Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sân Trường Kỷ Niệm
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 15/18
K
hi tôi quay lại phòng mình thì có lẽ đã hai giờ sáng. Thằng Hương, thằng Chánh đã nằm chèo queo trên giường ngủ ngon lành. Lúc này tôi mới thấy trần nhà sao lâu nay nhện ở đâu giăng lung tung dữ vậy? Thằng Kiệt đang ngồi ngoài sân hút thuốc một mình. Hắn mặc mỗi một chiếc quần đùi và liên tục đưa tay đập muỗi.
- Mày đi đâu mà bây giờ mới về? Tao với Kim Oanh đi tìm mày khắp nơi sao không thấy. Mày đi đâu vậy?
Tôi lắc đầu:
- Tao đi chơi chứ đi đâu.
- Không lẽ mày quên lời hẹn với Kim Oanh rồi sao?
- Không, tao vẫn nhớ. Nhưng tao không thích Kim Oanh nữa.
- Mày ngu lắm. Kim Oanh dù sao nó cũng có cảm tình với mày, nó học giỏi, nhan sắc được bảy điểm. Vậy cớ gì mà mày hờ hững vậy?
- Mày đợi tao chút xíu.
Tôi trở vào phòng thay quần áo và tắt ngọn đèn để bọn thằng Chánh dễ ngủ. Tôi cắm bếp điện và đặt lên đó một ấm nước. Chỉ cần mười phút sau là chúng tôi có thể pha một bình trà ngon lành.
- Kiệt ơi! Mày chịu khó vào phòng kiếm mấy cái chén đi rửa cho sạch để chút nữa bọn mình uống trà chơi. Nhưng nhớ rửa cho sạch nghe ông nội, chiều nay ăn cơm với mắm tôm nên chén hôi lắm.
Tôi tìm hai cái chén liệng ra ngoài sân cho thằng Kiệt đi rửa. Những con gián chạy tứ tung... Thằng KIệt không nói không rằng đứng dậy lò mò lượm mấy cái chén mang ra ngoài bể nước. Khi nó trở vào, chúng tôi đã có một bình trà thơm ngát.
- Nè Lê! Không hiểu sao vài chủ nhật này tao không thấy Kim Loan lên đây chơi nữa.
- Mấy lần như vậy tao tưởng là mày với em Loan đã hẹn hò bí mật gì qua thư từ chứ!
- Ðâu có gì đâu! Cách đây khá lâu tao có viết thư rủ em lên xem Hội diễn văn nghệ nhưng tao không thấy em hồi âm hồi dương gì cả.
- Hay mày ghi lộn địa chỉ?
- Bộ tao điên hay sao mà ghi lầm địa chỉ. Tao nhớ như in trong đầu chứ đâu có giỡn chơi mày.
Uống một hớp trà đắng, tôi nói tiếp:
- Hay là em có người mới? Xa xôi quá. Từ Saigon lên đây thì các em dễ bỏ cuộc nửa chừng lắm...
- Nè Lê, hay là sáng mai bọn mình đạp xe về đó chơi đi, nhân tiện để tao xem sự tình ra sao?
Thấy tôi ngần ngừ im lặng, thằng Kiệt nói thêm:
- Mày đi với tao cho vui, một mình tao còng lưng đạp qua cầu Saigon là cũng muốn đứt hơi rồi. Lâu lâu chiều ý bạn bè một chút chứ có sao đâu?
- Nhưng thú thật tao không một xu dính túi. Không lẽ xuống đó nhịn đói à?
Thằng Kiệt đập muỗi ở bắp chân mình rồi nói:
- Mày đừng lo, nhà em Kim Loan bán cơm bình dân chứ lo cái gì? Thấy bọn mình xuất hiện là em sẽ cho một chầu cơm tất ngay. Ăn cơm sường, uống trà đá "ngon cơm".
Nghe thằng Kiệt mở ra một viễn cảnh, một bữa ăn ngon lành như thế nên tôi đâm ra khoái và xiêu lòng...
