Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Kẻ Hành Pháp
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 15 - Ngài Ủy Viên Xây Dựng Một Giả Thuyết
T
hông báo đến mọi trạm gác. Chặn xe cứu thương số LKO 9943. Bắt giữ, tống giam tài xế và bất kỳ kẻ nào có mặt trong xe. Cảnh báo tất cả các nhà để xe và báo cáo lại.
Ký tên: NGÀỦY VIÊN THỨ NHẤT.
Lệnh này lóe lên từ trạm này đến trạm khác suốt đêm, và trước bình minh, chín ngàn cảnh sát đã sẵn sàng tìm kiếm chiếc xe cứu thương.
“Dĩ nhiên, còn một cơ hội,” Stafford nói, “nhưng đó là cơ hội mong manh.”
Mặt anh trông trắng bệch và mắt sưng vù.
“Tôi không biết, thưa ngài,” ông Southwick, thuộc cấp của anh nói. “Luôn có khả năng một kẻ gian sẽ làm điều hiển nhiên sai trái. Tôi nghĩ rằng ngài không có giả định nào về việc họ có thể đi đâu?”
“Không phải ra khỏi thành phố - tôi chắc chắn điều đó,” King nói. “Đó là lý do tại sao việc tìm kiếm lại vô vọng như vậy. Tại sao chứ, có lẽ họ đã đến mục tiêu hàng giờ trước khi thông báo được phát ra!”
Họ đang đứng trong phòng ngủ của cô gái, vẫn đầy mùi chloroform, và tất cả các manh mối được chất đống trên bàn. Cũng không có gì nhiều. Một miếng bông gòn, một chai chloroform vơi nửa, mang nhãn hiệu của một nhà bán buôn nổi tiếng, và một trong những đôi găng tay da cũ, rõ ràng ai đó đã mang vào để tránh để lại dấu vân tay.
“Chúng ta không có gì nhiều để tiếp tục ở đây,” Stafford chán chường nói. “Chloroform có thể đã được bán từ nhiều năm trước. Bất kỳ cửa hàng hóa học nào cũng sẽ cung cấp bông gòn, còn chiếc găng tay…” anh đã nhặt nó lên, xem xét cẩn thận, sau đó đưa nó ra ánh sáng.
Mặc dù cũ, nó có hình dáng và chất lượng tốt, và khi còn mới có lẽ đã được cung cấp theo đơn đặt hàng bởi một nhà sản xuất găng tay hạng nhất.
“Không có gì ở đây,” Stafford nói một lần nữa, và ném chiếc găng lên bàn.
Một cảnh sát bước vào phòng và chào.
“Tôi đạp xe đến từ trụ sở, thưa ngài. Chúng tôi đã nhận được một tin nhắn yêu cầu ngài đến ngay nhà riêng của ngài Stanley Belcom.”
“Làm thế nào ngài Stanley biết về việc này?”
“Ngài ấy đã gọi điện qua, khoảng năm giờ sáng nay, thưa ngài. Ngài ấy thường kiểm tra sớm.”
Stafford nhìn quanh. Anh không thể làm gì hơn nữa. Anh đi xuống cầu thang, ra phố và nhảy lên chiếc mô tô đã đưa mình đến hiện trường.
Ngài Stanley Belcom sống tại Cavendish Place, và Stafford là khách thường xuyên. Ngài Stanley góa vợ, không có con cái, thường có thói quen phàn nàn rằng chuyện duy trì ngôi nhà lớn này chỉ để biện minh cho việc thuê mướn đội ngũ nhân viên phục vụ khổng lồ. Stafford nghĩ ông là một người ưa thích xa hoa. Bữa tối của ông rất nổi tiếng, hầm rượu của ông là một trong những hầm rượu ngon nhất London, và nhờ quan hệ bạn bè trong giới nghệ sĩ, ông có đôi chút đam mê nghiệp dư trong những ngành nghệ thuật mà ông bảo trợ.
Cánh cửa mở ra và viên quản gia trông có vẻ lo lắng đang đợi trên bậc cửa để đón Stafford.
“Ông sẽ thấy ngài Stanley trong thư viện, thưa ông,” ông ta nói.
Bất chấp nỗi đau lòng của mình, Stafford không thế không mỉm cười trước nỗ lực của người quản gia để thốt lên lời chào quy ước trong thời điểm như lúc này.
“E rằng chúng tôi đã bắt ông dậy sớm, Perkins,” anh nói.
“Không hề, thưa ông.”
Khuôn mặt béo tốt của người đàn ông nhăn lại vì nụ cười.
“Ngài Stanley là một quý ông lạ lùng, thức dậy vào giữa đêm và gọi một bữa ăn khuya.”
Stafford tìm thấy vị thủ trưởng tóc hoa râm mặc một bộ áo khoác hoa bằng lụa tơ tằm, xấp bánh mì ngất ngư trên vỉ nướng điện.
“Tin xấu hả, Stafford?” Ông nói. “Ngồi xuống và uống cà phê nào. Cô gái biến mất rồi sao?”
Stafford gật đầu.
“Cậu thám tử xui xẻo có nhiệm vụ canh gác hẳn đang trên đường đến nhà xác, tôi đoán đúng không?”
