Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lòng Son Vẫn Trọn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 15 -
V
ân Sam vừa bước vào quán Tương Phùng thì trời đổ mưa. Chẳng tốn công tìm kiếm quẩn quanh, cô thấy bà Giao ngồi ở góc quán. Trong cái áo màu đỏ, bà chói chan, rực rỡ lẫn quyền y,sang trọng so với một cô gái ngơ ngác, đơn giản, tầm thường như Sam.
Hất hàm thay lời mời ngồi, bà nhếch mép:
- Tôi tưởng cháu không tới chứ.
Sam có vẻ mệt mỏi:
- Cháu đang bị cảm, nhưng đã hứa với cô cháu đâu thể sai. Cháu xin lỗi đã tới trễ.
Bà Giao khinh khỉnh:
- Bệnh à! Không phải là ốm nghén đấy chư?
Vân Sam:
- Nếu cô gọi cháu tới để nói những lời như thế thì cháu không thể tiếp tục đâu.
Bà Giao ngạo nghễ:
- Chẳng qua tôi muốn khẳng định một vấn đề để nhẹ lòng khi bắt đầu câu chuyện sắp tới.
Sam ngơ ngác:
- Cô muốn khẳng định vấn đề gì?
Bà Giao trắng trợn:
- Cháu không định trói buộc chân cẳng thằng Dy bằng một cái thai ấy chứ?
Vân Sam đứng phắt dậy, nhưng bà Giao đã gằn:
- Ngồi xuống! Làm gì tự ái thế? Mà nhiều tự ái cũng tốt.
Vân Sam căm hờn nhìn người đàn bà đang trước mặt anh. Dường như bà ta sống bằng hận thù hay sao mà lời nào tuông ra cũng độc địa.
Cô hỏi:
- Cháu chỉ đáng là con cô, sao lúc nào cô cũng hằn học, ghét bỏ cháu chứ?
Bà Giao chậm rãi đáp:
- Đơn giản vì cháu làm lỡ dở nhiều cái gọi là kế hoạch của tôi. Cụ thể là việc chọn vợ cho Dy. Nó là người thừa kế duy nhất nên vợ nó phải do gia đình quyết định. Hoặc giả chuyện bà cụ nhà tôi muốn nhận cháu làm cháu nuôi. Về mặt tình cảm thì tốt, nhưng về mặt luật pháp rắc rối lắm. Vợ chồng tôi không muốn cả hai chuyện cháu không thể tiến tới với Dy, cũng không thể làm cháu... chít gì của bà cụ. Vợ chồng tôi sẽ cho cháu một số tiền, một công việc làm tương đối với điều kiện phải tránh xa chúng tôi.
Vân Sam nói:
- Cháu nghĩ cô không phải người quyết định chuyện vợ con của anh Dy, cũng như quyền nhận một ai đó làm cháu nuôi của bà cụ.
Bà Giao mỉm cười:
- Dy đã nói thế chớ gì? Nó đang mù quáng vì yêu mà. Cháu nên nhớ, với đàn ông, sự nghiệp là trên hết. Yêu chỉ là một trò vui, một giai đoạn bốc đồng thôi. Đâu phải Dy chưa từng yêu. Trái lại, nó qua nhiều cuộc tình rồi, và cuộc tình nào cũng hết sức chóng vánh.
Vân Sam ngắt ngang lời bà:
- Nếu vậy, cô đâu cần phải gặp riêng cháu để thương lượng như một cuộc mua bán.
Bà Giao hơi khựng lại:
- Khá lắm!
Sam chắc chắn:
- Cháu tin là anh Dy thật lòng với cháu.
Bà Giao mỉm cười bí hiểm:
- Từ chỗ thật lòng đi đến chỗ thành vợ chồng, coi bộ xa lắm. Nếu Dy không đồng ý người vợ do chính tôi chọn là Thảo Hương, con gái ông Thắng tôi sẽ ly dị với ba nó. Hà! Nghe ra chuyện này thật buồn cười phải không? Chắc cháu biết khi ly dị, tài sả hai vợ chồng chia đôi. Hai mươi mấy năm là vợ dù không có của, tôi cũng có công. Nếu sản nghiệp này chia đôi, đâu chỉ mình Dy, mà cả gia đình nó cũNg sạt vì cái sựt chia đôi này đó.
Vân Sam thật sự hoang mang. Cô không biết lời bà Giao nói là đúng hay sai, nhưng nghe qua đã thấy bà là người sống vì tiền. Vì tiền bà bất chấp hạnh phúc, tình yêu của người khác. Bà lấy đồng tiền làm phương tiện o ép người khác theo ý mình.
