Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Người Phiên Dịch
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 14
Trình Gia Dương
Tôi nhìn Phi rời đi, lòng buồn tê tái.
Tôi cũng không hiểu, tại sao lại như vậy, tôi không muốn cô ấy đau đớn, tôi cũng biết không thể lỗ mãng, thô bạo được. Tuy nhiên cuối cùng tôi vẫn đạt được khoái cảm, thế nhưng chỉ là cảm giác của một người, nói về bản chất tức là rất cô độc.
Tôi sợ nhất là sự cô độc.
Tôi không làm cho cô ấy được thỏa mãn. Cô ấy tự mình bỏ đi, bắt taxi về. Thậm chí còn không để tôi tiễn với lý do không muốn người khác bắt gặp nữa.
Sau hôm đó, tôi đã không gọi cho cô ấy mấy ngày liền. Một mặt là do công việc, trong tay tôi là một lượng lớn tài liệu phải dịch, các văn kiện về việc chính phủ viện trợ xây dựng đường sắt cho Châu Phi cũng phải chuẩn bị, mặt khác tôi không thể không thừa nhận rằng khi cô ấy nói, không muốn cho người khác nhìn thấy, cũng khiến lòng tự trọng của tôi tổn thương đôi chút. Thái độ cô ấy là hoàn toàn không muốn thừa nhận mối quan hệ gần gũi giữa chúng tôi.
Đương nhiên cô ấy cũng không để lại số điện thoại cho tôi.
Cuối tuần, sau khi tan sở, tôi hẹn Húc Đông uống rượu, anh đưa cả Ngô Gia Nghi theo nữa. Hôm nay cô mặc bộ váy sa tanh màu hồng càng tôn cái cổ trắng nõn. Cô trang điểm nhẹ nhàng khiến tôi cảm thấy cô đẹp hơn lần gặp trước rất nhiều.
Trên ngón đeo nhẫn của Ngô Gia Nghi là chiếc nhẫn kim cương rất lớn sáng lấp lánh. Cô khách sáo hỏi han tôi vài câu, đôi lúc lại nhìn xuống chiếc nhẫn rồi lại hôn Húc Đông. Chúng tôi nói chuyện với nhau ở gần quầy bar. Cô liên tục thay đổi tư thế ngồi, đây là thói quen nghề nghiệp, luôn luôn cảnh giác không chút sơ hở trước công chúng.
Húc Đông rất sung sướng, ánh mắt anh không rời cô ấy.
Bỗng dưng tôi cảm thấy hơi vô vị, trông dáng vẻ của anh ấy, thà rằng không tới đây gặp tôi lại hay hơn.
Lúc Ngô Gia Nghi vào nhà vệ sinh, tôi nói với Húc Đông: “Anh thật chẳng ra sao, tại sao đi uống rượu cùng em lại còn dẫn bạn gái đi cùng thế? Cứ kỳ cục thế nào ấy”.
Anh cười hì hì: “Ghen à?”.
Tôi chỉ muốn đá cho anh một cái.
“Đừng giận, đừng giận mà.” Húc Đông nói, nhìn tôi, “Có chuyện gì muốn nói với anh sao?”.
“Không có gì.”
“Lưu công tử nhìn thấy cậu say mê nhảy disco đến mức không muốn mở miệng nữa. Anh ta nói nhìn từ đằng xa thấy có một cô gái đứng bên cạnh nhưng sau đó không thấy cô ấy nữa.”
Trên giới này đúng là không có bất kỳ một bí mật nào.
Tôi nhấp một ngụm whisky.
“Yêu rồi hả?” Húc Đông hỏi.
“Ôi dào.” Cuối cùng tôi cũng lên tiếng, “Thì đã sao chứ?”.
Húc Đông hớn hở nhìn tôi: “Nói như vậy tức là đúng rồi phải không?”. Anh rất vui, “khi nào rảnh dẫn cô ấy tới để anh ngắm chút xíu”.
Tôi đã nói gì nhỉ?