- Thôi được, mai bọn mình đi chung với nhau. Nhưng đi trễ trễ, khoảng chín giờ khởi hành là vừa.
- Trăm phần trăm đồng ý.
Chúng tôi nâng ly trà lên tay cụng vào nhau như một lời hứa hẹn chắc chắn. Thằng Kiệt hỏi tôi:
- Bây giờ đến phiên mày, mày kể cho tao nghe thử chuyện giữa mày với Kim Oanh, với Bích Châu ra sao ra sao? Sao mà tao thấy rắc rối quá!
- Rắc rối là rắc rối cái gì?
- Còn cái gì nữa. Khi thì viết thư cho em này, khi thì yêu em kia. Mày cứ yêu với đương lung tung như vầy thì tao sợ hết giờ mà học tập nghe mậy!
Thằng Kiệt nói đúng. Tôi thanh minh thanh nga cho trường hợp "éo le" của mình, tôi bộp chộp nói:
- Tao không thích em Kim Oanh nữa!
- Tại sao?
Tại sao nhỉ? Tôi cũng không biết trả lời ra sao cho rành rẽ và thuyết phục. Thằng Kiệt chậm rãi nói với tôi - cái giọng rù rù như ông già Nam Bộ:
- Theo tao là mày nên chấm dứt sự tơ tưởng với em Bích Châu. Thứ nhất, em Bích Châu không hề có một cảm tình "đặc biệt" gì với mày. Thứ hai là tao nghi em đã có "bồ" rồi. Cái tay gì đó hay qua phòng em ngồi chuyện trò lắm. Mày ít qua bên đó nên mày không nắm được tình hình thời sự sốt dẻo như vậy đâu!
Tôi hỏi lại cho chắc ăn:
- Mày nói thiệt hay nói thêm để thuyết phục tao?
- Tao cần gì cái thuyết phục mốc xì đó. Mày nên bình tĩnh im lặng để nghe tao nói tiếp. Thứ ba, hiện em Kim Oanh đang rất mê mày. Sao mày lại bỏ hình để bắt bóng? Trong trường tình người ta không bao giờ sử dụng chiến lược ngu ngốc như vậy đâu. Mày hiểu chưa? Nói tóm lại, trong tình yêu không nên cầu xin một điều thương hại nào cả. Mày cần gì ở sự thương hại của Bích Châu?
Thằng Kiệt đã dồn tôi vào chân tường của sự tự ái. Tôi nổi sùng hét lên:
- Ừ, tao cần gì ở sự thương hại nhảm nhí đó. Tao nghe lời mày...
Thằng Kiệt hứng chí:
- Mày nghe lời tao là đúng, chứ có bao giờ tao phá hoại gì mày đâu. Nhớ chưa?
Thằng này sao khôn quá vậy? Nó đổ hết mọi chuyện cũ cho thằng Chánh với thằng Hương gánh chịu. Không muốn tranh cãi gì thêm nên tôi nín thinh. Càng khuya, muỗi bay vo ve càng nhiều. Uống hết bình trà, tôi bắt đầu buồn ngủ.
- Hay bọn mình đi vào ngủ đi Kiệt, ngày mai còn về Saigon nữa mà...
- Nhưng mày phải vào trước bật đèn sáng lên nghe.
Tật của thằng Kiệt là vậy, khi ngủ phải để đèn sáng đến thâu đêm suốt sáng. Khi ánh đèn sáng choang nó mới chịu bước vào phòng để leo lên giường ngủ. Bỗng thằng Kiệt gọi giật tôi:
- Ê Lê mày xem giùm tao cái gì đây?
