Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phu Thê Triền
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 15
C
hương 15: Thoát hiểm
Edit: Ngô Đồng
Tịch Hề nghĩ đây cũng coi là tình thế cấp bách nên Liên Thúy mới mở miệng kể cho người ngoài nghe, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng đúng, bệnh nặng như vậy, nếu như để cho Bạch quản sự biết, chỉ sợ nơi dung thân củaTuệ chủ tử cũng không còn.
"Ngươi hãy yên tâm đi, ta sẽ xem như không thấy không hay biết gì, cũng không đề cập với bất cứ ai"
Liên Thúy lộ ra nét mặt mừng rỡ, Tịch Hề tiễn nàng ra khỏi Y Thiện Đường, nhìn bóng lưng Liên Thúy càng lúc càng xa, một tay Tịch Hề đặt trước ngực, cảm nhận được ngày mới từ ánh mặt trời, trông thật chói mắt, trực tiếp mang người ta ra ánh sáng.
Tịch Hề hai mắt lim dim, cảm thụ được sự ấm áp, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra nét xinh đẹp, vẻ mặt thanh tú nhưng suy nghĩ khó lòng nắm bắt.
"Khụ———————"
"Khụ, Khụ......"
Bên trong Ngũ Nguyệt Minh, chỉ cần hai ba bước, ngay lập tức có thể nghe được tiếng ho khan.
Cổ quản gia bước vội vã, gương mặt nghiêm trang tựa hồ đã trải qua biết bao thăng trầm, sương gió của cuộc đời, lão xông vào Đông Cung, tiến thẳng vào nội điện.
"Gia"
Huyền Hạo hạ cánh tay, sau lưng mấy nàng thị thiếp đang cầm một chiếc áo màu đen chuẩn bị khoát lên người hắn, một cái đai lưng hào hoa thêu hình long phụng xa xỉ, tôn quý. Xoay người thấy Cố quản gia, hắn nâng tròng nhắt nâng lên:
"Thế nào lại đến thẳng đây?"
"Gia, đã xảy ra chuyện" Cổ quản gia sắc mặt nặng nề, tái xanh.
Huyền Hạo từ trên mặt lão có thể nhận ra được một ít tin tức, bàn tay hắn vung khẽ, đuổi mọi người phía sau đi nhàn nhã mở miệng:
"Nói!"
"Đột nhiên trong các rất nhiều người đột nhiên nhiễm bệnh Tam Nguyệt Hàn, chuyển biến rất nghiêm trọng..."
"Tam Nguyệt Hàn?"
Huyền Hạo hạ ống tay áo, gương mặt tuấn tú trở nên thầm trầm.
"Tam Nguyệt Hàn? Là bệnh gì?"
"Là một loại bệnh truyền nhiễm, nếu không thể kịp thời chữa trị, toàn thân ghẻ lỡ dẫn đến thối rữa mà chết..."
Cổ quản gia cất giọng nghiêm trọng, ngừng lại một chút lập tức mở miệng.
"Mà thứ dược duy nhất có thể chữa trị bệnh này chính là nước cỏ Giáng Châu"
Ánh mắt Huyền Hạo ngưng đọng, cau mày:
"Có bao nhiêu người bị loại bệnh này?"
"Thuộc hạ không rõ, ban đầu là Triệu Á, chỉ ho khan, sau hai ba ngày mới bộc phát"
Nam nhân ngồi trên ghế cao, gương mặt tuấn tú lộ nét lo lắng:
"Bệnh này thế nào mà lại truyền vào trong các"
" Theo như lời đại phu, có thể là do nước sông giặt quần áo, thế nhưng không có chứng cứ, việc điều tra còn rất khó khăn"
Cố quản gia cúi đầu, bày tỏ vẻ tuyệt vọng.
Huyền Hạo híp mắt, đôi mi cong vút, con ngươi cuồn cuộn sóng:
"Tâm, thật độc"
"Gia? Có nên hay không truyền dược?"
Cố quản gia cẩn thận hỏi.
Huyền Hạo chống một tay lên đầu, tựa hồ suy nghĩ, Cố quản gia đứng sát bên cũng không dám nhiều lời, dù sao trong Ngũ Nguyệt Minh cũng có hàng trăm hàng nghàn tánh mạng.
