Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Linh Vực
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 15 : Nghi Thức Đính Hôn
T
rời còn chưa sáng, Tần Liệt đã lặng lẽ mang hai cái áo da từ nơi giấu về hang động tu luyện của mình ở Dược Sơn.
Một cái là đựng thú hạch chim U Ảnh Điện và mười gốc cây cỏ Băng Hành.
Một cái là đựng linh thạch, linh đan, cùng các loại đồ lặt vặt lấy được từ võ giả phủ Toái Băng.
Gần đây, hắn cũng chỉ dùng thú hạch chim U Ảnh Điện và cỏ Băng Hành để tu luyện. Hai thứ này rấ có ích cho việc ngưng tụ linh lực, làm cho hắn cảm nhận rõ ràng việc linh hải tràn đầy.
Còn đám linh thạch, linh đan thì hắn cũng không để ý lắm. Một mặt là do hắn không biết giá trị thật sự của những thứ kia, mặt khác là vì trước mắt, thú hạch chim U Ảnh Điện và cỏ Băng Hành có tác dụn với hắn lớn hơn nhiều.
"Nghi thức đính hôn..."
Tần Liệt bỏ đám linh đan, linh thạch ra, sau đó cho vào một cái túi nhỏ, bỏ vào trong áo.
Sau khi nghe Lăng Ngữ Thi nhắc tới việc đính hôn, việc đầu tiên hắn nghĩ tới chính là từ chối. Bởi vì hắn không muốn có quan hệ với Lăng gia, mà lại càng không muốn làm hại Lăng Ngữ Thi.
Về sau tính toán, nghĩ tới việc này là do gia gia bố trí cho hắn thì ý nghĩ từ chối nhỏ đi nhiều.
Hơn nữa gia chủ Lăng gia cũng đã nói trắng ra từ đầu. Đính hôn này không phải thật là hôn sự mà chỉ là một cái nghi thức mà thôi. Hai năm nữa là hết.
Dưới con mắt của hắn, một nghi thức giả thế này thì cũng chẳng khác gì việc lên sân khấu một lần cho biết.
Gần đây, Lăng Ngữ Thi thường tới đã tạo thành thói quen cho hắn.
Dù sao hắn cũng chỉ là một thiếu niên mười lăm tuổi. Lại còn quái gở lâu như thế, có một thiếu nữ xinh đẹp như chị gái thường xuyên tới giặt giũ, múc nước tắm rửa như thế thì cũng làm cho hắn có cảm nhận.
Cùng đính hôn với Lăng Ngữ Thi tức là nàng sẽ hầu hạ hắn như thế trong hai năm. Nếu đã không có cách gì thì cứ thế mà hưởng thụ thôi.
Sau khi đắn đo, Tần Liệt cũng không nghĩ nữa, chuẩn bị tinh thần bước lên sân diễn.
Hắn đã tỉnh táo lại. Tuy thường ngày giả ngây giả dại, nhưng với nghi thức đính hôn thì hắn cũng hơi chột dạ. Cho nên sáng sớm, hắn mới mò tới Dược Sơn để nhét mớ đồ kia lên người, chuẩn bị lúc cần tới.
Nói chung, trước khi tổ chức nghi thức đính hôn, nhà trai chẳng những phải chuẩn bị đồ lễ mà còn phải dẫn theo trưởng bối trong nhà, phải tế tổ ở nhà trước rồi mới đi.
Tần Liệt không có thân nhân bên cạnh, mà cũng không biết tổ tiên nơi nào. Thế nên hai bước được bỏ qua.
Sau khi nhét đám đồ kia lên người, lúc trời hửng sáng, hắn vội vã trở về gian nhà đá, rửa mặt chải đầu một lượt rồi hô cho người của Lăng gia: Người đâu dẫn đường.
...
Đại đường, Lăng gia.
"Ài, đại tiểu thư thật đáng thương, phải đi đính hôn với tên ngu kia. Mà sao lúc trước ta tưởng là Nhị tiểu thư cơ mà?"
"Nhị tiểu thư có thiên phú tốt hơn. Sau này nhất định sẽ vào Tinh Vân Các. Không thể mang vết nhơ trên người được. Mà cũng không còn cách nào khác. Trước kia, gia gia Tần Sơn từng giúp Lăng gia Gia chủ đã từng đồng ý nên không thể nào khác được."