Bất giác Vân Sam rùng mình. Cũng có thể cô lạnh vì bên ngoài trời mưa to, cô lại đang cảm khá nặng, cũng có thể vì cô ghê sợ bà Giao.
Giọng bà ta lại vang lên, nhỏ đều nhưng lại mạnh đủ át tiếng sấm sét đùng đùng trên cao.
- Đa số cổ đông trong công ty là thân cận của tôi, nếu có được nửa tài sản, tôi mua lại công ty của ba thằng Dy dễ như trở bàn tay. Lúc đó thì Dy có còn giữ ý định cưới cháu hay không cũng lỡ dở cả rồi. Rồi sau đó thì sao? Dy sẽ khóc hận, còn cháu sẽ nếm mùi đau khổ chớ chả biết thế nào là hạnh phúc.
Sam kêu lên:
- Tại sao cô phải làm thế? Dy không yêu Thảo Hương, ảnh và Hương sẽ thế nào nếu lấy nhau.
Bà Giao thản nhiên:
- Trên đời này, chán vạn cuộc hôn nhân không tình yêu. Mãnh lực của đồng tiền sẽ lấn áp mãnh lực của tình yêu.
- Cháu không tin.
Bà Giao nhìn Sam:
- Muốn bao nhiêu tiền, cháu cứ ra giá, chúng ta sẽ thoa? thuận.
- Không đời nào? Cháu không cần tiền.
- Đừng nói thế. Tiền là chìa khóa vạn năng mở được mọi cánh cửa đó.
Vân Sam bĩu môi:
- Những cánh cửa được mở bằng tiền chả đời nào cháu thèm bước vô.
- Lý tưởng quá, lãng mạn quá. Vậy cháu hãy chờ xem gia đình người mình yêu phá sản nhé. Tôi không dọa suông đâu.
Sam thảng thốt:
- Cô không thương bác Chánh thật lòng sao? Thật đáng sợ khi phải có một người vợ.
như cộ May là cô không có con, nếu không thật tội nghiệp nó
Đang vênh váo vì doa. được Vân Sam, bà Ngân sa sầm mặt xuống vì bị đánh trúng chỗ đau. Bà nghiến răng:
- Chính vì không có con, tôi mới ích kỷ như thế, độc ác như thế. Tôi ghét cô! Ghét lắm!
Vân Sam lại 1 lần nữa nghe những lời như thế từ miệng bà Giao
Cô không thể không hỏi:
- Tại sao vậy? Cháu có làm gì cô đâu!
Nhếch môi, mắt long lên căm hận, bà Giao nói:
- Nhưng bà nội cháu thì có. Tôi hận bà ấy
Rồi như nhận ra mình đã lỡ lời, bà im lặng bưng ly cam vắt lên uống
Ngoài trời mưa 1 lúc 1 lớn. Bà Giao phất tay gọi tính tiền rồi bỏ mặc Vân Sam ngồi lại, bà giương dù che mưa đi đến chiếc taxi đậu ngay lề trước cửa quán
Vân Sam tức đến nghẹn ngào. Cô không thể ngồi lại quán được dù chả ai đuổi. Đứng dậy khoác áo mưa, Sam co ro bước ra
Gió mạnh như muốn xô ngã Sam. Khởi động xe của Vân Ảnh, cô mím môi phóng bừa trong mưa
Nếu mẹ hay nội biết cô đang tự hành xác như vầy, chắc chắn cô bị mắng, nhưng có thể Sam mới vơi đi phần nào bực bội uất nghẹn trong lòng. Gió mỗi lúc 1 to, tay cầm lái tê cóng. Cô viết mình chịu đựng hết nổi. Ngang quán phở của bà Điểm, Sam rẽ vào định trú mưa
Vừa dựng chống xe lên, Sam đã thấy choáng chân tay cô quíu lại, cô lăn ra hè phố. Những người trú mưa trong quán vội khênh Sam vào, họ giật tóc may, xoa dầu, bắt gió cho cô ấm lại
Bà Điểm đã nhận ra Vân Sam nên lu loa gọi Mai Cúc. Từ tuốt tuột trong nhà, con nhỏ chạy ào ào ra
Vừa kê cô, nó vừa hỏi liên mồm:
- Mưa gió thế này, mày đi đâu cho khổ vậy?
Lấy quần áo khô cho Sam thay xong, Cúc bắt cô lên giường trùm kín tay chân
Bà Điểm nói:
- Dì gọi điện cho mẹ mày hay rồi. Cũng may là té ở đây, lỡ dọc đường dọc xá...