Ngón trỏ day day mi tâm, hắn suy nghĩ cẩn thận, tay cầm chén trà xanh, môi mỏng khẽ nhấp:
"Truyền dược"
Con ngươi trong nháy mắt trở nên sắc bén như lưỡi dao:
"Mấu chốt ở chổ, muốn có dược phải tự mình đến Đông Cung lấy trực tiếp từ ta"
Trời sáng. Ánh dương chiếu rọi cả Ngũ Nguyệt Minh.
"Tịch Hề"
Liên Thúy bước đến bên cạnh, chặn đường Tịch Hề
"Gia đồng ý ọi người đến lấy dược, Tuệ chủ tử được cứu rồi"
Thanh âm kích động. Cùi chỏ Tịch Hề bị lay kéo, Liên Thúy mừng rỡ cực kỳ.
"Tuệ chủ tử được cứu rồi"
"Thật ư?"
Tịch Hề kinh ngạc, không nghĩ đến nhanh như vậy hắn lại bỏ cuộc.
"Cổ quản gia vừa phân phó xuống"
Nàng hạ thấp giọng nói, đem Tịch Hề kéo đến bên cạnh.
"Nghe nói trong các xem xét rất cẩn thận, Tam Nguyệt Hàn truyền ra từ đâu... ta chỉ sợ là bệnh này từ Tuệ Chủ tử, hôm kia giặt quần áo, lúc gom đồ về ta mới phát hiện một xiêm y đã không cánh mà bay, ta thật rất lo...."
Tịch Hề nhìn tứ phía, bàn tay mềm mại vội che cái miệng nhỏ nhắn của nàng ta lại:
"Việc này liên quan trực tiếp đến tánh mạng của Tuệ Chủ tử, ngươi đừng vội ăn nói hàm hồ, cũng chỉ là một cái áo, ai có thể tra được đến nhà ngươi"
Liên Thúy im lặng, nghe theo lời Tịch Hề mà giảm bớt sự lo lắng.
"Mau đi đi, lo cho Tuệ chủ tử trước tiên hãy tính"
Tịch Hề đẩy nàng đi, Liên Thúy cũng không suy nghĩ gì nhiều vội cất bước, theo hướng Đông Cung mà tiến.
Quay lưng, Tịch Hề cất bước có chút khó khăn, nàng không có biện pháp khác, chỉ có thể ra hạ sách này, tay nắm chặt vạt áo trước, nhìn mặt trời phía đông từ từ mọc lên, mặt mũi nặng nề. Bước vào Ngũ Nguyệt Minh, đã định trước con đường phía trước đầy chông gai, vì muốn có được thứ đó, nàng không thể không tính toán.
Hai ngày liên tiếp, trong Đông Cung đám người nối liền không dứt, trong điện đại phu canh giữ đều bắt mặt qua những người đến lấy dược, ai xác định mắc Tam Nguyệt Hàn mới được lấy, xem xét cẩn thận không chút hàm hồ.
Huyền Hạo hai chân bắt chéo, tính nhẫn nạn hoàn toàn không có, sắp hết chịu nổi bỗng bắt gặp một thân ảnh nhỏ nhắn.
Trong mắt vụt ra tia sáng, nam tử mặt không biến sắc, vội đứng dậy.
Tịch Hề nhìn dồn dập đám người, sắc mặt không thay đổi tiến lên, nàng ngẩng đầu vừa kịp lúc bắt gặp ánh mắt Huyền Hạo, cặp mắt sắc bén nhìn xuyên thấu thân thể, Cố quan gia căng thẳng nhìn theo ánh mắt Huyền Hạo, nhìn chằm chằm Tịch Hề, giống như là muốn từ trên người nàng nhìn ra chút khác thường.
"Đưa bàn tay ra!"
Đại phu không rõ chân tướng, định mang ống tay áo của Tịch Hề kéo lên.