“Không đến nỗi tệ như vậy, thưa ngài,” Stafford nói, “nhưng anh ta bị một vết nứt hộp sọ khá tệ. Anh ta đã hồi phục ý thức nhưng không nhớ chuyện gì đã xảy ra.”
Ngài Stanley gật đầu.
“Làm rất khoa học,” ông nói vẻ ngưỡng mộ. “Tất nhiên, đây là tác phẩm của hội Boundary.”
“Giá mà…” Stafford bắt đầu nghiến hai hàm răng.
“Tiết kiệm hơi sức đi, anh bạn của tôi,” ngài Stanley mỉm cười. “Ao ước sẽ chẳng làm được gì cả. Anh có thể bắt giữ mọi thành viên nổi tiếng trong băng đảng, họ vẫn có sẵn hai mươi chứng cứ ngoại phạm, và chứng cứ nào cũng chắc như đinh đóng cột. Đã nhiều năm kể từ khi Đại tá dàn dựng một phi vụ kiểu này. Hẳn là cánh tay phải của ông ta vẫn chưa mất đi sự tinh quái. Hãy nhìn vào cách tổ chức! Những người này vào tận trong nhà mà không gây chú ý cho viên thám tử canh gác của anh. Sau đó, vào đúng giây phút mà xe cứu thương xẹt tới, ‘người an ủi’ của họ cũng tới, hạ gục viên cảnh sát đang làm nhiệm vụ. Tôi không cho là mọi việc kéo dài hơn mười phút. Tất cả mọi hành động đã được tính thời gian. Chắc hẳn họ đã biết thời điểm mà viên cảnh sát tuần tra đi dọc khu phố.”
Ngài Stanley tự rót cà phê, và quay trở lại chiếc ghế bành.
“Anh nghĩ tại sao họ làm việc này?”
“Họ sợ cô ấy, thưa ngài,” Stafford nói.
Ngài Stanley cười khẽ.
“Tôi không thể tưởng tượng Boundary sợ một cô gái.”
“Cô ấy là con gái của Solly White,” Stafford nói.
“Kể cả vậy, tôi cũng không thể hiểu được,” ngài Stanley đáp, “trừ phi… Ôi, Chúa ơi! Dĩ nhiên.”
Ông vỗ đầu gối một cái và Stafford chờ đợi.
“Có lẽ họ đã chuẩn bị một số trò khác, nhưng tôi sẽ nói với anh một trong những mục tiêu của việc bắt cóc cô ấy - đó là nhằm đưa Solomon White trở lại. Ông ta đã biến mất, đúng không?”
Stafford gật đầu.
“Đấy chính là mục đích - để đưa Solomon White trở lại. Bất chấp nguy hiểm cho bản thân, ông ta sẽ có mặt ở London ngay khi biết tin này.”
Ngài Stanley ngồi suy nghĩ, cằm tựa vào tay, trán nhăn lại.
“Có một số lý do khác nữa. Nào, lý do gì nhỉ?”
Stafford đoán, nhưng không nói gì.
“Sẽ mất thời gian tìm kiếm trước khi cô ấy gặp nguy,” ngài Stanley nói nhẹ nhàng. “Hy vọng duy nhất của anh là anh bạn Jack kia sẽ đến giải cứu.”
“Kẻ Hành Pháp?”
Ngài Stanley gật đầu và cười rầu rĩ.
“Không có khả năng,” Stafford nói. “Thật sự là không thể. Tôi nghĩ rằng tôi nên nói cho ngài giả thuyết của mình về lý do cô ấy bị bắt cóc, và tại sao Boundary bỏ ra nhiều công sức để bắt cóc cô ấy như vậy.”
“Giả thuyết của anh là gì?“Ngài Stanley tò mò hỏi.
“Giả thuyết của tôi, thưa ngài, rằng cô ấy chính là Kẻ Hành Pháp,” Stafford King nói.
“Cô ấy… Kẻ Hành Pháp?”
Ngài Stanley đứng bật dậy, nhìn chằm chằm vào anh.
“Không thể nào! Đó là một người đàn ông…”
“Ngài dường như quên mất, thưa ngài,” Stafford nói, “rằng cô White là một nghệ sĩ bắt chước tuyệt vời.”
“Nhưng tại sao?”
“Cô ấy muốn cha mình sạch tội. Cô ấy nói với tôi như vậy vào tuần trước. Sau đó tôi đã tự tìm hiểu. Tôi biết được rằng cô ấy bị phát hiện khi đang rời khỏi tòa nhà Albemarle, vào đêm mà Jack thực hiện chuyến thăm gần đây nhất đến căn hộ của Boundary.”
Ngài Stanley đứng dậy.
“Đợi chút,” ông nói rồi rời khỏi phòng.
Ông lập tức trở lại với vật gì đó trong tay.
“Nếu cô White là Kẻ Hành Pháp, và nếu cô ấy bị bắt cóc đêm qua, anh làm thế nào giải thích về thứ này? Nó nằm dưới gối khi tôi thức dậy.”
Ông đặt lên bàn một lá J Nhép quen thuộc.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Kẻ Hành Pháp
Edgar Wallace
Kẻ Hành Pháp - Edgar Wallace
https://isach.info/story.php?story=ke_hanh_phap__edgar_wallace