Tôi vội mở mùng đưa đầu ra nhìn theo hướng tay thằng Kiệt chỉ. Ngay dưới giường thằng Chánh là một quyển sổ lớn, được bọc ni-lông trang trọng, tôi cảm thấy ngờ ngợ một điều gì đó bất ổn... Lâu nay, chưa bao giờ tôi thấy quyển sổ này của anh em trong phòng cả. Hay là tài liệu bí mật với những nội dụng "đen"? Cảnh giác vẫn hay hơn, biết đâu được chuyện gì đó đang xảy ra? Tôi rụt rè cúi xuống lượm lên đọc. Lật ra trang đầu tiên tôi cảm thấy bàng hoàng. Tôi sửng sốt. Lẽ nào sự thật điều đó. NHẬT KÝ ÐỜI SINH VIÊN. Và phía dưới là dòng chữ nghiêm túc "Người duy nhất trên cuộc đời này có thể đọc được ngoài tôi là Bích Châu." Vậy thì sự thật đã rõ. Không phải chỉ mỗi một tôi Bích Châu mà còn có thêm thằng Chánh nữa. Thế cũng hay đấy. Chánh ơi, mày đang bị kỳ đà cản mũi - thằng Phát bên khoa Vật lý - Mày có biết hay chưa? Tôi kẹp quyển nhật ký vào nách và nói với thằng Kiệt:
- Kiệt ơi! Mày ra ngoài này tao nói chuyện quan trọng lắm!
- Chuyện gì mà quan trọng dữ vậy? Mày là chúa hay quan trọng hóa vấn đề!
- Không quan trọng sao được, bộ mày biết thằng Chánh yêu ai chưa?
- A, có thật không Lê?
- Thật mà, tao có đời nào biết nói xạo đâu. Ðây, mày nhìn xem.
Vừa lúc đó tôi chìa ngay quyển nhật ký của thằng Chánh vào mũi thằng Kiệt:
- Nói có sách, mách có chứng. Mày ngửi xem nó thơm mùi gì? Mùi tình yêu hay là mùi cơm nguội?
Thằng Kiệt mừng như bắt được vàng. Hắn lật đi, lật lại quyển nhật ký này như soi mói một điều gì đó rất "ngon cơm" và nói nhỏ với tôi:
- Lê! Mày xem thử là bọn mình chọc quê thằng Chánh như thế nào đây? Mày nói nhỏ thôi, chứ nói lớn thằng Chánh nghe được rồi thức dậy là hỏng bét hết mọi chuyện.
- Thôi được, tạm thời tao cứ giữ quyển nhật ký này. Sáng mai rủ thêm thằng Hương nữa rồi bọn mình sẽ tính chuyện.
- Không được đâu, tao giữ thì hay hơn. Mày giữ thằng Chánh biết được thì nó ngờ vực "ghen tuông" thì rắc rối lắm.
Kiệt nói vậy cũng có cái lý của nó. Tôi đưa quyển nhật ký của thằng Chánh "sáng tác" cho thằng Kiệt giữ. Trước khi đưa tôi tranh thủ đọc vài trang, đại loại những dòng chữ mùi mẫn như: "Ngày tháng năm Châu yêu dấu, có ai hiểu được tấm lòng yêu đơn phương của tôi không? Yêu Châu từ năm học thứ nhất nhưng chẳng bao giờ tôi muốn nói với Châu cả. Bởi vì:
"Gió mưa là bệnh của giời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng"
Hoặc "Ngày tháng năm, Châu ơi! Yêu nhau không phải nhìn nhau mà cùng nhìn về một hướng. Ai đã nói một câu như thế? Tôi đố Châu đấy. Nếu Châu trả lời đúng thì tôi sẵn sàng mời Châu đi uống cà phê ở quán bà Tư Cày. Còn nếu trả lời sai thì sao? Thì Châu sẽ... kiss tôi nhé!" Mỗi trang thằng Chánh chỉ viết dài dòng ngắn cũn như thế. Tôi phì cười... Mày lạc quan tếu rồi Chánh ơi!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sân Trường Kỷ Niệm
Lê Minh Quốc
Sân Trường Kỷ Niệm - Lê Minh Quốc
https://isach.info/story.php?story=san_truong_ky_niem__le_minh_quoc