"Trên cổ tay đã xuất hiện nhiều điểm nhỏ màu đỏ, chính là Tam Nguyệt Hàn"
Cổ tay trắng nõn bị đại phu nắm chặt, quả thật nổi rõ nên nền trắng là vài chấm nhỏ li ti, Huyền Hạo đưa đôi mắt nhìn vào Tịch Hề hờ hững buông ra vài câu:
"Đối với bản thân mình còn dám làm ra vậy, thật độc ác"
"Nô tỳ không hiểu ý tứ của Gia"
Tịch Hề thanh âm trong sáng. Không nói quá nửa câu.
Cổ quản gia vội liếc mắt về Huyền Hạo, bắt gặp ánh mắt hắn thâm sâu khó lường. Tịch Hề gương mặt thanh tú, thấy hắn nhìn mình không chớp mắt, vội hạ cặp mắt:
"Bên ngoài bất cẩn lây bệnh, nô tù không muốn chết, xin Gia bang dược"
Cổ quản gia tiến lên, vừa muốn xua đuổi, liền bị Huyền Hạo phất tay ngăn lại:
"Ban cho nàng ta"
Người bên cạnh mang một chai nước cỏ giáng chây giao tận tay Tịch Hề, nàng nhận lấy, cầm chặt, bổng dưng cảm thấy chai dược này thật nặng. Nặng như chính tâm tình nàng.
Huyền Hạo vẫn không nói gì, Tịch Hề nhận được dược liền cúi đầu ra ngoài, cho đến khi bóng lưng nàng khất thật xa, Cổ quản gia mới cẩn thận nói:
"Gia, người cứ như vậy cho nàng ta dược ư?"
Nam nhân đứng dậy, bước nhanh tiến lên phía trước, nhằm theo bóng lưng Tịch Hề mà đuổi theo.
"Nếu quả thật nàng ta chính là thích khách nữ đêm xong vào Đông Cung, cứ tiếp tục giữ mạng nàng ta lại, chỉ là sau này hai bên sẽ tiếp tục tổn hại, lần này Ngũ Nguyệt Minh xuất hiện dịch Tam Nguyệt Hàn, cũng không phải ngẫu nhiên"
Huyền Hạo hai tay ôm ngực, nhìn thân ảnh phía trước, nếu nàng thật sự là thích khách, như vậy thật không khỏi có chút đáng sợ.
"Gia nếu trong lòng ngài vẫn còn hoài nghi, vì sao không mang nàng ta trục xuất khỏi Ngũ Nguyệt Minh? Hoặc là....."
Cổ quản gia thanh âm lẫm liệt, tay đưa ngang cỗ xẹt qua một cái.
Huyền Hạo im lặng, ngón trỏ nhẹ nhàng lướt qua môi, giay lát sau, mới hướng về phía Cổ quan gia cất tiếng:
"Ngươi đi Khế Viên các một chuyến"
Hắn đè giọng, hướng về phía Cổ quản gia phân phó, nữa gương mặt bị che khuất chỉ lộ ra khóe miệng nhếch lên, thâm trầm mị hoặc.
Tịch Hề tay nắm thật chắc bình sứ, nhanh bước chân, không mất quá nhiều thời gian liền trở về tiểu viện.
Nàng cứ tưởng ở Đông Cung, Huyền Hạo sẽ làm khó nàng, nhìn bình nước cỏ giáng châu trong bàn tay, trái tim lúc này mới buông lỏng, cuối cùng thoát một kiếp nạn.
Vết thương được dùng nước dược lau đi không còn thối rữa, Tịch Hề mang băng gạc che kín ngực, không quá mấy ngày thì có thể bắt đầu khép lại.
Dọn dẹp xong xuôi, nàng cẩn thận cất bước chạy đến Khế Viên các, bên trong vườn tĩnh mịch không chút tạp âm, đi vào đại điện nhìn thấy Diệu Sắc ngồi trên giường quý phi.
Ánh mặt lộ rõ sự hung ác, Diệu Sắc cắn chặt răng, sau khi đứng dậy hướng bên cạnh nói:
"Cổ quản gia? Có chuyện gì mà lại muốn nha hoàn này?"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phu Thê Triền
Thánh Yêu
Phu Thê Triền - Thánh Yêu
https://isach.info/story.php?story=phu_the_trien__thanh_yeu