Nước mắt tuôn rơi, mũi ghẹn cứng, Sam không nói được lời nào vì tủi
Bà Điểm thảng thốt:
- Chuyện gì?
Không trả lời, Vân Sam chỉ khóc. Mai Cúc vỗ về:
- Sao lại thế? Nín đi chớ! Mày đã chết đâu nào!
Nghe Mai Cúc nói vậy, Sam bật cười rồi lại khóc. Bà Điểm lắc đầu bỏ ra ngoài quán. Nuốt tức cười vào ngực, Sam kể cho Mai Cúc nghe những gì cô phải chịu đựng
Con nhỏ nghiến răng ken két:
- Người ta bảo: "Cây độc không trái, gái độc không con". Thật đúng với trường hợp bà Giao. Vừa độc, vừa hiểm, lại thêm tham lam, thủ đoạn. Nhưng những lời của bà chỉ để hù bà già và trẻ con thôi. Với tài sản lớn, nếu vợ chồng có ly dị việc phân chia đâu đơn giản như bà ta nói. mày đúng bị nhát ma rồi. Trong tình yêu ai thiếu kiên trì, can đảm là thua.
Vân Sam rùng mình rồi hắt hơi liên tục. Cô vẫn không dứt được thắc mắc
- Bà nội tao mới gặp bà Giao 1 lần sao bà lại hận nội tao chớ. Tao không hiểu nổi
Mai Cúc trầm ngâm:
- Vậy mà tao hiểu. Có những chuyện mày không ngờ tới đâu. Bà Giao là vợ trước của bác Hai mày đó
Vân Sam đờ người ra:
- Sao... sao mày biết
Mai Cúc nói:
- Bà Kim Em nói và nhờ dì Điểm dò la tin tức của con gái bà Giao. Cách đây không lâu hai người đã mời cô Ngân ra quán hỏi chuyện này
- Thế mẹ tao bảo sao?
- Mới đầu mẹ mày bảo không biết, sau đó lại nói con gái bà Giao đã được bác Hai mày bảo lãnh sang Mỹ. Con bé ấy tên Quỳnh Như
Vân Sam nhíu mày:
- Chưa bao giờ tao nghe tên này. Vậy lúc còn ở VN, Quỳnh Như sống với ai?
Mai Cúc nói tiếp:
- Cô Ngân bảo bà Em nhắn lại là Quỳnh Như tưởng mẹ nó đã chết từ lúc nào vừa sinh ra. Cho nên bà Giao đừng khuấy động con bé. Điều đo đồng nghĩa với chuyện bà ta mất con vĩnh viễn
Sam khúc khắc ho:
- Sau ngày xưa, bà ấy lại bỏ con mình? Chả lẽ tại nội tao quá khó, bà ở không nổi?
Mai Cúc xác nhận:
- Nghe đâu là như vậy. Hồi đó gia đình bặt tin bác Hai mày. Ai cũng tưởng ổng chết rồi. Bà Giao cũng tưởng thế nên bỏ con lại cho bà mẹ chồng ro6ì đi tìm bờ bến mới. Bả bỏ đi tại bà nội mày khó 1 phần, tại bà chịu cực không nổi chín phần. Dì Kim Em kể bà Giao được vợ chồng ông Thắng đưa vào làm tạp vụ trong cơ sở của ông Chánh. Biết ông chủ goá vợ, thế là bà ta bắt hồn bắt xác ổng. Bất chấp mẹ ruột không đồng ý, ông Chánh cưới bà ta cho bằng được. Một bước lên bà, nhưng bà Giao vẫn bị mẹ chồng, con chồng khinh rẻ. Muốn có con, nhưng không được, bà mới tính thế thù cho mình về già... Tìm lại Quỳnh Như cũng vì bản thân bà ta, chớ có gì bả yêu thương nó đâu
Vân Sam thắc mắc:
- Vậy nội tao có lỗi gì? Sao bà ta lại hận rồi hận luôn qua tao?
Mai Cúc chép miệng:
- "Vụ" này chắc phải hỏi bà nội mày mới biết. Nhưng ta độ chừng cũng chuyện mẹ chồng, nàng dâu thôi. Dì Kim Em nói bà Giao bị "Hội chứng" ba T.
- Trời! Hội chứng này tao mới nghe lần đầu. Nghĩa là gì vậy?
