chiếc bàn giấy hoen ố của ông ta, hai cái va li màu vàng nằm chình ình thay cho mọi lời phát biểu.
Lúc Tidou, Kafi và các chiến hữu bước vô dưới sự hướng dẫn của viên cảnh sát trực ban, hai tên tôi phạm ngồi thu lu một góc phòng như hai đống giẻ rách.
Ông trưởng đồn ngó chúng lạnh lùng:
- Hãy thành khẩn khai báo đi, số của cải trong va li này do đâu mà hai ông bà có?
- Dạ, tụi tôi là dân buôn đồ cổ và đồ trang sức chuyên nghiệp.
Viên đồn trưởng lẳng lặng mở nắp hai cái vali màu vàng ra. Ông lựa một số vàng bạc kim cương trong đống của cải chói mắt rồi xếp chúng la liệt ở một góc bàn. Chưa hết, ông moi từ ngăn bàn ra một tờ hóa đơn ghi đầy đủ những món trang sức bị mất ở phố Hoa Hồng và gục gặc:
- Đây là bán kê khai nạn nhân đã gửi cho tôi. Số tang vật ở góc bàn hiện giờ hoàn toàn phù hợp với số trang sức bị mất trộm đã được trình báo.
Cặp mắt tên tội phạm muốn lộn khỏi tròng. Gã ú ớ:
- Chúng tôi mua lại của con buôn, thưa ông trưởng đồn.
- Hả? Tiền đâu mà ông mua lại, tôi còn lạ gì khu vực thế giới tội ác Fourvière. Trong hai cái vali chó chết này là bao nhiêu phi vụ chớ không phải chỉ một vụ trộm phố Hoa Hồng. Đồ láu cá.
Ông trưởng đồn hất hàm với hai viên phụ tá.
- Còng tay lại và dẫn chúng vào phòng giam cho tôi.
Gã lưu manh không tài nào đứng dậy nổi khiến hai viên cảnh sát lực lưỡng phải xốc nách gã lôi xềnh xệch. Lúc lết ngang đám trẻ, gã liếc về Kafi hằm hè:
- Đồ chó, cũng tại mày mà bể bạc hết. Đáng lẽ tao phải giết mày sớm hơn.
Mọi chuyện tưởng chừng rắc rối kinh khủng thế mà xong nhẹ tênh. Khi ông chồng mắt lồi bị giải đi, mụ đàn bà khóc òa và khai ra sạch sẽ. Té ra vợ chồng mụ chỉ thủ vai đồng bọn giữ của cho một băng đạo chích nhập nha khét tiếng. Hôm ấy, sau khi trúng quả vụ trộm táo bạo ở phố Hoa Hồng, chồng mụ tình cờ phát hiện con chó bị xích và mảnh giấy có cục đá chặn lên. Thấy mấy chữ: "Nó rất hiền", lòng tham của lên bất lương nổi dậy, gã đã chặt xích con chó, đút túi mảnh giấy và lôi Kafi lên xe để sau này huấn luyện thành một con chó... cận vệ băng chôm chỉa.
Rõ là thiên bất dung gian.
Lần đầu tiên ông đồn trưởng bắt tay từng đứa nhóc. Vẻ hân hoan tột độ của ông lây sang các đồng nghiệp. Ai cũng ngó về phía Kafi trầm trồ với thái độ khâm phục. Ông trưởng đồn xiết chặt vai Tidou:
- Cháu tha lỗi cho chú nhé, về sau, bất cứ nguyện vọng nào của các cháu, chú cũng sẽ giải quyết ngay ngưỡng cửa đồn chớ không đợi phải vô văn phòng.
Tidou mỉm cười, không giấu nổi vẻ sung sướng.
- Chuyện nhỏ mà chú.
- Không phải chuyện nhỏ đâu, tụi cháu là những thám tử lừng danh tương lai đấy.
Ông ta quay lại ngó Tonđu Giác Đấu:
- Gỡ cái bêrê ra coi, chú mày có cái đầu trọc lóc ngố quá há.
Tondu cười:
- Thì cũng giống đầu chú chứ sao.
o O o
Đêm quá khuya nên các thành viên Những Tảng Đá Lớn chẳng thể nào ghé nhà Mady báo tin thắng trận được. Đám trẻ đã thu hoạch quá hời: Thứ nhất, tìm lại được Kafi. Thứ hai, bắt sống băng tội phạm ở phố Hoa Hồng. Thứ ba, tạo được niềm tin với đồn cảnh sát.
Sắp chia tay nhau, Tondu phán gọn ghẽ:
- Này Tidou, tao nghĩ rằng mày cần đem Kafi về nhà. Phải coi thái độ ông già mày ra sao đã rồi tụi mình mới tính toán được.
Tidou buồn buồn: - Tao cũng chẳng muốn bỏ nó ở căn cứ nhưng vấn đề không chỉ là ba tao mà cả ông gác cổng cũng phản đối.
- Thì mình phải thử coi.
Cũng may Tidou và Kafi về đến cư xá Chữ Thập Hung, căn phòng ông gác-dan đã tắt đèn tối om. Thầy trò hắn mon men lên những bậc cầu thang và sững lại trước người mẹ đứng ngóng con nơi ngưỡng cửa.
- Mẹ...
- Chúa ơi, Kafi.
Con chó hực lên một tiếng vui sướng rồi bay vút vào hai cánh tay bà. Bà mẹ vuốt ve nó:
- Ôi, Kafi tội nghiệp. Tao nhớ mày quá. Ti-dou, con hãy kể cho mẹ nghe mọi chuyện đi.
Tidou xúc động, kể lại cho mẹ nghe từ đầu, chuyện nhóm bạn đã giúp mang Kafi đến Lyon như thế nào, dẫn đến việc Kafi mất tích ra sao, và cuộc tìm kiếm Kafi dẫn đến việc bắt gọn băng trộm cắp...
Đúng lúc đó trên cầu thang vang tiếng giày. Hai vành tai Kafi đựng đứng, nó rên ư ử và đứng chào trên hai chân sau trước người đàn ông vừa xuất hiện chứ không dám tiến lại gần.
- Ba vô, mẹ ơi! Hãy báo vệ hai chúng con mẹ nhé!
- Ồ, anh đó ư? Em van anh đừng đuổi Kafi tôi nghiệp... nó đã có chỗ ở rồi.
Người cha sững sờ như chôn chặt chân xuống nền nhà. Ông bàng hoàng nghe thằng con hổn hển kể lại đầu đuôi câu chuyện cổ tích về con chó.
Đôi môi ông mấp máy:
- Lại đây, Kafi.
Con chó mừng quýnh lao chôm lên người ông chủ, vẫy đuôi rối rít. Ba của Tidou vuốt ve nó:
- Chó yêu của ta! Cũng chỉ vì ta mà mày mới đến nông nỗi này. Mày biết không? Lúc nào ta cũng nghĩ tới mày.
Ông quay sang Tidou:
- Dù sao con cũng đã làm được một việc tốt. Chúng ta hãy thu xếp cho Kafi ở lại đây.
Tidou nhảy lên ôm lấy cổ ba:
- Ôi! Con cám ơn ba!
Tập 1 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Chú Chó Kafi Tập 1 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Chú Chó Kafi - Paul Jacques Bonzon Tập 1 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Chú Chó Kafi