Tôi nói, thực ra anh đã biết rồi, chính là cô gái đã giơ ngón giữa với anh ở trước cổng trường đại học đó. Anh nói xem có trùng hợp không chứ, cô ấy chính là cô gái trinh mà anh tìm cho em lần trước đấy.
Con người ta vào lúc gặp phiền muộn, luôn có nhu cầu dốc bầu tâm sự. Nhưng những việc này đương nhiên tôi không thể nói được, và thực sự không có cách nào giải thích rõ ràng cho Húc Đông tình huống cụ thể. Tôi cứ vòng vo mãi.
“Không vào được à?” Húc Đông hỏi thẳng vào vấn đề.
“Vâng.”
“Không phải là lần đầu chứ?”
“Không phải. Lần đầu rất tốt. Lần sau lại không ra sao cả. Cô ấy đau tưởng như chết đi được, toàn thân toát mồ hôi, nói tóm lại là không được. Hơn nữa…” tôi ngập ngừng.
“Cái gì cơ?”
Một góc quán bỗng nhiên ồn ào, náo động, thì ra vài nhà báo đã phát hiện ra Ngô Gia Nghi. Lúc này cô ấy bị bao vây vòng trong vòng ngoài, bị ép phải trả lời phỏng vấn. Đều là những câu hỏi tầm phào, vô bổ, vớ vẩn.
“Gia Nghi à, cô đi chơi một mình à?”
“Đúng vậy.” Cô nói, “tôi vừa mới kết thúc việc tuyên truyền cho bộ phim mới, phải tranh thủ ra ngoài xả stress một chút.”
“Gia Nghi à, nghe nói cô đang yêu đại gia của một công ty lớn, xin hỏi có đúng không?”
“Làm gì có chuyện đó.” Cô nàng nói dối, không chớp mắt, “tôi vẫn còn trẻ, chỉ muốn tập trung vào công việc.”
Tôi nhìn Húc Đông, anh cũng nhìn tôi. Hai người đàn ông chúng tôi bình thường rất kiêu ngạo, không ngờ lúc này lại bị chính người con gái mình yêu phủ nhận sự tồn tại.
“Gia Nghi à, nhẫn trên tay cô đẹp thật đấy.”
“Cảm ơn. Một người bạn thân tặng tôi đấy.” Giọng cô ấy vẫn rất dịu dàng nhỏ nhẹ.
Tôi buột miệng: “Bạn thân á?”.
Húc Đông uống một ngụm rượu, khuôn mặt vẫn bình thản: “Cảm giác an toàn thôi, đàn bà ấy mà, rất biết nắm bắt cơ hội. Khà khà. Cậu đừng có cười anh, vấn đề của cậu e rằng cũng giống anh mà thôi.”
Húc Đông và Ngô Gia Nghi người trước người sau rời khỏi quán, tôi khởi động xe, rất lâu sau mới chuyển bánh.
Thứ Hai, đoàn đại biểu Hiệp hội hiệu trưởng các trường đại học Pháp tới thăm, Ủy viên Quốc vụ viện tiếp đón, tôi làm nhiệm vụ phiên dịch. Sau đó là cuộc hội đàm bên phía Pháp và Bộ Giáo dục, thảo luận về việc mở rộng giáo dục, hợp tác cùng nghiên cứu giữa hai bên.
Hội đàm kết thúc, ngày hôm sau tôi tháp tùng đoàn đại biểu Pháp tới trường Đại học Bắc Kinh và Viện Ngôn ngữ để giao lưu cùng các học giả và sinh viên.
Trước buổi gặp mặt với Học viện Ngoại Ngữ, đoàn đại biểu đã hội kiến với hiệu trưởng trong sảnh nhỏ ở hội trường lớn đồng thời cũng tranh thủ nghỉ ngơi một lát.
Tôi nhìn thấy Phi trong số những sinh viên khoa Pháp được điều tới làm công tác phục vụ. Cô ấy mặc bộ vest màu xanh da trời, tươi cười hướng dẫn đại biểu vào chỗ ngồi.