- Là hội chứng thiếu tình thương. Người như bả ai thương cho nổi. Thấy mày được nhiều người thương, nên bả ghét
Vân Sam hoang mang nhìn Mai Cúc. Lẽ nào có người luôn sống trong hận thù ganh ghét như bà Giao? Nếu được 1 đứa con để thương yêu, chắc bà sẽ khác đi chứ. Nhưng Quỳnh Như là ai? Có thật đang ở bên Mỹ với bác Hai không? Nếu phải, sao chưa bao giờ Sam nghe chị ấy gọi điện về hỏi thăm nội, cũng chưa hề nghe nhắc đến chị ấy. Mẹ biết rõ bác Hai có bà vợ trước 1 người con, vậy mà lần đó cô hỏi bà lại bảo không biết. Tại sao mẹ phải nói dối?
Một cảm giác choáng ngợp chợt vút ngang người Sam, khiến cô như tê cứng. Tay bấu chặt vào mền để trấn tĩnh, Sam bắt đầu suy diễn, để dần đà đoán được tại sao nội luôn gọi mẹ là mẹ con Ảnh, tại sao Sam luôn về 1 phe với nội và tại sao bác Hai Nghiêm lại quan tâm tới cô hơn tới Thúy Hà cùng Vân Ảnh
Những phát hiện mới này khiến Sam bủn rủn tay chân. Cô nhắm nghiền mắt như để chạy trốn thực tại
Mai Cúc vội lay mạnh Sam:
- Ê, mày làm sao vậy?
Sam gượng gạo:
- Chỉ hơi mệt chớ có sao đâu
Rồi cô vùng dậy:
- Tao gọi nhờ điện thoại 1 tí
Cúc gật đầu và ý tứ bước ra ngoài. Nhưng vốn là đứa tò mò nên tới cửa phòng con bé đứng lại núp sau tường lắng nghe
Sam gọi điện cho bà Năm. Ngực cô thắt lại khi nghe giọng càu nhàu quen thuộc:
- Mưa quá mà gọi điện làm gì. Nói to lên nội mới nghe rõ
Vân Sam hít 1 hơi dài để lấy bình tĩnh trước khi nói:
- Quỳnh Như con bác Hai Nghiêm là ai? Phải là con không?
Đầu máy bên kia im bặt. Vân Sam nói như gào:
- Phải không? Nội trả lời đi
Bà Năm ú ớ như gặp ma:
- Ai... ai cho con biết? Phải con Ngân không?
- Nếu mẹ đã nói, con cần gì phải hỏi nội? Tại sao? Tại sao lâu nay con không được biết về mình? Tại sao? Tại sao vậy?
Bà Năm rối cả lên khi nghe Sam khóc nức nở:
- Mọi người ai cũng thương con, không muốn con buồn
Ngập ngừng 1 chút, bà nói tiếp:
- Nội không muốn con có người mẹ như đàn bà đó. Trước đây, bây giờ và sau này cũng thế
Vân Sam mím môi lại:
- Ai cũng vì ý muốn của mình chớ có vì con đâu. Thật ra, chả ai thương con hết. Con cúp máy đây
Dứt lời, Sam gác máy. Úp mặt vào tường, Sam để mặc nước mắt nhạt nhoà. Đứng ngoài chịu không nổi, Mai Cúc đành bước vào ôm Sam
Con bé gượng gạo giải thích:
- Mày la to quá, tao nghe hết cả rồi. Cứ khóc đi cho hả. Chỉ tích tắc biết mình là con người khác ai lại không sốc
Vân Sam sụt sùi:
- Tao phải làm sao đây khi gương mặt bà ta tao còn chả muốn nhìn. Mới vừa tức thời tao còn nói với bà ấy. "Thật tội nghiệp cho ai là con của bà ". Không ngờ đứa vô phúc ấy lại là tao
- Không thích thì thôi, có ai ép mày nhìn bà ấy đâu
Quẹt nước mắt, giọng Sam nguội lạnh:
- Nói cũng phải. Bà ấy đã bỏ tao từ nhỏ cơ mà. Bởi vậy bà ta đừng mong gì ở đứa con bị bỏ này hết. Bà ấy càng ghét tao, tao càng thích vì tao có cảm giác mình đang trả thù
Mai Cúc lắc đầu:
- Không nên nói như vậy, nếu không may cũng toàn sống trong ganh ghét, hận thù như bà Giao
Vân Sam im lặng. Như 1 người mộng du, cô trở lại giường trùm chăn kín đầu. Cô có cảm giác mình đang tự chôn mình cùng tất cá những gì thuộc về Vân Sam để dù không muốn, bắt đầu từ bây giờ cô vẫn phải tồn tại với một cội nguồn mới.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lòng Son Vẫn Trọn
Trần Thị Bảo Châu
Lòng Son Vẫn Trọn - Trần Thị Bảo Châu
https://isach.info/story.php?story=long_son_van_tron__tran_thi_bao_chau