"Làm sao mà không được? Dù sao Tần Sơn cũng đã qua đời, tên ngu kia thì biết cái gì?" "Đại tiểu thư xinh đẹp như thế mà lại cho tên ngu kia vớ bở. Ông trời thật bất công." "Đúng vậy."
Rất nhiều người Lăng gia bàn tán xì xào trên lối đi. Tất cả đều đánh giá cho sự hi sinh của Lăng Ngữ Thi.
Ngay khi Lăng Thừa Chí và Lăng Huyên Huyên tới Băng Nham thành, đột nhiên gia chủ Lăng gia độ nhiên bắn tiếng, tuyên bố Tần Liệt đính hôn với Lăng Ngữ Thi. Sau đó, mọi người còn chưa kịp phản ứng gì thì hôm nay đã chuẩn bị nghi thức đầy đủ rồi.
Lăng Thừa Nghiệp không hề thống báo mời những thế lực quanh vùng. Chỉ thông báo ở trấn một tiếng hiển nhiên là không có ý định gióng trống khua chiêng chuyện này.
Lúc này, rất nhiều tộc nhân Lăng gia được mời tới tụ tập trong sảnh đường. Tộc lão Lăng Khang An của Lăng gia ngồi giữa.
Ông ta cũng là tộc lão duy nhất được mời tới.
Lăng gia có ba tộc lão là Lăng Khang An, Lăng Tường, Lăng Bác. Bọn họ đều là võ giả thế hệ trước của Lăng gia, cùng thời với cha của Lăng Thừa Nghiệp.
Bởi vì Lăng gia ở ngay cạnh cực hàn sơn mạch, thế lực võ giả phát triển phải đối mặt với nhiều thử thách. Lúc thì phải vào sâu trong núi tìm linh thú linh thảo, khi thì bị Tinh Vân Các điều đi giao chiến với thế lực đối địch. Bởi vậy, muốn được chết già cũng không phải chuyện dễ dàng ở đây.
Người đứng đầu Lăng gia khi trước chính là phụ thân của Lăng Thừa Nghiệp cũng đã bị chết trong kh chiến đấu với thế lực đối địch.
Ba tộc lão Lăng Khang An, Lăng Tường, Lăng Bác đều hoặc bị trọng thương, hoặc bị hủy hết tu vi hoặc cảnh giới không ngừng thụt lùi nên bình thường đều ở nhà, rất ít khi tham gia chuyện của tộc.
Theo đạo lý thì việc đính hôn của Lăng Ngữ Thi chính là việc lớn. Chẳng những Lăng Thừa Chí, Lăng Huyên Huyên phải có mặt mà cả ba tộc lão cũng phải có đủ cả.
Nhưng, ngay từ đầu Lăng Thừa Nghiệp đã bỏ qua việc này vì đã xác định rõ sau này sẽ hủy hôn ước
Cho nên ông ta không bố trí mời hai tộc lão kia, chỉ mời Lăng Khang An đến cho có vẻ bề ngoài.
"Người nhà họ Đỗ vẫn còn chưa tới. Chắc là gia chủ không mời bọn chúng. Hừ, như vậy chắc sẽ yên ổn đi nhiều."
"Hừ! Bọn chúng có phải người trấn Lăng Gia đầu. Mời làm cái gì?" "Nhìn thấy ba mẹ con nhà đấy là ta lại tức sôi cả bụng."
Rất nhiều thanh niên Lăng gia nói nhỏ với nhau về đám người Đỗ Kiều Lan. Tất cả đều tức giận, ánh mắt lành lạnh.
...
Một bà cụ nhà họ Lăng dẫn Tần Liệt đi tới đại đường. Dọc đường, mặc cho Tần Liệt có nghe hay không, bà cụ vẫn nói: "Tí nữa ta sẽ dẫn ngươi tới. Tất cả đều đã được chúng ta bố trí hết. Gia chủ cẩn thận bố trí cho ngươi ổn cả rồi. À, tới cả lễ cũng đã chuẩn bị hết."
Bà cụ lấy cái hộp gỗ trong tay áo ra.
Tần Liệt thầm ngạc nhiên. Sau một chút trầm ngâm, hắn cười ngây ngô, lấy túi trong tay áo ra, đặt lên hộp gỗ của bà cụ, ý bảo đây là lễ của hắn.