Tôi tiến về phía cô rồi nói: “Tôi khát quá”.
Cô ấy nhìn tôi: “Trên chỗ ngồi đã chuẩn bị đồ uống rồi ạ”.
“Tôi không muốn uống nước tinh khiết, tôi muốn uống cô ca cô la.”
“Vậy tôi đi lấy cho ngài.” Nói rồi cô đi ra khỏi sảnh tiếp khách.
Bỗng dưng trong đầu tôi xuất hiện ý tưởng điên rồ, tôi muốn cô phải căng thẳng. Tôi đi theo cô.
Tới chỗ lễ tân phải đi qua nhà vệ sinh, tôi lựa lúc cô không chú ý, liền kéo cô vào trong. Chúng tôi dựa vào cửa, tôi ôm chặt cô: “Tại sao không gọi điện thoại cho anh?”.
Cô đẩy vai tôi đáp lại: “Người ta chẳng qua là sợ anh bận thôi mà”.
“Nhớ em quá.”
“Em cũng vậy.”
“Hôn một cái nhé.”
“Đáng ghét!”
Lúc tôi hôn cô, ôm eo cô, cô cười phá lên, ôm chặt cổ tôi kéo xuống rồi hổn hển nói: “Anh thế này làm sao mà dịch được chứ? Mau quay về đi!”.
“Ở đó vẫn còn có phiên dịch của bộ giáo dục mà.” Tôi đáp lại, “tuần sau là kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh mùng Mười tháng Mười rồi, em định làm gì?”.
“Em lại phải dẫn đoàn du lịch. Hôm qua Ngô Tiểu Bình mới gọi cho em.”
“Cái gì cơ?”
“Em phải dẫn một đoàn khách du lịch Pháp đi Đại Liên hai, ba ngày.” Cô ấy đẩy tôi ra, “thôi được rồi, anh cũng lớn gan thật đấy. Cả hai chúng ta đều còn có việc phải làm”.
Lúc cô ấy sắp đẩy cửa để ra ngoài, tôi lại ôm chặt cô từ phía sau: “Cứ nhìn thấy em anh lại thay đổi, không còn là chính mình nữa”.
Cô quay lại hôn tôi.
Trong buổi gặp gỡ với sinh viên, đầu tiên là học giả phía Pháp lên diễn thuyết, tiếp theo là giao lưu giữa các đại biểu và sinh viên, sinh viên hỏi, học giả trả lời. Tôi rất tỉnh táo, dịch chuẩn xác không chút sai sót.
Kiều Phi
Lễ Quốc Khánh trường cho nghỉ mười ngày. Tôi dẫn đoàn đi Đại Liên, tôi đã hẹn với anh, về tới nơi sẽ tới tìm anh ngay.
Lên máy bay, ổn định chỗ ngồi cho khách, sắp xếp hành lý xong xuôi, tôi ngồi xuống tìm nước. Máy bay vẫn chưa cất cánh, chuông điện thoại của tôi reo lên, tôi mở máy, thì ra là Ngô Tiểu Bình: “Vẫn chưa bay hả em?”.
“Chưa anh ạ.” Tôi vẫn đang tìm nước khoáng trong ba lô của mình. “Có chuyện gì hả anh?”
“Đoàn của em có thêm một người mới đấy, em biết chưa?”
Lúc này người ngồi cạnh liền đưa cho tôi chai nước: “Có phải cô cần cái này không?”.
Trình Gia Dương.
“Bây giờ em biết rồi”. Tôi nói với Ngô Tiểu Bình.
Tôi nhìn anh, anh nhìn tôi: “Không sợ hết hồn đấy chứ?”.
“Hay quá!” Tôi đáp lại, “những loài sống trong công viên nước, em đều không biết tên. Nhờ cậy cả vào anh đấy”.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Người Phiên Dịch
Kỷ Viện Viện
Người Phiên Dịch - Kỷ Viện Viện
https://isach.info/story.php?story=nguoi_phien_dich__ky_vien_vien