Bà cụ sửng sốt. Vốn bà ta còn nhìn Tần Liệt hơi cổ quái, nhưng sau khi sờ sờ cái túi, thầm nghĩ, phát hiện ra trong túi vải toàn là mấy vật như cục đá thì vẻ mặt lập tức giễu cợt.
Bà ta lắc lắc đầu, không mở túi ra điều tra nhưng định nói: Còn tưởng là người khôn. Nhưng xem ra thằng ngu vẫn hoàn ngu thôi. Cục đá nhặt lên lại tưởng là bảo vật...
Trong tiếng pháo nổ, bà cụ dẫn Tần Liệt tới trước cửa đại đường.
Bà cụ dâng cả hộp gỗ trong tay cùng cái túi của Tần Liệt lên. Sau đó mở cái hộp gõ ra, ý bảo ngườ khác tới nhận hộp gỗ là lễ vật đã được chuẩn bị chước. Sau đó bà ta cầm cái túi kia, cười cười, lắc lắc đầu rồi mới dẫn Tần Liệt vào.
Cả đại đường đang huyên náo thấy Tần Liệt vào bỗng yên tĩnh.
Mọi người nhìn về phía người có vẻ mặt đờ đẫn thì không khỏi nhíu chặt mày, lắc đầu thở dài, trong lòng thầm nói Lăng Ngữ Thi không đáng phải làm thế này.
Tần Liệt liếc mắt nhìn Lăng Ngữ Thi. Hiển nhiên là nàng đã ăn mặc rất tỉ mỉ.
Bộ áo đỏ, dáng người uyển chuyển, má đỏ hồng làm nàng diễm lệ tới phi phàm. Đồ trang sức bằng thạch anh tinh xảo làm nụ cười của nàng thật đáng yêu.
Da thịt trắng như ngọc, vẻ mặt xinh đẹp tuyệt trần, đôi mắt trong suốt cùng khí chất thanh nhã làm nàng hôm nay như tiên tử cung trăng. Vẻ xinh đẹp làm tâm thân người người lay động, không thể tự kiềm chế nổi.
Nhưng, nàng càng xinh đẹp động lòng thì lại càng làm mọi người đồng tình, thương tiếc.
Mọi người thấy Lăng Ngữ Thi thanh nhã thoát tục phải đi với tên Tần Liệt vô thần đờ đẫn kia thì đều cảm thấy khó chịu khắp người. Ai cũng thở dài, bức bối.
Đương nhiên, không phải ai cũng thân thiện như thế. Vẫn có một vài cô nhà họ Lăng, thường ngày quan hệ không tốt với Lăng Ngữ Thi, lại ghen tị với vẻ đẹp của nàng nên cứ nói ra nói vào những lời không xuôi tai, đôi mắt hiện lên đầy chế nhạo.
Lăng Thừa Nghiệp nhìn con gái đứng yên lặng ở bên, nghe tiếng chê trách trong đại đường, đáy lòng áy náy không thôi.
Ông ta không muốn nghi thức diễn ra quá lâu, vội vàng ra dấu cho bà cụ, ý bảo mau mau tiến hành nghi thức, chấm dứt nhanh màn kịch do ông ta dàn dựng.
Bà cụ ngầm hiểu, hô lên, sau đó tiến hành nghi thức rườm rà cho Tần Liệt và Lăng Ngữ Thi.
Thấy mọi người không nói không rằng mà chỉ dùng ánh mắt thương tiếc, đồng tình, châm chọc nhìn mình, Lang Ngữ Thi chỉ biết giả bộ hờ hững, thỉnh thoảng mỉm cười với người xung quanh.
...Nhưng đáy lòng chua xót ra sao thì chỉ có mình nàng biết.
"Đây là số mệnh. Không thể trách ai được. Phụ thân đã hi sinh vì gia tộc nhiều rồi. Ta cũng nên... hi sinh cho gia tộc ta. Tuy Tần Liệt... như vậy. Nhưng ngốc cũng có chỗ tốt. Hắn sẽ không ức hiếp ta cũng sẽ không quản ta làm việc gì. Thật ra hắn nhắm mắt lại cũng rất đẹp. Nếu hắn không ngốc, nếu hắn là người bình thường hay là coi như là người thường thì cũng có thể chấp nhận được..."
Lăng Ngữ Thi thầm an ủi bản thân. Nhưng càng về sau thì nàng càng không nhịn được hối tiếc.
Người phụ nữ nào cũng đều mong muốn nữa kia của mình là một người anh tuấn bất phàm, có thể bảo vệ, che chở cho mình. Nàng mới mười bảy tuổi nên dĩ nhiên không ngoại lệ, dĩ nhiên cũng phải mơ mộng như vậy.
Nhưng sự thật lại tàn khốc tới không ngờ...
Lúc này, bỗng có một bàn tay túm lấy tay nàng. Việc này làm Lăng Ngữ Thi đột nhiên cảm thấy căng thẳng.
Sau đó nàng nghe thấy tiếng bà cụ nói nhỏ, nàng lập tức hiểu ra nghi thức sắp được tiến hành. Hẳn là bây giờ nàng đang nắm tay với Tần Liệt. Nàng thầm đoán hẳn là cái tay của Tần Liệt kia cũng là do bà cụ kéo vào.
Nàng chưa bao giờ tiếp xúc với người khác giới nên hơi hoảng nhưng ngay lập tức, nàng phát hiện ra tay của Tần Liệt cũng thon dài, mềm mại, thậm chí nắm tay hắn còn thoải mái hơn em gái rất nhiều. Điều này làm nàng hơi kinh ngạc, không khỏi nhìn sang Tần Liệt.
Chợt nàng phát hiện ra trong con ngươi đờ đẫn của Tần Liệt phát ra một tia sáng. Mà cũng chỉ có khoảng cách gần thế này thì mới có thể nhìn ra những thứ nhỏ như vậy.
Tia sáng kia làm nàng khó hiểu, làm đầu óc rối loạn của nàng bình tĩnh lại. "Kỳ lạ..."
Nàng thầm nói, không kìm được cầm tay Tần Liệt lên, còn hơi dùng sức nữa, nhờ đó mà dũ bỏ cảm giác bất an trong lòng.
"Đại ca, đây là ý gì thế?" Nhưng đúng lúc này, giọng nói cay nghiệt của Đỗ Kiều Lan đột nhiên truyền tới.
Sau đó, chỉ thấy ba mẹ con nhà họ Đỗ dẫn theo võ giả được Đỗ Hải Thiên bố trí, hơn nữa còn có có hai tộc lão Lăng gia cùng tiến vào đại đường.
Tới lúc ánh mắt của mọi người cùng đổ dồn về, Đỗ Kiều Lan mới nghiêm mặt, lạnh lùng nói: "Chuyệ cháu gái đính hôn lớn như vậy mà đại ca không thông báo cho ta một tiếng sao? Không để ta vào mắt hay là không coi ta là người Lăng gia thế?"
Không đợi Lăng Thừa Nghiệp giải thích, bỗng ả chỉ về phía hai tộc lão Lăng gia đang ngồi xe lăn đằng sau, chanh chua nói: "Còn cả hai vị tộc lão nữa. Năm xưa họ chết đi sống lại cho Lăng gia, cuối cùng trở thành tàn tật. Vậy mà còn không mời. Lăng Thừa Nghiệp! Rốt cuộc ngươi có ý gì?"
"Thừa Nghiệp à, rốt cuộc có chuyện gì?" Lăng Tường, một trong các tộc lão cũng bực tức, được võ giả Đỗ gia đẩy xe lăn tới: "Hai lão già chúng ta đã phục vụ cả đời cho Lăng gia. Cuối cùng tới tư cách tham dự lễ đính hôn của con cháu cũng không có sao?"
"Ngươi thật không thèm để chúng ta vào mắt." Lăng Bác, một tộc lão khác cũng gắng đẩy xe lăn, tức giận nói. "Ngươi đừng quên, ba tộc lão chúng ta có quyền lợi bãi miễn tộc trưởng đấy."
Vừa nói xong, không chỉ Lăng Thừa Nghiệp sợ tới tái mặt mà tộc nhân của Lăng gia trong đại đường cũng hoảng sợ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Linh Vực
Nghịch Thương Thiên
Linh Vực - Nghịch Thương Thiên
https://isach.info/story.php?story=linh_vuc__nghich_thuong_thien